Chương 67: Jason và Ionioi Hetairoi
Trong lúc Kitty và Leona chuẩn bị đối mặt với Shu và Tefnut, thì Jason cũng phải đối mặt với tên chiến thần cuồng loạn Anhur cùng với Alexander.
-"Thật vinh dự được chiến đấu bên cạnh ngài thưa Alexander Đại Đế" !
Jason đưa tay lên ngực rồi nhẹ cúi đầu chào hỏi.
-"Rất tốt, rất tốt ! Lấy kinh nghiệm của ta đến xem thì ngươi chắc chắn là 1 chiến sĩ giỏi đấy, có muốn gia nhập q·uân đ·ội của ta không ? Chúng ta sẽ cùng nhau chinh phạt thế giới" !!
Alexander cười lớn rồi ông đưa tay vỗ mạnh vào sau lưng của Jason, sau đó ông quàng tay qua cổ của cậu đồng thời bắt đầu mời chào cậu ta vào trong q·uân đ·ội của mình.
-"Xin tạ ơn ngài đã mời chào nhưng xin cho phép tôi được từ chối".
Đối mặt với lời mời chào của Alexander thì Jason chỉ nhẹ nhàng từ chối, dù vậy trong lòng của cậu vẫn khá lo lắng vì lời nói mới rồi của Alexander, cậu chỉ có thể âm thầm cầu nguyện vị Đại Đế này đừng có động kinh mà đi mở ra c·hiến t·ranh vào thời đại này mà thôi.
-"Được rồi ! Chúng ta trò chuyện sau đi đã, cũng không thể để kẻ địch của chúng ta đợi lâu đúng không" !?
Nói rồi Alexander quay đầu nhìn vào Anhur đang đứng từ xa quan sát từ nãy giờ.
Im lặng gật đầu Jason dùng chân móc thanh búa chiến 2 lưỡi từ dưới đất lên tay, cậu cẩn thận đề phòng cầm chặt thanh búa chiến trên tay.
Anhur bỗng nhiên xách theo thanh kiếm của mình lao tới với tốc độ cực nhanh, Jason theo bản năng đưa thanh búa chiến lên đỡ theo hướng mà trực giác chỉ dẫn.
KENG !!!
1 tiếng vang lớn vang lên khi 2 thanh v·ũ k·hí v·a c·hạm.
Jason đưa thanh búa chiến lên đầu cản lại nhát chém thẳng của hắn, chỉ là cậu lập tức khuỵu gối xuống vì lực chém lớn đến kinh hoàng của Anhur.
-"Thứ sức mạnh gì thế này" !!!
Jason gồng căng cơ bắp của mình lên nhằm cản lại cú chém nặng nề của Anhur, dù bản thân cậu cũng có sức mạnh hơn người nhưng đối diện với thứ quái lực của Anhur thì hoàn toàn không đáng nói đến.
Không cho Jason thời gian phản ứng Anhur giơ chân đá vào eo của cậu khiến cậu ta văng ra xa cuốn lên vô số cát vàng.
May mắn Alexander cưỡi Bucephalus đã nhanh chóng vọt tới tiếp lấy cậu ta và tay của Alexander cũng kẹp chặt lấy Jason.
Dù chở cùng lúc 2 người có cơ thể cường tráng nhưng chú ngựa Bucephalus vẫn phi nhanh như bay, dù đầy đất cát vàng vẫn không khiến cho nó chậm lại.
2 người cùng cưỡi trên chú ngựa Bucephalus lao nhanh ra khỏi chiến trường, trong khi đó Anhur vẫn điên cuồng đuổi theo bọn họ.
Vì Alexander là nguyên do gián tiếp khiến hắn bị Ares chém c·hết nên đầu óc điên loạn của hắn luôn nhắm đến ông ta, hắn 1 mực đuổi theo sau lưng của Alexander và Jason dù là đã vượt ra khỏi trung tâm chiến trường khá xa.
-"Alenxander Đại Đế, chúng ta đã cách chiến trường cực kì xa rồi ngài còn muốn chạy đến khi nào nữa" !?
Ngồi sau lưng Alexander, Jason quay đầu nhìn tên thần điên Anhur đang chạy bằng 2 chân sát phía sau họ.
-"Này Jason, cậu có biết về nút thắt Gordias không" ?
