Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn - Chương 1007: Đường Đường Chính Chính




Nghe thấy Bạch Cẩm Sương nói như vậy, Sở Tuấn Thịnh nhẹ nhàng thở ra:” Ý của tôi là, chuyện đụng bản thảo hiện tại trong công ty tôi chỉ có mấy người trong nội bộ biết, tôi dự định xế chiều hôm nay sẽ điều tra một chút, nếu như cô có thời gian thì sang đây xem một chút, nếu như công ty chúng tôi không có vấn đề gì thì sẽ chuyển sang tra từ bên cô, đến công ty cô điều tra, chúng ta phải biết rõ ràng tiền căn hậu quả, cô cảm thấy thế nào?”

Bạch Cẩm Sương mím môi, im lặng chỉ chốc lát, gật đầu: "Được, không có vấn đề, đợi chút nữa tôi trực tiếp tới công ty của anh!”

Giọng nói của Sở Tuấn Thịnh nhẹ nhàng không ít: “Vậy tôi chờ cô tới!”

Bạch Cẩm Sương cúp điện thoại, nói một tiếng với Tống Đình Nguyên, bảo ông ta chăm sóc cho Đỗ Yến Oanh, còn mình thì tới công ty thiết kế trang sức đá quý Thanh Sương.



Khi Bạch Cẩm Sương đến công ty thiết kế trang sức đá quý Thanh Sương, Vân Yến ra đón cô.



Bạch Cẩm Sương có chút giật mình: "Tại sao cậu ở chỗ này?”

Vân Yến có chút xấu hổ: "Tớ với Sở Tuấn Thịnh đều quá bận rộn, bình thường không gặp được đối phương được mấy lần, hôm nay tớ bị cảm, xin nghỉ một ngày, buổi sáng nằm ở nhà thấy nhàm chán cho nên đến tìm Sở Tuấn



Thịnh.” Bạch Cẩm Sương cười, cố ý trêu ghẹo cô ấy: "Tớ thấy cậu không phải nhàm chán, sợ là muốn gặp bạn trai!”

Vân Yến đỏ mặt: "Cậu đừng nói nhảm, tớ không có!”

Bạch Cẩm Sương nhịn không được cười nói: “Không cần giải thích, giải thích chính giảo biện, giảo biện chẳng khác nào là xác thực! Cậu không biết sao?”

Vân Yến: “....!“Cẩm Sương, cậu thay đổi rồi!”

Bạch Cẩm Sương nhìn cô ấy đỏ mặt, vẻ mặt không còn gì để nói, cười nói: “Đi thôi, dẫn tớ đi gặp Sở Tuấn Thịnh!”

Vân Yến lập tức gật đầu, hai người đi vào thang máy chuyên môn của tổng giám đốc, Vân Yến nói với Bạch Cẩm Sương: “Hiện tại Sở Tuấn Thịnh vẫn chưa để lộ chuyện này, chỉ gọi mấy quản lý cấp cao lên văn phòng anh ấy để làm việc, bọn họ vẫn đang ngồi bàn luận về chuyện này, tớ liền chủ động xin đi xuống đón cậu, cậu cũng đừng ghét bỏ anh ấy vì không đi xuống tầng đón cậu nhá!”

Bạch Cẩm Sương co g môi, giống như cười mà không phải cười nhìn thoáng qua Vân Yến: “Làm sao? Cậu còn chưa gả đi mà đã bắt đầu nói thay cho anh ta rồi?”

Vân Yến buồn bực xấu hổ không nhịn được: “Cẩm Sương! Cậu biết tớ không có ý đó mà, tớ chỉ sợ cậu hiểu lầm, còn lâu tớ mới sợ cậu nghĩ như thế nào về Sở Tuấn Thịnh!”



Bạch Cẩm Sương cười ra tiếng: “Được rồi, trêu cậu tý, làm sao mà xấu hổ như vậy chứ!”

