Trên bầu trời xanh lam, khe nứt đen ngòm giống như cái miệng quái thú khổng lồ, chầm chậm lan rộng, một thứ khí tức tà ác cũng phun ra từ bên trong...
Thứ khí tức này giống hệt như của bọn Hỏa Thần, Từ Tu, nhưng mức độ đậm đặc hơn gấp mấy lần.
Khi khí tức tà ác đó lan tỏa, tất cá cùng cảm nhận được nguyên lực trong trời đất trờ nên sôi sục, từ luồng nguyên lực xao động đó họ nhận thấy một sự kháng cự và bài xích.
Phát hiện này khiến không ít cường giả đều kinh ngạc, đây là lần đầu tiên họ cảm thấy nguyên lực trong trời đất lại bài xích thứ gì. Không phải nguyên lực là để cho mọi sinh vật trên thế gian này hấp thụ sao?
-Đó là thứ gì vậy...
Một số người nhìn lên sự thay đổi của bầu trời, tuy ma khí khiến họ không thoải mái, nhưng họ lại không đoán được lai lịch của thứ đó.
Lâm Động ngồi khoanh chân trên đất, ánh mắt ngưng trọng nhìn lên khe nứt Đến ngòm, tay khẽ siết lại, lẩm nhẩm:
- Cuối cùng cũng không nhịn được rồi sao...
- Hỏa Thần Vệ!
Đường Tâm Liên ánh mắt lạnh băng, hô lên.
Soạt!
Nàng vừa dứt lời, trên không trung bỗng vang lên tiếng xé gió, hàng nghìn thân ảnh mặc giáo đỏ xuất hiện, trong tay cầm trường thương giơ lên. Lúc này khí tức của tất cả Hỏa Thần Vệ như liên kết với nhau, năng lượng khiến vô số người biến sắc.
Uỳnh!
Ngay khi Hỏa Thần Vệ xuất hiện, trong khe nứt trên trời đột nhiên bắn ra một chùm sáng đen, rồi nó biến thành một bàn tay khổng lồ, nhanh như chớp tóm lấy hai người bọn Hỏa Thần.
- Địa bàn của Viêm Thần Điện, không đến lượt loại các ngươi làm càn!
Hồng quang đột nhiên bùng nổ từ người Đường Tâm Liên, rồi biến thành dôi cánh phượng hoàng phía sau lưng nàng. Thân hình mềm mại khẽ động, ngay lập tức xuất hiện phía trước của Hỏa Thần Vệ, tay cầm Phượng Hoàng Thương, tiếng hô vang khắp thành.
- Hỏa Thần vệ, Tụ Thần!
-Rõ!
Tiếng đáp chình tề nhu một vang lên tù đội Hỏa Thần Vệ, nguyên lực đò rực bùng phát, rồi biến thành một con phượng hoàng lửa hàng nghìn trượng ngay trên đỉnh đầu họ.
Con phượng hoàng lửa này lớn hơn rất nhiều so với con Đường Tâm Liên biến ra. Khi đôi cánh khẽ động cũng khiến nhiệt độ trời đất tăng vọt.
Đường Tâm Liên bay ra sau rồi đáp lên người con phượng hoàng lửa, cây Phượng Hoàng Thương chống mạnh xuống. Con phượng hoàng phát ra âm thanh trong trẻo, biển lửa đỏ rực cuộn trào cuối cùng bắn thẳng lên đạo hắc quang phun ra từ khe nứt.
Bùm!
Âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng, ngọn lửa đỏ rực lan tràn, chặn đứng công thế mạnh mẽ đến cực điểm kia.
Sắc mặt Lâm Động có vẻ kinh dị nhìn cảnh tượng đó. Hắn cảm nhận được rõ ràng sự j lợi hại của đòn công kích từ trong khe nứt. Mức độ đó, ngay cường giả Tây Huyền r Vực viên mãn cũng phải dùng hết sức để chặn lại, nhưng lúc này Đường Tâm Liên lại dễ dàng phá tan.
- Nàng ta điều khiển được sức mạnh của Hỏa Thần Vệ...
Lâm Động nhìn đội Hỏa Thần Vệ chỉnh tề phía sau Đường Tâm Liên. Sức mạnh to lớn vừa rồi rõ ràng được hình thành từ sự kết hợp sức mạnh của tất cả mọi người. Thường thì sự dung hợp sức mạnh cần một sự hiểu nhau đến biến thái. Ngay những sư huynh độ cùng một tông phái muốn làm được điều đó cũng vô cùng khó khăn.
Nhưng Hỏa Thần Vệ lại làm dược, rõ ràng Viêm Thần Điện đã phải mất không ít tâm huyết để bối dưỡng ra một đội quân có chiến lực kinh người thế này.
Còn Đường Tâm Liên có thể điều khiển được thứ sức mạnh đó, rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với khi nàng độc chiến. Đường Tâm Liên lúc này, ngay Lâm Động trong trạng thái tốt nhất cũng phải tránh né.
- Đã đến rồi thì hiện thân di, hà tất phải nấp nấp trốn trốn như vậy!
Đường Tâm Liên mắt lạnh băng nhìn lên khe nứt, quát.
- Khặc khặc, hay cho tiểu nha dầu không biết trời cao đất dày.
