Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 492: Công chúa bị thương




Tiểu Thiền rời Ninh Sơn nhị trung đi làm minh tinh cũng hơn hai tháng rồi. Thời gian này Đường Kim cũng ngẫu nhiên nhìn thấy tin tức về nàng, nhưng hắn cũng không quá để ý, hắn từng nói nếu nàng có phiền phức có thể tìm hắn giúp đỡ. Tiểu Thiền không tìm hắn thì

hắn cũng không cần chủ động làm gì hết, dù sao thì hai người cũng chỉ là bạn bè trên mức bình thường một chút mà thôi, chưa đến mức

hắn phải vì nàng mà trù tính tất cả mọi thứ.

Trên thực tế hơn hai tháng này Tiểu Thiền phát triển khá nhanh, trong giới giải trí ( showbiz) đã có chút danh khí, dưới sự giới thiệu của

Tập Phong, nàng kí hợp đồng với công ty quản lý Minh Nhật Chi Tinh, đây là công ty khá có tiếng ở tỉnh thành về chú trọng bồi dưỡng

người trẻ tuổi, mà Tiểu Thiền là một trong những người được chú ý bồi dưỡng đặc biệt. Mượn sự nổi tiếng trên mạng của nàng, công ty

này tiếp tục lăng xê để nàng nhanh chóng ra bài hát mới.

Bài hát này tên là " Em sai rồi" là một bản tình ca buồn, trước mặt trên mạng nàng nhận được khá nhiều sự ủng hộ, cho dù nàng chưa thể nổi lên bằng một ca khúc nhưng cũng đã có chút tiếng tăm, thậm chí có nhiều người còn gọi nàng là Công chúa bị thương.

Bản thân Tiếu Thiền không phải là loại người dễ bị thương buồn bã, lúc hát nàng cũng không cố ý biểu hiện ra sự đau thương buồn bã,

nàng giống như dùng một tư thế của người bên ngoài để hát lên sự đau thương của người khác, thậm chí lúc hát trên mặt nàng còn khẽ

mỉm cười, nhưng chính phong cách đặc biệt ấy lại mang lại cảm giác mới mẻ cho người nghe, nhiều người đều nói rằng nàng rất có tiềm

chất, sau này nhất định sẽ trở thành ca sĩ nổi tiếng.

Nhưng mà chính tại tối qua, vị minh tinh tương lai này lại gặp phải một trong những kiếp nạn lớn nhất cuộc đời, trong lúc tham gia sinh

nhật một vị minh tinh khác, tại nơi diễn ra yến hội, nàng đã từ tầng ba trượt chân ngã xuống, nghe nói đang hôn mê bất tỉnh trong bệnh

viện.

Trên báo cũng không nói rõ ràng, chỉ nói do nàng say rượu nên trượt chân ngã, tình huống cụ thể như thế nào không ai rõ. Sau khi

Trương Tiểu Bàn đọc được tin này thì lập tức gọi điện cho Đường Kim, bởi vì hắn nghĩ cần phải báo cho Đường Kim, vì trong lớp hắn có

ai là không biết quan hệ của hai người không đơn giản đầu.

Nghe xong điện thoại, vốn muốn đi tìm Đường Thanh Thanh nhưng Đường Kim không thể không đổi kế hoạch, trong cuộc sống luôn có

những việc bất ngờ xảy ra, mọi việc không thể lúc nào cũng theo kế hoạch được, cho dù tăng thực lực cho Đường Thanh Thanh cũng rất

quan trọng nhưng việc của Tiếu Thiền lúc này càng quan trọng hơn.

Có lẽ trong lòng Đường Kim thì địa vị của Tiểu Thiền chưa chắc đã bằng Đường Thanh Thanh nhưng Tiểu Thiền không phải không có địa

vị, nói gì thì nói, chỉ nói việc hai người đã cùng luyện đàn luyện bale một thời gian dài như thế, không có một chút cảm tình là không thể

nào.

Hơn nữa Tiếu Thiền còn là lái xe riêng của hắn, lái xe riêng cấp đại minh tinh trong tương lai, bây giờ nàng hôm mê rồi, sao hắn có thể bỏ

mặc được.

Bệnh viện trực thuộc đại học Thiên nam...

Bên ngoài một phòng bệnh, một nam tử tầm ngoài 30 đang hét lớn với một phụ nữ:

- Phó Nhã, ta đã dặn cô như thế nào? Ta bảo cô chú ý Tiểu Thiền, lúc nào cũng phải đi theo, tuyệt đối không được rời mắt khỏi cô ấy!

Nam tử này là Tập Phong, còn người phụ nữ khi là Phó Nhã - trợ lý của Tiếu Thiền. Phó Nhã cúi gằm mặt không dám nói gì.

- Phó Nhã, ta hỏi cô, đã xảy ra chuyện gì? Cảnh sát nói là do không may trượt trần ngã xuống lầu, còn nói Tiếu Thiền uống say nên mới

thế, cô nhìn thấy Tiểu Thiền uống rượu bao giờ chưa? – Tập Phong cố nén phẫn nộ hỏi tiếp.

