Tiết mục được mong chờ nhất là ném hoa cô dâu. Tất cả cô gái trẻ đều háo hức chờ một màn này. Với tính cách sôi nổi, Bạch Quỳnh An cũng không ngoại lệ. Không biết vì chiều cao nổi trội trong đám nữ nhân, hay vì có chút ăn rơ với cô dâu ngay từ trước. Bó hoa được cô nàng chụp một cách ngon ơ và vô cùng dễ dàng.
Nhưng hình như, cô nàng quên mất chuyện phải xử lý thế nào sau khi bắt được hoa cô dâu thì phải. Cả đám thanh niên ồ lên nhốn nháo, càng làm cho cô thêm lúng túng. Lê Thừa Chấn tiến đến, giải vây cho cô.
" Có thể tặng bó hoa này cho anh không. Nếu em tặng bó hoa ngày hôm nay cho anh, anh sẽ là người hằng ngày tặng em những bó hoa trong tương lai."
" Được. Tặng anh."
Thật không ngờ, Bạch Quỳnh An vậy mà đúng chất kiểu ngoài như hổ, bên trong lại lành hơn cả nai. Chỉ chút đó cũng làm cho cô ngượng chín cả mặt. Và biết đâu. Bó hoa ngày hôm nay sẽ thúc đẩy cho một mối hôn sự tốt trong tương lai.
Sau nghi thức hôn lễ, mọi người cùng nhau thưởng thức những món ăn ngon. Vì là hôn lễ ngoài trời nên đồ ăn được phục vụ theo hình thức buffet. Tuy nhiên, đồ ăn cũng không kém phần đa dạng về chủng loại lẫn mùi vị. Từ những món hải sản tươi ngon, cho đến các loại thịt được chế biến một cách phong phú, hay những món salad nhiều màu sắc. Các loại bánh kem tráng miệng được làm theo đủ loại hình dạng, bé bé, xinh xinh.
Cô khoác tay anh, trên tay hai người là hai ly rượu champagne. Hai người cùng nhau đi mời rượu quan khách tham dự hôn lễ. Chỉ là hình thức chào hỏi xã giao, nhưng với tư cách là chủ nhà, anh và cô cũng nên chào hỏi nhiệt tình một chút.
Vì không ăn gì nhiều, chỉ uống chút rượu. Cộng với việc đi trên đôi giày cao gót thời gian kéo dài, khiến cho hai chân cô giờ đây gần như mất cảm. Không xong rồi, cô sắp không còn đi nổi nữa rồi.. Nhận ra sự khác biệt trong bước đi của cô, anh bế thốc cô lên, hướng về phía chiếc ghế ngồi còn trống gần anh nhất mà đi đến.
Mọi người trong bữa tiệc được chứng kiến cảnh này thì không khỏi một phen tròn mắt kinh ngạc. Đây có phải là Lâm tổng mà họ đã biết hay không? Nhìn ánh mắt tò mò mà mọi người nhìn mình, không khác gì nhìn động vật trong sở thú làm cô không khỏi ngại ngùng mất một phen.
" Anh làm gì vậy. Thả em xuống đi. Mọi người đang nhìn kìa."
" Em yên cho anh. Ai nhìn thì nhìn. Anh bế vợ anh việc gì anh phải ngại."
Anh cứ thế làm việc anh muốn như ở thế giới riêng của hai người vậy. Anh chẳng màng quan tâm đến cái nhìn của ai hết. Chẳng phải anh lấy cô về là để yêu thương, chiều chuộng cô ư. Nếu chỉ một chút cái nhìn của mọi người mà đã làm anh thấy khó xử, thì làm sao sau này anh có thể trở thành người che chắn cho cô trước cuộc sống đầy phức tạp kia.
Anh tháo bỏ đôi giày cao gót của cô. Động tác ôn nhu hết mức. Anh sợ chỉ cần anh mạnh tay hơn một chút sẽ làm cô đau. Anh nhìn hai bàn chân cô đã đỏ lửng lên vì cọ sát với giày trong thời gian dài mà không khỏi đau lòng.
" Em ngồi đây chờ anh đi. Đừng đi lại nhiều nữa."
" Nhưng em vẫn phải đi chào rượu mọi người chứ. Hình như ngồi thế này không phải cho lắm."
" Em cứ ngồi đó đi. Anh nói không sao là không sao. Em không phải ngại gì hết."
Anh quả quyết bắt cô ngồi nghỉ ngơi. Lâm Ngạo Thiên vừa đi thì Bạch Quỳnh An nhác thấy bóng cô ngồi một mình liền đi lại.
