Vinh Quang [ESPORT]

Chương 85: Anh, em muốn thắng




Vừa dứt lời, đạo tặc bóng đêm đã tiến lên, Ảnh Tập bổ nhào vào lưng thợ săn tiền, đoản đao hướng đến bên hông anh.

Kim Sung Hyun phản ứng cực nhanh, tuy rằng ăn trúng một đao nhưng lập tức giữ khoảng cách.

Chỉ cần do dự một chút thôi, thợ săn tiền đã chết.

Lee Heran khôi phục đồ đằng cắm bên người thợ săn tiền, hồi lại máu mất đi.

Bạch Tài bị lời nói Vệ Kiêu dọa sợ, nhưng thao tác không chậm chút nào, cậu ta hiểu tên cầm thú này, lúc này mà có sai lầm thì tên đó nhai sống cậu ta mất!

Mục sư ánh sáng dùng kĩ năng, chạy vào bụi cỏ xem bản đồ, đồng thời xác định mục tiêu gần nhất.

Lee Heran che trước mặt Kim Sung Hyun, trúng chiêu khống chế này.

Vệ Kiêu: “Chậc”

Đạo tặc bóng đêm không hề dừng lại, sau khi thời gian làm lạnh kết thúc thì lại vọt lên, tuy không có chiêu cuối, không thể tạo hồ quang, nhưng chiêu một và chiêu hai cũng đủ tạo tổn thương lớn.

Lee Heran không chút hoang mang, ném đồ đằng lên người đạo tặc bóng đêm.

Kim Sung Hyun tránh ở sau lưng đội trưởng, mũi tên ánh sáng màu vàng rơi xuống như mưa……

Muốn lấy first blood sao!

Cuối cùng thì nó sẽ rơi vào tay ai?

Tất cả mọi người lo lắng nhìn vào màn hình, nhìn nghé con đạo tặc bóng đêm mới sinh không sợ cọp và thợ săn tiền chà đạp đạo tặc quanh năm.

Cuối cùng ai sẽ……

[Đệt!] Bình luận la ó

[Còn tưởng rằng củi khô bốc lửa, ngươi chết ta sống, tại sao lại tản ra rồi?]

[Tiền đã cược rồi, tại sao hai người không đánh?]

[Làm đi, đạo tặc bóng đêm đi lên làm chết thợ săn tiền đi]

[Bắn chết đạo tặc bóng đêm đi chứ thợ săn tiền!]

Hai bên gặp nhau, giao lưu một hồi rồi lại lui về.

Bình luận viên: “Hai đội rất cẩn thận, xem ra giai đoạn đầu sẽ không chém giết nhau, hẳn là sẽ tăng cấp, dù sao đạo tặc bóng đêm cần chiêu cuối…….”

Vừa nói xong, cảnh tượng trên màn hình vả thẳng vào mặt bình luận viên.

Lui cái con khỉ, làm gì có chuyện tránh chiến!

Bốn người này lui về đều là đang diễn kịch.

Giả vờ lui về để dụ địch tiến lên.

Kim Sung Hyun không ngờ Vệ Kiêu lại cẩn thận như vậy.

Vệ Kiêu cũng không ngờ Kim Sung Hyun lại nhát như vậy.

Hai bên đang diễn dở, nhìn thấy đội kia cũng muốn ‘trốn’ lại nhanh chóng phản công, lao vào đánh.

Người xem: “…….”

Bình luận viên A: “……”

Bình luận viên B giải cứu đồng nghiệp: “Đạo tặc bóng đêm sử dụng kĩ năng, pháp sư nguyên tố bảo vệ rất tốt nhưng thợ săn tiền vẫn bị thương!”

Bình luận viên A cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tiếp tục tường thuật tình hình thi đấu.

Bây giờ không có chuyện lui về nữa, gặp nhau mà không đánh một trận thì lãng phí buổi giao lưu tình cảm dưới gió lạnh bên bờ biển quá.

Vệ Kiêu chăm chăm vào Kim Sung Hyun, Kim Sung Hyun cũng nhắm vào Vệ Kiêu.