- Tập tiên sinh, ta xin lỗi, ta thực sự không biết, ta chỉ đưa cô ấy đến dự dạ tiệc sau đó thì rời đi luôn. - Phó Nhã cuối cùng cũng mở

miệng, giọng lí nhí đáp.

- Rời đi? – Tập Phong lập tức phẫn nộ quát:

- Ta để cô đi theo Tiểu Thiền, sao cô dám tùy ý rời đi chứ?

- Lúc đó ta có việc gấp... - Phó Nhã nhỏ giọng nói.

- Phó Nhã, tốt nhất cô nên nói thật với ta!

Tập Phong đột nhiên bình tĩnh lại, lạnh lùng nhìn Phó Nhã, ngữ khí bằng lãnh:

- Ta không tin Tiếu tiểu thư do uống say mà không may trượt chân ngã, ta đã dặn cô ấy rất nhiều lần, tận lực uống ít rượu, cho dù có

uống một hai ly cũng không thể say như thế được.

- Tập tiên sinh, những lời ta nói đều là sự thật, không tin ông có thể hỏi cảnh sát.

Phó Nhã dường như có chút tức giận, ngữ khí bắt đầu cứng rắn hơn:

- Còn nữa, ta là trợ lý của Tiểu tiểu thư, ta làm việc theo chỉ đạo của công ty, không cần phải chịu trách nhiệm gì với ông cả.

- Được, được lắm. Nếu cô đã nói như vậy thì đến lúc có người tìm cô tính sổ, cô cũng đừng có hối hận.

Tập Phong giận sôi máu nhưng cũng không thể làm gì hơn.

- Ông chắc chắn Tiểu Thiền không phải do uống say?

Đúng lúc này một thanh âm có chút quen thuộc truyền tới tại Tập Phong. Tập Phong quay đầu lại thì thấy một thanh niên mặc áo gió màu đen, nhìn thì có chút quen mắt nhưng nhất thời không nhận ra, bởi vì khí chất của người nào đó trong ấn tượng của Tập Phong so

với người thanh niên trước mặt này hoàn toàn bất đồng.

- Đường Kim?

Tập Phong không chắc chắn nhưng vẫn hỏi.

- Tiểu Thiền ở bên trong?

Người tới chính là Đường Kim, hắn nhìn Tập Phong, lạnh nhạt hỏi một câu. Trước giờ hắn cũng không có mấy thiện cảm với Tập Phong,

nguyên nhân rất đơn giản vì Đường Kim không thích Tập Phong suốt ngày đàn những khúc não cmn lòng, hắn cho rằng những giai điệu

đau thương ấy có thể ảnh hưởng đến tâm tình của người khác.

- Ở trong đó, nhưng vẫn chưa tỉnh. – Tập Phong vội vàng đáp.

Đường Kim đẩy cửa bước vào, Tiểu Thiền đang nằm bất động trên giường bệnh, hơn hai tháng không gặp, Tiếu Thiền cũng không có

quá nhiều thay đổi, chỉ là lúc này khí sắc của nàng không tốt.

Đến bên giường bệnh, Đường Kim kiểm tra kĩ càng một lượt, hắn phát hiện trên thân thể nàng không có vết thương nào nhưng trên đầu

lại có một vết thương khá nặng, rõ ràng đây chính là nguyên nhân làm nàng hôn mê không tỉnh. Đối với trường hợp này Đường Kim

cũng không có biện pháp nhưng hắn cũng không quá lo lắng vì tuy rằng Tiếu Thiền hiện tại không thể tỉnh lại nhưng trong thời gian

ngắn sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, Vân Vũ Tuyết chắc chắn có biện pháp chữa trị cho nàng nhưng giờ chị nuôi của hắn còn đang bận luyện đan, không thể phân thân đến đây được tạm thời chỉ có thể đợt thôi.

- Bác sĩ nói vết thương của Tiểu Thiền không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng khi nào mới tỉnh lại thì họ không dám đảm bảo.

Tiếng của Tập Phong từ phía sau truyền tới.

- Yên tâm đi, cô ấy nhất định sẽ tỉnh lại. – Đường Kim lạnh nhạt nói:

- Nhưng mà trước khi cô ấy tỉnh lại ta sẽ điều tra rõ ràng mọi chuyện, người biết tối qua cô ấy sảy ra chuyện ở nơi nào không?

- Biết! Tại một căn biệt thự cách đây không xa. - Tập Phong vội vàng gật đầu.

Đường Kim sẽ ngâm một tiếng, đội nhiên biến mất tại chỗ, một phút sau hắn lại xuất hiện nhưng lần này đến cùng với hắn còn có hai người, là Trình Lâm và Ngô Ý.

- Hai người giúp ta chăm sóc nàng một chút.

Đường Kim dặn Trình Lâm và Ngô Ý một câu rồi quay về phía Tập Phong nói:

- Người đưa ta đến căn biệt thự đó!