Ngày thứ nhất của Đại hội vận động idol thuận lợi kết thúc, không có ai bị thương cũng là mục tiêu lớn nhất của tổ tiết mục.
Bốn người Ngu Miểu cũng trở về ký túc xá, ghi hình chương trình này còn mệt mỏi hơn các chương trình khác cho nên bốn người tắm rửa xong thì nặng nề ngủ.
Đến ngày hôm sau các cô phát hiện có rất nhiều fans đến hiện trường còn nhiều hơn cả ngày hôm qua.
Xe dừng ở ngã tư có fans vây lên, bốn người cũng kinh ngạc.
Ngu Miểu vừa ký tên cho fans vừa hỏi: “Sao hôm nay mọi người đều tới vậy?”
“Miểu Miểu có phải đã quên hôm nay là thứ bảy hay không!” Có fans cười nhắc nhở.
Lúc này Ngu Miểu cũng nhớ tới thứ bảy không đi học cho nên học sinh cũng đến nhiều hơn.
“Các em sắp thi cuối kỳ rồi đi?” Cô tính tính thời gian cười hỏi.
Hiện triên đột nhiên kê.u rê.n một mảnh.
“Miểu Miểu không cần nhắc việc thi cử, chúng ta vẫn là bạn tốt!”
Năm nay Ngu Miểu tốt nghiệp không cần thi nữa cho nên có chút đắc ý nói: “Thi thì vẫn phải thi cho tốt, sau hôm nay trở về đều phải chuẩn bị thật tốt nhé, đừng lười biếng.”
“Chúng em biết rồi.” Các fans ngoan ngoãn trả lời.
Khúc Hân cũng hâm mộ Ngu Miểu, dù sao cô ấy cũng phải thi cho nên lần này còn mang theo sách môn sắp thi đến phòng nghỉ ôn tập.
Tư Điềm thậm chí còn kiến nghị quay một vlog ôn thi cuối kỳ của Khúc Hân, đương nhiện ngoại trừ việc bảo cố lên thì cái gì các cô cũng không giúp được.
Hạng mục hôm nay chỉ còn có chạy tiếp sức, còn có chạy 50 mét và một trò chơi ăn gà.
Mà trò chơi ăn gà phía sau các cô không biết chơi chỉ đi góp đủ số, mà thi chạy 50 mét là Ngu Miểu và Tư Điềm.
Khúc Hân đọc sách xong thấy hai người đang làm nóng người cũng cầm camera qua quay.
“Xin hỏi mục tiêu lần này của hai người là gì?”
Tư Điềm vừa làm nóng người vừa mở miệng trả lời: “Miểu Miểu có mục tiêu gì thì chị có mục tiêu đó.”
Ngu Miểu gật gật đầu: “Đúng vậy, mục tiêu của chị và Điềm Điềm giống nhau.”
Khúc Hân:?
Đây là văn học vô nghĩa gì?
Thấy đã trêu đủ Khúc Hân, Ngu Miểu cười nói: “Đương nhiên là lấy quán quân làm mục tiêu nhưng không lấy được cũng không sao, tham dự là tốt rồi.”
“Như vậy đi.” Lúc này Tư Điềm lại cười tủm tỉm mở miệng: “Bọn chị nỗ lực đoạt hạng nhất chạy 50 mét, Hân Hân nỗ lực thi, lấy hạng nhất cả lớp thì thế nào?”
“…” Khúc Hân nhanh chóng tắt camera đi: “Kết thúc ghi hình.”
Ngu Miểu và Tư Điềm lập tức cười càn rỡ.
Uớc chừng là tâm thái lạc quan quá mức nên cuộc thi chạy 50 mét hai người đều lấy thành tích nhóm top 2 tiến vào trận chung kết, sau đó chỉ cần chờ trận chung kết buổi chiều là được.
Ngu Miểu rất muốn cổ vũ cho Vấn Cảnh Hoà nhưng đáng tiếc hai người căn bản không thi đấu cùng một sân khấu, ngay cả cơ hội gặp mặt cũng không có.
***
Nghỉ ngơi giữa trưa.
Bên phía Ngu Miểu cũng nhận được điện thoại của Vấn Cảnh Hoà.