Đạo tặc bóng đêm di chuyển tránh đi sát thương, thợ săn tiền cũng cẩn thận giữ khoảng cách, không cho đạo tặc bóng đêm cơ hội lại gần.

Bạch Tài cũng không phải để làm cảnh, cậu ta vừa hồi máu cho Vệ Kiêu vừa tìm cơ hội: “Tao khống chế Lee Heran, mày giết Kim Sung Hyun đi”

Vệ Kiêu: “Chờ lắm thế”

Thằng nhóc này bình thường cợt nhả, một khi bắt đầu thi đấu thì còn bình tĩnh lạnh lùng hơn đạo tặc bóng đêm.



Bạch Tài cắm mắt vào màn hình, cuối cùng cũng tìm được cơ hội: “Ổn rồi!”

Vệ Kiêu vọt lên.

Chiêu khống chế của Bạch Tài chỉ có 0.5 giây, thời gian này quá ngắn, nếu không thể thừa dịp Lee Heran không động đậy được để giết thợ săn tiền thì Vệ Kiêu và Bạch Tài chỉ có chết.

Vệ Kiêu cường hóa phạm vi tấn công, di chuyển đến sau lưng thợ săn tiền.

Kim Sung Hyun vô cùng bình tĩnh, một chút cũng không hoảng hốt, một đạo tặc bóng đêm không có chiêu cuối mà muốn giết anh ư, nằm mơ.

Vệ Kiêu dùng cả 3 kĩ năng lên người Kim Sung Hyun, Kim Sung Hyun mất máu nghiêm trọng, một giây sau đã trọng thương.

Nhưng anh không vội, bắn mưa tên về phía Vệ Kiêu.

Khống chế của Bạch Tài mất tác dụng, Lee Heran nhanh chóng ném đồ đằng bên người Kim Sung Hyun, hồi nửa thanh máu cho anh.

“Lão Bạch!”

“Biết rồi!”

Đừng tưởng chỉ Lee Heran mới biết hồi máu, anh Cải cũng biết nhé!

Lượng máu bị Kim Sung Hyun đánh rớt của đạo tặc bóng đêm lại được hồi về.

Nhìn các tuyển thủ bình tĩnh thao tác, khán giả hồi hộp đến nổi da gà.

[Bất cmn tử!]

[Này, sao chưa chết vậy?]

[Còn chưa đến cập 6 mà, tại sao bốn người này đánh nhau ghê vậy]

[Tôi không ngờ anh Cải mạnh như vậy đấy, thế mà vẫn theo kịp tiết tấu này]

[Anh Cải phụ trợ cho Quiet và anh Cải phụ trợ cho Close không giống nhau chút nào]

Fan CP khóc thét: [Cho nên chân ái của anh Cải là Quiet à? Cặp đại ma vương và vợ nhỏ tôi đu cả một mùa giải là giả ư?]

Một trận chém giết nhìn như kéo dài cả một thế kỉ thật ra cũng chỉ có mấy chục giây.

Ninh Triết Hàm ở đường giữa liều mạng giữ chân pháp sư băng, không cho người kia đi chi viện.

Đi rừng của Pro ngồi canh Việt Văn Nhạc, không cho cậu ta chạy đi đâu gây sát thương.

Vị trí cách quá xa, nếu đi chi viện sẽ mất tháp, mất nhiều hơn được.

Đây là trận chiến của Vệ Kiêu, Bạch Tài với Kim Sung Hyun và Lee Heran.

Ai thắng ai thua đều do bốn người quyết định!

Hệ thống thông báo ———

FTW.Quiet giết Pro.Succe.

Đạo tặc bóng đêm giết thợ săn tiền.

Quiet có được first blood!

[Ngầu quá”

[Nhưng đạo tặc bóng đêm cũng chịu trận rồi……]

Hệ thống lại thông báo.

Pro.Ran giết FTW.Quiet.

Vệ Kiêu còn một chấm máu cũng bị Lee Heran tiễn về nhà.

