Vong Tình Cốc

Vong Tình Cốc - Chương 55: Trận Quyết Đấu Cuối Cùng




Thình lình có tiếng hét :

- Chớ thương hại phụ thân ta.

Hai đạo kình sấm sét từ trên cao giáng xuống đỉnh đầu Địa Ma Vương Triệu Võ và Thiên Linh giáo chủ kèm theo một chiếc bóng theo sau đáp xuống sân tràng.

Địa Ma Vương Triệu Võ và Thiên Linh giáo chủ nhận ra hai đạo kình xê mình nơi khác tránh khỏi cùng đưa mắt coi đó là ai.

Hàn Tùng Bá!

Quần hùng Địa Ma cung lẫn cả Thiên Linh giáo cùng chấn động cả lên, bởi hiện nay bọn chúng xem chàng thiếu hiệp là một tiểu sát thần khủng khiếp.

Từ trên cành cổ thụ lại có ba chiếc bóng phóng xuống sân tràng Mộc Trầm Hương, Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn và Kiều Mai Lý đứng cạnh bên Hàn Tùng Bá.

Sự có mặt của Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn trong hàng ngũ Hàn Tùng Bá làm cho Địa Ma Vương Triệu Võ sửng sốt cả người lên.

Lão Ma tôn hiểu rõ đã có biến cố trong Địa Ma cung từ lâu rồi.

Bấy giờ Hàn Tùng Bá bước tới gần Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm :

- Phụ thân hãy mau ra ngoài điều trị nội thương, hai lão đại ác ma đã có con xử trí rồi.

Chàng thiếu hiệp quay lại Mộc Trầm Hương vừa bước tới, khẩn khoản :

- Phiền nữ tiền bối cùng mẫu thân và Kiều hiền muội làm hộ pháp cho phụ thân tại hạ.

Sau đó, Hàn Tùng Bá tiến tới đối diện cùng Địa Ma Vương Triệu Võ và Thiên Linh giáo chủ.

Chàng thiếu hiệp trỏ tay vào mặt Thiên Linh giáo chủ hét :

- Lão quỷ này nạp mạng trước cho bản tiểu gia!

Chưa dứt câu, Hàn Tùng Bá đã chấn ra một chưởng “Thái Ất huyền công” sức mạnh kình thiên không có loại tuyệt chiêu nào chống đỡ nổi.



Thiên Linh giáo chủ kinh hoàng rống :

- Tiểu quỷ quá ác độc!

Cả hai ngọn chưởng của lão Ma tôn cất lên triển ngay quái chiêu “Bạch Cốt Đoạt Mệnh chưởng” hiện một vùng trắng xóa kèm mùi xú khí chống trả.

Ầm!

Thiên Linh giáo chủ cố nén đi một tiếng rống, tháo lui cả trượng mồm phun ra cuộn máu tươi.

Hàn Tùng Bá lại hét :

- Sao chưa chịu nằm xuống!

Đạo kình khổng lồ “Thái Ất huyền công” áp tới.

Thiên Linh giáo chủ gượng gạo giở chưởng lên. Vùng bạch khí xuất hiện.

Một tiếng nổ kinh thiên, động địa, kèm theo tiếng rống từ cửa mồm Thiên Linh giáo chủ.

Thân hình hộ pháp của lão Ma tôn cất bổng lên cao năm trượng rớt trở xuống đất, im lìm.

Thiên Linh giáo chủ đã chết!

Một Đại giáo chủ công lưc quỷ thần vô lượng, tiếng tăm lừng lẫy trên chốn giang hồ từ gần hai mươi năm qua lại không chống nổi một chưởng của Hàn Tùng Bá thì còn lão Đại ma tôn nào dám đối diện với chàng?



Địa Ma Vương quá đỗi kinh hoàng thoái lui mấy bước vì tự biết sau Thiên Linh giáo chủ là tới lão.

Hàn Tùng Bá trợn mắt nhìn Địa Ma Vương Triệu Võ, rít căm thù :

- Triệu Võ! Giờ đến lượt ngươi đền lại tội ác năm xưa.