Vân Yến đỏ mặt, trầm giọng nói: "Tớ vừa mới ở bên anh ấy không bao lâu, không chịu được cậu đùa như thế” Nghe vậy, Bạch Cẩm Sương bất đắc dĩ cười: “Vân Yến, cái bộ dáng này của cậu rõ ràng là không tự tin”

Cô tức giận nói: "Đồ ngốc, hai người vừa mới ở bên nhau thì sao, đừng quan tâm hai người ở bên nhau bao lâu bao lâu, cậu phải biết, cậu là bạn gái đường đường chính chính đầu tiên của Sở Tuấn Thịnh, Sở Tuấn Thịnh cũng rất quan tâm đến cậu, cậu tự tin một chút, đừng cứ nghĩ lung tung mãi, biết chưa?”

Vân Yến khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua Bạch Cẩm Sương: “Tớ cũng không có nghĩ lung tung, còn không phải là tớ đang nghĩ đến tình cảm là do tích lũy mà ra sao?” Bạch Cẩm Sương cười khẽ: “Vậy cũng không tự nhiên, cậu còn nhớ rõ, khi cậu và Sở Tuấn Thịnh vẫn chưa ở bên nhau, Đỗ Nghĩa kém chút nữa bắt nạt cậu, lúc đó Sở Tuấn Thịnh với cậu vẫn chưa có gì đâu, thế mà anh ta vẫn chủ động ra mặt, vận dụng quan hệ của nhà họ Sở, giúp người dạy dỗ Đỗ Nghĩa, chắc là cậu vẫn chưa quen đâu nhỉ, có thể thấy được cậu rất quan trọng với Sở Tuấn Thịnh, tớ gặp qua một số người, chỉ cần không cùng đối phương cùng một chỗ, thì sẽ không vì đối phương làm to chuyện, trong lòng Sở Tuấn Thịnh có cậu, đây chính là vốn liếng để cậu tự tin, trong mắt của tớ, Sở Tuấn Thịnh thích cậu hơn những gì cậu nghĩ, hiểu chưa?”

Những lời này của Bạch Cẩm Sương, giống như đã thức tỉnh Vân Yến, cô ấy nhìn Bạch Cẩm Sương, hoạt bát trừng mắt nhìn: “Cũng đúng nha, lúc anh ấy vẫn chưa ở bên tớ đã rất thâm tình với tớ rồi!”


Bạch Cẩm Sương nhìn bộ dạng này của cô ấy, buồn cười: “Cậu nói đúng!”

Vừa vặn thang máy đến nới, Vân Yến cười dẫn Bạch Cẩm Sương ra ngoài.



Bạch Cẩm Sương cùng Vân Yến đi vào văn phòng Tổng giám đốc, Bạch Cẩm Sương nhìn lướt qua, trong văn phòng ngoại trừ Sở Tuấn Thịnh, còn có hai phó tổng, cùng thanh tra của thiết kế trang sức châu báu Thanh Sương.



Sở Tuấn Thịnh đứng lên, khách khí mời Bạch Cẩm Sương ngồi xuống: “Cẩm Sương, cô đã tới rồi, vậy chúng ta trực tiếp gọi người trong cuộc tới hỏi trước đi, cô cảm thấy thế nào?”

Bạch Cẩm Sương gật đầu: “Không có vấn đề!”



Mắt Vân Yến lấp lóe, nhìn Sở Tuấn Thịnh: “Em vài phòng nghỉ trước!” Sở Tuấn Thịnh biết, Vân Yến đây đang chủ động né tránh, dù sao, cô ấy cũng thuộc thiết kế trang sức châu báu Hoàng Thụy.



Chỉ là chuyện này Vân Yến đã biết từ lúc sáng, Sở Tuấn Thịnh cũng không có ý giấu diếm cô ấy, anh ta cũng tin tưởng rằng Vân Yến không phải loại cầm loại chuyện này ra ngoài nói lung tung, cho nên, anh ta trực tiếp giữ chặt tay Vân Yến, thể hiện rõ lập trường của mình: “Ở lại nghe với anh đi, coi như là hiểu rõ hơn một chút về lòng người hiểm ác, về sau nhỡ đâu gặp được loại chuyện này thì cũng có biện pháp ứng phó!”

Vân Yến không ngờ rằng Sở Tuấn Thịnh lại nói như vậy, con người cô ấy lấp lóe, nghĩ đến những lời Bạch Cẩm Sương vừa nói, khẽ gật đầu: “Được, cùng nhau nghe một chút!”


Không bao lâu, liền có người gọi nhà thiết kế trong cuộc này là Đường Thanh Lan tới.