[Không lỗ, trận combat này FTW kiếm lời]

[Đúng vậy, không nói chuyện lấy được first blood, đạo tặc bóng đêm lại bị phụ trợ giết, lời đấy]

Giết được đối thủ mới kiếm được tiền, trong đội thì phụ trợ là người không cần tiền nhất, Lee Heran giết Vệ Kiêu, với Pro thì không có ý nghĩa gì nhiều.

Ngược lại Vệ Kiêu lại giết được Kim Sung Hyun, cộng thêm tiền từ first blood, tổng tiền vàng nháy mắt đứng đầu bảng.

Đầu trận thuận lợi như thế, khí thế FTW tăng lên nhiều!

Fan ở khu thi đấu Hàn Quốc lo lắng: [Tay của đội trưởng Lee chưa khỏi sao?]

[Pháp sư nguyên tố không làm gì sai cả, là do nửa giây cuối thợ săn tiền nóng nảy, tiến lên trước]

[Trạng thái của Huyn thần không được tốt lắm……]

[Đệt, ông đây mất sạch tiền cược mất]

[Đừng vội, mới vào trận thôi mà, lấy được first blood thì sao? Chờ thợ săn tiền sống lại, đạo tặc bóng đêm sẽ phải quỳ xuống khóc lóc xin tha thôi]

Khu thi đấu Trung Quốc thì vui như tết.

[Tôi yêu mất thôi, Quiet luôn làm tôi ngạc nhiên]

[Một đạo tặc sống sót từ tay cha Huyn, Quiet ngầu quá!]

Anti-fan cũng góp vui: [Nếu FTW quán quân của tập huấn mùa đông tôi sẽ thành fan trong 3 phút]

Tập thể fan: [Thôi cút lẹ]

Vệ Kiêu ở trong rừng đánh một trận khí thế, Lục Phong ở đường trên lại để sót một lính.

Người có ý chí kiên định thế nào sau khi bất ngờ nghe câu nói đó cũng bị ảnh hưởng thôi.

Hơn nữa…….

Sau khi nhận ra tình cảm của Vệ Kiêu.

Nhân sinh đại sự.

Thắng thi đấu, Vệ Kiêu muốn làm một việc liên quan đến nhân sinh đại sự.

Chuyện này có liên quan đến hắn.

Lục Phong bỗng nhớ lại cảnh tượng ngoài hành lang không lâu trước đây, Vệ Kiêu đầu tóc ướt nhẹp lao tới nói———

Đội trưởng, em thích anh.

Ngón tay Lục Phong kẽ run, nỗ lực ổn định thao tác, không mắc sai lầm.

Chẳng lẽ là từ lúc đó……

Mười ngày tước Vệ Kiêu đã……..

Lục Phong hít một hơi thật sâu, không dám nghĩ nhiều.



Phải thắng, phải nhanh chóng chiến thắng.

Hắn muốn hỏi cậu, muốn một lời giải thích!

Tinh……

Kị sĩ tử thần lên cấp 6, trở thành chúa tể tử thần có thể chuyển đổi trạng thái.

Hình thái thứ nhất tiến nhanh về phía trước, hình thái thứ hai như sương đen lượn lờ, hệt như tử thần bước ra từ địa ngục.

Hệ thống thông báo———

FTW.Close giết Pro.UU

Sau khi Vệ Kiêu lấy được first blood, FTW lại có thêm một chiến thắng!

[Đại ma vương được đấy!]

[FTW nên đổi tuyến từ trước rồi, khả năng solo của Close canh giữ đường trên thì khác gì tường đồng vách sắt đâu!]

[Thật đấy, đường trên bây giờ giống như cái ván sắt, không ai dám đâm đầu đâu]

Bình luận viên bắt đầu điên cuồng mớm lời cho FTW, khán giả cũng cảm thấy FTW có cơ hội chiến thắng.

Thần Phong dưới sân khấu bình tĩnh dựa lưng vào ghế.

Anh không lo lắng vì đã chuẩn bị tâm lý trước.

Thắng chưa chắc là chuyện tốt.

Thua chưa chắc đã là xấu.

Ngay từ đầu FTW dẫn đầu hai mạng.

Đội hình của Pro thuộc dạng mạnh vào giai đoạn sau, pháp sư băng ở đường giữa thảm hại trước tiên thuật sĩ của Ninh Triết Hàm.

