Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1266




Keng!

Triệu Bân cũng xuất kiếm, nhưng không phải là kiếm Long Uyên.

Bát Nhã bây giờ đã không còn đủ tư cách để hắn phải lấy ra kiếm Long Uyên, thứ mà hắn lấy ra chỉ là một thanh kiếm vàng bình thường, thanh kiếm vàng dường như có linh tính cho nên luôn chặt chẽ canh giữ quanh thân thể của hắn, liên tục chuyển động chống đỡ kiếm ảnh của Bát Nhã.

Triệu Bân đang dùng hồn ngự kiếm.

Chiêu thức ngự kiếm phi tiên của Bát Nhã đã bị hóa giải, tất cả kiếm ảnh đều đã bị thanh kiếm vàng đỡ được.

Kiếm ảnh của Bát Nhã không thể gây cho Triệu Bân bất kỳ một vết thương nào, đây chính là nội tình của hắn, chỉ cần hắn dùng hồn ngự kiếm thì không có bất cứ kiếm ảnh hay kiếm quang nào có thể chạm được vào thân thể của hắn.

“Thuật ngự kiếm?”, Lạc Hà thấy vậy thì cũng không khỏi nhíu mày.

Cô ta đương nhiên đã từng nhìn thấy người khác ngự kiếm, bí pháp này cần phải phối hợp chặt chẽ với thủ pháp kết ấn mới được.

Nhưng từ đầu cô ta không hề nhìn thấy Triệu Bân kết ấn và niệm chú!

Những nghi hoặc của cô ta cũng chính là nghi hoặc của tất cả những người đang đứng xem. Hắn không hề kết ấn và niệm chú vậy mà vẫn có thể ngự kiếm sao?



“Phật quang chiếu rọi”, Bát Nhã lại vung kiếm lên trời.

Đột nhiên, Phật quang tràn ngập bầu trời, từng luồng Phật quang tỏa ra uy năng cực kỳ cường hãn, tràn đầy tinh hoa, nếu như bị luồng Phật quang này chiếu vào người thì chân nguyên cùng khí huyết sẽ bị luyện hóa và tiêu diệt, tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch cũng sẽ chịu số phận tương tự.

Bí pháp này rất khó để ngăn chặn.

Phật quang chiếu rọi, biến bên dưới nó thành một chiến trường khắc nghiệt.

“Ngươi… để xem ngươi đối kháng như thế nào”, lão Trần Huyền lẩm bẩm.

Keng!

Trong khi ông ta đang lẩm bẩm thì Triệu Bân đã cầm kiếm vào tay.

Hắn cũng chỉ kiếm lên bầu trời, mãnh liệt khuấy động khiến cho gió mây biến sắc, Phật quang cũng bị khuấy động nên dần trở nên mờ mịt, khi rơi xuống thì đều bị chém nát thành những tơ sáng yếu ớt.

“Như vậy cũng được sao?”, Tư Không Kiếm Nam không khỏi gãi đầu.

“Cấm”.



Bát Nhã một tay vung kiếm, một tay kết ấn.

Đó cũng chính là bí pháp của Phật gia, Phật quang vẫn chưa tan hết, lại kết thành từng mảng lớn trên bầu trời, cuối cùng biến thành một cái chuông vàng khổng lồ được Phật tự bao quanh, làm vang lên những tiếng chuông ngân.

Ông!

Chiếc chuông lại từ trên trời giáng xuống, bao phủ lấy Triệu Bân.

Từ bên ngoài có thể nhìn thấy được Triệu Bân bên trong chuông bởi vì chiếc chuông này gần như trong suốt, bên trong chuông lại có lôi điện chớp nháy đánh xuống đầu của Triệu Bân, lại có cả những hoa văn hình xích sắt đang phóng ra, cố gắng phong ấn Triệu Bân.

“Phá”.

Triệu Bân chỉ hô lên một tiếng, sau đó tung chưởng đục ra một lỗ thủng lớn trên nóc chuông.

Chiếc chuông bị phá nổ tung, từng mảnh vỡ biến trở lại thành từng sợi Phật quang rũ xuống.

“Chưởng lực mạnh quá!”

Bát Nhã lẩm bẩm, khóe miệng đã chảy ra máu tươi.