Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vì Cứu Thế, Ta Trốn Tại Sau Màn Khôi Phục Thần Bí

Chương 97: Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời




Chương 97: Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời

Tại Việt Nam.

Kể từ lúc 2 vị thần Sơn Tinh, Thủy Tinh xuất hiện thì quốc gia này đã có những thay đổi đáng kể.

Nhờ vào ân huệ của Sơn Tinh mà cây nông nghiệp phát triển tự nhiên vô cùng nhanh chóng và chất lượng.

Các giống cây trồng hiện tại chỉ cần 1/3 thời gian gốc đã có thể thu hoạch 1 sản lượng cực lớn và luôn đạt chất lượng tốt nhất.

Đất đai cũng trở nên phì nhiêu cứng cáp hơn trước, gia súc, gia cầm cũng phát triển vô cùng nhanh.

Các dãy núi rừng cũng xuất hiện nhiều loài động vật hoang dã trở lại đi kèm với các loài thảo mộc quý hiếm.

Còn tại đồng bằng và các vùng ven biển thì dưới ân huệ của Thủy Tinh mà đất đai trở nên vô cùng màu mỡ.

Chất lượng phù sa bồi đắp tại các vùng ven hồ của Việt Na. trở nên khổng lồ, chỉ có thua kém sông Nile sau khi nhận ân huệ từ Sobek một chút còn lại hoàn toàn không có con sông nào trên thế giới có lượng phù sa màu mỡ bằng.

Các loài thủy hải sản cũng tăng trưởng ấn tượng cả về chất lẫn lượng.

Các loài tôm, cá phát triển với 1 số lượng cực kỳ kinh khủng, nhưng độ ngon của chúng cũng tăng lên theo sản lượng.

Dù có xảy ra c·ấm v·ận hay chèn ép nền kinh tế đi nữa thì Việt Nam cũng dư sức nuôi sống bản thân và các quốc gia lận cận, điều đó đã khiến cho các quốc gia từng xâm lược đều ghen tị đến đỏ mắt.

Sau khi 2 vị tổ thần xuất hiện thì vị thế của Việt Nam đã hoàn toàn áp đảo toàn bộ các nước Đông Nam Á, dù có phải đột ngột đối mặt với quốc gia đối địch bất kỳ thì q·uân đ·ội cũng sẽ sẵn sàng chiến ngay lập tức.

Nhưng kèm theo đó là các loài yêu ma tinh quái cũng xuất hiện trở lại.

Thuồng luồng, chằn tinh, hổ tinh, gấu tinh và các loài động vật thành tinh khác cũng lục tục xuất hiện nhờ vào mức độ thần bí cực cao mà Lạc Long Quân và Âu Cơ mang lại.

50 người con là tiên nhân cũng tuân lệnh cha mà hạ phàm trợ giúp q·uân đ·ội và nhân dân tìm diệt lũ tinh quái gây hại kia.

50 người con khác là rồng cũng theo ý mẹ mà định cư tại các thủy vực trải dài khắp Việt Nam để bảo vệ nguồn long mạch đang chạy dài phía dưới mặt đất.

Còn 2 vợ chồng Lạc Long Quân hiện đang ở nhờ tại cung điện của Sơn Tinh tại núi Tản Viên và đang tiếp kiến một sứ giả đến từ Thiên Giới của quốc gia phương Bắc.

Trong 1 dãy cung điện nguy nga lẽ ra không nên xuất hiện tại nơi đây, lũ động vật khổng lồ đang tràn đầy căm ghét nhìn tên đạo sĩ đang bước lại gần cung điện.

-"Thật là h·ôi t·hối !! Không ngờ Sơn Thần tại nơi man di này lại sống chung với lũ yêu tộc hạ đẳng như vậy" !!!!

Gã đạo sĩ áo vàng nhíu mày quét nhìn xung quanh và phàn nàn.

Gã ta là 1 tên đạo sĩ khoảng 30 tuổi, tóc dài được buộc l·ên đ·ỉnh, đầu đeo 1 chiếc nón có cặp sừng tựa sừng rồng chỉa ra phía sau còn trên lưng giắt 1 thanh kiếm.