Nhóc Ninh điều khiển tướng tấn công dữ dội, trạng thái của nhóc trong trận này rất tốt, thế mà có thể đè đối thủ ra đánh.

Việt Văn Nhạc không biết sợ là gì, có Vệ Kiêu điên cuồng gank, Kim Sung Hyun bị chặn ở tháp dưới diệt lính.

Nhìn thế trận thì FTW đang chèn ép Pro, nhìn kiểu gì thì FTW cũng có hi vọng thắng.

Nhưng mà…….

Người bình tĩnh nhìn bảng tổng kết tiền vàng sẽ biết.

Chuyện này khó nói.

FTW ở kèo trên nhưng kinh tế lại không vượt được Pro.

Kim Sung Hyun bị đàn áp nhưng tiền vàng lại nhiều hơn Vệ Kiêu một chút.

Trừ chuyện đường trên của Pro chết 2 lần, tiền vàng sụt giảm, những tuyến khác đều đang vững, ngang tài ngang sức với FTW.

Đây không phải là dấu hiệu tốt, ưu thế lớn như vậy nhưng lại không tận dụng được, giai đoạn sau thế nào còn khó nói.

Ở phía Pro khá yên ắng.

Trừ những tín hiệu bình thường thì không có nửa lời vô nghĩa.

Kim Sung Hyun nhìn chằm chằm vào màn hình, thao tác tay hoàn mỹ, không lãng phí chút tài nguyên nào.

Thao tác được rèn luyện ngày đêm vo cùng chuẩn xác.

ADC rất mệt, vị trí này yêu cầu phải đánh thủ công, không ngừng nhấp vào chuột để tấn công và di chuyển.

Không tính đến những chuyện khác, người bình thường chỉ nhấp chuột thôi đã không chịu nổi rồi, nói gì đến độ chính xác.

Nhiều xạ thủ tay bị hủy vì độ mệt nhọc này.

Đã đến giữa trận, khi tranh đoạt sinh vật viễn cổ, Vệ Kiêu lại giết được thợ săn tiền, hai người đồng quy vu tận!

Sinh vật viễn cổ bị Lục Phong giết, Pro lại mệt một đợt.

Càng về sau, thời gian hồi sinh càng dài.

Kim Sung Hyun nhìn màn hình tối sầm: “Tôi muốn thắng.”

Ba chữ, vang vào tai của 4 người, khiến họ nắm chặt con chuột.

Lee Heran: “…….”

Kim Sung Hyun mím môi, giọng nói buồn buồn: “Anh, em muốn thắng.”

Không biết đã qua bao lâu, có lẽ chỉ một giây đồng hồ, có khi kéo dài đến ba bốn năm.

Lee Heran thấp giọng nói: “Được.”

Pro thức tỉnh trạng thái quán quân đấu đôi, rong ruổi chém giết trên đấu trường chung kết toàn cầu.

Bên phía FTW.

Bạch Tài lo lắng nói: “Lee Heran bắt đầu sủi.”

Lục Phong: “Đạo tặc bóng đêm cẩn thận.”

Vệ Kiêu chưa kịp mở miệng, tiếng gió truyền đến, cậu nhìn mũi tên màu vàng ập đến trước mặt thì giật mình.

Rầm một tiếng.

Mũi tên đánh trúng cậu, khống chế dài 3.5 giây làm cậu không thể động đậy.

Bạch Tài: “Hỏng rồi!”

Vệ Kiêu lập tức nói: “Đừng tới đây!”

Bạch Tài dừng lại, biết đã chậm, đi qua chỉ có chịu chết.

Pháp sư nguyên tố cắm đồ đằng quanh người đồng đội, lực tặc phi tới dùng hết kĩ năng lên người Vệ Kiêu.

Đạo tặc bóng đêm da giòn làm sao chịu nổi trận tập kích này.

Park Guiji giết Vệ Kiêu, Pro cuối cùng gỡ lại được 1 mạng.

Toàn bộ quá trình Kim Sung Hyun không xuất hiện nhưng lần này có công lao của anh.

