Vợ Bé Nhỏ

Vợ Bé Nhỏ - Chương 4: Khai bao hậu huyệt




Tiêu Tề cảm thấy cho dù dương v*t cứng sắp muốn bể mất, cũng không thật sự kích động cắm vào như vậy, mà là lấy ra thuốc bôi trơn, bôi lên đóa hoa cúc nhỏ non mềm một chút, lại bôi phần lớn thuốc bôi trơn lên trên dương v*t của mình, mới nhắm ngay cái miệng huyệt hơi há ra cắm vào.

Lúc xen vào hắn vẫn luôn quan sát đến động tĩnh của vợ nhỏ, nhìn phần lưng trắng nõn kia bắt đầu run rẩy, liền dừng động tác lại, ngừng lại một chút mới hỏi: "Rất đau phải không?"

Trần Quả vội vã lắc đầu một cái, trong giọng nói rõ ràng chứa tiếng khóc, nói ra lại là: "Không đau một chút nào."

Tiêu Tề bật cười, tim lại có chút ấm, "Siết chặt tôi đến đau đớn, thả lỏng một chút." Hắn lấy ngón tay kìm chặt xương đuôi của Trần Quả, đem quy đầu cắm vào lui ra một chút, Trần Quả lại cho là hắn muốn rút ra hoàn toàn, vội vội vàng vàng kẹp chặt thịt huyệt giữ lại, "Đừng đi ra mà... Em... Em có thể chịu được..."

Tiêu Tề trong lòng cũng không biết là cảm nhận gì, chỉ biết dương v*t mình lại lớn hơn một vòng, "Tôi không đi ra ngoài, em thả lỏng một chút, như vậy không chen vào lọt."

Trần Quả sắc mặt đỏ lên, nỗ lực thả lỏng chính mình, cảm giác dương v*t nóng bỏng đang đưa vào. Cảm giác gân xanh tráng kiện ma sát vách thịt căng mịn cực kỳ rõ ràng, cậu chỉ cần nghĩ tới chủ nhân của cây dương v*t này là ai, đã không nhịn được cả người nóng bừng, cảm giác căng thẳng từ từ tản đi, hóa thành dâm dục.

Tiêu Tề cảm giác thịt huyệt bên trong thít chặt từng chút một, bên trong quả nhiên ướt nhẹp có nước dính nị tràn ngập ở trong đó, làm cho hắn tiến vào thông thuận hơn, không nhịn được đâm sâu một chút, phá tan vách thịt căng mịn ấm áp, để đến nơi sâu xa nhất.

"A..." Trần Quả không nhịn được từ trong cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ, lần đầu tiên hậu huyệt chặt chẽ chịu đựng hoan ái bao vây lấy cái dương v*t tráng kiện kia, rõ ràng có chút căng đau, sinh ra một ít khoái cảm. Tiêu Tề dừng lại không nhúc nhích, đi sang một bên xoa dương v*t đã hơi mềm xuống của cậu, dời sang một bên nhào nặn núm vú của cậu, "Đau không?"

Trần Quả vội vã lắc đầu một cái, "Không đau một chút nào." Cậu quay đầu lại cọ hai má nam nhân, nhỏ giọng khát cầu, "Chồng, nhúc nhích, thao em..."

Tiêu Tề có chút bất đắc dĩ, "Em không cần miễn cưỡng chính mình như thế."

"Em thật sự không có miễn cưỡng, chồng, em muốn anh..." Trần Quả từ từ chuyển động cái mông, nhẫn nhịn cảm giác ê ẩm khi bị dị vật nhồi đầy, nuốt dương v*t vào càng sâu. Tiêu Tề thấy côn th*t của cậu đã cứng rắn, bên trong hậu môn vừa ẩm ướt vừa trơn mềm, cũng không có khắc chế chính mình thêm, trói lại vòng eo mềm mại bắt đầu nhợt nhạt đánh xuyên vào bên trong.

Bên trong vách ruột dần dần bị đâm đến phát ra tiếng nước, Tiêu Tề nhìn động thịt hồng nhạt bị chính mình từ từ ma sát thành màu sắc đỏ tươi, ánh mắt tối sầm lại, động tác không nhịn được mạnh hơn một chút, sâu sắc đỉnh vào bên trong.