Alexander bỗng nhiên hỏi ra 1 câu khiến Jason sững sờ.
-"Tôi không biết nhiều lắm nhưng từng nghe nói đó là nút thắt khó gỡ và rối rắm vô cùng đúng không" ?
Jason suy nghĩ 1 lúc rồi mới gãi đầu hỏi.
-"Đúng vậy, khi ta đến thành phố Goridum đã nhìn thấy cái nút thắt đó đang buộc chặt 1 chiếc xe bò. Có vô số người từ giàu đến nghèo, quý tộc và nông dân, vô số hạng người đang cố gắng mở nó ra".
Alexander vừa hồi tưởng vừa kể ra.
-"Có 1 lời tiên tri là ai gỡ được nó sẽ thành 1 vị vua vĩ đại thống trị cả Âu - Á, tất cả bọn họ đều cố gắng vì mục đích này và ta cũng không ngoại lệ".
-"Sau 1 lúc mày mò trong vô vọng, cuối cùng ta đã rút thanh Spatha của mình ra chém đứt nó ra và kết thúc câu đố làm khó tất cả mọi người hàng trăm năm".
-"Vậy thì có liên quan gì đến việc chúng ta chạy trốn vào tận trong sa mạc Sahara chứ" ?
Khó hiểu tràn đầy đầu óc của Jason, cậu hoàn toàn không hiểu lý do mà vị vua trước mặt mình kể ra câu chuyện đó làm gì.
-"Thứ ta muốn nói không phải là nút thắt mà là cái này cơ".
Cười lớn rồi sau đó Alexander rút thanh Spatha của mình ra chém vào không khí bên cạnh.
Tiếp đó vô số sấm sét từ bầu trời đánh ụp xuống và theo đó vang lên tiếng bò rống đầy uy lực.
Trong ánh mắt khó tin của Jason, từ nơi bị sét đánh kia đã xuất hiện 1 chiếc xe bò bằng kim loại màu bạc với 2 chiếc bánh to lớn được gắn 2 lưỡi dao 2 bên.
Nó được kéo bởi 2 con bò vô cùng to lớn và mạnh mẽ màu đen, khi lũ bò dậm chân xuống đất liền bắn ra những tia chớp màu tím, chiếc chiến xa cũng theo đó vang lên âm thanh tự sấm nổ.
-"Khi ta chém đứt nút thắt đó ra thì bầu trời bỗng giăng đầy sấm chớp, khi chúng đánh xuống thì 2 con bò đã xuất hiện bên trong và chiếc chiến xa đã được kết nối với chúng. Thần Zeus đã tặng cho ta 2 con bò thần cùng vật tế là chiếc chiến xa này, từ đó nó đã luôn cùng ta và Bucephalus rong ruổi trên khắp chiến trường từ Âu sang Á".
Alexander hào hứng kể ra sau đó ông quay người nắm chặt cổ áo của Jason và tung người nhảy lên chiếc chiến xa.
Alexander nắm chặt dây cương rồi quay chiếc xe bò đối diện với Anhur đang bất ngờ vì sự xuất hiện đột ngột của chiếc chiến xa.
-"Đến đây nào Thần Anhur ! Để ta cho ngươi thấy sức mạnh mà ta nhận được từ Thần Zeus, lên nào [Thần Uy Chiến Xa • Gordius Wheel]" !!!!
Alexander hét to rồi lôi kéo dây cương lên quất mạnh 1 cái, 2 con bò thần lập tức rú lên và dậm mạnh chân xuống đất.
Theo đó đi kèm với tia chớp bắn lên từ móng của lũ bò là tiếng sét nổ vang khi chiến xa bắt đầu di chuyển.
Theo sự điều khiển của Alexander chiếc chiến xa lao tới Anhur với 1 tốc độ kinh hoàng kèm theo sấm chớp, những nơi nó chạy qua đều cháy đen vì bị sấm chớp từ chiếc xe thiêu cháy.
Anhur nghiên người để né tránh nhưng Jason đã cầm búa chiến nhằm về phía hắn chém tới, chưa kể sấm sét từ 2 con bò cũng đánh về phía hắn.
Anhur chỉ có thể vội vàng tránh đi sét đánh nhưng phải chịu 1 nhát chém đến từ Jason vào trước ngực, dù không khiến hắn b·ị t·hương nhưng cũng làm cho hắn lăn ra phía sau 1 khoảng rồi mới dừng lại được.