Đường Thanh Lan đi tới cửa văn phòng Tổng giám đốc, nhìn thấy cảnh tượng bên trong, trong lòng lộp bộp một chút, tại sao lại có nhiều người như vậy.



Sở Tuấn Thịnh nhìn vẻ mặt Đường Thanh Lan biến hóa, cũng không giải thích giải thích lắm lời với cô ta, mà là trực tiếp hỏi: “Đường Thanh Lan, biết tôi tìm cô tới đây có việc gì không?” *

Đường Thanh Lan chưa gặp Bạch Cẩm Sương bao giờ, cho nên cũng không biết Bạch Cẩm Sương thuộc thiết kế trang sức châu báu Minh Huyền.



Thế nhưng mà cô ta biết Vân Yến, biết Vân Yến thuộc thiết kế trang sức châu báu Hoàng Thụy, cho nên chuyện này khiến cô ta có chút nghĩ không thông!

Dù sao, chuyện khiến cô ta chột dạ gần đây nhất là chuyện liên quan tới thiết kế trang sức châu báu Minh Huyền.



Cô ta im lặng hai giây, ngón tay nắm cùng một chỗ, lắc đầu: “Tổng giám đốc Sở, tôi không biết anh tìm tôi làm gì!” Đường Thanh Lan biểu hiện rất vô tội, thế nhưng mà có chút vô tội quá mức!

Tối thiểu nhất, người bình thường gặp phải loại chuyện này cũng sẽ khẩn trương một chút, thế nhưng mà Bạch Cẩm Sương xem ra, biểu Đường Thanh Lan càng giống là tại cân nhắc thiệt hơn.



Cô nhìn thoáng qua Sở Tuấn Thịnh, không có ý định chen vào nói, đây là chuyện nội bộ công ty của Sở Tuấn Thịnh, nên do anh ta đến xử lý, nếu như vấn đề xuất hiện ở công ty của cô, chắc chắn cô sẽ không nương tay.



Ý nghĩ trong lòng Sở Tuấn Thịnh cũng không khác Bạch Cẩm Sương là bao nhiêu, chỉ là có đôi khi cũng không thể căn cứ những thứ này để phán đoán sự thật.





Cũng có một loại khả năng, là người khác nói bản thảo thiết kế của Đường Thanh Lan, cho nên, cô ta mới biểu hiện vô tội như thế, giống như cái gì cũng không biết.



Bởi vậy, Sở Tuấn Thịnh cũng không có nổi giận, anh ta trực tiếp đưa hai tấm bản thảo thiết kế có độ tương thích giống nhau tới tám mươi phần trăm ra, đẩy về phía trước, đặt ngay trước Đường Thanh Lan nói: “Nếu cô đã không biết, vậy cô có thể nói cho tôi biết một chút, tại sao hai bản thảo thiết kế này lại giống như như vậy? Cô đừng nói với tôi là cô với đối phương tâm linh tương thông, cho nên vẽ ra đồ vật tương tự như thế nhas!”

Đường Thanh Lan nghe Sở Tuấn Thịnh nói vậy, trong lòng khẽ run lên, đi về phía trước hai bước, cầm lấy hai tấm bản thảo thiết kế từ trên bàn công tác.



Chỉ liếc mắt một cái, cô ta liền không nhịn được có chút cắn răng, trong lòng mắng Tần Minh Lệ vô số lần.



Khi Tần Minh Lệ đưa bản thảo thiết kế cho cô ta còn thề son thề sắt, nói bản thảo thiết kế này chắc chắn không ai dùng, cô ta thấy bản thảo thiết kế rất có linh khí, lúc này mới đáp ứng, giúp Tần Minh Lệ đi cửa sau, tiến vào thiết kế trang sức đá quý Thanh Sương.



Thế nhưng mà Đường Thanh Lan ngàn vạn lần không ngờ, thế mà lại nhìn thấy một tấm bản thiết kế có độ giống nhau cao như vậy.



Bây giờ nghĩ cái gì đã trễ rồi, chắc chắn là con ngu Tần Minh Lệ này tính sai, hoặc là chính là......!cô ta đang trêu đùa mình!

Nếu quả thật là cái sau, cô ta chắc chắn sẽ khiến Tần

Minh Lệ sống không nổi..