Vô Tự Thiên Thư

Chương 86: Bạo lực mỹ nữ




Nhan Băng thân hình run rẩy, cũng không biết là có phải do sợ hay không, đi thẳng đến hai ba mét bỗng nhiên ngừng lại ngẩng đầu lên, tuy khuôn mặt còn chưa hết đỏ ửng, nhưng sắc mặt lại trở nên kiên quyết, chính là kiên quyết, lại mang theo một tia làm người ta run sợ tuyệt vọng: " Ngươi yên tâm, ta Nhan Băng không phải người nói lời không giữ lời, tuy nhiên ta không biết rốt cuộc ngươi sử tay chân cái gì, nhưng là ta nguyện thua cược ".

" Ách......" Tiểu Khai có chút sững sờ.

" Đừng kéo dài thời gian, tiên sinh lừa đảo, hôm nay hết thảy đều là kế hoạch các ngươi, chúc mừng ngươi đã thành công, " Nhan Băng băng lãnh nói: " Chúng ta bây giờ đi ra ngoài, vừa lúc ta biết một phòng, bên trong chẳng những có giường, còn có ghế, roi da, chú xạ khí(ống tiêm), nến, ngươi chẳng những cùng ta lên giường, ngươi nghĩ cái gì đều có thể. ". cô gái dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn vẻ mặt kinh ngạc Tiểu Khai: " Ngươi không cần suy nghĩ miên man, ta sẽ làm ngươi thoải mái, bởi vì ta sẽ giả là xử nữ ."

" Nhan Băng, cô hiểu lầm rồi ". Trữ Nguyện sắc mặt nghiêm túc đi đến: " Kỳ thật chúng ta chính là ...."

" Không cần nói nhiều ". Nhan Băng ngắt lời Trữ Nguyện, ánh mắt càng thêm khinh thường: " Ngươi chính là thần tượng của ta, nhưng lại không nghĩ rằng ngươi là người như vậy ".

Trữ Nguyện mở rộng miệng, nuốt lời nói mình trở lại, rốt cuộc nói không ra một từ .

" Ai, thực không có ý nghĩa ". Tiểu Khai bỗng nhiên vô tình thở dài: " Ta nói Nhan Băng, ngươi thật đúng là nghĩ rằng ta cùng ngươi lên giường à, ta chỉ cá vui thôi, nhìn hình dạng ngươi thật mất hứng, không vui thật sự là không vui chút nào. "

Hắn lắc đầu, kéo Trữ Nguyện: " Đi thôi, chúng ta đi nơi khác ". Hai người cũng không nhìn Nhan Băng lập tức hướng ra ngoài đi.

Nhan Băng nhìn dáng hai người càng ngày càng xa, nhìn theo ra cửa, trong lòng phảng phất như mơ mộng, bỗng nhiên cao giọng nói: " Đứng lại. "

Hai người dừng lại, Tiểu Khai nói: " Chuyện gì ?".

" Ta mặc kệ là ngươi nói giỡn, ta cũng không biết ngươi là cao thủ đùa giỡn hay là dùng kế lạt mềm buộc chặt ta chỉ biết là Nhan Băng ta nói chuyện có nghĩa khí ", Nhan Băng nói chắc như đinh đóng cột: " Nếu ngươi muốn lên giường với ta, ngươi có thể tùy thời tìm đến ta ".

" Bệnh thần kinh !" Tiểu Khai lại cấp hắn một ngón tay giữa, cũng không quay đầu lại đi tiếp.

Tiểu Quan trong Vô Tự Thiên Thư ha ha cười to: " Các vị, ta chiêu này thế nào, cao không ?".

" Cao thật sự là cao ". Bác Học chân nhân nhìn mặt mày hớn hở: " Độc độc, xem tại hiện trường so với xem tiểu thuyết còn thích hơn a ".

