Khải Lâm Na và Toa Lị Na đều quay lại nhìn Lâm Phong.
Đái Lệ Ti cùng Toa Bối Lạp hai tiểu nữu mặc dù chưa đến mức miệng trơn như bôi mỡ, nhưng cũng mở to mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
Lâm Phong trong lòng hiểu rõ, theo tập tục của nhân loại, để mấy mụ vợ kính rượu cho huynh trưởng là việc phải làm. Vì vậy hướng tới bốn nàng gật gật đầu, Khải Lâm Na vừa định đứng dậy, lão gia tử đã lên tiếng: "Gia yến bình thường mà, không cần phải để ý quá nhiều đến quy củ!" Rồi quay đầu hướng đến Lâm Hổ nói: "Cái tên hỗn trướng này, nếu còn càn quấy nữa thì sau này không cho ngươi cùng tham dự gia yến nữa!"
Lâm Hổ buồn muốn chết, hắn chỉ là nhất thời hứng khởi, thuận miệng nói đùa một câu, lại không nghĩ rằng có thể bị lão gia tử quát cho một trận, cũng không dám phản bác, chỉ đành buồn bã cúi đầu nhận sai. Cũng là người biết khôn, ngay sau đó liền tỉnh ngộ, Đái Lệ ti và Toa Bối Lạp có thân phận khác, cả lão gia tử cũng không dám trong gia yến nhận lễ, tự thấy đúng là bị mỡ heo phủ mờ cả đầu óc mà, đúng là tự chuốc khổ vào thân.
Dùng xong bữa cơm, Lâm Phong bị mẫu thân gọi lại, đám nữ nhân cũng trở về tiểu viện nghỉ ngơi.
Khi Lâm Phong cùng mẫu thân đi đến chỗ ở của bà, Tình Nguyệt công chúa trước tiên bảo con ngồi xuống, sai thị nữ lấy cho Lâm Phong một ly nước la lị quả của Khố Khắc Sâm Đạt, lúc này ôn hòa nhìn Lâm Phong nói: "Tiểu tam à mẫu thân có một số việc cần thiết phải cùng con bàn bạc!"
Lâm Phong cười nói: "Mẫu thân sao lại khách khí vậy, có việc gì thì cứ trực tiếp nói ra là được rồi!" Đọc Truyện Online mới nhất ở Truyện Full
Tình Nguyệt công chúa thở dài nói: "Con phải chú ý điểm này, quý tộc nạp thiếp vốn cũng là sự tình hết sức bình thường, nhưng những nữ tử bên cạnh con hiện giờ đều có thân phận không tầm thường. Phụ thân của con đã đính hôn cho con với Lộ Thiến Á, tương lai con lấy được Lộ Thiến Á ở vị trí chánh thê, những vị nữ tử này con định xử lý thế nào đây?"
Lâm Phong lập tức mày kiếm dựng lên, trong giai cấp quý tộc loài người của Thản Tang đại lục, thân phận của người vợ bé kỳ thật nói ra chẳng có một chút chỗ đứng nào. Chỉ là hấp thụ quan niệm của thế kỷ 20 khiến cho hắn tới bây giờ cũng không nghĩ tới loại vấn đề này. Hiện đang nghe mẫu thân nhắc tới, liền nhớ lại vấn đề này.
Tình Nguyệt công chúa nói tiếp: "Vốn gia yến của Lâm gia chúng ta chỉ có chánh thê mới được tham gia, chỉ là gia gia con hiểu được thân phận bất đồng của những nữ tử ấy, nên mới để các nàng cùng tham gia gia yến. Nhưng mà phụ thân con và Lao bỉ Tư đại công tước - cha của Lộ thiến Á đã quyết định hôn sự, vị trí chánh thê thế nào nhất định phải do cô ấy làm, cho nên ta mới nhắc nhở con một chút!"
Lâm Phong hỏi: "Không lẽ chánh thê chỉ có một người sao?"
Tình Nguyệt công chúa gật đầu, đáp: "Cho nên con mới phải để ý một chút, gia gia con đối đãi với mối quan hệ con cùng những nữ tử ấy không có khác biệt, nhưng để ta nhắc lại lần nữa với con, Lâm gia chúng ta là thế gia đứng hàng thứ nhất thứ nhì, nên không thể rối loạn thân phận, để cho người ta cười nhạo, con là gia chủ tương lai của Lâm gia, lại càng không thể để người khác mượn cớ chê bai!"