Bộ quần áo tu sĩ hắn mặc có màu vàng đất với các họa tiết rồng vàng, vảy vàng phía trên đó với 1 cái bát quái sau lưng.

Một tay hắn vuốt sợi râu dài mọc tựa râu rồng rũ xuống trước ngực, tay còn lại cầm phất trần liên tục phất qua phất lại như đang xua đuổi lũ động vật xung quang.

Hắn vừa lẩm bẩm vừa đi vào trong cung điện trung tâm của dãy cung điện tại núi Tản Viên và chỉ dừng lại khi thấy 2 vợ chồng Lạc Long Quân và Âu Cơ đang ngồi trên ngai vàng, bên dưới ngai là Sơn Tinh và Thủy Tinh ngồi 2 bên với vô số thần binh, thần tướng đứng hầu.

Còn xung quanh là những quan chức quan trọng của chính phủ, q·uân đ·ội và các binh sĩ người phàm.

-"Bần đạo là Hoàng Long Chân Nhân, đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn giáo chủ của Xiển Giáo đến đây đi sứ theo lệnh từ ân sư".

Hắn ta tự tin giới thiệu bản thân nhưng không chút nào định hành lễ trước mặt 2 vị thần tổ của Việt Nam, chưa hết cách nói chuyện và thần thái của hắn trông khá ngạo mạn tựa như 2 vị thần trước mặt không đáng giá hắn tôn trọng vậy.

Lạc Long Quân thoáng nhíu mày dự định phát tác nhưng Âu Cơ đã đưa tay nắm lấy tay ông mà cản lại.

Sau khi cả 2 trao đổi thông qua tâm trí của nhau thì Âu Cơ đã chủ động nhận trách nhiệm làm rõ ý định của tên tiên nhân vô lễ trước mặt.

-"Chào mừng Hoàng Long đạo trưởng đã đến đây, không biết ngài đường xá xa xôi đi sứ đến tiểu quốc này để làm gì".

Âu Cơ dù khá khó chịu giống chồng nhưng bà không hề đem nó lộ ra mà giả cười chào hỏi hắn ta.

Đồng thời bà cũng ra hiệu cho người hầu mang ghế và dâng trà mời khách.

Hắn ta thản nhiên ngồi xuống ghế rồi nâng chén trà lên nhấp nhẹ.



-"Thứ trà gì thế này, không lẽ thần man di các ngươi uống thứ trà nhạt nhẽo không chút năng lượng nào bên trong như này sao" !?

Hắn ta đặt chén trà xuống đồng thời lộ ra vẻ mặt chán ghét mà phàn nàn.

-"Thứ ngài vừa uống là trà tôi và phu quân thường dùng, có lẽ nó không hợp với khẩu vị của tiên nhân phương Bắc các ngài".

Âu Cơ đưa tay áo lên che môi cười nhẹ đồng thời trấn an đối phương.

-"Thôi, thôi ! Bần đạo cũng không có hứng thú ăn uống gì nữa".

Phàn nàn thêm 1 câu nữa rồi hắn ta đưa tay vói vào ống tay rộng lớn của chiếc đạo bào rồi rút ra 1 cuộn giấy được thêu tơ vàng và nạm ngọc ở 2 đầu.

Hắn hắng giọng rồi bắt đầu đọc to nội dung bên trong cuộn giấy.

-"Phụng Giáo Chủ Xiển Giáo - Thái Thượng Nguyên Thủy Thiên Tôn sắc lệnh".

-"Kể từ thời Tam Hoàng Ngũ Đế, hậu duệ Thần Nông là Lạc Long Quân và Âu Cơ đã xuôi nam mà khai cương khuếch thổ chinh phục man di có công đem ân phúc của hoa hạ mang đến nơi này".

-"Nay đặc phong Lạc Long Quân vì Long Vương của Hồ Động Đình, phong tiên nữ Âu Cơ vì Long Hậu. Cùng nhau chưởng quản mưa gió của 2 tỉnh Hồ Bắc và Hồ Nam".