" Ân, xã hội hiện đại này thật là có ý tứ " Mạt Chược chân nhân có chút đăm chiêu nói: " Nếu có cơ hội, ta hy vọng có thể xem lại vài tràng diễn. "

" Xem diễn có cái gì ý tứ, chính mình biên tập mới có ý tứ a," Bế Quan chân nhân cũng chen vào:" Ta nói các vị, các ngươi biết ta mỗi ngày bế quan là làm gì chứ ?".

" Làm gì?" Mọi người cùng nhau đồng thanh.

" Kỳ thật ta biên chuyện xưa cũng chính là tiểu thuyết ". Bế Quan chân nhân ánh mắt cao ngạo nhìn mọi người: " Câu cú, nói cũng phải theo mốt, ta hiện tại cũng là một tác giả ha ha ha ha ! ", Hắn dùng sức vỗ vỗ vai Bác Học chân nhân: " Về sau, các ngươi không cần hỏi cái gì Phiêu Miểu Chi Lữ, xem sách của ta cũng đủ rồi ".

Trấn Nguyên chân nhân xông ra: " Tất cả mọi người im lặng, chú ý bắt đầu diễn tiếp ".

Hắn nói rất đúng, bên ngoài quả thật lại bắt đầu diễn.

Tiểu Khai cùng Trữ Nguyện lần đầu tiên tỷ thí, lưỡng bại câu thương mà chấm dứt, Trữ Nguyện nói: " Ta chiếm được lòng của nàng, ngươi lại chiếm được thân thể nàng, chúng ta ai cũng không có hoàn toàn thành công, cho nên lấy bình cục luận ". Tiểu Khai vì thế đề nghị đến sòng bạc.

Tiểu Khai tuy chưa đi qua sòng bạc, chẳng qua xem trên ti vi, cuối cùng với đánh bạc đại khái có ấn tượng, vì đề cao đẹp trai, đi sòng bạc so với cưỡi ngựa bắn cung tên thậm chí tính cả ngược đãi địa phương, còn tốt hơn nhiều.

Còn hơn cầu quán sòng bạc náo nhiệt hơn nhiều Tiểu Khai nhìn các loại canh bạc hoa cả mắt, cô gái chiêu đãi đi đi lại lại như những cánh bướm hoa làm mắt Tiểu Khai không thể rời đi, mấy nữ chiêu đãi tạo thành nhóm tai thỏ trắng thật dài mặc váy ngắn đến tận đùi, cùng ám sơ mi màu phấn hồng, xem ra trẻ chung hoạt bát, gợi cảm vô cùng, dân cờ bạc, thường xuyên chìa tay chặn ngang người nhóm nữ chiêu đãi, nhóm mỹ nữ cũng không tức giận cười hì hì oanh thanh yến ngữ, thỉnh thoàng hờn dỗi.

Tiểu Khai đứng ngoài nhìn hành vi chưa hề thấy từ trước đến nay, không thể không thừa nhận lão bản trong này quả thật là nơi kinh doanh đầu não, cả bầu không khí sòng bạc không thể tốt hơn, làm những khách nhân trong đây cho dù thua cũng cảm thấy giá trị.

Trữ Nguyện nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt dừng lại tại một nơi: " Chính là cô ta"

Ngồi ở bên cạnh chiếc máy là một cô gái mặc quần bò bó sát người, xem ra có tài và nhanh nhẹn, quần áo bó sát cơ thể hoàn mỹ làm lộ ra đường cong, dáng người đẹp lưng áo kéo lên theo khi cô gái cô gái hăng say lay động bỏ tiền vào khe máy, xem ra mềm dẻo linh hoạt, mông đầy đặn, Tiểu Khai không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt gật đầu nói: " Được, là cô ta."

Trữ Nguyện mỉm cười, trong lòng thoáng có âm mưu đắc sính khoái ý.

