Vì Em Là Ác Nữ

Chương 17: 17: Hoàng Đế




Cuộc họp của cả gia tộc được tổ chức ba tháng một lần, vào ngày này tất cả người của Giang gia đều sẽ có mặt tại dinh thự mà Giang Minh Thần đang ở. Các vấn đề lớn nhỏ sảy ra trong ba tháng này đều sẽ được báo cáo lại cho anh. Sau đó anh sẽ cùng mọi người đưa ra giải pháp để có thể giải quyết mọi vấn đề một cách hoàn hảo nhất.

" Hôm nay chồng mình sẽ bận rộn lắm đây! Giờ mình cũng phải chuẩn bị thôi nhỉ!"

- Thiếu phu nhân, Hải Trân tiên sinh đã tới rồi!

- Mời ngài ấy vào đây đi!

- Vâng!

" Lần trước nhờ có Hải Trân giúp đỡ mà mọi chuyện mới xuôn sẻ như vậy. Phải công nhận khả năng tạo hình của anh ấy quá suất sắc! Hôm đó nhìn vào gương tự mình cũng phải hoài nghi chính mình chứ đừng nói là người khác!"

- Chào cô Giang thiếu phu nhân!

Hải Trân bước vào nhẹ nhàng cúi người chào cô.

- Hôm nay cô muốn có tạo hình như thế nào?

" Sau có một lần gặp mà anh ấy đã hiểu mình như vậy rồi! Không hổ danh là " Hoạ Thần" !"

- " Hồng nhan họa thủy"! Tôi muốn chồng tôi vì mình mà chấp nhận làm một vị " hôn quân".

" Nhìn nét mặt của anh ấy thế kia thì chắc là lại bị mình làm cho bất ngờ rồi. Lần trước sau khi mình nói ý tưởng xong anh ấy cũng làm cái vẻ mặt đó."

" Mà bất ngờ cũng phải thôi, người ta muốn trở lên xinh đẹp dễ thương trước mặt chồng chứ có ai muốn cái kiểu kì cục như mình đâu!"

- Tôi sẽ biến cô trở thành một nàng Đát Kỷ thật kiêu sa!

" Đúng vậy, còn ai xứng với danh hiệu đó hơn nàng hồ ly Đát Kỷ chứ!"

- Nhờ cả vào anh!

Trong phòng họp lớn, tất cả mọi người đều hướng mắt về phía Giang Minh Thần. Bầu không khí lúc này đang vô cùng căng thẳng.

Trong ba tháng qua rất nhiều hạng mục lớn của công ty sảy ra vấn đề. Không những thế việc những cổ phần nhỏ không có người sở hữu cũng được mang ra thảo luận.

Bên phía đối lập với anh đang tìm mọi cách để có được số cổ phần đó. Họ không ngừng đưa ra các chứng cứ về việc quyền lực của dòng chính đang bị suy giảm. Đặc biệt là khả năng quản lý của Giang Minh Thần cũng bị đưa ra bàn luận.

- Chuyện này cũng là vì sức khỏe của cậu thôi gia chủ.

- Đúng vậy, Giang gia lớn như vậy một ngày biết bao nhiêu chuyện xảy ra. Nếu như chỉ để một mình cậu giải quyết chỉ sợ sức khỏe của cậu sẽ không thể chịu nổi.

- Nếu vậy thì chỉ cần cử thêm người giúp đỡ gia chủ là được rồi.

- Nhưng ai có thể đủ để cho gia chủ tin tưởng chứ!

- Hay là chia nhỏ quyền hạn ra đi, chúng ta lập ra một ban gồm các trưởng lão đáng tin cậy trong gia tộc giúp gia chủ giải quyết một số vấn đề quan trọng.



- Nhưng chẳng phải như vậy thì quyền hạn của dòng chính sẽ bị suy giảm sao!

- RẦMMMM...!

- Chồng à, em sắp không chịu nổi nữa rồi!

Khi tất cả mọi người đang mải mê tranh luận thì cô từ bên ngoài đạp cửa xông vào.

Khoác trên mình bộ hán phục được Hải Trân cải biên, cô trở nên khiêu gợi một cách lạ lùng.

- Em không muốn tới mấy cái trung tâm thương mại mua hàng nữa đâu, cũng không muốn anh mua cho em khu du lịch nào nữa! Ở nhà với đống trang sức này chán lắm chồng à!

Cô đứng trước mặt anh làm ra bộ dạng nhõng nhẽo mặc kệ những con mắt ngỡ ngàng đang nhìn mình.

- Thiếu phu nhân, chúng tôi đang bàn luận vấn đề vô cùng quan trọng của gia tộc. Cô ra ngoài với những vị phu nhân khác được không.

- Không muốn! Chuyện của Giang Gia cũng là chuyện của tôi thôi. Mắc gì không cho tôi nghe chứ!