Khí đen trong khe nứt cuồn cuộn, một tiếng cười chói tai vang lên. Hắc khí trào ra tựa thủy triều rồi nhanh chóng rút về, cuối cùng biến thành một hắc ảnh. Thể hình của hắc ảnh này cao lớn hơn người bình thường, phía sau hắn là một đôi cánh ma quỷ đầy gai nhọn. Mỗi lần dập cánh, sắc trời dường như cũng tối lại.
Hắc ảnh đó cũng có ngũ quan như con người, nhưng gương mặt phủ đầy hoa văn quy dị. Đôi cánh của hắn có đầy những đường hoa văn kim sắc, dường như tỏa ra thứ năng lượng đáng sợ.
- Đó là...
Đồng tử Lâm Động có lại khi nhìn thấy hắc ảnh với đôi cánh đen có hoa văn màu kim, tay không kìm được mà siết lại:
- Tướng giới dị ma!
Đây là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy Tướng giới dị ma. Nếu theo đẳng cấp của con người thì tương đương với siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Xem ra kế hoạch lần này của Ma La thật sự dụ tới một con cá to rồi...
- Xem ra phải phá trận pháp dung hợp của ngươi.
Tướng giới dị ma vừa hiện thân thì ngửa lên cười lớn, rối ánh mắt hiện vẻ hung tàn, bàn tay to lớn tóm một cái, phía trước có hắc khí ngưng tụ thành một cái xoáy đen.
Hắn vung tay lên, xoáy đen tăng tốc đêm theo sức mạnh kinh người lao tới Hỏa Thần
- Nghiệt súc, trong địa bàn của Viêm Thần Điện không đến lượt ngươi làm càn!
Nhưng ngay khi ấy, một tiếng quát phẫn nộ vang lên, một lão giả mặc hồng bào xuất hiện trước mặt Đường Tâm Liên, tung ra một chưởng.Nguyên lực hùng hồn cuộn trào, sinh tử khi dung hợp với nhau vô cùng hoàn hảo. Lão nhân này cũng là một siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh. Bạn đang đọc truyện tại - https://thegioitruyen.com
Bùm!
Hai đạo công kích đáng sợ đâm vào nhau, cả tòa thành như rung lên dữ dội. Sóng xung kích lan tỏa từ nơi tiếp xúc đánh bật ngã một số cường giả ở xung quanh.
- Đó là đại trưởng lão của Viêm Thần Điện, Xích Vân trưởng lão!
- Đó là...siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh đấy... Thứ đột nhiên xuất hiện kia rốt cuộc là gì mà giao đấu được với cả Xích Vân trưởng lão?
Cuộc giao đấu trên không trung khiến vô số người sững sờ, sắc mặt đều thay đổi.
Nhưng người nhạy bén đã thấp thoáng nhận thấy có gì bất ổn.
Siêu cấp cường giả Chuyên Luân Cảnh ở Loạn Ma Hải có thể làm bá chủ một phương. Bình thường họ đều bế quan tu luyện. Rất ít khi cần đến cường giả ở tầngthứ này ra tay, nhưng mỗi lần họ ra tay thì nhất định không phải chuyện nhỏ...
- Ha ha, không hổ là Viêm Thần Điện, thực lực không tồi...
Tướng giới dị ma lùi sau vài bước, rồi bật cười lớn nhìn lão giả phía trước Đường Tâm Liên:
- Nhưng Viêm Thần Điện các ngươi dong trống mở cờ như vậy dụ bọn ta đến, chỉ có chút bản lĩnh như vậy thì e là dẫn lửa thiêu thân thôi...
- Hai ngươi... cũng ra di.
Khi nói câu này, hắn quay ra sau nhìn khe nứt đen ngòm.
- Khặc khạc, xem ra thế giới này từ giờ lại hỗn loạn rồi...
Trong khe nút đột nhiên có hắc khí cuộn trào rồi ngưng tụ. Lại hai thân ảnh to lớn khác hiện ra. Phía sau chúng cũng có đôi cánh ma quy dầy hoa văn kim sắc...
Uỳnh!
Ba ma ảnh vừa xuất hiện, hắc khí lập tức che khuất bầu trời, lúc này dường như mặt trời cũng mất di sự nóng bỏng vốn có.
Tam đại Tướng giới dị ma!
Đồng tử Lâm Động có lại, không kìm được mà hít vào một hơi khí lạnh. Đây chính là ba siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh đó...
- Đây là...
Cả tòa thành đều như bạo động, vô số người sững sờ nhìn cảnh tượng đó. Chẳng ai ngờ được, trong một lúc mà xuất hiện tận ba siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh...
- Lớn chuyện rồi...
Một số người nhìn nhau, cùng nhận ra suy nghĩ của đối phương.
- Tam đại Tướng giới dị ma... xem ra các ngươi cũng rất coi trọng Viêm Thần Điện ta...
Đột nhiên một giọng nói bình thản vang lên. Mọi người nhìn theo hướng phát ra tiếng nói thì thấy trên chủ điện của Viêm Thần Điện, một thân hình to lớn chầm chậm đứng dậy. Trên trán là một đạo phù văn hòa diệm đang rực cháy. Một thứ khí tức nóng bỏng đến mức khủng bố bùng phát như vũ bão...
- Có điều...
Ánh mắt Ma La lạnh lùng nhìn ba Tướng giới dị ma, rồi chuyển ánh mắt sang khe nứt phía sau, giọng nói bình thản nhưng khiến da đầu Lâm Động tê dại.
- vẫn còn một Vương giới dị ma đúng không? Hiện thân đi, chỉ là không biết ngươi là Dị Ma Vương nào...