Vô Tính Phồn Diễn Thì Đại (Thời Đại Sinh Sản Vô Tính)

Vô Tính Phồn Diễn Thì Đại (Thời Đại Sinh Sản Vô Tính) - Chương 34: Giao dịch




Khi ba người Viên Hạo đang hưởng thụ mĩ thực say sưa ngon lành, Dương Phi cùng Lý Ích lại vội vàng tiến hành một cuộc hội nghị khẩn cấp, đồng thời hai người bọn họ còn tiến hành thương lượng với đối phương.

“Lý Ích, cậu nói Viên Hạo có bao nhiêu thành ý? Hắn có thể sử dụng công phu sư tử ngoạm hay không?” Dương Phi không còn duy trì vẻ mặt luôn tươi cười như bình thường, thật lòng hỏi.

“Thành ý rất cao. Giá tiền cũng dễ thương lượng.” Lý Ích đáp.

“Ồ? Cậu tại sao lại nắm chắc như vậy?” Dương Phi kì quái.

“Trước đây không lâu tôi có cứu bọn họ. Hơn nữa bọn họ xem ra cũng không phải là quá coi trọng dưa chuột. Nói không chừng bọn họ còn có thứ tốt hơn trong tay. Dưa chuột chỉ là đem ra để thử nghiệm. Vì vậy mà thành ý tuyệt đối không thành vấn đề.” Lý Ích không giấu diếm, nói ra suy nghĩ của mình. Tuy rằng hắn đã nói với Viên Hạo, cứu bọn họ cũng chỉ là thuận tiện, nhưng dáng vẻ của Viên Hạo kia rất hiển nhiên là phải báo đáp hắn.

“Ồ. Giá cả thế nào?” Dương Phi lại hỏi. Đã có thành ý, vậy là được rồi.

“Theo trình tự bình thường, tính xem ra giá bao nhiêu a.” Lý Ích đáp. Nói thật. Tiền đối với hai gia tộc bọn hắn mà nói, vẫn đúng là vẫn đề không quan trọng lắm. Nhưng bọn họ làm ăn luôn chú ý tới vấn đề người tình ta nguyện, nguyên tắc đôi bên cùng có lợi. Vì vậy mà chuyện làm ăn của hai gia tộc mới lớn như vậy, nhân khí cũng rất tốt.

Chờ đến khi ba người Viên Hạo ăn no được hơn nửa rồi, Dương Phi cùng Lý Ích cũng đã thương lượng được kết quả. Hai người bọn họ lúc nãy cũng đã liên lạc với nhà chính, kết quả nhận được cũng tương đối nhanh, hiện tại quan trọng nhất chính là để Viên Hạo nhanh chóng kí hợp đồng. Tiền đối với bọn họ không là vấn đề, bọn họ chỉ lo lắng Viên Hạo không giao quyền trồng dưa chuột cho bọn họ, vì vậy mà hai người bọn họ quyết định dứt khoát lấy được độc quyền này. Đương nhiên Viên Hạo cũng có thể trồng, bất quá Viên Hạo sẽ không thể cạnh tranh với hai gia tộc lớn của bọn hắn được. Điểm này, bọn họ sau đó sẽ hối hận, bất quá nếu như Viên Hạo là người thành thực, chỉ cần mọi người hợp tác vui vẻ, Viên Hạo cũng sẽ không để lợi ích của bọn họ bị tổn thất quá lớn.

“Giá thì dễ thương lượng. Thế nhưng chúng tôi nghĩ, cậu có thể hay không đem quyền bán cùng trồng dưa chuột cho chúng tôi, sau đó cậu chỉ có thể tự mình trồng, cũng có thể phân doanh cho người khác, nhưng không thể lại bán quyền trồng.” Lý Ích là người nghiêm túc, lời nói ra, cũng không lạnh lùng như nói với người khác.

“Được.” Viên Hạo đáp.

Dựa vào điểm này, song phương rất nhanh đạt thành hiệp định. Viên Hạo đáp ứng không bán quyền trồng dưa chuột cho những người khác, chỉ tự mình trồng. Quyền phân doanh hoàn toàn không thành vấn đề, Viên Hạo tạm thời cũng không nghĩ muốn bán dưa chuột hàng loạt, cái tiểu không gian kia của cậu, coi như là toàn trồng dưa chuột, sản lượng mỗi ngày cũng không đủ để mở một đại lí bán sỉ.

