Vũ Động Càn Khôn

Chương 114 Tiến vào Đan Tiên Trì




Khi thanh âm của trọng tài vang lên, nhân mã hai bên đều rơi vào im lặng, ngay sau đó, bên phía Vạn Kim Thương Hội vang lên những tiến hoan hô ầm trời.



Kết quả này nằm ngoài dự liệu của mọi người!



Không ai ngờ rằng, ngay cả khi Khương Lập sử dụng "Hóa Huyết Quy Nguyên Công" đề thăng thực lực của mình lên tới Tiểu Nguyên Đan Cảnh, nhưng vẫn bị Lâm Động đánh bại.



"Đổng Tố ánh mắt của mọi đúng là lão luyện, Nguyên Lực của Lâm Động không tính là mạnh, nhưng mà Tinh thần lực của hắn lại cực kỳ mạnh mẽ, căn cứ vào cái chiêu hắn vừa thi triển kia có lẽ đã ở vào trình độ nhị ấn Phù sư."



Hạ Vạn Kim cũng vì thắng lợi ngoài dự đoán này mà tươi cười hớn hở, quay sang nhìn Đổng Tố ở bên cạnh, cười nói.



Nghe thấy Hạ Vạn Kim vậy, Đổng Tố cũng mỉm cười, ngoài mặt thì bình tĩnh, nhưng mà trong lòng lại nổi sóng ba đào.



Căn cứ theo lời của Nham đại sư, thời gian mà Lâm Động tu luyện Tinh thần lực chưa tính là nhiều, nhưng mà thực lực hiện giờ của hắn đã đạt tới Nhị ấn Phù sư, loại tốc độ này... chỉ nghe mà rợn cả người!



"Tinh thần thiên phú của người này sợ rằng còn vượt xa dự liệu của Nham đại sư, thành tựu sau này sẽ vô cùng khủng bố..."



Trong đôi mắt đẹp của Đổng Tố đã trở nên nghiêm túc, thực lực hiện giờ của Lâm Động không tính là mạnh, nhưng mà tiềm lực của hắn thì không ai bằng!



Loại người này không thể kéo được họ về phe mình thì cũng không thể đắc tội.



Đối với ánh mắt của mình, Đổng Tố vẫn luôn có lòng tin khá lớn.



"Sao hắn lại che giấu thực lực tốt tới vậy."



Vậy Hạ Chỉ Lam nhìn thoáng qua Khương Lập, sau đó nhìn vào thiếu niên đang tán phát một loại khí thế mạnh mẽ ở giữa sân, khuôn mặt nhỏ thoáng đỏ hồng.



Đương nhiên, đây chẳng phải là sự ngượng ngùng gì cả, chẳng qua nàng nhớ lại những gì nàng nói với Lâm Động trước kia mà thôi, cái gì mà ba trận thắng hai, ngươi tới chẳng qua chỉ để xem biểu diễn mà thôi...



Kết quả hiện nay và những lời nói lúc trước làm cho khuôn mặt Hạ Chỉ Lam nóng hổi, đây thực là tự mình tát vào mặt mình mà.



...



"Thua ư..."



Đối lập với sự mừng rỡ bên Vạn Kim Thương Hội, bên Huyết Lang Bang yên tĩnh hơn rất nhiều, sắc mặt đám người Nhạc Sơn trở nên khó coi vô cùng.



Vốn tưởng là trận này thắng dễ dàng, vậy mà kết quả lại thảm bại!



"Xem ra tên tiểu tử này mới là con bài chưa lật của Vạn Kim Thương Hội."





Ở bên cạnh Nhạc Sơn, có một vị lão giả thấp giọng cười khổ nói.



"Tên tiểu tử kia có lai lịch gì?"



Nhạc Phong cau mày, thanh âm có chút lạnh lùng hỏi, trong đám trẻ tuổi ở Viêm Thành, hắn đã có thể nói là ở trong số người đứng đầu, nhưng mà hắn cũng không nắm chắc việc có thể chiến thắng một vị cường giả Tiểu Nguyên Đan cảnh, nhưng mà lúc này Lâm Động lại làm được, điều này khiến cho hắn không cam lòng.



"Không biết, người này cực kỳ xa lạ, có thể hắn không phải là người của Viêm Thành."



Nghe thấy đám người Nhạc Phong nói vậy, hai mắt Nhạc Sơn cũng híp lại, nhìn chằm chằm vào Lâm Động, trong mắt có hàn mang hiện lên.



"Nhạc Sơn bang chủ, hôm nay ba trận thắng bại đã phân, đa tạ."