"A... Chồng..." Trần Quả bị cắm xuống như thế, linh hồn giống nhau đều bị đâm đi ra, trong cổ họng không kiềm chế nổi kêu lên thành tiếng, khi cây dương v*t liên tục không ngừng thao làm, bắt đầu nhỏ giọng ô ô.

Tiêu Tề đắm chìm bên trong khoái cảm, những tiếng rên rỉ nhỏ vụn đó giờ khắc này đối với hắn mà nói không khác nào là thuốc kích dục, mò tới vật đã cứng rắn của vợ nhỏ, cho nên càng không có khắc chế tiếp tục thâm nhập vào bên trong.

Chất lượng giường quá tốt, cũng sẽ không phát ra thanh âm kẹt kẹt, tiếng thân thể va chạm cùng tiếng nước vang lên trong không khí yên tĩnh làm người mặt đỏ tim đập. Tính khí cứng ngắc mỗi một lần thâm nhập cùng rút ra đều nghiền nát một điểm bên trong thịt huyệt của Trần Quả, sảng khoái làm cậu không kìm lòng được lung lay cái mông trắng mịn đón ý hùa theo, sau mấy cái đâm sâu của nam nhân, mã mắt trên côn th*t trước mặt cậu, bắn ra tinh dịch.

Tiêu Tề cảm nhận được cậu cao trào, cũng không lỗ mãng xuyên vào nữa, mà chậm lại tốc độ, đi sờ côn th*t của cậu để cho cậu kéo dài khoái cảm. Trần Quả thoải mái đến cả người đều ẩm ướt mồ hôi, trên da thịt trắng loáng che kín một tầng mồ hôi sáng lấp lánh, trong lỗ mũi không ngừng phát ra tiếng thở gấp gáp. Chờ cậu hơi hơi thở chậm lại một chút, Tiêu Tề thay đổi một tư thế, từ phía trước tách ra bắp đùi của cậu, một lần nữa nhắm ngay cái miệng huyệt mở rộng ướt dầm dề kia, cắm xuống đến cùng.

"A..." Trần Quả mở to đôi mắt mông lung nhìn người đàn ông anh tuấn, cảm thụ khoái cảm va chạm ôn nhu cùng tình ái ngọt ngào, không nhịn được dùng hai chân quấn lấy eo nam nhân, ôm cổ của hắn, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng than thở, "Chồng mạnh thật..."

Nam nhân ngoài ba mươi vì những lời này thiếu chút nữa không có phòng bị bắn ra, Tiêu Tề nỗ lực nhẫn nhịn dục vọng muốn bắn tinh của mình, cảm thụ tường thịt căng mịn bao khỏa, một hồi lâu mới hòa hoãn lại, nhưng cũng đủ để sau lưng hắn ra một tầng mồ hôi.

Nếu như hiện tại cứ vậy bắn ra, sẽ bị chê cười là tiết sớm?

Hắn có chút tức giận không ngừng tiến công vào nơi thịt huyệt non mềm kia, dương v*t tráng kiện lần đầu tiên hầu hạ mài thịt huyệt thành màu sắc đỏ tươi, Trần Quả ở dưới thân hắn bị thao kêu lên lung tung "Ưm a...", côn th*t bị nơi bụng làm phiền rất nhanh đã trở nên cứng rắn.

Đánh xuyên không ngừng phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp, Tiêu Tề lần đầu tiên thao hậu môn nam nhân, lại không hề có một chút bài xích nào, trái lại còn thấy thích thú, rốt cục sau khi Trần Quả bị hắn đâm đến bắn lần thứ hai, hắn cũng phun ra bạch tương sền sệt vào bên trong đường ruột căng mịn.

Tiêu Tề vốn chỉ định làm một lần, Trần Quả lại quấn lấy hắn không cho hắn lui ra, đảo lại thân thể cả người cưỡi ở trên thân hắn, nâng khuôn mặt anh tuấn của nam nhân triền miên hôn môi. Cậu hôn vừa lớn mật vừa phóng đãng, đầu lưỡi non hồng từ trong cổ họng thè ra, liếm ẩm ướt đôi môi nam nhân, Tiêu Tề bị cậu câu dẫn cũng đưa ra đầu lưỡi, cùng cậu quấn quýt lấy nhau.

