Tiểu Điêu tung ra những tia tử hắc quang cắt đứt hết những sợi dây leo đang tấn công hắn.
- Không ngờ đã đến mức này.
Bên cạnh Tiểu Điêu, một cường giả Thiên Yêu Điêu tộc nhìn cuộc giao đấu trên không trung ở phía sau mà không kìm được kinh than, giọng nói cũng mang chút lo lắng.
Lâm Động giữ chân Ngô Cửu U được lâu như vậy đã khiến họ vô cùng ngạc nhiên, nhưng lúc này, chiêu số của Ngô Cửu U vô cùng lơị hại, bông hoa hắc ám khổng lồ kia phát ra thứ năng lượng khiến họ cũng cảm thấy da đầu tê dại.
- Tranh thủ thời gian đi.
Tiểu Điêu nói, rồi tay hắn lóe bạch quang, đánh tan hết ảo hương đang tràn tới. Ngay sau đó, trên đỉnh núi cách đó không xa hiện ra một bông Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa.
- Tìm được rồi, chuẩn bị tín hiệu, sau khi tất cả đã đến nơi thì ra tay cùng một lúc.
Tiểu Điêu khẽ thở phào, nói.
- Rõ!
Hai người kia nghe thế lập tức đáp lời, tay nắm lại, lập tức có một đạo quang phù hiện ra.
- Giờ…phải hy vọng Lâm Động huynh đệ có thể kéo dài thêm một chút nữa.
Một người khẽ thở dài, họ đã đến lúc quan trọng nhất, chỉ cần thêm một chút thời gian nữa là họ sẽ thanh trừ được Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa, phá giải đại trận. Chỉ có điều, với tiền đề là không bị Ngô Cửu U ngăn cản. Nếu không thể cùng một lúc giải quyết hết Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa thì sẽ khiến đại trận phát nổ, dù đại trận bị phá nhưng ảo hương tỏa ra sẽ là rắc rối lớn.
Hơn nữa, họ cũng không thể kéo dài thêm nữa, ảo hương ngày một nhiều, thực lực Ngô Cửu U lại càng ngày càng mạnh, vì thế, dù là vì giúp Lâm Động thì họ cũng bắt buộc phải phá vỡ đại pháp nhanh nhất có thể.
Tiểu Điêu ngoảnh đầu nhìn phía xa, nơi đó có một thân ảnh đang lao thẳng về phía bông hoa hắc ám khổng lồ với tư thế không sợ chết, tay không kìm được mà siết lại.
- Chuẩn bị động thủ.
Giọng Tiểu Điêu trầm đục, Phá Ma Phù trong tay tỏa ra bạch quang dịu nhẹ. Giờ có lo lắng cũng chẳng ích gì, nếu họ không thể phá giải đại trận thì mọi việc Lâm Động đã làm đều thành vô ích.
…
- Ha ha, khí thế không tồi, có điều chỉ là châu chấu đá xe mà thôi!
Trên bầu trời, tiếng cười chói tai của Ngô Cửu U vang lên. Vô số sợi dây leo đen giống như hàng nghìn con độc long lao tới như vũ bão, cuối cùng đâm thẳng vào Lâm Động được bao quanh bởi một nghìn con tử kim long.
Rầm!
Cú va chạm này giống như hai tảng thiên thạch đâm vào nhau, hai bên phát ra những luồng năng lượng vô cùng khủng khiếp.
Mặt đất phía dưới bị toác ra dưới làn sóng xung kích lực đó.
Vô số con tử kim long nổ tung, hàng ngàn sợi dây leo đen cũng nổ thành chất dịch màu đen, phát ra vô vàn tiến kêu thảm thiết.
Bùm bùm bùm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc không ngừng vang lên trên không trung, hai luồng năng lượng nhanh chóng bị tiêu hao.
- Ha ha, dù thực lực ngươi có tăng mạnh trong thời gian ngắn thì sao chứ? Công thế đó ngươi tạo ra được mấy lần?
Rõ ràng Lâm Động bị yếu thế về mặt này, không dễ gì ngưng tụ được tử kim long, nhưng Ngô Cửu U không chỉ bản thể có thực lực Chuyển Luân Cảnh, mà giờ lại có sức mạnh của trận pháp cứ kéo dài thì đương nhiên Lâm Động khó lòng duy trì lâu.
Tử kim long nổ tung, gương mặt Lâm Động vẫn lặng như mặt hồ, sức mạnh toàn thân đã được điều động, sức mạnh có được nhờ Đại Hoang Vu Kinh cũng đã tiêu hao hết.
- Cứ thế này ngươi sẽ không chịu nổi đâu.
Lúc này Nham lên tiếng.
- Không được cũng không còn cách nào nữa. Tiểu Điêu bọn hắn cần thời gian.
