Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 499: Chết vì gái là cái chết tê tái




Vấn đề của Kiều An An là nàng không thể khống chế lực lượng trong người mình. Lực lượng cường đại không đáng sợ, mà đáng sợ nhất

là lực lượng không nằm trong tầm kiểm soát. Vũ khí nhiệt hạch có thể hủy diệt cả thế giới, nhưng trên thế giới chả có mấy người vì thế

mà lo lắng đến đứng ngồi không yên bởi vì vũ khí nhiệt hạch luôn bị kiểm soát và khống chế chặt chẽ, nhưng nếu như cái cặp điều khiển

hạt nhân của tổng thống Mỹ rơi vào tay của một đứa bé ba tuổi thì có lẽ ai cũng phải nơm nớp lo sợ.

Trước đây Tần Thủy Dao và Đường Thanh Thanh đối với lực lượng mới này khống chế rất thuận lợi, nhưng mà vấn đề là Tần Thủy Dao cũng tính là một nửa thiên tài, nàng đối với chiêu thức nhìn qua là không quên, còn Đường Thanh Thanh thì gần đây đều luyện tập các

loại chiêu thức võ công và kĩ năng chiến đấu, hai người họ dưới sự giúp đỡ của Đường Kim thì muốn điều khiển được lực lượng trong

người là không khó, nhưng mà Kiều An An không giống như thế, nàng hoàn toàn không hiểu tí gì về võ công hay chiến đấu cả.

Khi Đường Kim đưa Kiều An An lên đỉnh... Ninh Sơn, Kiều An An căn bản không biết các tấn công như thế nào, cho nên Đường Kim phát hiện muốn Kiều An An học được cách khống chế lực lượng thì phải bắt đầu từ con số 0.

Việc này quả thực không dễ dàng, Kiều An An trên phương diện này không có chút thiên phú đặc thù, đoạn thời gian tiếp theo Kiều An

An buộc phải xin nghỉ phép dài hạn, một lòng học cách khống chế lực lượng, nếu không thì nàng ở bệnh viện tiêm cho bệnh nhân, lơ là

một tý là có thể vô ý bẻ gãy tay người ta rồi.

Đường Kim lại một lần nữa biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, theo nguồn tin đáng tin cậy thì đến cả đêm Noel cũng không thấy hắn cùng Hàn Tuyết Nhu, đến cả đêm liên hoan đón tết dương lịch vẫn chưa thấy hắn xuất hiện, đêm liên hoan tết dương lịch lần này đến

cả Tần Thủy Dao và Hàn Tuyết Nhu cũng không lên sân khấu biểu diễn tiết mục gì, cho nên cả buổi liên hoan diễn ra khá nhạt nhẽo.

Kỳ nghỉ tết dương lịch kéo dài 5 ngày cuối cùng đã tới, dù là đi làm hay đi học đều được nghỉ, chính tại trước kì nghỉ một ngày, mới thấy

Con hàng Đường Kim nằm ở trên giường trong ký túc, hắn cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, dùng hơn mười ngày thời gian mới dạy xong

Thất tiên nữ dùng pháp thuật, thậm chí có thể dùng được cả một chiều Tiên Nữ Tán Hoa, chỉ là lúc này còn chưa kịp "ăn mừng", đoạn

thời gian này đúng là mệt gần chết, giờ hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.

- Đúng là chết vì gái là cái chết tê tái mà!

Đường Kim lẩm bẩm một câu rồi nhanh chóng chìm vào giấc mộng.

Đợi hắn tỉnh lại thì trời cũng đã tối mịt, nhìn đồng hồ thì chỉ còn chưa đến ba giờ nữa là bước sang năm mới, trong phòng chẳng có ai,

Kiều An An không ở nhà nhưng Đường Kim lại nhìn thấy một tờ giấy, giống với lần trước, tờ giấy được dán trên tường, trên giấy ghi

dòng chữ quen thuộc:

- Khi nào chồng tỉnh dậy thì gọi cho ta nhé!

- Hôm nay Thất tiên nữ lại đi làm rồi à? – Đường Kim tự nhủ thầm, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Kiều An An.

- Chồng à, chàng dậy rồi sao? chàng đánh răng rửa mặt trước đi, sau đó đến khách sạn Thiên Kiêu, ta ở phòng 1314 đợi chàng. (DG:

1314 theo tiếng Trung có nghĩa là suốt đời suốt kiếp)

m thanh ôn nhu của Kiều An An truyền qua điện thoại, khẽ lọt vào tại Đường Kim. Cuối cùng nàng còn thêm một câu:

- Chồng tốt nhất không được đến quá nhanh, ít nhất 10 phút nữa mới được tới đấy!

- ok. - Đường Kim lập tức đáp ứng.

Phòng số 1314 đối với hắn khá là quen thuộc, đó là nơi mà tờ rym của hắn mở thêm được một dị năng mới ngoài chức năng tiểu tiện.

Hắn từ một đứa con trai biến thành đàn ông chân chính.

