Một ngày mới nhộn nhịp lại bắt đầu, hai cô gái nhỏ hôm nay tâm trạng khá vui vẻ nên sau khi tiết học kết thúc đã vội vã về nhà.
Diện trên người bộ đồ đen chỉnh tề, khăn che mặt huyền thoại và chiếc cặp da bí ẩn.. Tử Du vui vẻ lái con xe nhanh đến chỗ Giang Lam cũng đã chuẩn bị sẳn sàng chờ ở cửa. Hai cô gái nhìn nhau cười rồi thay hẳn khuôn mặt dễ thương hiền thục thường ngày bằng khuôn mặt lạnh lẽo khó gần.
Đến bang Thiên Long thuộc hạ của anh mở cửa cho hai cô vào, vì đã được thông báo từ trước nên khi thấy hai cô, họ đồng loạt gật đầu chào. A Cảnh đứng ở sảnh lớn thấy hai cô đã đến nên đi tới dẫn hai cô gái nhỏ vào trong....vừa vào đến phòng hai cô đã nhìn thấy Thiên Hạo, Cao Vĩ Tường, Lục Quân và Tần Phong ngồi sẳn ở đó.
Thấy hai cô đến Lục Quân và anh nhìn hai cô bằng ánh mắt dịu dàng khó tả, nhưng đáp lại ánh mắt đó chỉ là cái nhìn lạnh tanh của hai cô sát thủ xinh đẹp. Hôm nay hai cô đều che mặt lại cộng thêm ánh mắt sắc bén đã tạo ra cảm giác lạnh lùng xa cách với mọi người làm Tần Phong ngồi cạnh cũng không tự chủ được mà rùng mình.
- Chị dâu , Giang Lam hôm nay hai người định làm gì hai tên bị bắt đó.
- Tần Phong cậu cứ gọi chúng tôi là Lisa và Cherry đi, vì hôm nay là ngày đi săn của bọn tôi nên mọi người không cần làm gì cả, thích thì ngồi xem là được rồi.
Nghe cô nói mà mọi người nhìn nhau lắc đầu, không cần phải nói cũng đoán ra được hai tên kia chắc chắn chết rất thảm. Thiên Hạo nhìn cô phấn khích như vậy thì gật đầu nói:
- Được, anh dẫn bọn em đến đó.
----*****-----****-------****---
Xuống tầng hầm bên dưới, đây là nơi anh trừng trị những kẻ phản bội hay đối đầu với tổ chức. Những hình phạt nơi đây khá thú vị với hai cô gái nhỏ, thấy anh bước xuống chỗ này làm những thuộc hạ canh gác ở đây chảy mồ hôi lạnh,.. họ đã quá quen thuộc với cảnh này nhưng hôm nay là lần đầu tiên anh dẫn theo nhiều người như vậy mà lại còn có cả phụ nữ.
Bỏ qua sự tò mò của đám người đó hai cô gái nhanh chân bước đến chỗ con mồi của mình. Nhìn hai người đàn ông đứng tuổi đang phải treo thân mình lên hai bức tường đối diện với nhau mà hai cô cười lạnh...
- Xin chào....bọn tôi đến tiễn hai ông đi này.
Hai người đàn ông đã dần tỉnh thuốc ngước mắt lên nhìn hai cô hung dữ nói:
- M.ẹ nó, lũ chó ch.ết mau thả bọn tao ra nếu không tụi bây không yên với tao đâu.
Cherry (Giang Lam) nghe Giang Ngạo nói mà cảm thấy thật buồn cười nói:
- Không yên? Vậy ông làm gì được tôi đây Giang Ngạo,......hôm nay tôi sẽ cho ông biết mùi vị của sự đau khổ tột cùng khi dám đắt tội với tôi.
- Rốt cuộc là bọn tao đã đắc tội gì với mày kia chứ.? Chúng ta đâu có thù oán gì với nhau.
Lisa và Cherry nhìn nhau một lúc rồi đồng thanh nói lớn.
- Không chỉ đơn giản là thù mà phải là hận.
Nói rồi hai cô cùng nhau đưa tay lên tháo khăn che mặt và mặt nạ xuống lộ ra hai khuôn mặt sắc xảo nhưng đầy lạnh lùng đáng sợ. Thấy được khuôn mặt của hai cô gái, hai người đàn ông kia chỉ biết mắt mở to miệng há hốc cả người run lẩy bẩy cơ thể như ngừng hoạt động.
Hai cô càng nhìn càng thấy thích thú, Cherry nhìn Giang Ngạo cười khinh miệt nói.
- Sau lại nhìn tôi như vậy chứ, ai là người khi nảy mạnh miệng nói chúng ta không thù không oán cơ mà...hửmmmm....sau giờ không nói nữa đi...
- Sau ... sau...sau có thể như vậy chứ...rõ ràng là...
- Ngạc nhiên lắm đúng không. Khi gặp lại ông tôi cũng rất ngạc nhiên đó... chú à.
Nghe Cherry nói mà mọi người càng ngạc nhiên hơn sau Giang Ngạo sau lại trở thành chú của Cherry rồi nhưng hình như cô rất câm thù người chú này của mình, trong khi mọi người còn tò mò thì Lisa lại bình thản vì cô đã sớm biết chuyện này rồi. Cô không phẩn nộ chỉ nhìn chăm chăm vào Mã Tư Điềm đang xanh mặt ở kia.
- Chắc ông chưa quên sự việc vào 10 năm trước đâu nhỉ?
Nghe cô nhắc đến vụ việc 10 năm trước thì Mã Tư Điềm mặt hết trắng lại xanh run rẩy nói
- Tôi ...tôi không biết gì cả...tôi không nhớ gì cả.
Lisa và Cherry nhìn nhau cười khinh miệt.
- Hai người các ông không cần hoảng, nếu các ông không nhớ thì hôm nay bọn tôi nhắc các ông nhớ. Chúng ta từ từ chơi... vì trò chơi chỉ mới bắt đầu mà thôi.