Vũ Động Càn Khôn

Chương 1110: Hóa long cốt




Vào khoảnh khắc xông vào Hóa Long Đàm, Lâm Động cảm thấy tất cả sự huyên náo của trời đất đều biến mất hoàn toàn, trước mắt hắn là một màu đen kịt, tóm tay về phía trước có thể cảm nhận được làn nước đặc qunhs lướt qua bàn tay.

Lúc này Lâm Động cũng bỗng trở nên căng thẳng, hắn cảm thấy, cùng với việc cảm quan trở nên tĩnh lặng thì vô số luồng năng lượng cuồng bạo không thể hình dung nổi đang tràn về phía hắn.

Bụp!

Một âm thanh nhỏ vang lên, y phục trên người Lâm Động đột nhiên tan thành vụn, làn nước dần dần phủ quanh người hắn.

Phụt phụt!

Từng đợt năng lượng đen kịt dị thường bắt đầu tràn lên rồi chui vào cơ thể Lâm Động.

Con đau như hàng vạn con ong chích!

Cơ thể Lâm Động căng cứng, bề mặt da gân xanh nổi cuộn cuồn, cổ họng phát ra tiếng kêu đau đớn. Luồng năng lượng đen đó giống như những con dao sắc bén đâm vào người hắn, những nơi nó đi qua đều biến thành một đống tàn tích, thậm chí kinh mạch cũng bị rạch ngang dọc.

Nhưng mục tiêu của năng lượng đó không phải kinh mạch hay những cơ quan khác, mà là xương cốt của Lâm Động. Chúng bò lên xương, Lâm Động cảm giác như xương cốt của mình bị vô số bàn tay to lớn tóm chặt, thậm chí hắn còn nghe thấy tiếng rắc rắc phát ra…

Cơn đau nhói lan tỏa khắp toàn thân, từng đợt xung kích tấn công lên tim Lâm Động. Cơ thể hắn co giật liên hồi, cổ họng phát ra tiếng gầm rú giống như dã thú, đôi mắt đen thậm chí hiện lên tia máu đỏ tươi.

Lúc này hắn mới hiểu tại sao Đoạn Đào lại sợ Hóa Long Đàm như vậy, cơn đau này có thể khiến người ta mất đi lý trí.

- Lâm Động, vì người không có long cốt thật sự nên Hóa Long Đàm sẽ phá hủy toàn bộ xương cốt của ngươi rồi làm lại. Điều này rất nguy hiểm, nếu ngươi không kiên trì được thì e là sẽ bị dung hợp thành một phần sức mạnh ở đây.

Lúc này Nham lên tiếng, hiển nhiên hắn cũng nhận ra tình hình nguy hiểm của Lâm Động lúc này.

- Ừm.

Lâm Động hiện giờ chỉ biết chống cự lại cơn đâu, hắn căn bản không thể đáp lời Nham.

Rắc!

Lâm Động có thể cảm nhận được từng đốt xương trong người mình đang bị thứ năng lượng đen kia nghiền nát.

Cảm giác cảm nhận được rõ ràng xương cốt bị nghiền nát thực sự khiến người ta muốn nổ tung.

Thế nhưng hắn lúc này lại đỏ mắt lên, răng nghiến chặt, khóe miệng thậm chí có máu chảy ra, hắn không hề có ý định từ bỏ.

Bao năm nay hắn biết rõ muốn có sức mạnh thì phải trả giá, đó là sự trao đổi công bằng, thế gian này không có sức mạnh nào tự nhiên mà có cả.

Từng cơn đau xung kích lên lý trí của Lâm Động, xương cốt trong cơ thể hắn cũng ngày một mỏng manh, những vết rạn nứt phủ đầy.

Bùm!

Sau một giờ, thân thể Lâm Động rung lên dữ dội, một âm thanh trầm đục vọng ra từ cơ thể rồi cả người hắn mềm nhũn. Xương cốt của hắn đã hoàn toàn vỡ vụn.

Ầm!

Ngay khi đó, lập tức có năng lượng đen hùng hồn tràn tới, biến thành một cái xoáy khổng lồ, năng lượng đen không ngừng chảy vào cơ thể Lâm Động.

Khi năng lượng đen đi vào cơ thể Lâm Động, chỉ thấy chúng biến thành dòng chảy phức tạp chạy khắp cơ thể Lâm Động, năng lượng đen cũng bắt đầu nhanh chóng đông cứng lại, hình thành nên một bộ xương giống như người, chỉ có điều giữa hai cái có sự khác biệt về bản chất.

Năng lượng đen hùng hồn kia không ngừng chảy vào cơ thể Lâm Động rồi dung nhập vào bộ xương đang hình thành.

Từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc mất đủ năm ngày, bộ xương trong cơ thể Lâm Động dường như đã hoàn toàn chắc chắn.

Bộ xương mới lấp lánh ánh sáng của kim loại nhìn khá kỳ lạ.

- Đây chính là long cốt sao…

Lâm Động khẽ siết tay lại cảm nhận năng lượng kinh người trong cơ thể. Trong lòng cảm thấy mừng rỡ, sự thống khổ vừa rồi cũng rất đáng.

- Ngươi chỉ có long cốt bình thường mà thôi, muốn cường hóa còn phải tiếp tục. Nhưng năng lượng ở đây có chút kháng cự lại ngươi. Có lẽ ngươi không dễ gì hấp thụ được. Như vậy thì long cốt cũng khó lòng được cường hóa đến mức cao.

Nham nói.

- Kháng cự?

Lâm Động thầm cười:

- Vậy thì cưỡng ép vậy.