Nụ hôn ẩm ướt qua đi, rõ ràng hô hấp cậu cũng không đều đặn, cậu liếm cằm nam nhân, cái cổ, còn có đầu v* nho nhỏ nơi ngực. Cậu thử nhiều lần cũng không có ngậm vào đầu v*, chỉ có thể như buông tha dùng đầu lưỡi liếm.

Tiêu Tề chưa hề biết nơi này của bản thân dĩ nhiên cũng sẽ có khoái cảm, dương v*t đã mềm một lâgn nữa bị vách thịt nóng ấm gắp mút, chỉ trong chốc lát đã nhấc đầu, hoàn toàn lấp kín thịt huyệt khát khao.

Trần Quả cũng cảm nhận được thay đổi của hắn, đôi mắt ẩm ướt to tròn, ngữ khí mang theo tán dương chân thành, "Chồng, cứng quá a."

Tiêu Tề cảm giác mình sớm muộn muốn cũng tinh tẫn nhân vong trên người người này.

Cuộc tình ái lần thứ hai Trần Quả vẫn luôn cưỡi ở trên người Tiêu Tề, cậu mở ra hai chân, trên mặt ửng đỏ một mảnh, hơi hé miệng trợ giúp hô hấp, nhưng không ngậm được một dòng nước dãi từ khóe miệng chảy ra. Cậu phóng đãng dùng hậu môn ướt đẫm ve vuốt dương cụ tráng kiện của nam nhân, đồng thời d*m thủy vừa rơi xuống quá nhiều đều bị phun tung toé đi ra, rót đầy cỗ gian của hai người.

Tiêu Tề thích ý nhìn vợ nhỏ trên người mình, chú ý tới đóa thịt hoa phấn nộn kia cũng đang ồ ồ chảy nước, hai mảnh thịt môi như là hai cánh hoa, theo động tác mềm mại mở ra, rồi hơi khép kín, mà phía dưới cái miệng nhỏ đã hơi mở ra một lỗ nhỏ, giữa kẽ hở có thể nhìn thấy dâm thịt đỏ tươi bên trong, lúc này đang khát khao hé ra.

Hắn bắt đầu mong đợi lúc cắm dương v*t đi vào sẽ là tư vị sảng khoái như thế nào.

Trần Quả chưa bao giờ thưởng thức qua khoái cảm cực hạn như vậy, phảng phất một phần thân thể khác đã không tồn tại, xúc cảm toàn thân toàn bộ tập trung ở trên bộ vị đang tương giao cùng nam nhân, sảng khoái đến nỗi làm da đầu cậu cũng ngứa ngáy, eo cũng rất ê ẩm.

Thể lực cậu cũng không tốt lắm, lại là lần đầu tiên hầu hạ, chỉ cưỡi một hồi đã mất khí lực, xụi lơ ở trên lồng ngực rắn chắc của nam nhân, mở to đôi mắt uể oải, mềm mại cầu xin, "Chồng giúp em một chút sức đi..."

Tiêu Tề ánh mắt tối sầm, ôm người trở mình, bắt đầu thẳng thắn thoải mái tiến công vào trong thịt huyệt lầy lội không chịu nổi, mà Trần Quả chỉ còn dư lại sức để rên rỉ.

Hai trận tình ái qua đi, Trần Quả dường như bị xe cán qua người, cánh tay đều khó nâng lên, chỉ có thể xấu hổ nhìn chồng mới cưới cầm khăn lông nóng lại đây giúp cậu lau sạch thân thể.

Mồ hôi trên thân được lau, tinh dịch trên bụng được lau, ngay cả tinh dịch bên trong hậu huyệt chảy ra từng chút từng chút đều được khăn lông nóng lau khô ráo. Sau đó cậu liền bị Tiêu Tề ôm đến trên ghế sa lon bên cạnh, nam nhân cao to cường tráng tiếp tục đến giải quyết bãi chiến trường của bọn họ, đổi chăn cùng ráp giường mới.

Trần Quả cảm thấy mình ngọt ngào sắp hôn mê, sau đó liền ngủ thật say.