Lâm Phong lần đầu tiên cảm thấy làm thân phận của một gã quý tộc thật sự không phải là chuyện tốt đẹp gì, cũng là lần đầu tiên nổi dậy cảm giác chán ghét đối với đẳng cấp chế độ của cái thế giới này, lập tức nhíu mày nói : "Đái Lệ Ti là đương kim Nguyệt Tinh Linh nữ vương, Toa Bối Lạp là một vị bạch ngọc long cấp bốn, vậy con rốt cuộc làm sao có thể để các nàng ấy làm thiếp được?"
Tình Nguyệt công chúa thở dài, cúi đầu không nói, hiển nhiên bà đã không biết phải xử lý việc này như thế nào, thật sự là thân phận của Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp không tầm thường, nếu để một vị bạch long tiểu thư làm thiếp cho con mình, phỏng chừng không cần bao lâu Long Hoàng cũng sẽ tìm đến Lâm gia để khiến Lâm gia kiến thức một chút long uy của Cự Long gia tộc.
Trầm mặc một lúc, Tình Nguyệt công chúa thở dài nói: "Lao bỉ Tư đại công tước lâu nay vẫn giữ quan hệ với Lâm gia chúng ta, con đã trở về đế đô, cũng nên đến phủ của ông ấy chào hỏi một chút, nhất thiết không nên để thất lễ!"
Lâm Phong gật đầu đáp ứng.
Khi quay trở lại biệt viện, Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp Lập tức bước tới, tả hữu quặp chặt lấy hắn, bắt đầu thầm thì to nhỏ.
Đái Lệ Ti nói với giọng rất bất mãn: "Ức! Thiên nột, Nguyệt Thần tại thượng, nhị ca đó của chàng thật là đáng ghét mà! Lại đòi Nguyệt Tinh Linh nữ vương cao quý ta đây mời rượu hắn, lời nguyền rủa của Nguyệt Thần Ái Lệ Ti Á vĩ đại khẳng định sẽ nhằm vào đầu hắn mà giáng xuống!"
Toa Bối Lạp cũng không cam lòng chịu kém, nói: "Đúng vậy, tên đáng ghét đó, ta dù sao cũng là bạch long tiểu thư cao quý mà, làm sao có thể kính tửu hắn được, gã khó ưa, sự phẫn nộ của Long Thần cũng sẽ giáng xuống đầu hắn."
Tiếp đó Khải Lâm Na và Toa Lị Na đang muốn tiếp lời, đã thấy sắc mặt của Lâm Phong trầm xuống, đành phải im miệng không dám nói.
Lâm Phong vốn dĩ đang tâm phiền ý loạn, hiện tại lại nghe hai tiểu nữu khoe khoang thân phận, tự khoe mình biết bao nhiêu cao quý, giống như cả thế giới này đều vì bọn họ mà xoay chuyển vậy, trong lòng cao hứng lên được mới là chuyện lạ.
Rút tay ra khỏi sự bám víu của hai tiểu nữu đó, hừ lên một tiếng lớn, rồi đi về phía thư phòng.
Hai tiểu nữu sửng sốt, đang muốn đuổi theo thì Khải Lâm Na đã vội vàng đưa mắt ra hiệu, lúc này mới tỉnh ngộ, cái miệng nhỏ lập tức bĩu lên, vẻ mặt rất là không vui, Đái Lệ Ti hạ giọng cất tiếng nói với ngữ khí rất bất mãn: "Chúng ta nói sai điều gì, vì cái gì lại đối đãi với chúng ta như vậy?"
Vẻ mặt của Toa Bối Lạp cũng rất uất ức nói: "Tên đó đúng là coi thường tôn nghiêm của Cự Long gia tộc chúng ta mà!"
Khải Lâm Na đưa mắt ra hiệu hai tiểu nữu dằn bớt phẫn hận lại, chờ cho hình bóng có chút cô độc của Lâm Phong khuất hẳn trong mắt, mới cau mày nói: "Đừng nhắc lại lần nữa, Lâm Phong hôm nay có tâm sự, hai người đừng có hành động theo cảm tính nữa!"
Đái Lệ Ti bình thường kính trọng vị đại tỷ Khải Lâm Na này cũng là vì Lâm Phong, lúc này đang bực tức với Lâm Phong, bởi vậy cũng không nể sợ Khải Lâm Na, giọng rất không phục nói: "vốn không phải là chúng ta sai, hắn vì cái gì lại muốn đổ tức giận lên người chúng ta!"
Toa Bối Lạp lại càng tức giận hơn nói: "Cùng lắm ta quay về long quật, có gì mà không đi được chứ!"
