Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Chương 71: Chẳng bao lâu




"Cửu sư tỷ, sao tỷ lại nhìn đệ chằm chăm vậy?"

Diệp Hi Hòa chú ý tới ánh mắt của Long Lăng Vân, hỏi.

"Không, không có gì."

Long Lăng Vân hơi đỏ mặt: "Tiểu sư đệ, đệ vẫn chưa ăn cơm đúng không? Sư tỷ dẫn đệ đi ăn chút gì đó, đệ về Giang Đông cũng không có ai tiếp đón, coi như sư tỷ giúp đệ tẩy trần!"

Quả thực từ tối hôm qua đến giờ, Diệp Hi Hòa chưa ăn cơm cho nên hắn cũng không có phản đối.

Long Lăng Vân hạ lệnh lái thẳng xe đến khu phố Tân Hải. Lúc này, cô ấy lại nhớ ra điều gì đó, nói với Diệp Hi Hòa: “Đúng

rồi, tiểu sư đệ, thực ra sư phụ đã liên lạc với tỷ.”

"Nói vì một số lý do đặc biệt, muộn nhất ba tháng sau đệ sẽ đến tìm bọn tỷ."

"Đồng thời cũng bảo ta và tám sư tỷ khác đến lúc đó hãy giúp đỡ đệ vô điều kiện. Dù yêu cầu của đệ là gì, bọn ta cũng không thể từ chối."

"Tỷ rất tò mò rốt cuộc là yêu cầu là gì? Lý do đặc biệt là gì? Đệ có thể tiết lộ một chút cho ta biết được không?"

"Ehèm!"



Nghe vậy, mặc dù tâm tư Diệp Hi Hòa lạnh lùng nhưng cũng không khỏi có chút bối rối.

Sư phụ của hắn thực sự đã nói trước với chín vị sư tỷ rồi...

Trong thâm tâm cô thực sự vẫn rất thương hắn. Có vẻ như không hề trách tội hắn vì chuyện đêm đó!

"Đến lúc đó rồi tính! Dù sao vẫn còn có ba tháng." Diệp Hi Hòa mơ hồ nói.

Long Lăng Vân ngơ ngác nhìn hắn, cũng không suy nghĩ nhiều, nói: "Bây giờ sư tôn vẫn ổn chứ? Cũng lâu lắm rồi bọn tỷ không về Thiên Sơn."

"Rất tốt, có lẽ chỉ hơi mệt một chút, cần bế quan, sư tỷ đừng lo lăng." Diệp Hi Hòa nói qua loa.

Chẳng bao lâu, chiếc RV đã đến khu phố Tân Hải, đến nơi được gọi là phố ẩm thực.

"Dừng ở đây đi, tôi và sư đệ xuống đi dạo, các người về trước đi, đừng gây sự chú ý!" Long Lăng Vân ra lệnh cho tài xế.

"Rõ, tướng quân!!" Tài xế thả cô ấy và Diệp Hi Hòa xuống rồi lái xe đi.

"Sư đệ, tỷ nghĩ chúng ta không cần đến nhà hàng sang trọng gì cả, hiếm lắm tỷ mới tới Tân Hải một lần, cũng muốn nếm thử ẩm thực bản địa. Đệ xem, hôm nay tỷ không mặc quân phục là vì không muốn quá rắc rối. Chúng ta cùng đi dạo loanh quanh đi?"

"Được." Diệp Hi Hòa cùng Long Lăng Vân đi vào con phố ẩm thực.



Tuy địa vị cao nhưng trong lòng Long Lăng Vân cũng có một phần nữ tính, nhìn thấy gì cũng tò mò, hoặc là kéo Diệp Hi Hòa đi xem chỗ này chỗ kia, vô cùng vui vẻ, hứng thú.

Mặc dù Diệp Hi Hòa có chút lo lắng cho Tiểu Vũ đang ở nhà, nhưng hắn không muốn khiến sư tỷ mất hứng nên chỉ có thể đi cùng cô ấy trong suốt quá trình.

Trên đường đi, không biết có bao nhiêu ánh mắt ghen tị của người khác đang nhìn hai người. Long Lăng Vân quá xinh đẹp, chỉ một ngón chân thôi cũng đủ đè bẹp những ngôi sao nữ nổi tiếng nhất trong nước, vóc dáng đẹp đến mức ngay cả ma quỷ cũng cảm thấy hổ thẹn.

"Sư đệ, nhìn kìa, bên kia có Malatang, chúng ta ăn ở đây đi, sư tỷ đãi đệ một bữa Malatangl!"

Diệp Hi Hòa không nhịn được cười, bất lực đành phải đi cùng Long Lăng Vân tới quán ăn nhỏ này.

"Sư đệ, đệ ngồi đi, tỷ đi lấy đồ ăn”"

Long Lăng Vân vô cùng thân thiện, sau khi dùng hai tay ấn Diệp Hi Hòa ngồi xuống liền cầm hai cái khay nhỏ, hưng phấn đi lấy đồ ăn.

Nhưng lúc này, Diệp Hi Hòa bỗng nhiên cảm nhận được sự nguy hiểm!

Hắn ngước mắt lên, nhìn thấy trên tháp đồng hồ đối diện phố ẩm thực có một người ngoại quốc mang theo súng phóng tên lửa không biết xuất hiện từ khi nào.

Sau đó, một viên đạn băn thẳng về phía Long Lăng Vân, với thế truy hồn đoạt mạng!

"Sư tỷ, cẩn thận!!!"