“Miểu Miểu, anh nhận được rất nhiều tờ giấy nhỏ.” Vấn Cảnh Hoà giống như đang báo cáo.
Ngu Miểu biết tờ giấy nhỏ đó có ý nghĩa gì nên cười nói: “Oa, nhân khí của anh thật cao.”
Vấn Cảnh Hoà thấy Ngu Miểu không ghen cũng có chút bất đắc dĩ rồi hỏi ngay: “Có phải em cũng nhận được rất nhiều hay không?”
“Thật sự là có nhưng đều bị chị Đình xử lý rồi.” Ngu Miểu trả lời đúng sự thật.
Vấn Cảnh Hoà đột nhiên có chút khó chịu: “Làm sao mà cả đám đều mơ ước bạn gái của anh, em nên đưa danh sách cho anh để anh xem là những ai.”
Ngu Miểu không nhịn được mà nở nụ cười: “Vậy danh sách bên anh cũng muốn cho em xem sao?”
“Phía anh đến một tờ giấy anh cũng không mở ra, thật sự từ chối hoàn toàn.” Vấn Cảnh Hoà cười khẽ: “Miểu Miểu không cần lo lắng.”
Trong lòng Ngu Miểu nhảy dựng, lập tức nói: “Em có cái gì phải lo lắng chứ, nếu mọi người đều không để bụng tờ giấy nhỏ, anh còn tìm em đòi danh sách à?”
“Dù sao cũng phải biết ai mơ ước bạn gái của anh sau đó phải chứng minh anh mạnh hơn bọn họ.” Vấn Cảnh Hoà cười mở miệng: “Miểu Miểu, đừng xem nhẹ lòng hiếu thắng của đàn ông.”
Ngu Miểu dở khóc dở cười: “Em cảm thấy không nên gọi anh là ACE* mạnh nhất mà là Dấm vương mạnh nhất mới đúng.”
(*: ý bảo là vương bài)
Ai ngờ Vấn Cảnh Hoà bên kia cười gật gật đầu: “Là cái tên hay.”
Ngu Miểu: “…”
Nói xong chuyện phiếm Vấn Cảnh Hoà cũng biết buổi chiều Ngu Miểu còn thi đấu chạy 50 mét và chạy tiếp sức nên nói: “Đừng để bị thương, an toàn trên hết.”
“Em biết rồi.” Ngu Miểu cong môi cười nhạt: “Anh cũng vậy.”
Vấn Cảnh Hoà không nói anh sẽ đến hiện trường trận chung kết chạy 50 mét cổ vũ cho Ngu Miểu, sợ cô nhìn thấy mình đứng ở bên cạnh sẽ có áp lực lo lắng.
Trận chung kết chạy 50 mét bất luận là nam hay nữ đều vô cùng đáng xem, một là tốc độ nhanh dường như rất nhanh là có thể nhìn thấy kết quả, hai là bởi vì muốn nhìn xem có tuyển thủ nào phá vỡ kỷ lục hay không.
Vấn Cảnh Hoà đứng ở bên ngoài đường băng, không đi vào bên trong.
Kỷ Hồi nghi hoặc hỏi: “Anh Vấn, anh không hứng thú với cái này sao?”
Vấn Cảnh Hoà lắc đầu, anh chính là cảm thấy quá hứng thú nên không thể tiến lên.
Chỗ bắt đầu Ngu Miểu lại buộc tóc đuôi ngựa lên, rồi ngồi xổm xuống thắt chặt dây giày, mà trên mặt cô dường như không có chút lo lắng nào, ánh mắt nhìn về chung điểm lại vô cùng kiên định.
Kỷ Hồi cảm thấy hứng thú mà duỗi duỗi đầu: “Anh Vấn, anh cảm thấy ai sẽ thắng chứ.”
Vấn Cảnh Hoà tự nhiên mà dừng ánh mắt ở trên người Ngu Miểu, không tiếng động đưa ra lựa chọn.
Trận chung kết chạy 50 mét chính thức bắt đầu, từng người đứng vào vị trí đường băng của riêng mình.
Tiếng súng vang lên tất cả các tuyển thủ đều xông ra ngoài.