" Ôi, bạn tốt của tôi cũng bỏ tôi để theo chồng rồi. Tôi cô đơn quá."
" Lại trêu mình rồi. Không phải vừa bắt được hoa cưới sao? Thế cậu và anh Thừa Chấn dự định khi nào?"
" Thật ra Thừa Chấn anh ấy cũng nhiều lần đề cập đến chuyện này. Ba mẹ hai bên cũng nhiều lần giục bọn mình. Nhưng biết sao đây. mình đang còn yêu cuộc sống độc thân lắm, chưa muốn bị ràng buộc hôn nhân đâu."
Cô nhìn bạn mình mà không khỏi lắc đầu. Kể ra, Bạch Quỳnh An và Lê thừa Chấn còn xác định yêu đương trước cả cô và Lâm Ngạo Thiên. Hơn nữa hai người còn có hôn ước của hai bên gia đình. Thế mà bây giờ cô nàng nào đó vẫn chưa chịu theo chàng về dinh. Không biết bao giờ Lê Thừa Chấn mới hết đau đầu với cô bạn của cô đây.
Lâm Ngạo Thiên sau khi qua thông báo qua loa cho ba mẹ biết về tình hình của cô, thì lập tức quay trở lại. Cô cũng có chút ngạc nhiên với tốc độ của anh.
" Sao anh quay lại sớm vậy?"
" Ừ. Không mời rượu nữa. Anh đưa em về phòng nghỉ."
" Nhưng mà như vậy có được không? Chúng ta đi hết như vậy còn khách khứa thì sao?"
" Không sao, anh đã nói với ba mẹ rồi. Ba mẹ sẽ giúp anh tiếp khách."
"Nhưng. Nhưng.."
Cô còn chưa kịp nói đã thấy mình nằm gọn trong vòng tay anh rồi. Cô bạn nào đó đứng bên cạnh cứ cười tủm tỉm.
" Tân hôn vui vẻ nhé."
Một câu nói của Bạch Quỳnh An làm cho Văn Lê Vy cảm thấy như muốn độn thổ. Bây giờ, nếu như có cái hố nào, cô sẵn sàng nhảy ngay xuống.
Phòng tân hôn của hai người được bố trí ở một căn biệt thự riêng biệt trong khu resort, có tầm nhìn ra Biển, không gian mở và có thiết kế vô cùng hòa nhập với thiên nhiên. Văn Lê Vy đặc biệt thích điều này.
Về đến phòng, Anh vừa đặt được cô xuống đất, ngay lập tức, anh đã xoay tư thế hôn cô một cách ngấu nghiến. Đôi tay cuồng dã bắt đầu cởi phăng chiếc áo vest bên ngoài, anh tiện tay ném luôn nó xuống đất. Văn Lê Vy vội vàng đánh vào ngực anh khiến anh phải buông cô ra.
" Anh làm cái gì vậy. "
" Làm gì là làm gì. Anh đang động phòng đó vợ à."
" Nhưng mà em còn chưa tắm nữa."
" Không sao. Hay là chúng ta tắm uyên ương đi. Làm chuyện đó trong nhà tắm chắc là rất kích thích."
" Anh.."
Cô còn chưa nói xong đã thấy nửa thân trên của mình hình như mát mát. Cô nhìn xuống người của mình. Chiếc váy cưới đã bị anh thành công kéo khóa, nó cứ như vậy tụt xuống khỏi người cô. Vì mặc váy cưới không mặc áo lót mà chỉ có miếng dán ngực. Nhờ vậy mà bây giờ, nửa thân trên của cô là nhộng đúng nghĩa. Cô giật mình lấy tay che chắn nửa thân người, nhưng trong mắt anh bây giờ hành động này cũng quá đỗi đáng yêu rồi.
" Em che gì vậy. Có chỗ nào trên cơ thể em mà anh chưa thấy chứ."
" Anh, không biết ngại. Vô sỉ."
" Có gì phải ngại chứ. Thân hình vợ anh đẹp như vậy, anh còn muốn chiêm ngưỡng kỹ hơn đó chứ. Nào, lại đây, anh giúp em tắm."
Anh nhắc nổi cô lên đi vào nhà tắm. Bồn nước ấm có rải nhiều cánh hoa hồng đỏ được chuẩn bị sẵn từ bao giờ. Đúng là resort năm sao, phong cách phục vụ cũng khác. Anh thả nhẹ cô vào bồn nước, kế tiếp cũng tự thoát y cho mình rồi tiến vào sau. Cô định vùng vẫy để đứng dậy chạy thoát thân. Nhưng làm gì đơn giản như vậy, anh đã tóm được eo cô lôi lại.