-"Từ nay về sau đất và dân Việt Nam sẽ quay về với Trung Nguyên đại địa, tiên phàm cùng chia sẻ niềm vui".

-"Khâm thử".

Toàn bộ cung điện bỗng chốc trở nên lặng ngắt.

Những tiếng thở nặng nề của các vị thần lẫn người phàm tại đây đều có thể nghe rõ ràng trong hoàn cảnh hiện tại.

-"Hử !? Sao các ngươi còn không quỳ xuống tạ lễ ? Không lẽ các ngươi có ý kiến gì sao" ?

Hoàng Long nhướn mày dò hỏi khi thấy những người xung quang đều nhìn hắn đầy tức giận.

-"Hoàng Long Chân Nhân, không lẽ ý của Ngọc Thanh Thiên Tôn là muốn Việt Nam và con cháu của ta gia nhập Trung Nguyên sao" ?

Âu Cơ nắm chặc tay chồng, mặt ngoài nở 1 nụ cười để che dấu phẫn nộ trong lòng mà hỏi thăm gã đạo sĩ.

-"Đúng vậy, cả 2 người các ngươi vốn là hậu duệ của 1 trong Tam Hoàng Viêm Đế - Thần Nông".

-"Nay sư phụ đã cho phép các ngươi quay về Trung Nguyên, không lẽ các ngươi còn cảm thấy không biết đủ nữa sao" ?

Toàn bộ chính điện trở nên lặng ngắt và chỉ 1 lúc sau toàn bộ chính điện bộc phát tiếng gầm thét đầy giận dữ của Thủy Tinh.

-"Đừng có đùa với bọn ta tên đạo sĩ thúi" !!

Thủy Tinh đứng phắt dậy đồng thời lưỡi tầm sét cũng hiện ra trong tay ông.

-"Các ngươi nghĩ mình là ai chứ hả !? Đây là non sông đất nước mà bọn ta đã chung tay xây dựng và bảo vệ, bây giờ các ngươi muốn chiếm lấy nó chỉ bằng 1 lời nói sau" !!

-"Cút con mẹ mày Nguyên Thủy Thiên Tôn với Xiển Giáo sang 1 bên đi, chỉ cần ta còn sống thì đừng hòng chiếm được đất nước này" !!!

Hoàng Long trợn mắt tức giận khi nghe Thủy Tinh sỉ nhục sư phụ mình.

-"Man di tiểu thần dám mạo phạm tôn sư !! Xem kiếm".

Thanh kiếm sau lưng hắn rung lên rồi bay lên không trung nhắm về phía Thủy Tinh mà bổ tới.

Thủy Tinh ngay lập tức bày xong tư thế chuẩn bị đón đỡ.

Ngay khi thanh kiếm sắp bổ xuống thì 1 lưỡi rìu đã bay tới đánh bật nó ra 1 bên.

Khi cả 2 quay đầu nhìn sang thì thấy được người vừa ném cây rìu đó là Sơn Tinh đang ngồi yên trên ghế trong khi tay phải đang bày ra tư thế ném.

-"Đủ rồi" !



Sơn Tinh trầm giọng hô ngừng gián đoạn cuộc chiến sắp bộc phát.

-"Ngươi tính làm gì hả Sơn Tinh !? Không lẽ ngươi muốn để đất nước chúng ta bị lũ chó này c·ướp đi sao" ?

Dù đối mặt với sự chất vấn của Thủy Tinh và những đôi mắt nghi hoặc, không hiểu, phẫn nộ của những người xung quanh thì Sơn Tinh chỉ bình tĩnh đứng dậy đi tới trước vương tọa của Lạc Long Quân và Âu Cơ.

-"Bẩm bệ hạ, thần xin ngài ban lệnh chiến đấu chống giặc ngoại xâm ! Thần xin được lĩnh toàn bộ Tản Viên quân tử chiến đến cùng" !!

-"Ngươi..." !!!

Thủy Tinh không ngờ được kẻ địch kiêm bạn thân của mình lại nẫng tay trên điều mà ông muốn nói.