Khải Lâm Na nhìn thấy cảnh này, cũng không biết nên nói gì, đành âm thầm thở dài, chỉ có nàng mới hiểu được Lâm Phong sau khi đến chỗ của tình Nguyệt công chúa khẳng định đã xảy ra việc gì đó, hai tiểu nữu này mặc dù đã sống cả trăm năm nhưng tuổi thực tế bất quá cũng chỉ 15,16 tuổi, chưa thể nghĩ đến những điều này được.
Toa Lị Na tiến đến kéo tay hai nàng lại mỉm cười nói: "Được rồi, thân phận hai người tôn quý, công tử đích xác không nên như vậy với các người, bất quá hôm nay công tử dường như có tâm sự gì đó, các người cũng phải thông cảm cho y một chút, đều là người một nhà, chuyện cũng đã qua rồi, bỏ đi, mọi việc đều cho vào quá khứ là được rồi!"
Toa Lị Na thường ngày đối với người rất hòa hoãn, hai tiểu nữu cũng không có ý gây khó nàng, bất tình bất nguyện một trận rồi trở về phòng mình.
Trong thư phòng, Lâm Phong bất động im lặng ngồi sau thư án, nghe tất cả những lời đàm thoại của đám nữ nhân, không khỏi thầm lắc đầu, từ sâu trong linh hồn thở dài một tiếng.
Ngải Lâm Uy Na đứng sau lưng hắn tựa hồ cảm giác được nỗi buồn trong thâm tâm công tử, sắc mặt lạnh như băng không khỏi hơi giật giật, liền sau đó đã khôi phục lại bình tĩnh.
Lâm Phong cảm giác được mĩ nữ sau lưng mình tâm tình có một chút rối loạn, không kìm được quay đầu liếc mắt nhìn Ngải Lâm Uy Na, hỏi: "Đang nghĩ gì vậy?"
Ngải Lâm Uy Na đỏ mặt, tay chân bối rối đáp : "Không.... không có gì!"
Lâm Phong cũng không truy vấn nói : "Ta có chút việc, ngươi ra ngòai cửa chờ một chút!"
Ngải Lâm Uy Na đáp ứng một tiếp rồi hấp tấp đi ra ngòai.
Lâm Phong nhìn mĩ nữ đang dần có những tư duy tình cảm phong phú ấy, không khỏi lắc đầu. Đợi hình bóng cao gầy của Ngải Lâm Uy Na đi khuất mới trầm giọng nói: "Đi ra đi"
Trong không gian xuất hiện một trận ba động, Bỉ Đặc thân mặc dạ hành trang xuất hiện ngay trong thư phòng.
Lâm Phong mày kiếm hơi giãn ra, hỏi: "Điều tra rõ việc đó chưa?"
Bỉ Đặc không chút tình cảm nói: "Tinh Kim mà Khải Lực Tây lén chuyển ra ngòai toàn bộ đều rơi vào tay Tây Phương Tứ Lĩnh, theo tin tức thu được, Tây Phương Tứ Lĩnh và một số quý tộc đế đô có qua lại mật thiết, chúng ta đã nắm vững đầy đủ chứng cứ, trong đó có không ít là đại quý tộc nắm giữ bộ - môn yếu hại của đế quốc
Lâm Phong mày kiếm dựng đứng, cười lạnh nói: "Đúng là bọn lòng lang dạ thú, chẳng biết sống chết là gì!"
Tây Phương Tứ Lĩnh và Khắc Khố Sâm Đạt liền kề nhau, từ khi đế quốc mới thành lập, Hoắc Khắc Tư đại đế đã vì đề phòng Cự Ma nhất tộc trong dãy núi Phí Nhĩ Lô Tư, tại hoang nguyên Khắc Lí Đa đã thiết lập Tây Phương Tứ Lĩnh, đã phái trọng binh trông nom, trấn thủ biên cương đế quốc.
Chỉ là mấy trăm năm gần đây, Cự Ma chưa từng phạm vào biên cương, cũng khiến cho Tây Phương Tứ Lĩnh yên ổn phát triển lớn mạnh, ba mặt đông, nam, bắc của đế quốc có cường địch bao vây, Thiết Huyết Quân Đoàn nửa khắc cũng không dám lơ là, khiến cho những lĩnh chủ của Tây Phương Tứ Lĩnh đó càng trở nên ngông cuồng, tự tiện tăng cường quân bị, ngấm ngầm tạo thế tự lập, căn bản không để đế quốc vào trong mắt.
Điều này thật đúng với một câu cổ ngữ : "Cao sơn hoàng đế viễn" (núi cao của hoàng đế ở xa)
Trong lòng tứ đại lĩnh chủ đều biết đế quốc không thể tự lo cho mình, nên thừa cơ ở chỗ yếu hiểm không thể bỏ được, đế quốc cũng không muốn tự đốt cháy hậu phương nên đành tạm thời coi như không thấy. Được thể, mấy năm gần đây lại càng tệ hại hơn, lại dám có ý định quấy rối Khắc Khố Sâm Đạt.