Ngu Miểu ở đường chạy số hai, cũng là người xuất phát nhanh nhất. Tiếng hoan hô cổ vũ bên ngoài cô đều không nghe thấy, trong lòng chỉ có chung điểm.
Mà như cô mong muốn, chung điểm gần trong gang tấc làm cô đi đến đầu tiên.
Tư Điềm theo sát là người thứ ba đến, hai người vui vẻ mà ôm lấy nhau bởi vì các cô lại có cơ hội lộ mặt rồi!
Tổ tiết mục tuyên bố thành tích, Ngu Miểu đạt hạng nhất.
Vấn Cảnh Hoà nhìn về phía chung điểm bên kia, thấy Ngu Miểu không tổn hao gì mà nhảy nhảy, trong lòng không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi cong môi nói: “Biết ngay em sẽ biểu hiện rất tốt.”
***
Hạng mục thể dục vận động cuối cùng của Đại hội vận động idol là chạy đua tiếp sức 4x400m, Universe chỉ có bốn người cho nên toàn viên tham gia, cuối cùng còn đạt được thành tích hạng ba, bốn người đều rất vừa lòng.
Nhiệm vụ và mục tiêu của Đại hội vận động idol lần này đều hoàn thành viên mãn, không có ai bị thương cũng đạt được thành tích không tồi.
Ngu Miểu cũng nhìn thành tích của Vấn Cảnh Hoà, chỉ cần là hạng mục anh tham gia, đều là quán quân.
“…” Một vài đối lập.
Đại hội vận động idol ở cuối có một phân đoạn vote ra tuyển thủ chói mắt nhất trong Đại hội thể thao lần này.
Quy tắc là nam idol chỉ có thể vote cho nữ idol và ngược lại.
Khi công bố nam idol dường như không ai cảm thấy kinh ngạc, Vấn Cảnh Hoà được lựa chọn là ở bên trong dự kiến.
Tư Điềm nhỏ giọng đi đến bên cạnh Ngu Miểu nói: “Nhân khí bạn trai cậu rất cao, lo lắng hay không?”
Ngu Miểu bất đắc dĩ cười cười.
Mà lúc này MC đọc tên của nữ idol được chọn nhiều nhất.
“… Ngu Miểu!”
Tư Điềm cười tủm tỉm mà đánh một cái: “Có thể đấy, vợ chồng cùng mang giải về nhà!”
Ngu Miểu: “…”
Đây là sự so sánh tồi tệ gì?
Sau khi chấm dứt hai người còn tiếp nhận phỏng vấn của tổ tiết mục.
“Không nghĩ đến, rất kinh ngạc.” Ngu Miểu trả lời trước: “Rất cảm ơn mọi người đã vote cho tôi.”
Thần sắc Vấn Cảnh Hoà đạm nhiên mở miệng nói: “Tôi cũng cảm ơn mọi người đã vote, là một lần thể nghiệm rất đặc biệt.”
“Có thể hỏi hai người vote cho ai không?” Nhân viên công tác đột nhiên trở nên tò mò.
Ngu Miểu còn đang do dự có nên trả lời hay không thì Vấn Cảnh Hoà đã trực tiếp chỉ về phía cô.
“Chậc…” Nhân viên công tác không nhịn được mà kinh hô.
Bên tai Ngu Miểu nóng lên cũng chỉ Vấn Cảnh Hoà còn bịt tai trộm chuông mà nói thêm một câu: “Tôi vote dựa theo biểu hiện.”
Vấn Cảnh Hoà nghiêng đầu nhìn cô sau đó cong cong môi: “Xem ra biểu hiện của anh không tồi.”
Ngu Miểu gật gật đầu lung tung: “Đúng vậy.”
Sau khi kết thúc phỏng vấn, hai người đơn độc trở về.
Vấn Cảnh Hoà không nhịn được cười nói: “Miểu Miểu về sau em không thể nói dối trước mặt anh bởi vì quá rõ ràng.”
Ngu Miểu: “…”
Xong rồi.
***
Đại hội vận động idol được phát sóng vào buổi tối thứ bảy, bởi vì có rất nhiều idol đến nên fans của các nhà đều đến xem toàn tập.