Alexander cũng không định cho hắn thời gian nghỉ ngơi, ông điều khiển chiếc chiến xa để nó bay lên trời.
Và từ bầu trời vô số sấm chớp bắt đầu giáng xuống, những tia sét thô to rơi xuống như mưa liên tục đánh xuống mặt đất.
Vô số tia chớp đánh xuống giống như máy bay n·ém b·om liên tục oanh tạc mặt đất, những hố cát to lớn nám đen không ngừng xuất hiện đồng thời bốc đầy khói mù và Jason có thể ngửi thấy mùi cháy khét từ phía dưới bốc lên tận trên trời.
Chỉ là không chờ Jason làm rõ tình hình, từ phía dưới Anhur đã bay lên và cầm chặt thanh kiếm của hắn nhắm về phía Alexander chém tới.
Alexander chậc lưỡi đồng thời kéo dây cương điều khiển chiếc xe né tránh nhát chém của Anhur, sau lưng ông Jason cũng cầm búa lên quét về phía hắn nhằm kéo dài chút thời gian cho Alexander.
Dù bị sấm sét liên tục đánh lên người nhưng Anhur vẫn không chút nào do dự tiếp tục tiến công, hắn bay theo sát chiếc chiến xa và liên tục tìm cơ hội để đánh úp cả 2.
Trong tích tắc bất cẩn Jason đã bị Anhur nắm lấy cổ áo và quăng cậu ta ra khỏi xe, đồng thời hắn cũng bỏ qua Alexander mà nhắm về phía Jason với ý định giải quyết cậu trước.
-"C·hết tiệt ! Tên này muốn g·iết thằng nhóc trước, hắn chọn người yếu để ra tay trước sao" !?
Trên xe Alexander khi thấy Jason bị lôi xuống liền lập tức sử dụng 1 Noble Phantasm khác của mình.
-"Lần nữa tập kết đi các chiến sĩ ! Cùng nhau hướng tới tận cùng, ôm lấy giống nhau mộng tưởng các dũng sĩ à ! Vết bánh xe khắc xuống nơi này chính là vinh dự của chúng ta ! [Quân Đội Của Nhà Vua • Ionioi Hetairoi]" !!!
Lớn tiếng tuyên cáo Alexander nâm chặt dây cương điều khiển chiếc xe hướng xuống mặt đất.
Trước khi Jason rơi xuống mặt đất thì từ phía dưới dần dần xuất hiện vô số bột vàng và đang hội tụ lại với nhau.
Và chúng hội tụ tạo nên vô số bóng người trải dài cả sa mạc, trong số đó có 1 thanh niên có mái tóc màu vàng với dung mạo tuấn tú mặc giáp đưa tay đỡ lấy Jason đang rơi xuống.
-"Cậu không sao chứ chàng trai trẻ" ?
Chàng thanh niên tóc vàng cười nhẹ rồi thả Jason xuống dưới đất.
-"Không, không sao ! Cảm ơn anh" !!!
Jason lúc này mới hoảng hồn và liên tục cảm ơn chàng thanh niên đẹp trai vừa cứu mình.
Nhìn quanh 1 vòng, xung quanh Jason là vô số các chiến binh, chiến sĩ, tướng lĩnh đến từ vô số các quốc gia, các dân tộc tạo nên 1 đội quân đa sắc tộc.
Điều đặc biệt là trong đội quân đó có 2 tồn tại khá đặc biệt hấp dẫn sự chú ý từ Jason.
Người đầu tiên là 1 cô gái trẻ với mái tóc đen có dung mạo xinh đẹp ăn mặc khá giống với Alexander, gương mặt của cô có vài nét tương đồng với chàng thanh niên đẹp trai đã giải cứu Jason lúc nãy.
Người thứ 2 là 1 người đàn ông tóc dài màu đen, mặc 1 bộ vest đen với gương mặt tràn đầy mệt mỏi vì lao lực.
1 cô gái xuất hiện trong 1 quân đoàn toàn đàn ông thật khá kì lạ nên đã hấp dẫn sự chú ý từ Jason, còn người còn lại thì ăn mặc quá mức hiện đại so với những người đang mặc quần áo cổ đại nơi đây, chưa kể anh ta còn đang liên tục h·út t·huốc lá thứ mà không nên xuất hiện trong 1 đội quân cổ đại thế này.