Đương nhiên, trong đó cũng có những nguyên nhân khác nhau. Nếu không phải Thiết Huyết Quân Đoàn đồng thời phải đối mặt với uy hiếp của Bái Thần Uy Đế Quốc và Cách Lâm Công Quốc, cho dù có lấy oai trời đưa cho đám Tây Phương Lĩnh Chủ, chúng cũng không dám có một chút ngông cuồng.
Lâm Phong hỏi: "Trong triều có những quý tộc nào đã cùng Tây Phương Tứ Lĩnh giao dịch?"
Bỉ Đặc lấy ra một danh sách cung kính đưa lên, bên trong không chỉ liệt kê tất cả hàng tá những quý tộc lớn nhỏ có quan hệ với Tây Phương Tứ Lĩnh, mà còn cả gia thế, thực lực của các quý tộc cùng Tây PhươngTứ Lĩnh giao dịch cũng liệt kê ra tường tận, lại còn cả những sở thích của đám quý tộc cũng được kể ra trong đó.
Đương nhiên, sở thích của những quý tộc đó không nằm ngoài những thứ như mĩ nữ, tài phú và quyền lực.
Lâm Phong xem qua một lượt, thu danh sách đó lại, nói: "Làm tốt lắm, quả không phụ sự tín nhiệm của ta đối với ngươi năm đó. Nghe nói ngươi có cháu gái ở Thần Vũ đế quốc đang mở một tiệm trái cây, đưa cô ấy đến Khố Khắc Sâm Đạt đi"
Bỉ Đặc tòan thân chấn động, đầu buông thõng xuống, hàm răng cắn chặt lại.
Lâm Phong cảm thấy rõ được Bỉ Đặc vừa thu lại sát ý, nhướng mày, liền hiểu được đối phương đã biết sai, không khỏi cười nói: "Không cần đa tâm, ta chỉ muốn tặng cho cháu gái ngươi một chút tốt lành, Lâm Phong ta không phải là loại người vô tình vô nghĩa, tất sẽ không xử tệ với người đã trung thành làm việc cho ta."
Bỉ Đặc lúc này mới âm thầm lau mồ hôi lạnh, đánh chết hắn cũng không biết làm thế nào thứ ma quỷ này lại có thể biết bí mật to lớn là mình còn 1 cháu gái mở tiệm hoa quả ở đế đô Thần Vũ Sản Quốc. Đồng thời trong lòng cũng hiểu được một điều, vị chủ nhân thâm sâu không thể dò nổi này không hề có ác ý, lập tức đáp: "Tấm lòng ngài to lớn vĩ đại sánh bằng trời đất"
Lâm Phong xua xua tay nói: "Lui ra đi!"
Bỉ Đặc ngưng lại một chút, lại nói : "Còn có một sự việc cần bẩm báo với ngài!"
Lâm Phong hử một tiếng.
Bỉ Đặc nói: "Mười năm trước tôi theo sự phân phó của chủ nhân lập nên mạng lưới tình báo thì có một tổ chức rất bí mật, mười năm trở lại đây tôi đã cố tìm hiểu lai lịch của tổ chức đó, nhưng mà căn bản không tìm được bất cứ tin tức gì có giá trị, thỉnh chủ nhân định đoạt!"
"Tổ chức bí mật?" Lâm Phong chớp mắt, nói: "chẳng lẽ lại là Nguyệt Nha của Lâm gia chúng ta?"
Là gia tộc lâu đời nhất trong lịch sử quốc gia loài người, cho dù là thứ ngu ngôc cũng có thể nghĩ đến thế lực của Lâm gia khẳng định không chỉ ngừng lại ở những gì trên bề mặt, cả Lâm Phong cũng không thể tưởng tượng được là như thế nào. Nguyệt Nha mặc dù thần bí, cũng không thoát khỏi mắt hắn.
Bỉ Đặc đáp : "Không phải, hiểu biết về người của Nguyệt Nha mặc dù không nhiều, nhưng là đại lục các đại hoàng thất cũng khẳng định có thể đoán chừng Lâm gia có tổ chức bí mật, với lại nhất cử nhất động của Nguyệt Nha chúng ta cũng có thể nắm vững, nhưng tổ chức này so với Nguyệt Nha còn thần bí hơn, chúng tôi đã bỏ ra rất nhiều tài lực cũng không thể tra ra lai lịch của bọn họ.