Chỗ đua xe dường như không có ai không thét chói tai vì Vấn Cảnh Hoà và Ngu Miểu bởi vì bọn họ thật quá chói mắt.
[Cứu mạng, Ngu Miểu quá tuyệt!]
[Không thể không nói một chút huyền học, Dư Ôn làm sao đến đua xe cũng có cảm giác vận mệnh như vậy chứ! Đây là mệnh trung chú định đi!]
[Mẹ nó, tăng tốc khúc cua, đẹp trai chết ai tôi không nói…]
[Hai người này hôm nay là liên thủ muốn mạng tôi đi??]
[Làm sao tôi cảm thấy chỗ Ngu Miểu cổ vũ cho Hạ Lâm, Vấn Cảnh Hoà hình như có chút ghen cho nên sau đó mới vượt qua Hạ Lâm…]
[Chị em à, cô là Leeuwenhoek* hả, bây giờ tôi càng xem càng giống!]
(*: Antonie Philips van Leeuwenhoek (sinh 24 tháng 10 năm 1632 -30 tháng 8 1723 tại Delft, Hà Lan) là một thương gia, một nhà khoa học người Hà Lan. Ông được coi là cha đẻ của ngành vi sinh vật học và được coi là nhà vi sinh vật học đầu tiên trên thế giới. Là con của một người thợ làm giỏ, ở tuổi 16 ông đã thời gian học việc với một thương nhân bán vải người Scotland tại Amsterdam. Ông được biết đến với thành tựu cải tiến kính hiển vi và những đóng góp cho sự ra đời ngành sinh vật học.) => ý ở đây là nói soi xét kỹ như nhìn kính hiển vi
[Hôm nay Dư Ôn lại ngọt chết tôi]
[Ai có thể nghĩ đến sau khi kết thúc chương trình lại có chút ngọt như vậy đâu]
[Dư Ôn nhất định đang nói! Nếu là giả tôi sẽ chặt đầu xuống!]
[Cười chết @Ngu Miểu @Vấn Cảnh Hoà, cầu xin hai người vì chị em ở trước đó yêu đương đi]
Các đề tài hạng mục khác sau đó cũng nhỏ đi rất nhiều nhưng đối với Universe vận động tốt như vậy rất nhiều fans cũng rất kinh ngạc.
Fans đã xem Đại hội vận động idol đều biết phân đoạn vote cuối cùng có ý tứ nhất, sau khi MC đọc tên của Ngu Miểu và Vấn Cảnh Hoà ra mọi người đều không cảm thấy có vấn đề gì.
[Một vài đáp án tiêu chuẩn]
[Vấn Cảnh Hoà toàn thắng, là tôi thì tôi cũng chọn anh ấy]
[Ngu Miểu thật sự rất tương phản, thoạt nhìn ngoan ngoãn mềm yếu, không nghĩ đến vận động lợi hại như vậy, tôi là nam tôi cũng chọn cô ấy]
[Người thắng lớn nhất đêm nay là ai! Là đảng Dư Ôn!!!]
[Cắn một vài thế lực ngang nhau…]
Vốn dĩ cho rằng đến chỗ này là kết thúc nhưng sau đó còn phỏng vấn hai người, điều này làm mọi người hoàn toàn không thể bình tĩnh.
[Chọn lẫn nhau??!!]
[Tiếng thét chói tai của nhân viên công tác chính là phản ứng của tôi a a a a a a]
[Đây thật sự như trình độ chính chủ bón đường vào trong miệng mà…]
[Lời giải thích của Ngu Miểu có cảm giác giấu đầu lòi đuôi nhưng bộ dáng Vấn Cảnh Hoà ở một bên sủng nịch cười cười không nói ra cắn chết tôi rồi…]
[Vợ nói như thế nào thì tôi sẽ đáp như vậy]
[Người qua đường thật sự không nhịn được mà nhập hố, bọn họ thật ngọt, đường nhiều quá…]
[Đường nhiều đến mức làm người khác lên trình độ tiểu đường, tôi đã trầm mê một tháng, đường mới này không cần đến nữa!]
[Kết hôn tại chỗ! Đừng ép tôi dọn Cục Dân Chính đến đây!]