-"Tên sơn thần to gan" !

Hoàng Long phẫn nộ quát lớn.

Nhưng ngay lập tức những lời nói của hắn đã bị lấn át bởi tiếng hô của mọi người xung quanh.

Tất cả thần, người, yêu quái đều đồng loạt hô to.

-"XIN BỆ HẠ RA LỆNH TỬ CHIẾN ĐẾN CÙNG" !!

-"Ngươi, các ngươi thật to gan" !!

Hoàng Long cũng bị tiếng hô xung quanh chấn nh·iếp, hắn ta run rẩy chỉ vào mặt Sơn Tinh với bộ dạng kinh ngạc xen lẫn sợ hãi.

Lạc Long Quân và Âu Cơ thấy cảnh này đều nhìn nhau mỉm cười.

Lạc Long Quân cũng mỉm cười mà từ chối hắn ta.

-"Như ngươi đã thấy đấy Hoàng Long Chân Nhân, các con cháu của ta không có ý định gia nhập vào các ngươi".

-"Đồ hỗn xược ! Ngươi có biết đây là ân huệ cho ngươi mà sư tôn ta và đại sư bá đã ban cho không hả" !

-"Điều đó thì liên quan gì đến ta" !

-"Ngươi...." !

-"Chưa kể mối thù diệt tộc mà Xiển Giáo Thập Nhị Tiên các ngươi cùng với Hiên Viên đã gây ra với Thần Nông Thị thì ta vẫn còn nhớ như in trong đầu".

-"Đó là điều thiên số đã định trước, Hiên Viên cần phải thống nhất Trung Nguyên bằng binh đao".

-"Và lũ các ngươi đã mượn mạng của người khác để trả lại nhân quả cho các ngươi trong chiến dịch Phong Thần".

-"Còn bây giờ thì mời đi cho, đất nước này không tiếp đón nổi vị chân tiên ĐẠO ĐỨC như đạo trưởng".

-"Ta không cần thiết chấp nhất với tên tiểu long nhà ngươi" !

Hoàng Long phất tay quay ngoắt bỏ đi không biết vì phẫn nộ hay mất mặt trước lời nói của Lạc Long Quân và trước khi bỏ đi hắn còn không quên đe dọa.

-"Các ngươi nếu đã không biết điều thì hãy mở to mắt ra mà chờ đợi".

-"Ta sư huynh, sư điệt tất nhiên sẽ suất lĩnh 10 vạn thiên quân đến huyết tẩy đất nước này. Cáo từ" !

Sau khi bỏ đi được 1 lúc, toàn bộ cung điện cũng yên tĩnh trở lại.

Ai ai cũng ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Long Quân với ánh mắt mong đợi.

-"Quy lão, lão có thể nói cho ta biết lựa chọn của ta liệu có đúng không" ?

Lạc Long Quân đột ngột hỏi thăm.

Trong hàng thần tướng, ông lão râu tóc bạc phơ nhưng da trắng hồng hào mặc cổ phục màu vàng với họa tiết mai rùa bước ra rồi chấp tay hành lễ.

-"Bẩm bệ hạ, dựa theo lý trí mà nói thì điều ngài vừa làm là không nên nhưng về tình cảm thì đó là lựa chọn duy nhất cho dân tộc ta".

Lạc Long Quân gật đầu chấp nhận tiếp đó ông đứng phắt dậy và tuyên bố.



-"Hỡi con cháu của ta hãy chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, kẻ địch tham lam sắp đến và chúng ta cần phải chiến đấu đến cùng" !

-"VÂNG" !! x N

-"Ta sẽ cùng các con tử chiến đến cùng, thà làm ma nước Nam còn hơn là làm chó đất Bắc" !

-"THÀ LÀM MA NƯỚC NAM CÒN HƠN LÀ LÀM CHÓ ĐẤT BẮC" !

Toàn bộ cung điện Tản Viên rung lên với tiếng hô đồng thanh vang tận trời xanh.

------------------------------------

Cùng lúc đó tại 1 quán cà phê tại Sài Gòn.

