*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7au khi Camilla rời khỏi, mọi người tiếp tục quay phim
Cảnh quay cuối của Cảnh Y Nhân được tiến hành ở thành phố W, quay suốt năm ngày mới chính thức kết thúc
Đến buổi chiều ngày thứ năm khi quay phim kết thúc, Cảnh Y Nhân vội vàng chạy về nhà
Lục Minh lái xe đến sân bay đón Cảnh Y Nhân
Cảnh Y Nhân ngồi trong xe, còn chưa về đến nhà thì nhận được cuộc gọi bất ngờ của Nhạc Phong
Cảnh Y Nhân nhìn điện thoại đang rung, tên người gọi đến hiển thị hai chữ Nhạc Phong
Lục Minh đang lái xe, liếc nhìn một cái rồi hờ hững nói: “Nhạc Phong gọi đến à?” “Vâng.” Cảnh Y Nhân lơ đễnh nói, sau đó nhận điện thoại
Giọng nói dịu dàng của Nhạc Phong vang lên trong điện thoại
“Em về rồi nhỉ.”
“Vâng!” Cảnh Y2Nhân cười nhẹ một tiếng.
“Ngày mai em có rảnh không?” “Anh có chuyện gì à?”
“Ngày mai Nhạc Nhu đi khám lại, anh có chút việc nên không đưa em ấy đi được, em giúp anh đưa Nhạc Nhu nhé, người giúp việc thì Nhạc Nhu không thân, không chịu đi cùng họ.”
Nghe vậy, Cảnh Y Nhân buột miệng hỏi: “Hắc Long đâu rồi?” Mấy việc này không phải nên để Hắc Long làm thì tốt hơn sao? “Anh đuổi cậu ta đi rồi, Y Nhân, lần sau em đừng để Hắc Long đến nữa, anh giúp Hắc Long ngồi vào chiếc ghế của tổng thống là vì không muốn cậu ta qua lại với Nhạc Nhu, mấy việc này, em đừng nhúng tay vào nữa.” “...” Cảnh Y Nhân có chút ngỡ ngàng
Rõ ràng là Nhạc Nhu thích Hắc Long, Hắc Long cũng9thích cô ấy, tại sao lại chia cách hai người chứ? Hơn nữa Nhạc Nhu đã bị bệnh nặng đến thế này rồi, chỉ có Hắc Long mới là liều thuốc hiệu quả cho cô ấy
“Cả đời Nhạc Nhu đã vì Hắc Long mà chịu nhiều khổ rồi, anh không muốn em ấy đi theo Hắc Long để tiếp tục chịu khổ nữa, hơn nữa Hắc Long luôn kiêu ngạo, nghĩ mình là vĩ đại nhất, anh không muốn sau này Nhạc Nhu phải hối
hận.”
“...” Rốt cuộc là người ta tự cho mình là vĩ đại, hay là Nhạc Phong quá độc đoán?
Hắc Long đã thay đổi rất nhiều rồi cơ mà? “Được rồi, để em giúp anh.” Sau khi tắt điện thoại, Cảnh Y Nhân hờ hững nói với Lục Minh.
“Nhạc Phong đuổi Hắc Long đi rồi.” Lục Minh cầm tay lái,6hờ hững nói: “Hắc Long thật quá cố chấp, Nhạc Nhu cũng quá bướng bỉnh, nên mới tạo thành cục diện như vậy, muốn trách thì chỉ trách chính bọn họ thôi.” Quả thật là vậy, nếu như Nhạc Nhu không bướng bỉnh đến thế, không quá xem trọng tôn nghiêm mà nói rõ ràng với Hắc Long thì không phải đã xong chuyện rồi sao
Thế mà vẫn chỉ quan tâm đến tôn nghiêm, Hắc Long mà không đến tìm cô ấy thì dù chết, cô ấy cũng không chịu gọi cho Hắc Long.
Sáng ngày thứ hai, Cảnh Y Nhân lái xe đến Kim Sắc Niên Hoa để đón Nhạc Nhu.
Bệnh tình của Nhạc Nhu có vẻ có chuyển biến tốt hơn so với trước đây, ít nhất khi Cảnh Y Nhân nói chuyện với cô ấy, cô ấy còn biết trả lời.