Ngu Miểu hoàn toàn không biết những phản ứng đó bởi vì cô chỉ biết một thời gian rất dài nữa cô không thể gặp mặt với Vấn Cảnh Hoà.
“Sau khi chuẩn bị xong Album, chắc sẽ là buổi biểu diễn giải thế cho nên mỗi ngày đều phải luyện tập.” Vấn Cảnh Hoà khẽ cười nói: “Nhưng anh vẫn sẽ liên hệ với em mỗi ngày, dù sao anh cũng không thể không đến tìm em.”
Ngu Miểu cũng phải chuẩn bị cho Album, cho nên căn bản không khép thời gian lại được.
Lúc này cô lại sinh ra vài phần hối hận: “Anh nói nếu em không vào giới giải trí thì cơ hội gặp mặt của chúng ta có phải sẽ nhiều hơn hay không?”
Vấn Cảnh Hoà hiển nhiên sửng sốt một chút, sau đó cười hỏi: “Nói như thế nào?”
Ngu Miểu mặc sức tưởng tượng nói: “Tốt xấu gì thì anh em cũng là ông chủ của anh, sớm định ra kế hoạch để em đến Bắc Thần làm việc, đến lúc đó không chừng chúng ta sẽ gặp mặt mỗi ngày đấy.”
Vấn Cảnh Hoà cười mở miệng: “Nhưng anh khi đó không thân với em làm sao có thể phát triển thêm một bước?”
“Cưỡng đoạt anh đã nghe qua bao giờ chưa? Em lợi dụng thân phận bức bách anh đi vào khuôn khổ!” Ngu Miểu hừ một tiếng, tự nhận là nghĩ đến rất hoàn mỹ.
Vấn Cảnh Hoà mỉm cười, nói từ từ: “Hoá ra Miểu Miểu muốn bá vương ngạnh thượng cung* với anh à, anh đã chuẩn bị tốt rồi, bao giờ thì em đến đây?”
(*: Là một thành ngữ xuất phát từ điển cố của một trận giao tranh giữa Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ và Hán Cao Tổ Lưu Bang.
Chuyện kể rằng lần nọ Hán Sở tranh hùng, giằng co quyết liệt suốt mấy tháng mà thắng bại vẫn bất phân. Trận chiến này khiến già trẻ lớn bé đều mỏi mệt khổ đau, tiếng oán thán ngập trời ngập đất. Hạng Vũ thấy thế bèn nói thẳng với Lưu Bang rằng: “Thiên hạ náo loạn đã nhiều năm, cũng vì hai người chúng ta. Bản vương muốn đơn thân độc mã khiêu chiến với Hán vương, hai ta sống mái một phen, đừng để con dân thiên hạ phải tiếp tục chịu khổ.”
Lưu Bang cười đáp: “Ta thích đấu trí chứ không đấu sức.” Hạng Vũ bèn lệnh cho một tráng sĩ xuất chiến, chẳng ngờ ngay lập tức gã tráng sĩ nọ bị thủ hạ của Lưu Bang (vốn là thiện xạ kỵ binh) bắn chết. Sở Bá Vương thập phần tức giận, tự mình khoác khôi giáp cầm vũ khí tiến lên ứng chiến. Chì cần Hạng Vũ trừng mắt một cái, tên thiện xạ kỵ binh kia đã run như cầy sấy, buông cung tếch thẳng về thành…
Nghĩa rộng của cụm từ “Bá vương ngạnh thượng cung” rất đơn giản, “bá vương” chỉ những người siêu mạnh mẽ, “ngạnh thượng cung” tạm hiểu là “xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ”; mà “cường cung” thì hiển nhiên sẽ bắn r4 “cường tiễn”. Từ “cường tiễn” [đọc là “qiang jian”] hài âm hoàn toàn với “cưỡng gian” [hay “rape”]; mà “cưỡng gian” thời xưa là một từ đại kỵ húy, nên cổ nhân vốn tao nhã vô biên lịch lãm vô vàn, đã dùng năm từ “bá vương ngạnh thượng cung” đặng thay thế cho hai từ “cưỡng gian”.)
Ngu Miểu:???