Lựa chọn cô gái này hắn có phần hơi lưỡng lự, lúc trước đấu cùng Tiểu Khai tại du thuyền, trong đó còn có hạng mục đánh bài, khi đó hắn biết Tiểu Khai đối với bài có trí nhớ gần như kỳ tích, lúc trước nếu không phải vì hắn trang bị camera, căn bản không có khả năng thắng lợi, mà lần này đi vào sòng bạc đúng là sở trường Tiểu Khai, vô luận bài tú, mạt chược, hay là bài cửa chỉ cần thuộc về phương diện trí nhớ Trữ Nguyện đều không có tin tưởng áp đảo Tiểu Khai, cho nên hắn nghĩ tới nghĩ lui lựa chọn, cũng chỉ có lão hổ ky loại này bằng vận khí đánh cược, là Tiểu Khai không thể phát huy ưu thế,

càng huống chi, cô gái ở trò chơi này xem ra thật sự trẻ tuổi, mà là gái trẻ tuổi thì càng mơ mộng, yêu hão huyền, yêu mù quáng, cũng càng khát khao lãng mạng, thích đẹp trai, cũng chỉ nhìn biểu hiện ánh mắt nam nhân, mà không nhìn tới ẩn sâu nội tâm.

Đối phó với loại nữ sinh nông cạn ngây thơ này Trữ Nguyện rất có trong tay nắm chắc.

Trữ Nguyện nói: " Ai, ta đến trước"

Tiểu Khai nói: " Ta trước"

Hắn đối với thủ đoạn của Trữ Nguyện rất rõ ràng, nếu để Trữ Nguyện lên trước, phỏng chừng chính mình cũng không dụng tới, chỉ có chính mình đến trước mới có cơ hội .

Tiểu Khai dựng đứng cổ áo của mình lên, lấy khăn ăn buộc lên, mặt hung hăng đi lại gần, gằng giọng nói, đầu ngẩng cao, chuẩn bị tốt hết thảy, giống như một bộ phim chiếu trên ti vi tư thái diêu diêu đi lại, một đường đến bên cạnh cô gái.

Cô gái vẫn đang chuyên tâm lão hổ cơ của mình, một tay thao tác lắc không ngừng, một tay liều mạng bỏ xu vào bên trong, hai mắt mở to như nước trong veo không ngừng nhấp nháy nhìn từ trên xuống một bộ tinh thần chăm chú không có chút chú ý tới Tiểu Khai hung hăng đứng bên cạnh.

Tiểu Khai mắt chuyển động lập tức hét thật mạnh hai tiếng.

Cô gái nhanh chóng quay đầu lại nhìn Tiểu Khai, lại nhanh quay đầu đi tiếp tục nhìn lão hổ cơ của mình.

Tiểu Khai có điểm buồn bực, suy nghĩ, một tay đưa ra, đặt tại lão hổ cơ bên cạnh, cánh tay cách cô gái cũng không vượt quá 10 ly thước, sau đó áp sát thân thể trực tiếp đè xuống, dùng một cánh tay chống đỡ sức nặng, hình tượng này đúng là trong điện ảnh hồng kông rất nhiều, những chàng đẹp trai thường dùng tán gái.

Chẳng qua chiêu này thực rõ không hiệu quả, cô gái ngẩng đấu liếc mắt nhìn hắn, bĩu môi, quay đầu lại tiếp tục việc của mình.

Tiều Khai cắn răng nói ra: " Chào, mỹ nữ kết giao bằng hữu được không vậy ?"

Lời này mới nói được ra, chợt nghe lão hổ ky phía dưới đinh đinh một trận loạn hưởng, cô gái hoan hỉ cúi đầu xoay người đi lấy tiền, nguyên lai là đặt đại nên thắng không ít tiền.

Tiểu Khai mở mắt trân trân nhìn mông cô gái nhất quyệt nhất quyệt, gợi cảm thật ra rất gợi cảm, nhưng là cô ta căn bản không để lời hắn lọt vào tai, tự mình trong lòng vui vẻ.

Tiểu Khai cánh tay có điểm do dự, nghĩ tới nghĩ lui thật không có cánh nào khác, không mạnh mẽ không được, hắn rõ ràng lá gan cũng lớn lên, một tay phóng ra giữ túi tiền lại nói: " Mỹ nữ, kết bạn cái...."

