Chương 58: Điểm khởi đầu của sự phản bội
-"Chị MJ sao chị lại ở đây" !?
Cả bọn Leona ngạc nhiên nhìn cô gái trước mắt và hỏi thăm.
-"Là ngài sao Thần Medjed" ?
Anubis dưới sự nâng đỡ của các Bóng Ma cũng đứng lên hỏi.
-"Đã lâu không gặp Thần Anubis, còn cả mấy đứa nữa" !!
MJ vui vẻ chào hỏi Anubis cùng với mấy đứa nhóc mà cô xem là em của mình.
-"Chị MJ, rốt cục thì các chị và thầy đã đi đâu vậy ? Bọn em đã luôn tìm kiếm mọi người đó" !?
Leona, Kitty và Jason òa khóc lao lên ôm chặt lấy MJ trong khi đó Ash chỉ mỉm cười và khẽ khom người.
-"Thần Medjed bộ dạng hiện tại của ngài là..." ?
Dù cảm nhận được thần tính quen thuộc, nhưng giới tính và bộ dạng hiện tại của vị người quen này vẫn khiến Anubis nghi hoặc và khó hiểu.
-"Không có gì chỉ là chuyển sinh ngẫu nhiên nên giới tính cũng bị thay đổi thôi" !
Ánh mắt trên miếng vải trắng thay đổi ☆⌒(ゝ。∂) Medjed nháy mắt với Anubis 1 cái rồi cô quay đầu nhìn Ash.
-"Chúc mừng ngài đã thức tỉnh Thần Ash, tôi nghĩ Carissa sẽ rất vui khi biết được điều này".
Medjed cười với Ash và chúc mừng cho cô hầu gái trưởng của gia đình họ.
-"Cô là Thần Ash sao !? Chú Set, Thần Ra và những vị thần khác sao rồi" ?
Anubis cũng kinh ngạc nhìn Ash, rõ ràng anh ta vừa gặp lại 2 vị thần quen thuộc nhưng bộ dạng và giới tính của họ hoàn toàn khác những gì mà anh nhớ.
-"Những chuyện đó ta sẽ giải thích sau, còn bây giờ chúng ta phải tức tốc trở lại nhân gian đã. Ta phải chính thức giải quyết lũ phản bội đó 1 lần và mãi mãi, Thần Ra sẽ không tiếp tục nhân từ mà bỏ qua cho chúng nữa" !!
Ánh mắt của Medjed tràn đầy nghiêm túc, cô nói rồi đưa bàn tay mảnh mai ra khỏi tấm vải rồi ngoắc 1 cái.
Từ phương xa 1 mặt trời dần sáng lên rồi nhanh chóng lao v·út trên dòng sông to lớn của Duat, mục tiêu của nó là cung điện mà cả bọn đang đứng.
Cả đám Leona trợn mắt há hốc mồm nhìn vào bộ dạng thật sự của mặt trời khi mà nó lao đến gần.
Đó là 1 chiếc thuyền chiến siêu to khổng lồ bằng gỗ quý được dát vàng và nạm đầy đá quý, trên thân của nó khắc đầy các chữ tượng hình cổ đại có nội dung ca tụng Thần Ra và các vị thần tháp tùng ngài nơi Duat.
Phía trên nó là 1 cánh buồm trắng muốt với hình đĩa mặt trời và mắt của Thần Ra được vẽ lên, phía dưới chân buồm là 1 cái chồi rộng lớn được trang trí bằng hoa tươi, vải trắng và tinh dầu thơm đến nức mũi không ngừng bốc lên từ các lư hương được đặt tại 4 góc, trung tâm là 1 chiếc ngai vàng bằng vàng uy nghi.
Điều đáng chú ý là trước mặt căn chồi nơi gần mũi thuyền là 1 quả cầu vàng to lớn được đặt lơ lững trong 1 cái bệ, trên quả cầu là các thần chú bằng chữ tượng hình tạo thành các vành đai bay xung quanh quả cầu, còn quả cầu liên tục xoay tròn và tản mát ra ánh sáng của mặt trời chiếu rọi cả Duat.
Nếu so với chiếc thuyền này thì thuyền mà Nephthys đã dùng để đưa cả bọn đến cung điện của Anubis chỉ là 1 thứ đồ chơi con nít cả về độ to lớn và xa hoa.
-"Lên đây đi Mesektet sẽ chở chúng ta trở lại mặt đất trong khi đó ta sẽ giải thích mọi chuyện, Anubis và các Medjay cũng cùng lên đi".
Medjed nhảy lên thuyền rồi quay xuống nói với đám người ở dưới.
-"Medjay" !?
Aya và Bayek kinh ngạc khi nghe Medjed nói ra danh hiệu đó, không đợi họ hoàn hồn các Bóng Ma đã tháo dỡ bộ dạng nửa người nửa chó của mình xuống và biến thành các chiến binh mặc giáp với hình xăm con mắt thần Ra trên khắp cơ thể, cùng nhau họ dìu lấy Anubis để đưa vị thần lên tàu.