Anh bắt đầu thực thi công việc của mình một cách có trình tự. Đầu tiên thì là hôn môi. Gần hai tháng, Mà không, chính xác là hơn ba tháng bản thân anh ăn chay. Từ lúc biết cô có thai. Cho đến lúc gặp sự cố cô nằm viện, cho đến lúc hai người đã làm hòa, anh cũng không hề đụng vào. Và hệ quả kéo theo là chỉ mới hôn thôi mà cậu nhóc của anh đã rục rịch căng cứng lên rồi.
Nụ hôn của anh kéo dài từ môi, cho đến cổ, đến xương quai xanh khuyến rũ của cô, rồi đến hai bầu ngực đầy đặn, cao ngất của cô. Bất cứ nơi nào mà bờ môi anh ghé qua, anh đều cố tình để lại những dấu ấn riêng của mình. Anh tham luyến dừng lại nơi hai nụ hoa của cô mà trêu ghẹo, mút mát nhiều hơn. Bản thân cô vô cùng nhạy cảm, Đầu lưỡi anh chỉ mới trêu ghẹo trên nụ hoa của cô thôi đã khiến cô cảm thấy thần kinh mình căng lên như dây cô khẽ rên lên một tiếng.
" Uhm.."
tiếng rên the thé phát ra từ miệng cô giờ này nghe thật kiều mị. Anh dường như sắp hết kiên nhẫn mất rồi. Anh đưa ngón tay của mình vào thăm dò trong hoa động của cô. Cô thật là khít, thật là làm anh muốn nuốt trọn cô vào bụng mà.
Anh nhẹ nhàng để tiểu đệ của mình tiến vào bên trong cô. Cảm nhận được từng **** ***** **** của cô như những xúc tu bạch tuộc hút chặt lấy vật nam tính của anh. Thật là muốn bức điên anh mà. Anh bắt đầu luân động trong cô, từ nhẹ nhàng cho đến nhanh dần. Anh bây giờ chỉ muốn vào thật sâu, thật sâu trong cô. Từng nhịp ra vào của anh đều như chạm vào nơi sâu thẳm nhất trong cô, khiến cơ thể cô không tự chủ được mà hưởng ứng theo hành động của anh.
" Uhm. Thiên.. Chậm.. chậm thôi anh."
Trước yêu cầu của cô, anh không những không chậm lại, mà anh còn xoay người đổi tư thế để cô ngồi lên trên mình. Với tư thế này, nửa thân dưới hai người khít khao không một khe hở. Anh cứ như vậy, cố định eo cho cô lên xuống. Nhưng sâu, sâu quá. Văn Lê Vy phải dùng hai tay mình dựa vào thành bồn tắm để có thể cố định bản thân.
Toàn thân trên của cô, hoàn toàn lộ ra trước mặt anh. Anh để cho cô tự thực hiện động tác lên xuống. Còn anh thì thỏa sức trêu đùa và mút mát hai bầu ngực của cô. Đến cao trào, anh hỗ trợ cho cái eo của cô. Giúp cô lên xuống nhanh hơn rồi phóng thích toàn bộ tinh hoa của mình vào trong cô.
Cô hoàn toàn lụi xơ sau lần ân ái. Nhưng đối với anh đó chỉ là khúc dạo đầu. Anh dùng cả chiếc khăn tắm lớn bọc cô lại rồi hướng phía giường mà bế cô ra. Anh tiếp tục thực hiện nghĩa vụ của người chồng một cách đúng nghĩa. Dù cho ai kia đã cảm thấy mệt mỏi ,anh vẫn bất chấp mà đưa sự thăng hoa của cô lên đỉnh hết lần này đến lần khác.
Sự giao hợp này bây giờ không còn đơn thuần là sự ham muốn về thể xác nữa mà đó còn là sự hòa quyện giữa hai tâm hồn. Khi cả tâm hồn lẫn thể xác có thể hợp lại một. Gần như giữa hai con người sẽ không còn bất kỳ điều gì có thể xen vào giữa họ nữa.
Một đêm kích tình qua đi, người thì thỏa mãn, người vẫn chưa hết ham muốn. Nhưng cái quan trọng là từ hôm nay và mãi mãi về sau, họ sẽ hoàn toàn thuộc về nhau.