Ngày hôm sau cậu tỉnh táo lại mới cảm thấy được không đúng, hai người là đêm động phòng hoa chúc, theo lý mà nói, nên phá cái huyệt nữ ở chỗ phía trước kia mới đúng, bởi vì nơi đó mới có thể sinh cục cưng, nhưng mà tại sao hai lần tình ái đều chọn mặt sau?

Trần Quả cuối cùng cũng ngượng ngùng dò hỏi, Tiêu Tề đã đi công ty, trong phòng vắng ngắt, ánh sáng rất sung túc. Cậu kéo lê thân thể bủn rủn bò dậy rửa mặt, sau khi xuống lầu nhìn thấy bữa sáng trên bàn ăn, trong lòng nhất thời ấm áp.

Lúc ăn điểm tâm cậu vẫn luôn do dự nên tìm lý do gì gửi tin nhắn cho Tiêu Tề, mở ra ảnh nền của hắn, Trần Quả từ sau khi lưu vào không biết đã nhìn bức ảnh kia bao nhiêu lần, giờ khắc này nhìn phía trên màn hình là quả đào đỏ au, đột nhiên giống như bị tạt một chậu nước lạnh tỉnh lại.

Sau tối hôm qua mới một lần nữa nhớ lại hình ảnh Tiêu Tề cùng chị Trần Thiến hẹn hò, sau vườn nhà bọn họ đều là cây đào, hàng năm đều sẽ kết ra quả đào no đủ nhiều nước, mà Tiêu Tề dùng quả đào làm ảnh nền, là bởi vì còn đang nhớ đến chị của cậu sao?

Nghĩ đến khả năng đó, ăn bữa sáng trong miệng cũng có chút không biết mùi vị, Trần Quả nhụt chí nhìn quả đào đỏ tươi kia, tắt điện thoại di động, cách một hồi nhưng vẫn không kiềm chế nổi mở ra điện thoại di động viết chữ, xóa xóa gõ gõ một hồi lâu vẫn là gửi đi một câu đơn giản nhất: Bữa sáng ăn thật ngon, cảm ơn chồng!

Phía sau còn bỏ thêm một cái icon nhe răng cười.

Đối với chuyện Tiêu Tề còn mong nhớ chị, Trần Quả tự nói với mình trong lòng cần phải sớm có chuẩn bị mới đúng, nếu không tại sao đã qua nhiều năm như vậy còn muốn trả thù, nếu không tại sao lại lấy mình?

Cho nên mới cho tình yêu của mình một cơ hội viên mãn.

Bây giờ chuyện cậu muốn làm, chính là cố nắm chặt tim Tiêu Tề, khiến lực chú ý của hắn đặt ở trên người mình, để sự kết hợp mang tính trả thù này trở thành hai bên tình nguyện bên nhau.

Cậu tin tưởng mình có thể làm được.

Cậu chờ một hồi lâu, mới nhận được trả lời, Trần Quả mở to hai mắt nhìn chữ, khóe miệng không nhịn được lộ ra ý cười. Tiêu Tề hỏi cậu - Thân thể có khỏe không?

-- Rất khỏe, không sao, có thể ăn có thể uống có thể ngủ hơn nữa có thể làm việc, em sẽ thu dọn trong nhà sạch sẽ làm cơm tối chờ anh trở về! Nắm tay!

Trần Quả vội vàng gửi lại, lại cảm thấy nói như vậy là chết rồi, cần phải sửa lại một chút, như vậy có lẽ đối phương sẽ tán gẫu với cậu nhiều thêm vài câu.

Cậu có chút lo được lo mất cùng đợi đối phương trả lời, nhìn nhắc nhở "Đối phương đang soạn tin", tim chặt chẽ siết lại, sau đó cậu nhận được câu nói có ý nghĩa đối phương muốn kết thúc trò chuyện.

-- Vậy thì tốt, tôi đi họp.

Trần Quả vừa thất vọng vừa có chút xấu hổ, cậu xấu hổ vì mình quấy rầy tới đối phương, quản lý một công ty lớn như vậy mà nói, hắn nhất định vô cùng bận rộn? Trần Quả không dám gửi tới nữa, nhìn nhiều lần vài câu tán gẫu qua lại ngắn ngủi giữa hai người, mới cất điện thoại, bắt đầu cuộc sống tân hôn ngày đầu tiên.