Sau đó cả đám người cùng leo lên chiếc thuyền to lớn kia, trong lúc chiếc thuyền bắt đầu chuyển động thì từ nơi xa 1 cơn chấn động ập tới.
Ammit và 1 đám quái thú nhỏ kia đang chạy hết tốc lực đến đây với biểu lộ như 1 chú cún bị vứt bỏ.
Ammit nhảy lên cao và khi sắp rơi xuống đè sập chiếc thuyền thì cơ thể của nó co rụt lại, cả cơ thể khổng lồ không khác 1 quả núi trong chớp mắt đã biến thành kích cỡ của 1 chú cún con và lao vào lòng của Anubis đang cười cười bất đắc dĩ.
-"Rồi, rồi, ta sẽ không bỏ rơi ngươi đâu. Nhưng mấy đứa khác thì hãy ở lại canh nhà đi" !!
Anubis đưa tay cưng chìu sờ đầu của Ammit rồi quay đầu ra lệnh cho những con quái thú nhỏ kia, rồi trong ánh mắt buồn buồn của chúng chiếc thuyền mặt trời nhẹ nhàng lướt trên con sông và lao thẳng lên trần gian.
Trên sàn của chiếc thuyền trồi lên 3 chiếc ghế có hình ảnh của 3 vị thần Anubis, Medjed và Ash được khắc trên nó.
MJ và Ash cùng ngồi vào 2 chiếc ghế có hình của Medjed và Ash, trong khi Anubis được Nitocris nâng đỡ ngồi vào chiếc ghế có hình của bản thân.
Bộ dạng của Anubis biến đổi từ 1 vị thần cao 3m đã biến thành 1 chàng thiếu niên tóc đen, da nâu cao chỉ vỏn vẹn 1m4 ngồi trên ghế, chân cậu ta thậm chí còn không thể chạm đất với chiều cao của mình.
Những người khác cũng chia ra ngồi xuống sàn chiếc thuyền, các Medjay kéo Aya và Bayek ngồi củng với họ tại bên cạnh Anubis, còn nhóm Leona thì ngồi vây xung quanh Ash và MJ, con quái vật Ammit thì liên tục vẫy đuôi rồi chạy qua lại nhào vào lòng của 3 vị thần để họ ôm và vuốt ve nó.
-"Chị Mirajane, chị hãy giải thích rõ cho bọn em đi ! Rốt cuộc mọi người đã đi đâu và tại sao chị lại gọi chị Ash là Thần Ash ? Nếu Anubis là người tốt thì không lẽ bọn em đã vô tình hồi sinh cho kẻ xấu sao" !?
Leona nắm chặt tay của Medjed rồi hỏi thăm cô với ánh mắt đầy nghiêm túc.
-"Nếu muốn kể rõ mọi chuyện thì chúng ta nên bắt đầu vào thời cổ đại, từ lúc Thần Ra sáng tạo ra các vị thần khác và nền văn minh của Ai Cập bước đầu xuất hiện" !
Đưa tay vuốt ve bộ lông bờm của Ammit, Ash nhẹ nhàng nói với họ.
-"Vào thời đại mà các nhân loại vẫn còn chưa có nền văn minh rõ ràng, lúc đó Thần Ra đã xuất hiện tại vùng đất bị bao trùm bởi cát này, rồi ngài dùng thần lực của mình phủ đầy thảm thực vật xanh um lên các vùng sa mạc cằn cỗi nhất, ngay cả sa mạc Sahara cũng được ngài biến thành 1 khu rừng nhiệt đới với đầy sinh vật sinh sống".
Medjed vừa kể vừa dùng phép thuật tạo nên 1 quả cầu chiếu rọi lại khung cảnh mà mình đang kể với hình ảnh như TV 8k hiện đại.
Trong hình là 1 vị thần có đầu chim ưng với nước da nâu đang bước đi trên cát, dưới chân của ông các mầm cây cỏ thay nhau đâm chồi nảy mầm và chỉ trong tích tắc nơi đó đã trở thành 1 biển hoa xinh đẹp rực rỡ, tại 1 cảnh khác là 1 khu rừng nhiệt đới cực kỳ khổng lồ phát triển và che phủ hoàn toàn sa mạc Sahara.
-"Sau khi cảm thấy vùng đất đã có thể sinh sống thì ngài bắt đầu tạo nên các vị thần khác, Thoth, Sobek, Hathor, Tefnut, Shu, Bastet và chị là những vị thần đầu tiên ra đời".
-"Tiếp đó Tefnut và Shu sinh ra Geb cùng Nut, cả 2 lại sinh ra 4 anh em Osiris, Set, Isis và Nepthys. Trong lúc đó Thần Ra cũng tiếp tục tạo ra vô số vị tiểu thần khác trong đó có chị Ash của mấy đứa lúc đó được biết tới là Thần của các Ốc Đảo Ash" !!
Nói tới đây Medjed cười cười đưa tay chỉ hướng Ash khiến cho cô hầu gái lúng túng cười khi bị đám em mình nhìn chằm chằm.
-"Vậy là trước kia chị Mirajane và chị Ash đều là nam thần sao" !?
Jason ôm đầu kinh ngạc hét lớn 1 cách khó tin.
