Vĩnh Hằng Chúa Tể

Chương 18




Trên bầu trời đen tối không ngừng xuất hiện năng lượng mạnh mẽ. Chỉ trong thời gian ngắn, trên bầu trời đã bị phân biệt làm hai màu sắc xanh đỏ. Trên đó, năng lượng kịch liệt bạo tán ra xung quanh, còn có mang theo tiếng nổ chát chúa, dù đứng ở rất xa nhưng Sở Dương vẫn cảm thấy lỗ tay lùng bùng.

Mắt nhìn bầu trời xa xôi, hai cỗ màu sắc xanh đỏ không ngừng lao vào nhau. Bậc này cường giả chiến đấu, uy áp đè xuống cho dù là ở rất xa nhưng mà Sở Dương hai chân lại có chút run rẩy.

Lần đầu quan sát được loại cường giả cấp bậc này chiến đấu, Sở Dương trong lòng cảm giác mình giống như là ếch ngồi đáy giếng, thiển cận vô cùng.

"Đây chính là lực lượng của cường giả Thoát Phàm cảnh sao?"

Sở Dương trong miệng thì thào. Đến lúc này hắn mới chân thực tin tưởng thế giới này chính là tồn tại loại sức mạnh địch vạn người. Trong truyền thuyết dùng tay lật mây, dời chân sứt núi cũng không phải là phô trương.

"Ngươi thấy thế nào? Đã kiến thức được sự khủng bố của cường giả chân chính chưa?"

Quỷ lão quay đầu chăm chọc nói.

"Thật sự rất mạnh. Lúc trước cùng yêu thú đánh nhau sống chết, sợ rằng dưới mắt họ cũng chỉ là trò con nít"

Sở Dương nuốt nước bọt cười khổ nói.

"Thiên địa này rất rộng lớn, ngoài kia còn rất nhiều thứ khủng bố hơn loại cảnh tượng này. Chờ sau này ngươi đủ thực lực thì tự nhiên sẽ thấy rõ ràng"

Quỷ lão cười nói. Loại chiến đấu hủy diệt trước mặt này không làm cho lão xuất hiện bao nhiêu chấn động.

"Đường dài đăng đẳng, tốt nhất vẫn cố gắng từng bước một."

Sở Dương sáng lạn cười, ánh mắt ngày càng kiên định.

"Haha"

Quỷ lão cười dài. Đối với biểu hiện của Sở Dương lão vô cùng hài lòng.

"Quỷ lão, ngài biết lai lịch của họ không?"

Sở Dương tò mò hỏi.

Trên bầu trời va chạm ngày càng kịch liệt, hai màu xanh đỏ phủ kín một nửa bầu trời, mà xung quanh núi đá vỡ vụn, cổ thụ gãy nát, sức hủy diệt to lớn vô cùng.

"Một đạo chính là tu sĩ nhân loại chúng ta. Đạo còn lại có vẻ như là yêu thú cấp sáu, Phong Minh Điểu."

Quỷ lão híp mắt nói, sắc mặt hơi có chút ngạc nhiên.

"Người kia chỉ là Thoát Phàm cảnh lục tinh, vậy mà dám cường ngạnh đấu với Phong Minh Điểu, nổi danh Vô địch phi hành điểu"

Sở Dương chép miệng một cái, hoàn toàn mê hoặc, bấc đắc dĩ trớn mắt lên nhìn Quỷ lão.

"Phong Minh Điểu lực lượng chỉ sánh ngang tu sĩ Thoát Phàm cảnh tam tinh mà thôi, nhưng mà nó cũng không phải nổi tiếng bởi sức tấn công mà là do tốc độ của nó vô cùng nhanh, yêu thú cấp bảy trở xuống khó tìm được yêu thú có tốc độ phi hành nhanh hơn nó a."

Quỷ lão giải thích.

"Dưới tình huống thông thường, rất ít có tu sĩ nhân loại dám khiêu khích nó. Dù sao nó phi hành nhanh như vậy, thật rất khó chịu"

Sở Dương nhìn lên trời, một đạo ánh sáng màu xanh rõ ràng đang lấy tốc độ khủng khiếp quấn lấy đạo ánh sáng màu đỏ.

"Đã hiểu. Bất quá bọn họ đang là muốn tranh giành vật gì?"

Đây mới là vấn đề trọng yếu. Dù sao hắn lựa chọn tiếp cận nơi này cũng là vì món bảo vật này.

"Lão phu cũng không rõ, nhưng để cho bậc này cường giả tranh đoạt kịch liệt như thế thì giá trị vật đó tất nhiên là rất lớn. Bất quá nó đang nằm ở trong phạm vi của bọn họ. Lúc này xông đến mười phần sẽ bị phát giác, đến lúc đó sợ rằng ta và ngươi sẽ bị hội đồng a"

Quỷ lão cười khổ nói.

"Không còn cách nào khác sao?"

Sở Dương chán nản nói.

"Cũng chưa hẳn"

Quỷ lão vuốt râu nhàn nhạt cười.

Sở Dương buồn bực xoa trán, trong lòng muốn biết Quỷ lão rốt cuộc là muốn giở trò gì, liền nói:

- Quỷ lão cứ nói.

Quỷ lão thâm trầm liếc hắn, trầm giọng nói:

-Ngươi từ trước đến giờ vẫn tin tưởng ta chứ?

Sở Dương nghi hoặc nhìn Quỷ lão. Mặc dù thời gian gặp nhau không dài nhưng mà trải qua đoạn thời gian ngắn mày hắn tin tưởng Quỷ lão đối với hắn hoàn toàn không có ý đồ gì. Thậm chí trong lòng hắn từ lâu đã thật sự xem lão là người thân của mình.

Hắn ngắn ngủi suy nghĩ liền trầm giọng chân thật đáp:

- Đệ tử từ lâu đã xem ngài là người thân rồi.

"Tốt"

Quỷ lão khóe mắt hiển hiện sương mù. Người đệ tử này lão coi như không chọn lầm.

"Đoạn thời gian này, thân thể ngươi cứ để ta khống chế"

"Để lão phu cho ngươi xem, cái gì là cường giả chân chính quyết đấu."

Quỷ lão nhẹ giọng nói, trong lòng lẩm bẩm:

- Lão phu vì ngươi mạo hiểm một lần, hi vọng lần này ngươi sẽ may mắn đoạt được cơ duyên này vào tay.