Khi Nhạc Sơn nhìn vào Lâm Động, Hạ Vạn Kim chắp tay cười nhạt, nói.



"Hắc hắc, Hạ hội trưởng đã mời được trợ giúp tốt."



Nhạc Sơn cười lạnh nói.



"Giống nhau mà thôi, nhưng mà hôm nay Vạn Kim Thương Hội chúng ta ba trận thắng hai, Đan Tiên Trì này đã thuộc về Vạn Kim Thương Hội chúng ta sử dụng, điểm này, Nhạc Sơn bang chủ chắc là không có ý kiến gì chứ?"



Hạ Vạn Kim cười nói.



Nghe thấy Hạ Vạn Kim nói thế, đám người Nhạc Sơn nắm chặt tay lại, khuôn mặt Nhạc Phong Nhạc Linh thể hiện sự không cam lòng, Đan Tiên Trì đối với những người có thực lực Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ như bọn họ cực kỳ trọng yếu, nếu như bọn họ có thể hấp thu năng lượng trong đó, vậy thì thời gian đột phá tới Nguyên Đan cảnh sẽ rút ngắn xuống mấy lần!



Nhìn thấy hành động của đám người bên Huyết Lang Bang, đông đảo cao thủ Vạn Kim Thương Hội cũng nắm lấy vũ khí.



"Thế nào? Nhạc Sơn bang chủ lẽ nào không chịu nhận thua? Chuyện hôm nay, rất đông thế lực trong Viêm Thành đều biết, nếu việc này truyền ra, sợ rằng danh tiếng của Huyết Lang Bang sẽ có ảnh hưởng không tốt."



Hạ Vạn Kim vẫn ung dung, nhìn chằm chằm vào Nhạc Sơn, thản nhiên nói.



Sắc mặt Nhạc Sơn biến ảo, sau một lúc lâu, hắn mới cười lạnh nói:



"Yên tâm, Huyết Lang Bang chúng ta đúng là đã thua."



"Phụ thân!"



Nghe vậy, Nhạc Phong không cam lòng kêu lên.




"Đi!"



Nhạc Sơn trầm giọng quát một tiếng, vung tay lên, bảo hai người khênh Khương Lập lên rồi mang theo nhân mã của người xuống núi. Khi hắn đi ngang qua bên cạnh Lâm Động thì hơi dừng lại một chút, ánh mắt đảo qua một cái, đột nhiên cười nói:



"Vị tiểu hữu này có thực lực hơn người, Huyết Lang Bang chúng ta thua cũng không oan, nếu như sau này có hứng thú tiểu hữu có thể tới Huyết Lang Bang chúng ta, ta chắc chắn sẽ lấy lễ đối đãi!"



"Đa tạ Nhạc Sơn bang chủ ưu ái."



Đối với vị cường giả Viêm Thành đứng đầu này, Lâm Động không dám chậm trễ, chắp tay cười, khi nhìn vào mắt Nhạc Sơn, trong lòng cũng hơi rùng mình, từ trong mắt người này hắn đã nhận ra một sự âm trầm, xem ra bên ngoài thì người này biểu hiện ngông cuồng, nhưng tâm cơ cũng không kém.



Thấy Lâm Động nói vậy, Nhạc Sơn không nói thêm gì nữa, hắn dẫn theo người của mình rời đi, đám người Nhạc Phong thì dùng ánh mắt bất thiện nhìn Lâm Động.



Đối với ánh mắt của bọn họ, Lâm Động không thèm chú ý, tuy nói lần này có lẽ sẽ đắc tội Huyết Lang Bang, nhưng vì Đan Tiên Trì hắn cũng chẳng có cách gì hơn, đồng thời hắn muốn tận dùng cơ hội này mượn hơi Vạn Kim Thương Hội, chuyện gì tới cũng phải tới, thu hoạch mới là trọng yếu.



Khi đám người của Huyết Lang Bang như thủy triều rời đi, trên đỉnh núi đã trở nên trống trải hơn rất nhiều.



"Ha hả, lần tranh đoạt Tiên Trì này xin đa tạ sự tương trợ to lớn của Lâm Động tiểu hữu."



Khi người của Huyết Lang Bang rút đi, Hạ Vạn Kim cười cười đi tới, thái độ của hắn tốt hơn trước kia rất nhiều.



"Chỉ là làm tròn phận sự được nhờ vả mà thôi."



Lâm Động cười nói.




"Yên tâm, nếu như ta đã đáp ứng cho ngươi hấp thu năng lượng trong Đan Tiên Trì, vậy thì sẽ không đổi ý."



Đổng Tố bước chân nhẹ nhàng, thản nhiên cười nói.