-"Sau đó các người dân Ai Cập tại thời điểm đó bắt đầu thờ phụng chúng ta, Thần Ra cũng cai trị Ai Cập vào 1 thời gian ngắn cho đến khi ngài ấy tuyên bố phải tạm rời đi 1 thời gian".
Medjed nói tới đây giọng của cô liền lộ ra 1 chút mất mác khi nhắc về khoảng thời gian đó.
Cảm thấy tâm tình của MJ có vẻ hạ xuống, nên Ash cũng thay thế cô kể tiếp.
-"Thần Ra khi đó đã chia Ai Cập thành 2 phần, tại thượng nguồn của sông Nile là Thượng Ai Cập được giao cho Thần Set và vợ ngài ấy là Nephthys quản lý. Trong khi đó hạ nguồn là Hạ Ai Cập được giao cho Osiris và Isis, sau đó ngài ấy đã biến mất suốt 1 thời gian dài".
-"Vùng đất mà Osiris cai trị vô cùng yên bình, con người nơi đó sống hòa với thiên nhiên nên họ chỉ cần hái lượm trái cây để ăn là đủ sống, rồi sau đó sẽ đến đền thờ để ca tụng Osiris, Isis và các vị thần do hắn dẫn dắt rồi vui sướng chơi đùa hết cả đời".
-"Họ không có phát triển hay gì cả sao ? Làm thế quái nào mà họ có thể sống 1 cuộc đời buồn tẻ như vậy" ?
Bayek kinh ngạc lớn tiếng hỏi.
-"Vấn đề nằm ở đây đấy" !
MJ thay thế Ash nói ra.
-"Thần Ra trước khi biến mất đã giao trọng trách dẫn dắt loài người để họ phát triển nền văn minh của mình cho Osiris và Set".
-"Nhưng Osiris dù sở hữu vùng đất trù phú hơn nhưng hắn ta lại đem nhân loại nuôi dưỡng như thú cảnh, bọn họ chỉ biết sống an nhàn bình yên rồi yên lặng c·hết đi. Hoàn toàn không có gì phát triển đáng nói, dù là văn hóa hay nghệ thuật cũng chỉ toàn các bài thơ để ca tụng chúng".
Cả đám người nhíu mày nhìn vào hình ảnh những người dân được cai trị bởi Osiris trong hình ảnh MJ tạo ra.
Nhìn vào những hình ảnh đó, mọi người bao hàm các Medjay đều khó mà tin được đồng thời cảm thấy đáng thương cho họ.
Ammit thấy mọi người đều ủ rũ bèn nằm lăn ra đất phơi cái bụng mình lên, rồi lăn qua lăn lại nhằm chọc cười cho cả bọn.
Kitty thấy bộ dạng của nó cũng bị chọc cười, cô cười 1 tiếng rồi nhẹ nhàng ôm lấy nó vào lòng và gãi vào cằm của nó.
Bầu không khí thoáng giảm đi áp lực 1 chút nhờ vào hành động của quái thú ăn linh hồn Ammit.
-"Ngược lại thì vùng đất do Set thống trị luôn chìm trong tranh đấu và hỗn loạn, các quốc gia liên tục phát triển cả về vũ lực và văn hóa. Trong c·hiến t·ranh nền quân sự liên tục được tăng cường, còn khi hòa bình thì giao thương và văn hóa được đề cao, người và người lẫn nhau cạnh trạnh để cuộc sống của họ trở nên tốt hơn".
Nói tới đây Medjed dừng lại 1 lúc rồi cô nói ra ý kiến của mình.
-"Dù đó không phải là 1 vùng đất thanh bình nhưng ít ra văn minh nhân loại có thể phát triển tốt hơn vùng đất Osiris cai trị, cạnh tranh và tranh đấu là động lực khiến cho xã hội loài người phát triển".
-"Set đã trung thành làm theo yêu cầu của Thần Ra và thực hiện rất tốt chức trách của mình, dù đánh đổi cho việc đó là sự sợ hãi và e ngại từ con dân của mình".
-"Và vợ của Thần Set, nữ thần Nephthys lúc đó vô cùng chán ghét thần chức của chồng mình, cô ta cũng ghê tởm vùng đất mà Set cai trị vì cô ta cho rằng nơi đó chỉ tràn đầy c·ái c·hết và hỗn loạn. Buồn cười thay cô ta lại là nữ thần của c·ái c·hết và t·ang l·ễ vậy mà lại chán ghét c·ái c·hết, đúng là 1 nữ thần ngây thơ và ngu xuẩn tột độ" !!
Nói rồi Medjed cười lớn, cô vừa cười nhạo sự ngu xuẩn và ấu trĩ của Nephthys vừa chê bai cô ta hết lời.
-"Osiris biết sự bất hòa của cả 2, hắn ta dưới sự giúp đỡ từ Isis đã thành công lừa gạt vị nữ thần ngây thơ ngu dốt kia lên giường và kết quả của việc đó là sự ra đời của Anubis".
Medjed liếc qua Anubis, cậu thiếu niên thấy vậy thở dài rồi lấy tay chống cằm đầy phiền muộn.