Chương 69: Sobek thức tỉnh
Khi Jason tỉnh giấc thì cậu phát hiện mình đang nằm trong 1 hồ nước.
Xung quanh cậu là vô số con cá sấu to lớn đang bơi xung quanh mình, cậu lập tức muốn bật dậy la to nhưng cậu phát hiện ra mình không thể điều khiển cơ thể theo ý muốn được, giống như cơ thể và ý thức của cậu đã hoàn toàn bị chia cắt làm 2 phần vậy.
Lũ cá sấu không cắn cậu mà ngược lại chúng tụ lại với nhau và dùng miệng của mình đẩy cậu lên cầu thang gần đó, sau đó chúng quây lại nằm hoặc bơi xung quanh cậu.
Lúc này Jason 1 lần nữa điều khiển lại được cơ thể của mình, cậu vươn người lên ngồi bệt tại cầu thang bằng đá trắng và ngâm nửa người dưới nước.
-"Dù không biết vì sao bọn mày không cắn tao nhưng mà cảm ơn nhé".
Jason cười cười đưa tay ra xoa đầu lũ cá sấu, chúng híp mắt lại, miệng khẽ mở bày ra bộ dạng hưởng thụ.
Sau 1 lúc Jason mới đi lại như bình thường được rồi cậu bước lên những bậc thang đi ra khỏi hồ cá sấu kia.
-"Thành phố gì đây" !?
Jason trợn tròn mắt nhìn lấy khung cảnh nơi cậu đang đứng.
Cậu đang đứng tại hồ nước của 1 khu vườn nằm trên cao tại trung tâm của 1 thành phố cổ đại to lớn, thành phố này nằm cạnh biển với những dòng sông nhân tạo chảy uốn khúc khắp thành phố.
Những dãy nhà dân trải dài với vô số cây dừa được trồng xen kẽ tô điểm thêm màu xanh tươi cho nơi này, các ngôi đền thờ to lớn với những bức tượng của 1 vị thần thân người đầu cá sấu xuất hiện khắp nơi.
Sau lưng Jason là 1 cung điện vô cùng to lớn và tráng lệ nổi bật với màu trắng tinh khiết, mái nhà bằng gạch được dát 1 lớp vàng ngay viền với vô số chữ tượng hình được khắc lên các cột trụ bằng đá.
Điều đặc biệt của thành phố này là cá sấu, vô số loài cá sấu có mặt khắp mọi hồ nước và sông ngòi trong thành phố này.
-"Krokodilopolis" !
Jason ngơ ngác đọc lên tên của thành phố được khắc tại 1 bức tường của cung điện.
-"Khoan đã, khoan đã !! Tại sao mình lại đọc được chữ tượng hình cổ đại, mình đâu có phải Leona" !?
Lắc đầu liên tục nhằm phủ nhận việc mình đọc hiểu được chữ tượng hình, Jason bắt đầu cảm thấy bối rối và sợ hãi ngắm nhìn khung cảnh xinh đẹp vô cùng xuang quanh.
Bỗng nhiên từ tòa nhà chính của cung điện này tỏa ra 1 luồng sóng năng lượng lan tỏa ra xung quanh và khi nó quét qua Jason cậu lập tức hiểu được ý nghĩa của luồng sóng năng lượng đó mang lại.
-"Mời ngươi vào đây. Sao" !?
Jason ngưng trọng và không kém phần cẩn thận bắt đầu bước đến chính điện theo lời mời gọi mà sóng năng lượng mang đến.
Cậu vô cùng cẩn thận vừa đi vừa quan sát xung quanh, chỉ cần 1 chút xíu động tĩnh lạ xuất hiện thì cậu sẽ chạy trốn ngay lập tức, nhưng cho đến khi cậu đến được cánh cổng to lớn nơi cửa chính thì vẫn không có gì xảy ra cả.
Rồi cậu dùng hết sức mình nhằm đẩy ra cánh cửa bằng đồng to lớn đang đóng kín, cơ bắp cậu căng phồng lên và gân nổi lên khắp cơ thể của cậu.
Sau 1 tiếng gầm lớn cuối cùng Jason đã đẩy được nó ra và chứng kiến thứ đang nằm bên trong chính điện đã kêu gọi cậu.
Và ánh mắt cậu rúc lại vì không tin nổi cảnh tượng trước mắt, mắt cậu hình chữ A, miệng chữ O há hốc nhìn thẳng phía trước.
Trong chính điện là 1 thanh niên có dung mạo giống hệt Jason đang cầm 1 chuỗi thịt nướng ăn ngấu nghiến ngon lành.
Đầu cậu ta đội 1 chiếc vương miện kì lạ với 2 chiếc sừng cong qua 2 bên, cổ cậu ta đeo vòng vàng khảm đá quý, cổ tay và cổ chân đều có các vòng trang sức quý báu.
Bên cạnh cậu ta để 1 thanh rìu chiến ánh bạc được trang sức bằng vô số đá quý, nó giống 1 món vật sưu tầm để trưng hơn là 1 món v·ũ k·hí thực dụng trên chiến trường.
Điều đặc biệt là mắt cậu ta là 1 đồng tử dọc màu xanh lá, lớp giáp màu xanh trên người cậu ta sần sùi nổi lên tựa như da cá sấu, nó bao bọc lấy gần như toàn bộ cơ thể của cậu ta và nếu nhìn từ xa cậu ta chả khác nào 1 con cá sấu cường tráng to lớn có mặt người vậy.
-"Yo !! Vào đây ngồi ăn chung đi Jason".
Cậu trai kì lạ khi thấy Jason đứng trước cửa liền đưa tay gọi cậu ta lại gần.