“Vậy chúng ta trước hết thảo luận hợp đồng một chút đã.” Dương Phi thấy Viên Hạo đồng ý, lập tức liền muốn bắt tay soạn hợp đồng.

“Có một vấn đề, ngoài trừ tiền ra, các ngài phải giúp tôi một chút chuyện, đương nhiên nếu mấy chuyện này cần tiền, liền có thể trực tiếp trừ vào số tiền bán này.” Viên Hạo lập tức đề suất ra ba yêu cầu về hộ khẩu bản thân, nông trường, bảo tiêu.

“Hộ khẩu tôi có thể giúp cậu làm tốt.” Lý Ích đáp ứng.

“Nông trường, cậu muốn nơi như thế nào.” Dương Phi hỏi.

“Cách nơi này càng gần càng tốt.”

“Ừm, trên tay tôi có một tiểu nông trường ước chùng mười mẫu, cách nơi này khoảng hơn 200km, có thể tính là gần nhất, đồng thời chỗ kia đã hai mươi, ba mươi năm chưa từng gieo trồng qua, mấy ngày trước tôi từng đến chỗ đó xem, đất cũng không tệ lắm. Chỉ là chỗ kia rất hoang vu, bởi vì hai mươi, ba mươi năm qua chưa có ai ở qua.” Dương Phi suy nghĩ một chút, trực tiếp đưa ra nông trường của mình chuyển cho cậu. Ban đầu chính là vì cái nông trường này, hắn mới tới nơi này.

“Được.” Viên Hạo đồng ý. Cậu chính là hi vọng được nơi như thế này.

“Cuối cùng là ứng cử viên cho bảo tiêu, hai chúng tôi đều có đội hộ vệ. Từ trong đó chọn mấy người hoàn toàn không là vấn đề. Đều có năng lực bảo đảm an toàn cho cậu.” Dương Phi cùng Lý Ích ở điểm này, đều nhất trí một cách kì lạ.

“Không được.” An Tâm lập tức phản đối.

“Tại sao?” Viên Hạo dùng ánh mắt hỏi hắn.

“Tôi hiểu rồi, An Tâm là không tín nhiệm chúng tôi. Vậy thì thế này đi, cho các cậu hai người máy cao cấp làm hộ vệ thì sao? Tuyệt đối chỉ trung thành với các cậu. Hơn nữa năng lực siêu cường, chính là giá cả có chút đắt.” Dương Phi nở nụ cười, hắn rất thích bộ dáng tỉnh toán này của An Tâm.

“Như vậy được không?” Viên Hạo lập tức cùng An Tâm cùng An Bình giao lưu ánh mắt. Được bọn họ nhất trí tán thành, Viên Hạo liền đáp ứng.

“Được rồi, cậu xem một chút mấy điều khoản này, có vấn đề thì chúng tôi sửa lại.” Lý Ích đem bản hợp đồng phác thảo cho Viên Hạo xem.

Viên Hạo nhận lấy, cẩn thận nhìn một lần, An Tâm cùng An Bình cũng xem cẩn thận, lại cùng Dương Phi cùng Lý Ích thương lượng mấy vấn đề một chút, cuối cùng cũng kí xong hơp đồng.

Kì thực Lý Ích cùng Dương Phi đều khôn khéo, hợp đồng bọn họ soạn hoàn toàn tuân theo mẫu, vì vậy mà Viên Hạo rất dễ dàng tiếp nhận, cậu trước đó đã đọc rất kĩ mấy loại hợp đồng kiểu này. Nhưng Lý Ích lại thêm một khoản bổ sung nói rõ, chính là chuyện về hạt giống dưa chuột, bởi vì đây là một đồ vật mới, hắn sợ Viên Hạo không cho bọn họ đúng hạt giống, hoặc là cho hạt giống kém chất lượng, thậm chí là không trồng được. Vì vậy mà còn yêu cầu Viên Hạo ngoài cung cấp kĩ thuật gieo trồng, còn phải vô điều kiện cung cấp cho mỗi nhà hai mươi hạt có thể ra quả.

