Vốn Tưởng Là Định Mệnh

Chương 39: Tự Nguyện Hiến Dâng




Đi dạo tung tăng tham quan khắp nơi, về đêm không gian nơi đây vô cùng lung linh đẹp đẽ, náo nhiệt và sôi động, khiến Tô Hà Xuyên lần đầu đến đây mê đắm không chịu về nhà.

Kết cục, Phùng Khiếu Khâm phải bắt ép năn nỉ Hà Xuyên về nhà, hứa hẹn ngày mai đi chơi tiếp tục cứ như trẻ con, nghe vậy cô mới tạm thời vâng lời.

Cánh cửa phòng ngủ được mở ra, Tô Hà Xuyên bước vào với tâm thế vô cùng căng thẳng và hồi hộp. Cả hai đã từng nằm chung trên một chiếc giường, cùng đắp một tấm chăn, nhưng chưa hề qua đêm hay vượt quá giới hạn, tối nay là lần đầu tiên.

Bỗng dưng, lúc này có một vòng tay ôm lấy Tô Hà Xuyên từ phía sau, bàn tay ấm nóng nhè nhẹ vuốt ve da thịt cách một lớp vải, nhưng cô vẫn cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể người đàn ông ấy thay đổi.

“ Hà Xuyên…cho anh được không? ”

Vừa khe khẽ lên tiếng, Phùng Khiếu Khâm vừa cúi xuống hôn vào vành tai nhỏ nhắn và vùng cổ thơm tho của Hà Xuyên, cuối cùng dụi mặt nơi đó ăn vạ.

Tô Hà Xuyên gỡ tay và xoay người trở lại, bàn tay đưa lên choàng lấy cần cổ của Phùng Khiếu Khâm âu yếm, khuôn miệng chúm chím khẽ nở nụ cười ngọt ngào, sau đó khiễng chân chủ động hôn vào đôi môi gợi cảm của đối phương.

Nhận được tín hiệu đồng ý từ người ấy, Phùng Khiếu Khâm mạnh dạn hơn hẳn, bàn tay ôm chặt khiến cơ thể cả hai dính sát, nụ hôn cuồng bạo ngấu nghiến khơi mào cuộc yêu ái tình, không phải nồng nàn day dứt như thường ngày.

Hai đôi chân chồng chéo di chuyển từng bước vào trong, hơi thở của cả hai đều trở nên dồn dập và mạnh mẽ. Lúc này, tấm lưng của Tô Hà Xuyên áp vào bức tường, đèn phòng ngay lập tức được Phùng Khiếu Khâm mở sáng, mục đích để nhìn rõ đối phương.

“ Khiếu Khâm… ”

Lồng ngực Hà Xuyên phập phồng thấy rõ, khuôn mặt ửng hồng nhiễm bởi sắc tình và cùng với ánh mắt lờ đờ mê muội, đắm chìm đối phương không thể dứt ra.

“ Hà Xuyên, anh yêu em! ”

Đôi môi lần nữa kết dính và uyển chuyển phối hợp từng lần chuyển động, hơi thở xoắn xuýt khiến ham muốn càng thêm tăng cao, không gian nóng lên vô cùng mãnh liệt. Và rồi, lần lượt từng chiếc áo trên người của Phùng Khiếu Khâm rơi xuống dưới nền. Sau đó, cả hai tiếp tục từng bước khó khăn va vấp đi đến chiếc giường và cùng nhau ngã xuống.

Hai đầu mũi cọ sát, ánh mắt say sưa liên kết chặt chẽ thấu rõ xúc cảm hiện tại của đối phương. Thế là, Phùng Khiếu Khâm lần nữa ngấu nghiến ở đôi môi, sau đó dịch chuyển tiến xuống cần cổ thon cao quyến rũ của Tô Hà Xuyên mạnh bạo mút máp, bàn tay sờ soạng khắp nơi trên cơ thể.

Hà Xuyên ưỡn cong, cứ uốn éo không ngừng, nhất quyết ôm lấy Phùng Khiếu Khâm muốn có sự va chạm nhiều hơn. Hôm nay, cô diện chiếc váy body trễ vai màu đỏ cực kỳ hút mắt. Thế nhưng, hiện tại nó chẳng còn tồn tại trên người, đã được anh cởi ra ném phăng đi.

“ Khiếu Khâm…nhất định không được phụ tình yêu và sự tin tưởng của em! ”

“ Anh nhất định! ”

Tô Hà Xuyên khẽ cười xinh xắn, lần nữa chủ động vồ vập vào đôi môi của Phùng Khiếu Khâm và mạnh dạn hôn vào yết hầu nam tính, tự nguyện hiến dâng thân thể trao cho anh điều quý giá nhất của người con gái.

Rèm cửa bay phất phơ trong cơn gió, không khí mát mẻ nhưng hiện tại hai cơ thể ấy vô cùng nóng rực và cháy bỏng bởi ngọn lửa hứng tình thiêu đốt. Những thứ vướng bận còn lại đều được cả hai giúp đỡ lẫn nhau lột ra sạch sẽ, cả người trần trụi trước tầm mắt đối phương, cuồng nhiệt quấn quýt trên giường khao khát hòa nhập.

Môi lưỡi đối đáp nhịp nhàng với nhau vô cùng thành thạo, càng quét vào khoang miệng thơm tho đầy mật dịch ngọt ngào. Bàn tay Phùng Khiếu Khâm vuốt ve từ đôi chân thon thả đến chiếc eo nhỏ nhắn phẳng lì, cuối cùng dừng lại ở bầu ngực cao vút căng tròn xoa nắn.

Lúc này, đôi môi tham lam ấy tiến xuống in ấn từng nụ hôn vào cần cổ thanh tú, liếm láp phần xương quai xanh mảnh mai gợi cảm, sau đó dúi mặt vào đôi gò bồng đảo trắng noãn và ngậm mút lấy nhũ hoa đỏ hồng nho nhỏ nhô lên kích thích.

Tô Hà Xuyên nũng nịu uốn lượn trên giường, từng ngón tay hết vò đầu nắm tóc đến bấu vào da thịt săn chắc của Phùng Khiếu Khâm theo những hành động yêu thương, hứng lấy hưng phấn bởi người đàn ông cô yêu mang tới, khuôn miệng xinh xắn he hé nỉ non:

“ A…ư…ư…anh…Khâm…ư. ”

“ Hửm? ”

Phùng Khiếu Khâm ngẩng nhìn vào đôi mắt mơ màng mê ly tròn xoe của đối phương, tiếp tục thả vào bờ môi một nụ hôn mạnh bạo.

Vừa dứt ra, Hà Xuyên mỉm cười khe khẽ, âu yếm ôm lấy cần cổ của anh, lên tiếng:

“ Yêu anh! ”

Phùng Khiếu Khâm khẽ cười lưu manh, lồng bàn tay vẫn đang chà sát lên da thịt mịn màng của Hà Xuyên chu du di chuyển toàn thân, sau đó chạm vào vùng cỏ đen mướt ướt át ở giữa hai chân cô, gian xảo lên tiếng:

“ Nhiều không? ”

Nhịp thở của Tô Hà Xuyên lập tức gấp gáp, thân trên nảy lên bởi sự kích thích mãnh liệt từ nơi nhạy cảm nhất ập đến. Vốn dĩ cơ thể cô đang bị dục vọng làm cho cực kỳ khó chịu, nay hành động của Phùng Khiếu Khâm anh càng làm tăng lên bội phần.

“ Ư ~ đã tự nguyện cho anh, thế còn hỏi nhiều không…Khâm à…đừng…em thấy khó chịu!