Vợ Ơi Anh Thương Em Rồi

Chương 1: Đôi Tri Kỉ




Tại trường đại học kinh tế Bắc Kinh, dưới bầu trời mát mẻ nắng nhẹ chiếu xuyên qua tán lá... đang đi trên sân trường là hai cô gái xinh đẹp động lòng người.Một người mang vẻ trầm tư ít nói, mang đôi mắt u buồn dáng người thanh mảnh khuôn mặt không góc chết,mái tóc dài nâu xoăn nhẹ óng ánh kia không ai khác chính là cô Tống Tử Du.

Người còn lại cũng không kém cạnh là mấy, với dáng người nhỏ nhắn khuôn mặt bầu bỉnh pha nét nghịch ngợm cộng thêm mái tóc đen mượt và đôi mắt biết cười chính là bạn cô Giang Lam. Chỉ với trang phục giản đơn mà mọi ánh mắt của các sinh viên cả nam lẫn nữ trong trường nhìn hai cô không muốn rời mắt...

Phía dưới này Giang Lam đang luyên thuyên nói chuyện mặt kệ cô bạn Tử Du của mình có nghe hay không.

- Này Du Du cậu nói xem vì sao cậu lại có nhiều người thích như vậy?

- Còn không phải vì mình đẹp à!

Câu nói làm cô ngã ngửa.

- Mình cũng đẹp mà sao không ai thích mình vậy?

- Còn không phải cậu hù dọa người ta chạy hết à.

- Sao chứ mình có làm gì đâu mà có làm thì không phải vẫn còn cậu ở lại với mình sao. Mà cho dù bổn cô nương có ế thì đại gia như cậu chỉ cần bao nuôi mình là được rồi cần gì ai nữa mà lo.

Nghe câu nói của cô bạn mà Tử Du chỉ có thể phì cười. Dù nghĩ thế nào họ vẫn xem nhau như chị em ruột thịt, thân thiết đến mức Giang Lam còn bỏ cả quê theo cô lên tận thành thị để sống đây này. Nghĩ thế cô liền cười...

- Thật hết cách nghĩ với cậu.

Đôi bạn thân đi thêm hết dãy hành lang rồi vào lớp học, thấy cả hai, các bạn lại cười nói rôm rả đến khi giáo viên vào tiết mới im lặng.

Đây là tiết Văn học do thầy Đức dạy tiết học không bao giờ nhàm chán với cả hai, thầy dạy lại là một người rất tốt bụng và hiền lành. Tiết học vui vẻ trôi nhanh khép lại một ngày học mệt mỏi với nhiều sinh viên, nhưng đối với hai cô thì không...đối với hai cô đây chỉ là nửa ngày việc,.

Sau khi tan học hai cô gái vui vẻ cùng nhau đi làm thêm tại một quán ăn nhỏ. Chủ nhân của quán này không ai khác chính là thầy Đức, một quán ăn nho nhỏ nhưng tao nhã khi trang trí rất nhiều sách, giá cả phải chăng lại có sách đọc nên cũng khá là đông khách...

Hai cô gái sau khi chào hỏi thầy của mình xong thì cũng bắt tay vào việc, diện trên người bộ đồng phục của quán vẻ đẹp của hai cô không hề bị lu mờ mà còn làm tăng độ trưởng thành dễ thương.

*****

Giờ làm thêm kết thúc. Hai cô gái ra về thì trời cũng đã nhá nhem tối.. .vì trường và nhà gần chỗ làm nên cũng khá tiện cho cả hai chỉ đi khoảng 20 phút là đến. Nhà của Giang Lam thì rẽ phải còn cô thì đi thẳng 10 phút nữa, con đường về nhà đối với cô rất ngắn nhưng lòng cô lại dài ra mà lí do chính là.....là cô phải đụng mặt với người chồng từ trên trời rơi xuống kia Lý Thiên Hạo.

Lại là tình tiết máu cún quen thuộc kia chính là cha mẹ cô và cha mẹ hắn là bạn rất rất rất thân với nhau. Nên đã lập ra cái hôn ước này. Rồi lúc cô 12 tuổi cha mẹ cô đã bị tai nạn nên đã qua đời, nên giờ đây cô bị ông nội '' gả '' đi với ý muốn thực hiện lời hứa giúp người con quá cố nên cô không còn cách nào khác phải chịu chấp nhận số phận bị bắt '' gả chồng .

Thật may cho cô là tên chồng của cô cũng giống cô. Vì vậy hai người theo ý gia đình mà đồng ý kết hôn, hai gia đình đã xuống nước nói hết lời hai người mới chịu đi đăng kí giấy kết hôn cho ông của cô và cha mẹ hắn vui lòng chứ cả hai nhất quyết chưa chịu làm đám cưới. Và lí do được đưa ra là đợi cô học xong rồi tính tiếp. Cả hai bên nhà nghe được chỉ còn biêt lắc đầu bất lực nên không làm gì quá, chỉ cần hai người đồng ý thì đám hôn lễ cử hành sau cũng không vấn đề.

Vì lí do củ chuối đó nên cô và tên chồng hờ kia đã lập hợp đồng hôn nhân với nhau sau 2 năm sẽ li hôn nên hai người cũng dễ sống. Từ khi dọn về ở chung với nhau đến chạm mặt nhau còn khó nói gì kiếm chuyện với đối phương.

Nghĩ bân quơ cuối cùng cũng đến nhà, cô mở cửa đi vào nhà vừa vào tới phòng khách là đã nghe ai đó nói.

- Về rồi đấy à?





….