Nghe thấy câu nói này của nàng, Hạ Vạn Kim giật mình, nhưng mà hắn không nói thêm gì, thực lực của Lâm Động đúng là để cho Vạn Kim Thương Hội phải lưu tâm.



Đổng Tố đi tới vách núi, đám người Vạn Kim Thương Hội lập tức đi theo, Lâm Động cũng cmar giác được sự nồng đậm của âm dương nhị khí đang từ trong cái hồ kia bay ra.



"Lúc ta phát hiện ra Tống Thanh, ở đây còn có một yêu thú cực kỳ lợi hại thủ hộ, ta chiến đấu với nó một hồi lâu, không những không thể đẩy lùi nó mà còn bị Nhạc Sơn phát hiện, hai người chúng ta liên thủ mới khiến cho con yêu thú kia trọng thương bỏ chạy, nhưng mà cũng chính vì như vậy mới có lần tranh đoạt Tiên Trì này."



Hạ Vạn Kim đứng ở cạnh Đan Tiên Trì, khẽ thở dài.



"A?"




Nghe vậy, Lâm Động có một suy nghĩ, yêu thú gì mà lợi hại tới mức cần hai vị cường giả Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn mới có thể đẩy lùi.



"Năng lượng của Đan Tiên Trì này chúng ta đã thăm dò qua, nó chỉ đủ cho 4 người hấp thu, nếu như Đổng Tố đã đồng ý cho Lâm Động tiểu hữu đi vào tỏng, vậy thì danh sách bốn người này sẽ là Chỉ Lam, Liễu Nghị, Lâm Động cùng với Hạ Sư."



Nhìn Đan Tiên Trì, Hạ Vạn Kim quyết định.



Ba người đầu đều là người tham gia tỷ thí, người cuối cùng là một người rất có danh vọng trong Vạn Kim Thương Hội.



Đối với cái danh sách này, người của Vạn Kim Thương Hội chẳng phản đối ai, nếu không có Lâm Động nghịch chuyển cục diện thì người phải rời đi chắc chắn là Vạn Kim Thương Hội rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Cho nên cho dù là Hạ Chỉ Lam cũng không nói điều gì, hiển nhiên là công nhận thực lực và cống hiến của Lâm Động.



"Bốn người các ngươi tiến vào trong Đan Tiên Trì đừng đi sâu quá, cái Đan Tiên Trì này không rộng, nhưng lại cực sâu, vào càng sâu thì hàn khí càng mạnh, để tránh khỏi những điều không may, các ngươi không nên vào sâu quá, ta ở nơi này cảnh giới cho các ngươi."



"Về phần các ngươi đạt được bao nhiêu lợi ích trong Đan Tiên Trì thì phải trông vào tạo hóa của các ngươi rồi."



Nghe thấy Hạ Vạn Kim nói thế, bốn người Lâm Động cũng gật đầu, ánh mắt nóng bỏng nhìn vào cái hồ âm dương nhị khí kia.



"Ha hả, nếu đã rõ vậy thì vào đi..."



Hạ Vạn Kim cười nhạt, ngồi xếp bằng xuống tảng đá bên cạnh, đám nhân mã còn lại của Vạn Kim Thương Hội cũng phân ra cảnh giới.



"Phù phù!"



Người đầu tiên tiến vào Đan Tiên Trì đương nhiên là Hạ Chỉ Lam, chỉ thấy nàng đem Nguyên Lực vận chuyển quanh thân giống như một tầng cát mỏng, sau đó trực tiếp tiến vào bên trong Đan Tiên Trì.



Thấy Hạ Chỉ Lam tiến vào Đan Tiên Trì, cái hồ âm dương nhị khí kia hình thành một dòng khí lưu nhỏ, bắt đầu tiến vào trong cơ thể Hạ Chỉ Lam, hiển nhiên là nàng đã bắt đầu hấp thu.



Mà nhìn thấy cảnh tượng này, Liễu Nghị cùng với người tên là Hạ Sư cũng vội vã kích động tiến vào bên trong, năng lượng của cái hồ này có hạn, nếu như đi chậm thì chẳng phải là uống nước đục hay saox.



Nhìn thấy hai người khẩn cấp tiến vào bên trong, Lâm Động cũng học theo cách của Hạ Chỉ Lam, đem Nguyên Lực trải rộng quang thân, tiến vào trong Đan Tiên Trì.



"Phù phù."



Khi bốn người Lâm Động tiến vào trong Đan Tiên Trì, những dòng khí lưu trong Đan Tiên Trì cũng nhanh chóng hình thành những luồng chảy, tiếng nước chảy ầm ầm bên dưới cũng nhanh chóng hiện ra...