Đường Kim cúp máy sau đó lập tức đi đánh răng rửa mặt, chỉnh đốn trang phục, tút lại vẻ đập troai rồi nhìn vào gương thầm nhủ:

- Đường Kim a Đường Kim, người quá là đập troại đi, ngươi chính là người làm cho Thất tiên nữ cũng phải để nghiêng ngả a!

Cảm khái tự sướng xong một câu, Đường Kim quay người đi ra ngoài, Kiều An An đã nói là không được đến quá nhanh thì hắn cứ từ từ

vậy.

Chậm rãi bước ra ngoài khu kí túc, hắn phát hiện bên ngoài đã phủ đầy tuyết, Đường Kim không có dùng chân khí kháng cự những bông

tuyết đang rơi, hắn mặc cho tuyết rơi trên đầu mình, cảm giác lạnh giá từ trên mặt bắt đầu truyền đến.

- Ta thực có duyên với tuyết a!

Đường Kim có chút cảm khái, Hàn Tuyết Nhu, Vân Vũ Tuyết, còn có Băng Tuyết Liên, trong tên các nàng đều có một từ tuyết.

Vừa nghĩ đến Vân Vũ Tuyết Đường Kim vô thức nhìn qua bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh một lượt, tình hình bên trong làm hắn có chút

ngây ngốc, Vân Vũ Tuyết lúc này không có luyện đan, vậy không phải là lô đan dược tiếp theo đã ra lò rồi sao?

Tâm niệm vừa động Đường Kim đã xuất hiện bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, một bóng trắng lóe lên, Vân Vũ Tuyết đã xuất hiện trước mặt hắn, nàng nhìn Đường Kim mỉm cười:

- Đường Kim đệ đệ, ngươi cuối cùng cũng ngủ dậy.

- Vũ Tuyết tỷ tỷ, sắp sang năm mới rồi, tỷ có muốn ra ngoài đi dạo một chút? – Đường Kim nhìn Vân Vũ Tuyết nở một nụ cười rất tươi.

- Nhắc mới nhớ, cũng đến lúc ta phải ra ngoài một chút rồi. - Vân Vũ Tuyết khẽ gật đầu:

- Ta muốn đi ra ngoài an bài một số việc, lần này biến mất hơi lâu, nếu vẫn không xuất hiện sợ rằng có người tưởng ta mất tích luôn rồi.

Đưa cho Đường Kim một cái bình bằng ngọc, Vân Vũ Tuyết nói tiếp:

- Lần này ta luyện ra 6 viên Thiên Đạo Đan, người cầm lấy dùng trước đi, mấy ngày nữa ta sẽ quay lại.

- 6 viên tạm đủ dùng rồi, tạm thời không cần gấp.

Đường Kim nhận lấy bình ngọc, nghĩ một lát rồi nói:

- Phải rồi, Vũ Tuyết tỷ tỷ, trước khi rời đi, tỷ giúp ta chữa bệnh cho một người có được không?

- ok! – Vân Vũ Tuyết sảng khoái đáp ứng

- Vũ Tuyết tỷ tỷ, trong này còn có đồ gì cần đem theo không? Có thì thu xếp một chú sau đó ta đưa tỷ ra ngoài.

- Ta thực muốn đem tất cả mọi thứ ở đây ra ngoài. - Vân Vũ Tuyết cười nhẹ nhàng sau đó lắc đầu:

- Đùa thôi, Đường Kim đệ đệ, người trực tiếp đưa ta ra ngoài là được rồi.

Đường Kim gật đầu, nắm lấy tay Vân Vũ Tuyết sau đó lập tức đưa nàng thuấn di tới phòng bệnh của Tiểu Thiền.

Trình Lâm và Ngô Ý đang canh giữ bên ngoài phòng bệnh, Đường Kim đột nhiên xuất hiện làm họ như gặp đại địch, nhìn rõ là Đường

Kim tới, họ mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

- Vũ Tuyết tỷ tỷ, cô ấy nhờ cả vào tỷ đấy, ta còn có việc phải đi trước đây.

Đường Kim không muốn lưu lại quá lâu, hắn có hẹn với Thất tiên nữ, không thể tới trễ được.

- Đi đi, tỷ biết người có việc là hẹn hò với bạn gái mà. - Vân Vũ Tuyết cười nhẹ.

- Trình Lâm, Ngô Ý mấy hôm nữa ta sẽ tới cảm tạ các người, giờ ta phải đi đây, năm mới vui vẻ nhé!

Đường Kim còn chưa dứt lời đã biến mất khỏi phòng bệnh.

Một giây sau hắn đã có mặt trước cửa khách sạn Thiên Kiêu, từ từ bước vào trong, rất nhanh đã tìm tới phòng số 1314, nhẹ nhàng gõ cửa một cái.

Cửa rất nhanh được mở ra, một khuôn mặt hết sức kiều diễm xuất hiện trước mặt hắn, chính là Kiều An An.

- Chồng à, vào đây đi, hôm nay ta chuẩn bị cho chàng một quà tặng rất đặc biệt nhé!

Kiều An An điềm đạm nói, vừa nói vừa ôm tay Đường Kim, kéo hắn vào phòng.