Nhưng chàng thiếu hiệp chưa kịp động thủ thì Địa Ma Vương Triệu Võ đã giật lui ba trượng, quát :

- Các ngươi lâm trận!

Trên ba trăm cao thủ vừa môn đồ Địa Ma cung đồng loạt ứng thính phóng rào rào tới bao vây Hàn Tùng Bá nhiều lớp.

Tức thì, chưởng, chỉ phi đạo đổ ập vào vị trí chàng thiếu hiệp từ bốn bề, tám hướng.

Hàn Tùng Bá thịnh nộ hét :

- Đó chỉ tại các ngươi muốn chết!


Song chưởng Hàn Tùng Bá giơ lên quay đi một vòng.

Bóng chưởng khổng lồ “Thái Ất huyền công” quét ngang qua tới đâu nghe có loạt tiếng rú tới đó, hàng chục bóng người bay vút ra ngoài.

Trận hỗn chiến giữa Hàn Tùng Bá và chúng cao thủ, môn đồ Địa Ma cung vô cùng ác liệt.

Thừa cơ hội trong lúc Hàn Tùng Bá kẹt giữa vòng vây. Địa Ma Vương Triệu Võ lặng lẽ lắc mình sang phía Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đang nồi trên đám cỏ vận chân khí điều trị vết nội thương.

Thoáng thấy lão Ma tôn Mộc Trầm Hương thét :

- Lão quỷ không được hại người.

Thiếu phụ vỗ ra một đạo kình ngăn chặn Địa Ma Vương Triệu Võ lại.

Lão Ma tôn cười khà :

- Nàng đã phản bội bản tọa thì phải chết.

Lão hất cánh tay áo rộng...

Ầm!

Mộc Trầm Hương ré lên một tiếng loạng choạng tháo lui ra ngoài té quỳ xuống.

Kiều Mai Lý lắc mình tới thét :



- Lão quỷ ngưng lại!

Song ngọc chưởng của thiếu nữ giở lên vỗ hai đạo kình vào tâm huyệt Địa Ma Vương Triệu Võ.

Lão Ma tôn cười khà :

- Nàng hãy nằm yên đó.

Địa Ma Vương Triệu Võ lôi hết cánh tay áo rộng thùng thình lên.

Kiều Mai Lý ré lên bay bổng ra ngoài....

Địa Ma Vương Triệu Võ trổ loạt cười ghê rợn, rồi từ từ tiến tới chỗ Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đang ngồi nhắm mắt.


Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn thét :

- Lão quỷ ác độc!

Nàng vỗ ra hai đạo kình với toàn bộ nội lực cho chiêu thức “Triều Ân Nộ Hải” quyết giết chết lão Ma tôn hả mối hận thù.

Địa Ma Vương Triệu Võ quát :

- Nằm xuống cho bản toạ!

Lão Ma tôn chấn ra một đạo kình nặng tợ núi lở.

Trong tiếng sấm chưởng vang rền có tiếng ré thê thảm của Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn.

Thân hình kiều diễm trung phụ tuyệt sắc bay ra ngoài ba trượng rớt xuống.

Địa Ma Vương Triệu Võ đắc chí cường khà khà rồi tiến tới.

Chợt có tiếng hét :

- Ngưng bước!

Một chiếc bóng phóng tới chận ngay trước mặt Địa Ma Vương Triệu Võ.

Chiếc bóng chính là Hàn Tùng Bá.

Chàng thiếu hiệp vừa giết trên sáu mươi tên môn đồ Địa Ma cung, số còn lại bỏ chạy toán loạn, ngó thấy Địa Ma Vương Triệu Võ tới gần Hàn Cầm liền bắn mình sang.

Đưa mắt nhìn Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn toàn thân nhuộm máu, Hàn Tùng Bá sôi sục máu căm hờn, hét :

- Lão quỷ mau đền tội!

Chiêu “Thái Ất huyền công” từ chưởng trung Hàn Tùng Bá đưa ra có sức mạnh kình thiên không có gì chống nổi.

Địa Ma Vương Triệu Võ kinh hoảng quát :


- Tiểu quỷ, bản Giáo chủ liều chết với ngươi!