Nên 2 người họ là khác biệt và khiến Jason đặc biệt chú ý.
Anhur lúc này cũng đã lao xuống nhưng các chiến sĩ phản ứng vô cùng nhanh chóng, họ vô cùng ăn ý kết thành trận hình Phalanx trong tích tắc rồi tiến hành phòng ngự đòn t·ấn c·ông của hắn đồng thời phản công đánh bật hắn đi.
-"Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật. Thiếu chút nữa thì đã b·ị c·hém mất rồi" !
1 chàng chiến sĩ tóc vàng cầm thương ngả ngớn nói.
-"Bớt giỡn đi Coenus, chúng ta phải đối mặt với 1 vị thần đó, hơn nữa còn là chiến thần nữa" !
1 vị tướng trẻ mặc giáp Ba Tư nghiêm túc cảnh báo, đồng thời anh ta cũng nâng kiếm lên phòng thủ.
-"Rồi, rồi ! Anh nghiêm túc quá đấy Mithrenes".
Coenus thu hồi bộ dạng ngả ngớn của mình rồi anh nâng thương lên bảo vệ cho Mithrenes từ phía sau.
-"Thưa bệ hạ, Ptolemaios không có mặt ở đây. Có lẽ anh ta đã từ chối lời triệu hồi của người".
1 chàng trai tóc đen mặc 1 bộ áo dài đen tuyền đi đến trước chiến xa của Alexander rồi cúi đầu bẩm báo.
-"Chậc, cái tên Ptolemaios đó dám từ chối ngài. Ta chắc chắn sẽ cho hắn c·hết 1 cách thê thảm, xem như thu hồi cả gốc lẫn lãi luôn 1 thể" !!
Cô gái nghe được lời nói của chàng thanh niên liền tức giận vô cùng, cô đấm 2 nắm tay của mình vào nhau rồi nghiến răng nghiến lợi nói.
Ngay lập tức vô số chiến binh bắt đầu la ó, 1 số người thề phải g·iết Ptolemaios cho bằng được.
-"Câm miệng của các ngươi lại Kassandros, Lysimachos, Seleukos, Antigonos. Các ngươi tính đem thù cá nhân của các ngươi bày ra trước mắt Đức Vua sao" !?
Cô gái tức giận quay đầu nhìn 4 người ăn mặc áo giáp phong cách Hy Lạp, cô trừng mắt quét qua từng người.
Từng người trong số họ tự giác cúi thấp đầu tránh phải nhìn thẳng vào ánh mắt phẫn nộ của cô.
-"Được rồi, được rồi !! Alexandra, Eumenes và tất cả mọi người nữa. Ptolemaios đã được triệu hồi trước đó rồi nên không thể xuất hiện tại đây để tham chiến với chúng ta được. Ta cũng không muốn quân đoàn chúng ta chưa kịp chiến đấu đã n·ội c·hiến đâu" !
Alexander cười to và giơ tay ra hiệu để những người đang phẫn nộ bình tĩnh lại.
Tất cả bọn họ đều lập tức im lặng cúi đầu trước ông, nhất là 4 vị tướng đã tham gia Chiến tranh Diadochi đều cúi thấp đầu của mình xuống, họ không muốn để nhà vua đáng kính nhìn thấy vẻ mặt hổ thẹn của mình.
-"Lên đây nào Waver, Jason. Chúng ta sẽ lại 1 lần nữa rong ruổi sa trường nào" !!
Alexander đưa tay nắm lấy cổ áo của chàng thanh niên mặc vest đen và Jason, rồi ông thoáng dùng sức liền dễ dàng kéo họ lên chiến xa của mình.
-"Vâng ! Thưa bệ hạ" !!!
Waver Velvet kìm chế nổi kích động trong lòng và tự tin đứng cạnh Alexander.
-"Hephaestion sẽ làm thống soái chỉ huy phía trước, Eumenes sẽ hỗ trợ từ phía sau, còn lại tất cả mọi người theo ta t·ấn c·ông" !!!
Nói rồi Alexander rút kiếm và điều khiển chiến xa xông tới.
Tất cả chiến binh cùng nhau hét lớn rồi cầm lên v·ũ k·hí đuổi theo bóng lưng của vị vua vĩ đại của họ.