1 chàng thanh niên và 1 thiếu niên đang nhâm nhi cà phê tại đây và quan sát toàn bộ diễn biến sự việc thông qua Thiên Nhãn Thông.

Xung quanh là vô số nam, nữ đang quan sát vẻ đẹp trai và đáng yêu của cả 2 với gương mặt hâm mộ lẫn si mê.

1 vài cô gái gan lớn đều chuẩn bị tiến lên xin số điện thoại, thậm chí vài người trong số đó còn muốn hẹn họ 1 đêm mặn nồng.

Chàng thanh niên có mái tóc đen ngắn mặc 1 chiếc áo sơ mi trắng với quần tây xanh nâng ly cà phê lên môi nhấp nhẹ.

-"Cà phê ngon" !

Cậu thiếu niên mặc 1 bộ quần áo thuần trắng không 1 vết bẩn cũng nhấp 1 ngụm sau đó mới lo lắng hỏi.

-"Thiên chủ, ngài không thấy sắp có c·hiến t·ranh xảy ra hay sao mà còn có thể bình tâm uống cà phê như vậy chứ" !?

-"Bình tĩnh 1 chút đi nào Airavata".

-"Ngài kêu tôi làm sao bình tĩnh trước chuyện này chứ. Ngài không biết thần hệ nước này không có khả năng chống lại Đạo Giáo cùng Thiên Đình của TQ hay sao" ?

-"Ta biết chứ".

-"Vậy ngài còn.." !?

-"Yên tâm đi, ta đã hứa với Thế Tôn sẽ bảo hộ nơi này thì tất nhiên ta sẽ không thất hứa. Đây là lời hứa của Thần Vương nổi tiếng nhất Châu Á đấy biết không hả" !

-"Ta đã có con át chủ bài đang đi du lịch tại Bangkok rồi, nếu có gì bất trắc thì vị đại tiểu thư kia sẽ ra tay".

-"Đại tiểu thư" ?

Airavata nghi ngờ nói nhỏ, ngay sau khi suy nghĩ 1 lúc thì cậu ta mới nhận ra người mà chàng thanh niên nói tới.

-"Ý ngài là ái nữ của vua Garuda sao" !?

-"Câu trả lời chính xác, chầu này ta sẽ đãi ngươi vậy" !!

-"Thần biết cô ấy rất mạnh, lũ thập nhị tiên của Xiển Giáo hoàn toàn không địch lại cô ấy nhưng ngài không sợ lũ Thiên Đế, Thiên Tôn kia lấy lớn h·iếp nhỏ sao" ?

-"Không phải ngài không biết kết cục sau cùng mà Tam Tiêu tiên nữ của Tiệt Giáo nhận phải, vậy mà ngài còn muốn để Công Chúa của tộc Garuda làm việc này sao" !?

Chỉ là Airavata không thấy được 1 chút bất ngờ hay hốt hoảng trên gương mặt chàng thanh niên, thay vào đó là 1 nụ cười đầy thâm ý và rồi anh ta nói cho Airavata biết lý do mà anh ta tự tin tới như vậy.

-"Việc đó càng tốt không phải sao ? Phải những lão già kia ra tay trước với con gái hắn thì Garuda mới chịu rời khỏi [Biến Tịnh Thiên] mà hạ phàm chứ".

Đôi mắt của Airavata mở lớn, miệng cậu há hốc đủ để nhét vào 1 quả trứng gà.

-"Ngài thật đúng là xấu xa đó Thần Indra" !!!

-"Không có Thế Tôn hay Đại Thiên Viṣṇu ra tay hàng phục thì Garuda Vương chỉ sợ sẽ hủy diệt toàn bộ Tam Giới của TQ vì dám ăn h·iếp con gái cưng của ngài ấy mất" !!

-"Ngài muốn trộm lười biếng nhưng vẫn muốn hoàn thành lời hứa với Thế Tôn nên mới chơi cái trò mượn dao g·iết người này đúng không" !?

-"Đây là trí tuệ đó, trí tuệ đó hiểu không hả Airavata" ?

Indra bất mãn uốn nắn lời nói của Airavata.