Tiểu Khai nói tới chữ thứ tư liền không có cách nào nói tiếp, bời vì cô gái bỗng nhiên tựa như ăn hỏa dược lao đến, tay nhỏ trắng xinh nắm chặt gắt gao " bành " một quyền cùng ánh mắt chuẩn xác dừng trên mũi Tiểu Khai, tuy khí lực không lớn, nhưng là cũng đủ công kích vào bộ vị yếu đối phương, Tiểu Khai tại đương trường liền cảm thấy nhiều sao trời bay múa, nói ra được nửa đoạn, tư duy đình đốn, thân thể liêu xiêu, cánh tay giang ra rốt cuộc duy trì không được một trăm cân thể trọng phiêu phiêu du du đổ về phía sau.

Hoàn hảo hắn theo bản năng bình thường, thời khắc mấu chột nghĩ đến muốn dùng khủy tay hạ xuống trước, nếu không ngã xuống liền thực muốn xảy ra chuyện. Dù vậy khủy tay tiếp xúc với thảm nhung mềm mại lập tức truyền đến đau đớn.

Trong lúc hoảng hốt hắn nghe được cô gái thanh âm thanh thúy giống như bạo đậu tử:" Người này đại bại hoại, còn muốn cướp kim tệ, mà ta thật vất vả thắng tới được!" Sau đó nghe âm thanh hai tay vỗ nhẹ, thanh âm thanh thúy lại nổi lên: " Vừa rồi một mực bên cạnh ta ma ma thặng thặng, ta biết ngay người này không phải người tốt, hừ cô nãi nãi đã lâu không đánh người, lão hổ không phát uy ngươi cho ta là mèo ốm a! Nói cho ngươi Điền Điền cũng không phải là dễ bị khi dễ !".

" Điền Điền...... Điền Điền......" Tiểu Khai đầu óc mờ mịt, nằm ở nền nhà, cảm thấy một cổ ấm áp từ mũi chảy ra, dùng tay sờ soạng, một màu đỏ, nguyên lai là máu mũi, hắn nhịn không được cười khổ " Nha đầu tên Điền Điền kia, tính cách thật rất nóng a."

" Oa kháo ! ngươi lại có thể cười, xem ra là bà cô còn giáo huấn không đủ a ! " Điền Điền lý lẽ không buông tha người, nhìn biểu tình Tiểu Khai nhất thời lại muốn phát tiết, đôi giày cao gót nâng cao lên, xem ra muốn đạp xuống, nhìn đế giày dài vài tấc nếu thực sự đạp xuống phỏng chừng đạp xuống phía dưới cái kia của nam nhân đừng mơ đứng lên.

Mọi người xung quanh nhất tề nhìn lại cảnh bạo lực này, nữ nhân dữ tợn gặp qua không ít, dữ tợn trong tình cảnh này thật là khó thấy, mỗi nữ nhân đến Tiêu Kim Quật đều là người giàu có, nếu không là người tình bí mật của đại lão bản, loại mỹ nữ bạo ngược này có thể vào đây thật sự là một kỳ tích.

Gặp tình cảnh này, Trữ Nguyện cũng không dám khoanh tay nhìn, Tiểu Khai chính là người tu chân trong truyền thuyết a, nếu cuối cùng Tiểu Khai chân chính phát tiết, thiên hạ trong Tiêu Kim Quật này còn không đại loạn sao, Tiểu Khai là do Trữ Nguyện mang vào, đương nhiên gánh vách trách nhiệm cũng không nhỏ.

Cho nên Điền Điền chân đạp xuống một nửa, liền cảm thấy một cánh tay bỗng nhiên ôm lấy eo của mình, hướng phía sau kéo lại.

Điền Điền cả thân thể bị kéo lùi từng bước, trong lòng tức giận trùng trùng, đang muốn mắng, liền cảm thấy bên tai nóng lên, một thanh âm trầm thấp hấp dẫn cười nói bên tai: " Con gái bạo lực cũng không phải chuyện tốt nga ."