- Nhưng mà...

- Để cô ấy ở lại đi.

- Vâng.

Vậy là cô được xếp chỗ ngồi cạnh Giang Minh Thần.

" Nhìn vẻ mặt lấm lét của họ khi thấy mình kìa. Thú vị thật!"

- Chúng ta tiếp tục bàn bạc về việc lập ra hội đồng để giúp đỡ gia chủ chứ!

- Tại sao phải lập ra hội đồng?

Cô cau mày nhìn đám người trước mặt.

- Thiếu phu nhân cũng thấy đó, Giang gia quá lớn mà sức con người thì có hạn. Để một mình gia chủ quản lý công việc sợ là...

- Ý ông là nói chồng tôi kém cỏi?

- Không...tôi không phải có ý đó!

Ông ta cuống cuồng giải thích.

- Không phải ý đó thì ý gì chứ! Để một thanh niên sức khỏe dồi dào mới 27 tuổi xử lí công việc lại không bằng mấy ông già đầu óc lẩm cẩm sao?

Cô vừa lật từng trang của tài liệu trên bàn vừa tiếp tục.



- Với lại nhìn kết quả báo cáo này cũng thấy quá vô lý rồi. Các hạng mục của công ty không đạt được kết quả khả quan rõ ràng là do các người tắc trách sao lại đổ hết lên đầu chồng tôi như vậy được?

- HỖN XƯỢC! Ở ĐÂY ĐỀU LÀ CÁC TRƯỞNG LÃO LỚN TUỔI CỦA GIA TỘC MỘT NHA ĐẦU NHƯ CÔ LẠI GIÁM NÓI CHUYỆN HỖN LÁO NHƯ VẬY!

Chú của Giang Minh Thần - Giang Tuấn Khải không nhịn được nữa tức giận đứng lên quát lớn.

- Thì tôi cũng chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã của mấy người bình thường thôi chứ đâu có rảnh mà quản mấy chuyện này. Ai ngờ tự nhiên có kẻ tới phá, mà công nhận đội ngũ của Giang gia làm việc rất hiệu quả nha. Chỉ vài ngày thôi đã điều tra ra được chân tướng rồi.

Cô quay sang anh.

- Chồng à, anh phải xử lý cái tên ám hại em đó nha!

- Ừm.

Vừa trả lời cô anh vừa đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Giang Tuấn Khải.

- Chú hai đừng nóng giận, tính tình Thanh Thanh từ trước tới giờ rất ngay thẳng. Không như những kẻ bề ngoài hiền lương nhưng trong lòng lại toàn rắn rết.

Thái độ binh vực của Giang Minh Thần dành cho cô không khỏi khiến cả đám người dè chừng. Không chỉ thế cái ánh mắt lạnh lẽo của anh dành cho Giang Tuấn Khải cũng giống như đang nhắc nhở ông ta.

- Nếu... nếu Minh Thần đã nói thế thì ta cũng không chấp nhặt làm gì. Chúng ta bàn bạc tiếp thôi.

- Còn phải bàn bạc sao? Nhìn số liệu này cũng thấy, năm năm trước khi chồng tôi quản lý công ty mọi hạng mục đều vô cùng thành công. Đó là chưa nói lúc đó là đang trong thời kỳ suy thoái kinh tế toàn cầu vậy mà doanh thu của cả tập đoàn vẫn vượt chỉ tiêu đề ra tới 45%.

- Còn bây giờ xem, ngay cả vài cái hạng mục nhỏ xíu cũng chẳng hoàn thành được. Phải nói là năng lực của người tiếp quản quá kém rồi. Chi bằng cứ để chồng tôi quay lại quản lý tập đoàn đi!

- Lời thiếu phu nhân nói không phải là không có lý!

- Nhưng tiếp quản quá nhiều công việc như vậy thì sức khỏe của gia chủ sẽ bị giảm sút!

- Chẳng phải đã có tôi rồi sao?

- Cái này...!

Các trưởng lão nhìn nhau bàn bạc một lúc rồi cuối cùng cũng đồng ý với ý kiến của cô.

- Quả thực là không có ai phù hợp với vị trí này hơn thiếu phu nhân.

Một vị trưởng lão đứng lên từ tốn nói.

- Sau này đành nhờ thiếu phu nhân lo liệu mọi việc của Giang gia.

- Nếu vậy thì số cổ phần rời rạc kia tạm để ở chỗ em.

Anh quay sang nhìn cô, ánh mắt ấm áp lạ thường.

" Anh ấy cho mình ba phần trăm cổ phần của Giang Thị sao! Số cổ phần này giống như là bùa hộ thân của mình vậy. Có nó trong tay sẽ không còn ai có thể gây khó dễ cho mình ở Giang gia nữa."