“Như vậy đi. Tôi trước đó sẽ ở trong nông trường trồng dưa chuột, đồng thời trong toàn bộ thời kì sinh trưởng của dưa chuột các cậu có thể phái người theo chúng tôi học, hơn nữa hạt giống dưa chuột nơi đó có thể cho các ngài tùy chọn hai mươi hạt. Nếu như tôi đều có quả, mà các cậu lại không có quả, thì không phải là vấn đề của tôi.” Viên Hạo suy nghĩ một chút, cái này thực sự là không dễ xử lí, cuối cùng cậu cũng chỉ có thể làm như vậy, bất cứ chuyện gì cũng không thể đảm bảo tuyệt đối.

Nghe được cậu nói như vậy, Lý Ích cùng Dương Phi cũng yên tâm, hợp đồng lập tức liền kí kết. Hai người trước tiên thanh toán năm ngàn ngân tệ làm tiền đặt cọc cho Viên Hạo, còn mười ngàn ngân tệ, mười ngày sau sẽ đưa tới cùng hộ khẩu, nông trường cùng bảo tiêu. Cứ như vậy, Viên Hạo rất nhanh liền có hộ khẩu, tiền, nông trường, bảo tiêu. Vì vậy mà Viên Hạo tương đối thoải mãn. Đối với giá cả mà nói, cậu vẫn rất hài lòng, nguyên bản vốn không nghĩ là được nhiều như vậy. Nhưng Dương Phi cùng Lý Ích cũng không phải kẻ ngốc, bọn họ cũng là căn cứ vào việc sau này có thể tiếp tục cùng Viên Hạo hợp tác, vì vậy mà giá cả cũng rất tiện nghi. Bất kể thế nào, bọn họ cũng rõ ràng, Viên Hạo chịu chấp nhận thế này cũng là vì báo ân, mới có thể đem quyền trồng cho bọn họ dễ dàng như vậy. Vì vậy mà song phương cũng không thảo luận nhiều về vấn đề tiền bạc, Viên Hạo cũng không tham lam, Lý Ích cùng Dương Phi làm việc cũng rất hợp lí. Vì vậy mà mọi người đều hợp tác vui vẻ.

“Đúng rồi, Viên Hạo, sự kiện hai bên kí kết hợp đồng, chúng ta tìm một thời gian thích hợp liền công bố ra.” Lý Ích nhắc nhở Viên Hạo.

“Được rồi.” Viên Hạo gật đầu. Chuyện này cũng không đến phiên cậu bận tâm. Ngược lại hiện tại cậu đem quyền trồng dưa chuột từ một biến thành ba nhà cũng làm. Chuyện này đã không còn độc nhất vô nhị liền tốt hơn cũ nhiều. Sẽ không còn ai nhất nhất chìn chằm chằm ngươi nữa.

“Viên Hạo, từ này về sau chúng ta chính là đồng bọn hợp tác, cũng là bằng hữu.” Dương Phi cười híp mắt, Viên Hạo gật gật đầu, hai người bắt tay nhau. Mà Lý Ích đứng một bên tuy rằng không thể cười cười như Dương Phi, nhưng cũng ôn hòa tiến lại bắt tay Viên Hạo, biểu đạt ý đồng dạng.

“Sau này có vật gì tốt, không được quên chúng tôi a.” Dương Phi tâm tình vô cùng tốt, liền đem Lý Ích cùng lôi vào. Trong lòng hắn cùng Lý Ích đều hiểu rõ, Viên Hạo tuyệt đối không chỉ có dưa chuột là thứ tốt. Ngay cả siêu cấp thổ kim trứng cũng rất có sức hấp dẫn.

“Đương nhiên.” Viên Hạo cười cợt, cùng hai người này giao tiếp, cảm giác cũng không tồi, cậu không thích cùng người quá sáng suốt lui tới. Cảm thấy người khác tại mọi thời điểm đều toan tính, cân nhắc ở trong lòng thật không thoải mái chút nào. Nhưng hai người Dương Phi cùng Lý Ích kia, bề ngoài xem ra hoàn toàn khác nhau, nhưng phong cách làm việc lại rất thống nhất. Song phương hợp tác rất vui vẻ, vì vậy mà Viên Hạo cũng đồng ý giao tiếp cùng những người như vậy. Nói chung, lần hợp tác này, ba bên đều rất hài lòng.