Theo lời nói, một cổ hơi thở nam tính mà đến đập vào mặt, nhất thời làm tức giận bên trong Điền Điền toàn bộ hóa giải vào vô hình, cô gái có chút kinh dị, liền gặp một đôi mắt nhu hòa giương mắt nhìn mặt mình.

Ánh mắt kia hòa nhã nói không nên lời, đó là nam nhân đẹp trai có thể so với Lý Ngang, quan trọng nhất là nam nhân này rõ ràng làm việc thật đường đột, rõ ràng một tay gắp gao ôm lấy eo mình, đem khuôn mặt áp sát bên cạnh lỗ tai mình, mặc cho hơi thở nóng rực phun tại bạch ngọc bàn cao cấp của mình, nhưng là hắn biểu tình lại dị thường bình thản, phảng phất mình là một món đồ tùy tay bình thường chẳng có việc gì.

Đúng là bời vì sự bình thản này làm cô gái lại có cảm giác khác thường, cảm thấy nam nhân bên người kỳ quái nói không lời, khí chất lặng im, mà hắn động tác hết thày kỳ thật chẳng qua bình phàm. hắn chỉ là bởi vì ngăn cản mình đả thương người, hắn căn bản không có chút muốn chiếm tiện nghi.

Bởi vậy cô gái im lặng, đồng thời tim có chút khẽ nhảy lên.

Làm Điền Điền giọng vốn cao vút bây giờ bất tri bất giác biến thành nỉ non: " Ta .... ta không phải cố ý "

" Ta biết " Trữ Nguyện ôn nhu nói: " Ngươi là cô gái rất thông minh rất thông minh, đúng không nào ?"

Điền Điền khuôn mặt ửng đỏ, sợ run một chút, thẹn thùng gật gật đầu, thanh âm so với câu chửi nhỏ đi rất nhiều: " Ân... ngươi ... ngươi trước tiên buông ta ra ".

Trữ Nguyện cười đắc ý càng ôn nhu, trong lòng thật sự đắc ý tột đỉnh, đối phó loại con gái trẻ tuổi này hắn luôn nghĩ mình thật rất có kinh nghiệm, chỉ cần lấy động tác thân mật ,ánh mắt ôn nhu đối với nam nhân thành thục ổn trọng mà thái độ tao nhã liền cũng đủ chinh phục mấy cái cô gái kinh nghiệm nông cạn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Trước mắt cô gái tuy có vẻ như tức giận nhưng là bản chất dù sao cũng chỉ là tiểu nha đầu mà thôi.

Điền Lập Văn lặng lẽ đứng ở phía sau chỉ cảm thấy nói không nên lời toàn thân mồ hôi lạnh toát ra. Làm quản lý sòng bạc Đại Đường chỉ có hắn mới biết vừa rồi tình hình có bao nhiêu nguy hiểm.

Có thể tiến vào Tiêu Kim Quật mỗi người đều là có thế lực lớn, nếu Điền Điền một cước đạp xuống, tiểu tử nằm dưới đất kia, chỉ sợ kết cục ít nhất là sống dở chết dở, thực muốn truy cứu đến cùng Điền Điền quyết không cách nào đào thoát.

Nếu Điền Điền cũng là khách nhân Tiêu Kim Quật như vậy trong lúc sự tình đó Tiêu Kim Quật làm sao có thể đứng ngoài, nhiều nhất cũng chỉ là chiếu cố không chu đáo.

Nhưng là vấn đề tối mấu chốt Điền Điền không có thẻ hội viên, cô ta chỉ có thể đi vào là do hắn cửa sau đưa vào. Bởi vì Điền Điền là cháu gái Điền Lập Văn, hôm nay Điền Lập Văn mang Điền Điền đến cũng có tư tâm, muốn giúp cháu gái xinh đẹp tại Tiêu Kim quật mưu cầu một phần việc cho nên trước tiên đến để quen mặt.

Nếu không phải nam nhân anh tuấn đứng sau cháu gái ra tay hỗ trợ, hắn Điền Lập Văn chẳng những mất đi công việc hơn nữa có thể phải bồi thường một tính mạng.