Tả, hữu chưởng của lão Ma tôn vận toàn nội lực triển ngay chiêu “Thái Băng hàn chưởng”.

Một tiếng nổ long trời!

Địa Ma Vương Triệu Võ rống thảm liệt thoái lui về phía sau liền liền, mồm hộc máu tươi, hai ngọn chưởng gãy gập buông xụi đi té ngồi trên mặt cỏ.

Hàn Tùng Bá tiến tới giở ngọn chưởng lên, toan vỗ một chưởng kết liễu sinh mạng lão Ma tôn.

Một chiếc bóng kiều diễm từ ngoài cổng Địa Ma cung phóng tới kêu thê thảm :

- Hàn tiểu huynh hạ thủ xin niệm tình tiểu muội.

Nghe giọng quen thuộc, Hàn Tùng Bá ngưng ngọn chưởng lại đưa mắt xem đó là ai.

Kỳ Hoa Nữ!



Thực thế, chiếc bóng kiều diễm vừa tới sân trường chính là Kỳ Hoa Nữ. Nàng tới đây có chuyện gì?

Chợt cái, Kỳ Hoa Nữ phóng tới Địa Ma Vương Triệu Võ hãi hùng :


- Thân phụ!

Địa Ma Vương đưa cặp mắt dịu hung quang nhìn Kỳ Hoa Nữ :

- Triệu Linh San, con vừa về tới đấy sao?

Hàn Tùng Bá sửng sốt cả người. Kỳ Hoa Nữ người yêu nguyên thủy của chàng lại là Triệu Linh San, con gái của Địa Ma Vương Triệu Võ, và là anh, em một mẹ khác cha với chàng.

Quả ngoài sức tưởng tượng của chàng thiếu hiệp.

Phút giây, Hàn Tùng Bá bước tới hét :

- Kỳ Hoa Nữ hãy dang ra!

Kỳ Hoa Nữ đứng ngay trước mặt Địa Ma Vương Triệu Võ, thảm thiết :

- Hàn Tùng Bá! Xin anh hãy giết em!

Hàn Tùng Bá vận công lên ngọn chưởng, chẳng hiểu sao từ từ hạ trở xuống.

Sân trường lạnh lùng như u mộ.

Bọn cao thủ lẫn môn đồ Thiên Linh giáo và Địa Ma cung giờ đã trốn sạch cả rồi, chỉ còn lại những tử thi nằm ngổn ngang trên khắp sân trường.

Bất ngờ, một chiếc bóng phóng tới phía sau lưng Địa Ma Vương Triệu Võ.

Một làn sáng chớp lóe, lão Ma tôn rống lên thảm khốc rồi gục xuống.

Chiếc bóng chính là Mộc Trầm Hương. Nàng rút lưỡi kiếm ra còn vấy máu.

Kỳ Hoa Nữ kêu lên :

- Trời... thân phụ!

Rồi thiếu nữ gục xuống bên cạnh xác chết của lão Ma tôn vừa ngã xuống.

Hàn Tùng Bá buông tiếng thở dài vĩnh biệt một mối tình ngang trái, oán cừu.

Chàng thiếu hiệp trở lại chỗ Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn, Kiều Mai Lý đã tỉnh lại đang săn sóc cho trung phụ.

Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm cũng vừa chữa trị nội thương xong, bước tới.

Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn giương đôi mắt lờ đờ, giọng như gió thoảng :

- Hàn Tùng Bá... mẹ vĩnh... biệt... Hàn Cầm... tha thứ....

Trung phụ nấc lên một tiếng, rồi từ từ khép kín đôi mắt lại.

* * * * *

Mờ sáng hôm sau, Hàn Tùng Bá tìm bắt được bốn con tuấn mã và một cỗ xe trong Địa Ma cung. Chàng đặt cỗ quan tài Vương Hậu Chi Hoa lên đó.

Hàn Tùng Bá và Kiều Mai Lý cưỡi hai con tuấn mã đi trước, phía sau Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm cùng Mộc Trầm Hương cầm cương song mã chở cỗ xe nhắm hướng Kiều Mai trang thẳng tới....