Chiêu cuối của thợ săn tiền có phạm vi khắp bản đồ, kẻ địch cách càng xa thì thời gian khống chế càng lâu.

3.5 giây có ý nghĩa gì?

Một chiêu đánh ra mất một hai giây, 3.5 giây có thể chết hai lần.



Pro bắt đầu phản kích.

Lee Heran chỉ đi theo Kim Sung Hyun thì không đáng sợ, một bắt đầu lượn đi chỗ khác thì mới là khủng bố.

Hai cực kì ăn ý với nhau, Lee Heran mở rộng tầm nhìn, Kim Sung Hyun bắn tên.

Tại sao Kim Sung Hyun lại có thể ngược đãi đạo tặc như vậy ư.

Là do có Lee Heran phối hợp, anh có thể hành hạ đi rừng của đối thủ.

Trúng mũi tên đó chỉ có đường chết.

Kim Sung Hyun chưa giết được mạng nào, Vệ Kiêu chết ba lần.

Người xem livestream sợ đờ người

[Thợ săn tiền (kim săn) đúng là họ kim]

[Dự đoán như thần, làm sao có thể bắn trúng ở khoảng cách xa như vậy thế]

[Mấu chốt không phải ở Kim Sung Hyun mà là Lee Heran]

[Lee Heran quá quen thuộc với thợ săn tiền, ổng ra tín hiệu dự đoán đường đi của tên]

[Lee Heran……]

[Dù sao thì cũng từng là xạ thủ số một]

Đổi sang phụ trợ rồi, hắn vẫn là người hiểu biết về xạ thủ nhất.

Chỉ mười phút ngắn ngủi, thế cục trên sàn đấu nghịch chuyển, Pro nhanh chóng lấy được 5 mạng, thậm chỉ còn đẩy được một tháp, kinh tế của họ hơn FTW tận 3000, nghiền áp tuyệt đối.

Chiến thuật của Pro đủ tàn nhẫn.

Đường trên có hai người kiềm chế Close.

Kim Sung Hyun một mình bảo vệ đường dưới, Lee Heran và Park Guiji lượn khắp sân bắt người.

Thợ săn tiền với mũi tên chết chóc, chỉ cần trúng, lực tặc sẽ nhanh chóng tiễn đi.

Vệ Kiêu và Ninh Triết Hàm lần lượt chết 3 và 2 lần, hoàn toàn không thể nghĩ ra chiêu gì để phản kích.

Không phá được khống chế 3.5 giây thì chỉ có đứng yên chịu trận.

Làm sao bây giờ?

Làm sao mới không bị thua đây.

Lòng bàn tay Vệ Kiêu tiết mồ hôi.

Cậu muốn thắng, cậu muốn thắng, thắng xong cậu còn có việc cần phải làm!

Bên tai truyền đến giọng Lục Phong: “Dẫn người tới hố rồng.”

Vệ Kiêu ngạc nhiên: “Đội trưởng…….”

Lục Phong: “Tin anh.”

Vệ Kiêu cắn răng: “Được!”

Lục Phong bị hai người quấn lấy ở đường trên thở phào, nhìn chằm chằm chờ pháp sư băng đi sai vị trí.

Cơ hội!

Kị sĩ tử thần chuyển sang hình thái linh hoạt hơn, sử dụng chiêu bị động miễn khống chế, bỏ qua thần chiến của Pro, lao đến trước mặt pháp sư băng.

Đường giữa của Pro la lên một tiếng: “Không tốt!”

Park Guiji bị Vệ Kiêu dẫn tới hố rồng không thể đuổi kịp.

Không kịp chi viện rồi, sử giả địa ngục quanh thần tản ra tử khí nồng đạm xé tan linh hồn pháp sư băng.

Pháp sư băng ngã xuống, thần chiến vung trường thương qua, kị sĩ tử thần tránh đi, chuyển hình thái thêm lần nữa, trường đao chém đi nửa vạch máu của thần chiến.

Hệ thống thông báo.

FTW.Close giết Pro.UU.

FTW.Close giết Pro.Cui.

Close bị hai người bao vây lấy được double kill.