Tiêu Kim chủ nhân sau lưng hiển nhiên có năng lực có thể làm biến mất tính mạng của một người.

Tiểu Khai lẳng lặng nằm trên nền nhà, nhìn Điền Điền tùy thời muốn nổ mạnh hỏa dược bỗng nhiên biến thành ôn nhu như tiểu hoa miêu, trong lòng thật sự không thể không phục, hắn từ trên xuống dưới cẩn thận dò xét Trữ Nguyện một phen, lúc này mới phát hiện nguyên lai Trữ nguyện thật đúng là một nam nhân rất có mị lực.

Trữ Nguyện tay không có buông ra, ngược lại dùng cánh tay ôm eo cô gái lướt qua lưng cô gái trở về, cười nói: " Như vậy chính là bảo bối xinh đẹp, ta như thế nào buông ra được a "

" Ngươi " Điền Điền rất là bối rối, trên mặt màu hồng càng ngày càng đậm, muốn dùng sức tránh thoát, lại cảm thấy khủy tay nam nhân phía sau tràn ngập lực lượng, hắn lấy tay để tại ngực Trữ Nguyện, dùng sức đấy ra, ngược lại chính mình toàn thân phảng phất thoát lực, chỉ càm thấy một cổ nồng hậu hơi thở nam nhân vây quanh mình, cơ hồ cả người xụi lơ xuống, hai tay nhỏ bé bất tri bất giác túm lấy cách tay Trữ Nguyện.

Cho nên nói, đẹp trai chính là chiếm tiện nghi, đồng dạng lắm chiêu, có người sẽ làm như lưu manh đánh bạo một bữa, có người sử dụng thu hoạch đại thành công. Đang nói tán gái a, có người tán gái kêu là sái lưu manh, mà có người tán lại như trò chơi.

Nếu nói, vừa rồi Trữ Nguyện mạnh mẽ ôm cô gái như vậy giờ phút này cô gái ngã trên thân Trữ Nguyện, chỉ một chút công phu, Điền Điền toàn thân xương cốt phảng phất tan thành nước, ngay cả đứng cũng không vững.

Tiểu nha đầu năm nay mười tám tuổi, tuy nhiên nhận được hoa tươi vô số, thư tình nhưng là hiện tai lại như vậy lập tức động tâm, thời khắc này nhất thời trong lòng hươu chạy, tất cả kiên trì trong phút chốc như băng tiêu tan, chỉ sợ là Trữ Nguyện muốn mang cô ta bán đi cũng cam tâm tình nguyện.

" Bảo bối, theo ta đi uống vài thứ, tán gẫu nói chuyện phiếm, được không vậy ?" Trữ Nguyện nhẹ giọng nói.

"Ân " Điền Điền nhu thuận gật đầu.

" Như vậy... " Trữ Nguyện bên trong trăm việc không thèm nhìn Tiểu Khai, cố ý để Tiểu Khai nghe thấy thanh âm thấp dần: " Buổi tối ta mang cô đi ngắm sao ....".

" Ân ".

" Sau đó chúng ta liên ...." Sau đó thanh âm Trữ Nguyện rốt nhỏ không nghe thấy. Nhưng là Điền Điền mặt đỏ lại càng thêm đỏ hơn, phảng phất như bôi lên một lớp son màu hoa hồng, lại có chút sợ hãi, thẹn thùng, do dự sau nửa ngày, rốt cục nhẹ nhàng gật gật đầu: " Ân "

Tiểu Khai rốt cuộc nhịn không nỗi nữa, nhất thời từ dưới đất đứng lên lớn tiếng nói: " Không được, tuyệt đối không được, ngươi không thể đáp ứng hắn trên giường được ".

Sự tình như vậy đương trường bị Tiểu Khai chen ngang, Điền Điền nổi giận, xem thường nhìn Tiểu Khai nói: " Việc ta không cần ngươi lo ."