Jason thấy vậy tuy có hơi giật mình nhưng ngay sau đó không hiểu tại sao cậu có cảm giác như người trước mắt sẽ không hại mình nên cơ thể cậu dần thả lỏng và bước tới ngồi xếp bằng đối diện cậu ta.
-"Tôi đang chiến đấu tại sao bỗng dưng lại xuất hiện tại đây !? Còn thành phố cổ đại kì lạ này nữa và anh là ai tại sao lại có dung mạo giống hệt tôi như vậy" ?
Ngồi bệt trước cậu ta Jason đưa tay cầm lấy 1 xiên thịt nướng lên rồi vừa ăn vừa dò hỏi.
-"Được rồi, để ta giải thích 1 chút vậy".
Chàng trai trẻ vui vẻ cùng Jason ăn thịt nướng, cùng lúc anh ta cũng nói cho Jason về lai lịch của nơi này.
-"Thành phố cổ đại này như cậu đã biết là Krokodilopolis, nó còn 1 cái tên cổ xưa hơn là Shedet nằm tại Hạ Ai Cập, còn tên hiện tại là Faiyum".
Cắn 1 miếng thịt mọng nước chàng trai tiếp tục kể.
-"Đây là thành phố tôn thờ cá sấu, các người dân cổ đại của nơi đây nuôi dưỡng và chăm sóc cá sấu vô cùng chu đáo, đồng thời họ cùng thờ phụng vị thần cá sấu Sobek, vị thần của
sông Nile, q·uân đ·ội và quân sự".
-"Và ta là Sobek, vị thần bảo vệ đồng thời là vị vua của thành phố Krokodilopolis này".
Chàng trai Sobek tự hào tuyên bố trước mắt Jason.
-"Nhưng mà nó có liên quan gì tới tôi chứ" ?
Jason thả xiên thịt đã hết xuống rồi vươn tay nắm lấy 1 xiên khác.
-"Cậu tính giả ngu đến lúc nào đây ? Không phải cậu là kẻ thức tỉnh sớm nhất trong cả bọn sao, khi mà bị các Bóng Ma của Anubis rượt đuổi đáng lẽ cậu đã có thể giải phóng bản năng của mình là ta ra nhưng cậu lại kiềm chế nó lại".
Sobek đưa tay nắm lấy cánh tay của Jason đồng thời nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt cậu.
-"Ta là cậu. Và cậu là ta. Chúng ta là hiện thân của cá sấu và sông Nile, chúng ta hung bạo và hiếu chiến đồng thời cũng là người mang đến trù phú cùng phồn vinh. Chấp nhận ta đi Jason, bỏ qua suy nghĩ về việc sẽ thương tổn đến những người xung quanh mà thoải mái bộc phát lực lượng của mình đi".
Sobek càng nói thì giọng nói của cậu ta càng trở nên mạnh mẽ, âm thanh tựa như cơn lũ của sông Nile đang cuộn trào vang vọng khắp cả sảnh cung điện.
-"Muốn đánh bại Shu thì cần 2 chúng ta ra tay, cậu cũng không muốn Alexander c·hết đi đúng không" ?
Sobek siết chặt tay của Jason, móng tay của cậu ta đều lõm vào trong thịt và máu dần chảy ra.
Gương mặt của Jason tràn đầy dãy dụa, cậu sợ hãi phải đối mặt với sự quái dị khác người của bản thân.
Cậu quá mạnh mẽ, mạnh đến mức sẽ vô tình gây tổn thương cho những người và vật mà cậu yêu quý xung quanh mình.
Cậu đã bị cha mẹ bỏ rơi vào lúc 10 tuổi vì họ đã chứng kiến thứ sức mạnh quái vật của cậu, trong ánh mắt kinh hoàng của họ cậu đã dễ dàng bẻ gãy 1 ngọn đèn đường chỉ bằng 1 cái chạm nhẹ.
Vì sợ hãi nên họ đã bỏ rơi Jason mà trốn đi mất, dù cậu có thể nhớ rõ địa chỉ gia đình nhưng cậu hiểu rằng mình và cha mẹ là 2 thế giới khác nhau nên cậu chưa bao giờ tìm kiếm họ.
May mắn thay Ramses Meryamun đã tìm được cậu, cho cậu 1 cuộc sống được ăn học tử tế, dạy cậu cách khống chế thứ sức mạnh dị thường đó và cho cậu 1 gia đình.
Cậu yêu quý mọi thứ mình đang có nên đã vô thức kiềm chế thứ sức mạnh trong cơ thể mình lại tránh cho việc cậu sẽ vô tình phá hủy chúng.
Cứ thế cậu đem sợi dây xích tên là đạo đức và nhân tính trói chặt bản thân mình lại, khi trưởng thành thì sự kiềm chế càng trở nên mạnh mẽ, mạnh đến mức cậu đã hoàn toàn quên đi thứ sức mạnh quái vật mà mình sở hữu từ lúc nhỏ.
Bây giờ phải đối mặt với Shu cộng thêm thôi miên ám chỉ từ Waver đã khiến cậu dần dần nhớ lại, chiếc xích mà cậu tự trói lấy bản thân cũng dần rạn nứt.
-"Vậy thì đưa sức mạnh cho ta đi Sobek".
Jason ngẩng đầu đối mắt với chàng trai giống hệt mình kia.
-"Tốt, tốt !! Ta là ngươi và ngươi là ta. Chúng ta là 1, là Jason và cũng là......".
Chàng trai cười lớn và nói.
-"SOBEK" !!!!
Cả 2 cùng nhau gầm thét kêu vang cái tên thật sự của mình.