Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi

Chương 266






Chương 267

Tống Dịch nhìn Hạ Thâm, khó khăn nói: “Nếu như tôi tố cáo bọn họ, liệu có thắng không? Bọn họ sẽ vào tù, bị giam lại?”

Hạ Thâm nói cho cô ta kết quả có khả năng: “Chuyện Nam Ninh Trúc làm ra với cô chưa cấu thành tổn thương mang tính thực chất, e rằng bên cảnh sát sẽ không lập án, còn Hà Hân, cho dù có camera làm chứng, cô ta cũng có thể đẩy trách nhiệm cho vệ sĩ ra tay, hơn nữa một khi cô ta dẫn dắt dư luận rằng cô câu dẫn Nam Ninh Trúc không thành công, cô ta mới ra tay dạy dỗ cô, bên ngoài sẽ không thân thiện đánh giá cô đâu”.

Mặc dù thực tế rất tàn khốc, nhưng Hạ Thâm không thể không nói cho cô ta biết: “Nền móng của cô chưa ổn, cư dân mạng sẽ không hướng về phía cô đâu, còn vệ sĩ đánh người cùng lắm bị nhốt mấy ngày thôi”.

Nếu như lời này người khác nói với Tống Dịch, có lẽ cô ta sẽ không tin, nhưng đây là lời Hạ Thâm nói, anh ta chưa bao giờ lừa người, cô ta không thể không tin.

Tống Dịch cười khổ: “Tôi là một nghệ sĩ nhỏ không có bối cảnh không có gia thế, không thể nào gây sóng gió lớn. Tôi biết, vậy còn tố cáo cái gì chứ? Tổng giám đốc Nam, cô nói cái thứ hai đi”.

Nam Mẫn liền nói cái thứ hai: “Cô cố gắng dưỡng thương thật tốt, tôi sẽ mời bác sĩ giỏi nhất giúp cô sửa chữa phục hồi phần mặt, tiền phẫu thuật do công ty gánh vác. Chỗ Nam Ninh Trúc và Hà Hân không cần cô bận tâm, ác giả ác báo, một ngày nào đó bọn họ cũng sẽ nhận được kết cục nên có. Mà nếu cô muốn hủy bỏ hợp đồng hoặc rời khỏi giới giải trí, tôi đều có thể sắp xếp giúp cô.

Nếu còn muốn tin tưởng tôi thì cứ tiếp tục ở lại Nam Tinh, công ty sẽ cho cô tài nguyên nhất định, nổi tiếng hay không còn phải nhìn vận mệnh và sự nỗ lực của cô, nhưng ít ra no ấm cô không cần muộn phiền”.

Tống Dịch ngây ra nhìn về phía giám đốc quản lý Ngải, Ngải Luân nói: “Còn ngớ ra làm gì? Tổng giám đốc Nam này khác tổng giám đốc Nam kia, tổng giám đốc Nam này của chúng ta không phải con lừa ngốc già Nam Ninh Trúc ăn nói linh tinh chỉ biết ăn thịt. Lời này chính là muốn giữ cô lại đấy, còn không mau cảm ơn? Chờ chúng ta nổi tiếng rồi thì Hà Hân gì đó muốn tát chúng ta một cái, chúng ta dám trả lại cô ta hai cái, đánh chết cô ta!”

Lời của Ngải Luân chọc Tống Dịch bật cười, nhưng lại động đến vết thương trên người, cô ta liền hít ngược lại.

Nam Mẫn nhíu mày, liếc nhìn Ngải Luân.

Ngải Luân lập tức biết điều, không nói nữa, nhưng vẫn nháy mắt với Tống Dịch, muốn cô ta đừng nghĩ không thông nữa, nắm chắc cơ hội, nếu như bỏ qua thì sẽ không gặp lại nữa!

Tống Dịch cũng là đứa trẻ xuất thân nghèo khổ, biết rằng cơ hội vươn lên không dễ.

Ở giới giải trí chịu đựng đủ các loại khó khăn, nhẫn nhịn nhiều năm ở Nam Tinh, khó khăn lắm mới chờ cơ hội đến, sao có thể không quý trọng chứ?

“Tổng giám đốc Nam, tôi muốn chọn cái thứ hai”.

Nam Mẫn cũng dứt khoát: “Được”.

Người nhà Tống Dịch cũng ở nơi khác, Nam Mẫn sắp xếp cho cô ta một trợ lý, còn mời một y tá chăm sóc cô ta, chờ khi có thể di chuyển được thì đi Hàn Quốc làm phẫu thuật sửa mặt.

Sắp xếp tất cả thỏa đáng xong, Nam Mẫn và Hạ Thâm lần lượt đi ra ngoài, Hạ Thâm nhìn sắc mặt của Nam Mẫn: “Vẫn đang tức giận chuyện tấm hình?”

Nam Mẫn lắc đầu: “Không có”.

Cô nhìn về phía Hạ Thâm: “Anh ba, những năm nay anh bận rộn quay phim, lại phải quan tâm đến Nam Tinh, vất vả rồi”.

Hạ Thâm ngẩn ra, ôn hòa cười, anh ta giơ tay xoa đầu cô: “Sao đột nhiên lại nói như vậy?”