Có lẽ vừa mới tìm được bạch mã vương tử là nguyên nhân làm Điền Điền vốn vô cùng nóng nảy nhưng những lời nàu nói tiếp lại có thể yếu đuối vô lực, thậm chí mang theo vài phần hương vị mắng yêu, Tiểu Khai nghe được nhất thời nổi da gà.

" Ta đương nhiên muốn quản ". Tiểu Khai ưỡn ngực, úp úp mở mở nửa ngày cuối cùng cũng xuất ra một câu: " Bởi vì ta xem trọng ngươi ".

" Hư..." Sòng bạc nhất thời âm thanh bốn phía nổi lên, Điền Lập Văn quyết định giúp một câu, miễn cho hai nam nhân vì cháu gái xinh đẹp của mình tức giận, vì thế ở trong đám người hảm giọng nói: " Ngươi xem trọng cô ta, cô ta không xem trọng ngươi nha !"

" Ha ha ha " Trong đại sảnh tất cả mọi người đều cười, mọi người đang chơi bài cửu, chơi mạt chược, chơi tú động tác tay đều dừng, cùng nhau xem kịch vui, có người còn nhận ra trong đó có nam nhân Trunh Hành Địa Sản đại thiếu gia Trữ Nguyện, vì thế đứng dậy thì thầm với nhau. Mọi người nhìn Điền Điền thẹn thùng nghĩ nha đầu kia vận khí thật sự cũng được xem ra rất có cơ hội làm thiếu nãi nãi của Trung Hành Địa Sản.

Phải biết rằng Trữ thiếu gia tại nghiệp nội cũng là hảo nam nhân, cho tới bây giờ không chơi trò ghẹo hoa truy đuổi ***, hôm nay lại nghiễm nhiên hạ thấp mình cùng phân tranh ăn dấm chua, xem ra là tình thế bắt buộc, động chân tình.

Điền Lập Văn toàn thân run rẩy, hắn chết cũng không thể tưởng tượng được cháu gái một ngày vào đây lại có thể dựa vào Trữ thiếu gia một gốc cây siêu cấp đại thụ, nếu thực làm Trữ thiếu nãi nãi, còn cần gì làm việc, hơn nửa cuộc đời sống khồng cần lo lắng.

Tiêu Khai cũng khoát đi ra ngoài nói: " Ngươi không xem trọng ta không quan hệ, nguyện ý theo ta lên giường có thể ."

" Oanh !" Mọi người nhất thời cười to, ngươi hỏi ta ta hỏi ngươi, không biết Tiểu Khai là thần thánh phương nào, lại nói ra lời hạ đẳng này, thật là làm Tiêu Kim Quật mất mặt.

Trữ Nguyện nhíu mày nói: " Tiểu Khai, ngươi như vậy chính là chơi xấu, không công bằng cạnh tranh "

Tiêu Khái hắc hắc cười: " Chúng ta khi nào nói qua công bằng cạnh tranh ? Ai có thể chiếm được Điền Điền mới là quan trọng nhất ".

Trữ Nguyện phản bác nói: " Nhưng là ngươi như vậy không chiếm được lòng của nàng, nhiều nhất chiếm được người nàng, kia cũng không tính thắng a"

" Ta không sao cả a" Tiểu Khai cười hì hì nói: " Chiếm được người nàng cũng so với cái gì đó không cần được, chỉ cần không cho ngươi thắng, ta liền có cơ hội ".

Vốn hai người họ nói chính là quy tắc đánh cuộc, người ngoài nghe xong cũng không suy nghĩ vậy, mọi người nhìn nhau, mắt kinh ngạc nghĩ thầm: " Nguyên lai, bọn họ đã cạnh tranh lâu, xem ra Điền Điền này quả nhiên không phải cô gái bình thường, cũng không biết cô ta rốt cuộc là thiên kim nhà nào lại có thể làm Trữ thiếu gia theo đuổi. "

Trữ Nguyện có điềm buồn bực nói: " Tốt lắm, chúng ta để cô ta tự lựa chọn được chưa ?".