- Ngươi định dùng Thôn Phệ Tổ Phù?

Nham nói, năng lượng ở đây vốn mạnh mẽ, chỉ hấp thụ bình thường thôi cũng khiến người ta đau không muốn sống nưa. Nếu Lâm Động dùng Thôn Phệ Tổ Phù cưỡng ép thôn phệ thì sự thống khổ sẽ đến mức nào?

- Đây là cơ hội suy nhất của ta vào Hóa Long Đàm. Đã đến rồi thì đương nhiên không thể hài lòng với long cốt bình thường.

Lâm Động cười.

- Ngươi…thật quá điên rồi.

Nham thở dài.

- Nếu không thì lấy gì so sánh với Băng Chủ đây? Các ngươi cứ nói ta rất có tiềm lực. Ta cũng hiểu rõ bản thân, nếu không liều mạng thì cuối cùng không phải sẽ thành trò cười cho người ta sao?

Lâm Động ngừng một chút rồi đáp với giọng hơi khàn khàn.

Nham dường như hơi khựng người, một lúc sau mới khẽ nói:

- Yên tâm, ta sẽ giúp ngươi.

Lâm Động cười, cũng không nói gì thêm, chầm chậm mở mắt ra, phía trước toàn một màu đen. Trong Hóa Long Đàm, tinh thần cảm tri của hắn hoàn toàn mất tác dụng. Hơn nữa khi tinh thần lực của hắn tỏa ra thì năng lượng cuồng bạo đã hóa giải hết.

- Thôn Phệ Tổ Phù, ra đi!

Lâm Động khẽ lầm bầm, hắc quang tỏa ra từ trong cơ thể rồi biến thành một cái hắc động khổng lồ phía sau, còn hắn thì ngồi bên trong.

Tuy cùng là màu đen, nhưng màu đen của Thôn Phệ Tổ Phù so với Hóa Long Đàm dường như thâm sâu và thuần túy hơn.

- Thôn phệ.

Lâm Động lên tiếng, hắc động chậm chậm xoay chuyển, phóng ra một vô số luồng thôn phệ lực bá đạo.

Ào ào ào!

Khi thôn phệ lực tỏa ra, nước ở xung quanh lập tức có dị động, lập tức sự tĩnh lặng bị phá vỡ, nước trong đầm chảy ào ào vào trong hắc động, cuối cùng là vào trong cơ thể Lâm Động.

- Hự!

Khi dòng chảy đen giống như những mũi đao sắc lẹm chảy vào, cơ thể Lâm Động run lên dữ dội. Lúc này dường như hắn bị xẻ từng miếng thịt trên cơ thẻ vạy, cổ họng vang lên tiếng rên trầm đục.

Năng lượng đen chảy vào cơ thể Lâm Động và xuyên qua mọi sự ngăn cản, tụ lại trên xương cốt của hắn khiến màu sắc xương càng thêm thâm trầm.

Cơn đau nhói không thể hình dung nổi cũng xung kích lên não Lâm Động. Dù với định lực của mình thì Lâm Động cũng vẫn thấy choáng váng, nhưng hắn nghiến chặt răng, cố ép mình tỉnh táo. Hắn biết, một khi ý thức bị hôn mê thì cơ thể hắn sẽ nổ tung.

Grào!

Lúc này, thanh quang chói lòa tràn lên bề mặt cơ thể Lâm Động. Thanh quang hội tụ thành hình một con thanh long cuộn mình phía sau hắn. Màu sắc xương cốt của Lâm Động càng thêm thâm trầm thì con rồng phía sau càng thêm thực chất. Những chiếc vảy lấp lánh ánh sáng sống động như thật, phát ra một thứ áp lực mạnh mẽ.

Thời gian trôi đi tẻ ngắt trong Hóa Long Đàm, bất giác đã mười ngày đi qua….

Trong mười ngày này, Lâm Động lúc nào cũng trong trạng thái co giật. Cơn đau đó thậm chí khiến cơ thể hắn tê dại, gần xanh nổi lên như muốn phá vỡ cơ thể. Bạn đang đọc truyện tại - https://thegioitruyen.com

Con thanh long phía sau hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, thậm chí còn cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của nó. Nó dường như là vật thể sống vậy.

Nếu lúc này chui vào trong cơ thể Lâm Động sẽ thấy xương cốt của hắn đã đen kịt, nhưng đằng sau đó là sự kiên cố không thể hủy hoại.

Thứ mà Long tộc tự hào chỉ có hai thứ là huyết mạch và nhục thể. Huyết mạch không nói ở đây, căn bản của nhục thể chính là xương cốt, mà hiện tại Lâm Động đã có được nhục thể sánh ngang với Long tộc thật sự!

Trước đây không lâu hắn còn mộng tưởng sẽ đạt đến mức cao nhất của Thanh Thiên Hóa Long Quyết. Giờ hắn đã thực hiện được rồi.

- Long cốt của ngươi hiện giờ có lẽ đạt được mức thượng đẳng rồi, không tồi…

Nham lên tiếng.

- Long cốt thượng đẳng sao…vẫn chưa đủ.

Lâm Động mở mắt ra, trong mắt tràn ngập dã tâm cuồng nhiệt.

- Ngươi…muốn long cốt Viễn Cổ?

Nham giật mình.

- Đã đến Hóa Long Đàm thì đương nhiên phải lấy thứ tốt nhất!

Lâm Động cười, rồi tâm thần khẽ động, hắc động tăng tốc độ xoay chuyển, phát ra một luồng thôn phệ lực khủng khiếp quấy đảo cả Hóa Long Đàm.