Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1380




“Đương… đương nhiên có thể”, Nguyệt Linh cười, đưa cuốn sách cho hắn.

“Cám ơn”, Triệu Bân cầm lấy cuốn sách cổ rồi xoay người rời đi, tìm một chỗ ngồi nghiên cứu.

Nguyệt Linh khẽ hé môi, nhưng cô ta không nói gì cả.

Tiểu sư đệ có ý gì, ở đây có nhiều sách cổ và bí tịch đến như vậy, tại sao hắn chỉ muốn lấy cuốn sách cổ mà cô ta đang đọc, chẳng lẽ hắn đang cố tình muốn tiếp cận cô ta hay sao? Nếu như vậy thì sao hắn lại không bắt đầu một cuộc trò chuyện mà lại xoay người bỏ đi ngay như thế?

Hay là tự cô ta đang suy nghĩ quá nhiều?

“Ở trong này có bảo bối sao?”

Triệu Bân đã tìm được một chỗ để ngồi xuống, mở cuốn sách cổ ra nghiên cứu.

Đây là một bộ bí thuật, chính là bí thuật kiếm pháp, không chỉ có chữ viết mà còn có hình vẽ minh họa, bộ kiếm pháp này không hề tầm thường, nhưng theo Triệu Bân thấy thì nó cũng không quá tinh diệu.

“Chẳng có gì thần kỳ cả!”, Triệu Bân lật qua lật lại cuốn sách, nhìn mãi mà không thấy nó có gì đặc biệt.

Trong lúc đó hắn cũng không quên nội thị xem xét mầm tạo hóa và đan hải bên trong cơ thể.

Chúng đều đang rất kích động.

“Đây, nhìn đi!”, Triệu Bân nói rồi đặt cuốn sách cổ ở chỗ bụng dưới.

Bất ngờ thay, cuốn sách cổ đã có sự biến hóa. Bề mặt của cuốn sách cổ sáng bóng lên, từ trên từng trang sách phóng ra những sợi khí tức màu tím rất mỏng, bị mầm tạo hóa của hắn hút hết vào trong đan hải.



Chỉ trong chốc lát thì mầm tạo hóa của hắn đã hút hết những sợi khí tức màu tím kia.

Triệu Bân nội thị lại bên trong cơ thể, thấy mầm tạo hóa đã lớn lên thêm một chút.

Mầm tạo hóa tuy vẫn còn nhỏ nhưng đã trở nên trong suốt như pha lê, sau khi hấp thụ khí tức màu tím thì cũng ánh lên ánh sáng màu tím mang sinh lực mãnh liệt, tất cả sinh lực đó đều đổ vào trong đan hải của hắn, khiến cho chân nguyên trong cơ thể của hắn quay cuồng và dâng trào, cơ thể của hắn cũng trở nên nóng tới mức muốn bốc hơi, từng huyệt vị trên cơ thể của hắn đều đang hô hấp hết công suất để hấp thu linh khí, khiến cho tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch của hắn đều tràn đầy sức mạnh.

Rắc!

Có một tiếng động nhỏ vang lên, chỉ một mình hắn mới có thể nghe thấy.

Thanh âm đó cho thấy có thứ gì đó đã nứt vỡ ra.

Không sai, hắn đã đột phá, từ cảnh giới Chân Linh đỉnh phong hắn đã đột phá được lên cảnh giới Huyền Dương.

Hắn không lập tức cười to, chỉ lập tức liếc nhìn chiếc nhẫn ma.

Một lúc lâu sau cũng không thấy chiếc nhẫn ma hút lấy tu vi của hắn.

Lúc này thì hắn mới xúc động đến mức muốn khóc.

Con mợ nó, ông đây cuối cùng cũng đã thăng cấp thành công.

Xúc động một hồi thì hắn mới có thể bật cười.

Thật bất ngờ, đây đúng là một niềm vui bất ngờ. Trong lúc tìm cơ duyên cho mầm tạo hóa thì hắn lại có thể đồng thời thăng cấp. Đột nhiên lại có tiếng thiên lôi vang lên trên bầu trời. Thiên lôi đánh xuống giữa ban ngày trên bầu trời trong xanh khiến cho các đệ từ đều cảm thấy rất khó hiểu.