Vợ Boss Là Công Chúa

Chương 130: Điện thoại di động của công chúa hỏng rồi




Lục Minh ngồi xuống rồi những người khác mới lục đục ngồi theo.

Nhân viên phục vụ mang thêm ghế vào phòng đặt bên cạnh chỗ ngồi của Lục Minh, bàn ăn rất lớn nên dù có đặt thêm một cái ghế cũng không thấy chật chội, thậm chí vẫn còn khá rộng rãi.

Cảnh Y Nhận biết đó là chỗ ngồi của cô nên tự nhiên đi tới và ngồi xuống. Tất cả những người trong phòng không hề biết rằng Lục Minh sẽ đưa phụ nữ tới, trong đó có hơn một nửa số người không hề biết người phụ nữ này là ai. Nhưng mà có vài người từng quan tâm tới cảnh Y Nhân thì đều biết cô là người vợ mà Lục Minh ghét.

Chỉ là thật kỳ lạ, sao hôm nay Lục Minh lại đưa cô tới chứ? Cảnh Y Nhân nhìn lướt qua những người ở trên bàn, hầu như cô không biết ai cả, chỉ nhận ra Lý Đồng ngồi ở phía bên kia của Lục Minh.

Khi nhìn thấy cảnh Y Nhân xuất hiện, sắc mặt của cô ta không được tốt cho lắm. Nhưng khổ nỗi hôm nay Lục Minh ở đây bàn chuyện làm ăn với người khác nên dù nhìn thấy cảnh Y Nhân cô ta có giận ở trong bụng cũng chỉ có thể kiềm chế. Cảnh Y Nhân không biết Lục Minh đưa cô tới đây làm gì, nhưng nhìn dáng vẻ nghiêm túc của những người này thì không chỉ đơn giản là tới để dùng bữa.

Cảnh Y Nhân không quấy rầy Lục Minh mà lấy điện thoại di động ra chơi. Lục Minh đi thẳng vào vấn đề về chuyện đầu tư của Lục thị vào phim ảnh với Lưu tổng bên đài truyền hình. Lý Đồng đưa tài liệu cho Lưu tổng xem, sau đó mọi chuyện đều do Lý Đồng đứng ra bàn luận, tiếp theo, chỉ khi trên hợp đồng có chỗ cần thay đổi, hai bên đưa ra quan điểm không đồng nhất thì Lý Đồng mới quay đầu lại hỏi ý kiến của Lục Minh. Lục Minh lười biếng dựa vào ghế, lấy điện thoại di động trong tay ra nhìn, khi Lý Đồng hỏi tới, nếu đồng ý thì anh sẽ thản nhiên từ một tiếng, nếu không đồng ý sẽ nhìn xuống giống như đang suy nghĩ.

Lý Đông sẽ lập tức từ chối điều kiện mà đối phương đưa ra.

Tuy rằng nhìn Lục Minh như đang lười biếng xem tin tức trên điện thoại di động, nhưng anh có thể nắm được nội dung mà Lý Đồng và Lưu tổng bàn luận, thỉnh thoảng còn có thể liếc mắt nhìn xem Cảnh Y Nhân đang làm gì. Cảnh Y Nhân cầm điện thoại di động nhưng hình như không mở ứng dụng lên được, toàn bộ đã mở hết rồi nhưng không biết tắt đi, cứ thế dùng nút trở lại, mọi ứng dụng vẫn cứ chạy.

Đại khái là do ứng dụng chạy nền quá nhiều nên khi Cảnh Y Nhân muốn chơi trò chơi lần trước thì máy đã bị do.

Tới màn hình trắng trong trò chơi thì đơ luôn, không hoạt động được nữa. Thấy vậy Cảnh Y Nhân nhíu mày, cô ấn ấn trên màn hình di động nhưng không có phản ứng gì, rồi cô cầm di động gõ “cạch cạch” hai lần lên bàn.

Lý Đồng và Lưu tổng đang bàn tới chỗ quan trọng, mọi người ở trên bàn đều chú ý tới chuyện hai người bọn họ nói về hợp đồng, hai tiếng “cạch cạch” đột nhiên vang lên đã lôi kéo sự chú ý của tất cả mọi người.

Họ quay ra liên thấy Cảnh Y Nhân đang cầm điện thoại di động gõ lên bàn. Lý Đồng đen mặt, cô ta vốn dĩ đang sẵn ghét Cảnh Y Nhân, lúc cô ta và người khác đang bàn hợp đồng mà Cảnh Y Nhân lại cố ý quấy rối là sao? Cô ta trừng mắt cảnh cáo Cảnh Y Nhân.

Cảnh Y Nhân hoàn toàn không nhìn ra ý tứ trong mắt cô ta mà tiếp tục cầm di động, tay ấn ấn màn hình không ngừng.

Lý Đồng thu tầm mắt lại, cô nghĩ, hợp đồng vẫn quan trọng hơn, nên tiếp tục thảo luận, mọi người cũng không chú ý tới Cảnh Y Nhân nữa.

Ngay khi Lý Đồng vừa mới nói hai câu thì lại có tiếng gõ bàn “cạch, cạch, cạch!” vang lên.

Lý Đồng cắn răng, cố gắng không nhìn qua mà tiếp tục nói chuyện với Lưu tổng, nhưng bị Cảnh Y Nhân làm ồn thì những người này cũng hơi phân tâm, không chăm chú nghe Lý Đồng nói nữa.

Mãi tới khi Cảnh Y Nhân lại cầm điện thoại di động gõ xuống bàn một lần nữa thì Lý Đồng mới không thể nhịn nổi, cơn giận trào lên, định mở mồm mắng Y Nhân một trận.