Giọng nói của Lâm Động cũng đã có phần nôn nóng.
- Lúc này Ngô Cửu U đang dựa vào sức mạnh của đại trận. Có điều, Vĩnh Hằng Ảo Ma Thân của hắn tuy lợi hại nhưng cũng có khuyết điểm, đó chính là bản thể vô cùng hư nhược. Chỉ cần ngươi tìm được bản thể của hắn thì sẽ đả thương được hắn.
Nham trầm ngâm.
- Tìm bản thể?
Lâm Động nheo mắt, ánh mắt nhanh chóng quét qua bông hoa khổng lồ rồi cười khổ. Trước đó hắn đã từng cảm tri, căn bản không thể tìm được bản thể của Ngô Cửu U. Rõ ràng hắn ta cũng biết về nhược điểm của mình nên lẩn trốn rất tốt.
- Tinh thần lực của ngươi hiện nay chưa đến Phù Tông đương nhiên không thể cảm tri đến mức độ cao. Có điều, ngươi có tổ phù, thứ thần vật này vô cùng nhạy cảm với năng lượng dị ma. Ngươi có thể thử xem sao.
Nham nhắc nhở.
- Tổ phù à?
Lâm Động khẽ gật đầu, trong mắt đột nhiên có hắc lôi quang cuộn trào, mơ hồ dường như biến thành hai đạo phù văn cổ xưa.
Ngay khi đó, thế giới phía trước mặt hắn dường như có thay đổi. Biông hoa đen khổng lồ kia dần biến thành ma khí, nơi đậm đặc nhất ẩn hiện một thân ảnh.
Đó chính là…
Đồng tử Lâm Động co lại, ánh mắt khóa chặt vào trong tâm của bông hoa.
- Trốn ở đó sao?
Lâm Động nhíu mày, rõ ràng đó là nơi phòng ngự nghiêm ngặt nhất vô số sợi dây leo như những con độc long uốn lượn xung quanh. Muốn đột phá được nó và đả thương được Ngô Cửu U thì không phải việc dễ dàng.
Nhưng lúc này không liều thì chỉ còn nước bị đối phương tiêu hao hết sức mạnh mà thôi.
Grào!
Lâm Động không do dự nữa, hai tay khẽ hợp lại, long cốt Hồng Hoang trong cơ thể phát ra tiếng long ngâm kinh thiên động địa, ngọc quang bùng phát biến thành một con quang long màu ngọc bên ngoài cơ thể hắn.
Rầm!
Quang long hình thành, rồi ngay lập tức lao thẳng tới bông hoa đen.
- Huỳnh hỏa chi quang, ngươi chết chắc rồi!
Thấy Lâm Động lao tơí như không sợ chết, Ngô Cửu U cười khảy, hàng nghìn vạn sợi dây leo bắn ra với những cái gai sắc như đao.
Rầm rầm rầm!
Vô vàn sợi dây leo quất lên con quang long, âm thanh trầm đục khiến không ít người lạnh gáy. Dưới sức đánh đó, tất cả đều nhận thấy, con quang long khổng lồ kia đang nhanh chóng thu nhỏ và tối dần.
- Ha ha…
Ngô Cửu U cười điên cuồng, những cú quật ngày càng ác liệt, tầm mười giây sau, cùng với việc hàng vạn sợi dây leo quất xuống, con quang long triệt để nổ tung.
Vào khoảnh khắc đó, một đạo quang ảnh thoát ra, lao thẳng về phía bông hoa kia với tốc độ kinh người.
Vút!
Khi Lâm Động sắp đến gần trung tâm bông hoa thì một sợi dây leo nhằm thẳng tim Lâm Động quất tới. Xem tình hình, nếu không thay đổi quỹ đạo bay thì chắc chắn hắn sẽ bị thương.
Nhưng khó khăn lắm mới tiếp cận được, nếu rút lui thì có lẽ Ngô Cửu U sẽ không cho hắn cơ hội nữa.
Ánh mắt Lâm Động lóe lên sự quyết tâm, thân thể đột nhiên run lên, rồi mặc cho những sợi dây leo kia xuyên qua người, máu tươi bắn tung tóe.
Mắt Lâm Động đỏ quạch, vào khoảnh khắc bị đâm vào người, hắn đã thay đổi vị trí một chút, nên dây leo chỉ xuyên qua vai. Nhưng dù vậy cơn đau nhói cũng khiến Lâm Động run rẩy.
Xoẹt!
Thế nhưng Lâm Động không bận tâm đến những sợi dây léo đâm qua người kia, hắn lấy tay bóp nát chúng, thân hình hắn lúc này đã ở phía trước nhụy hoa.
- Ngươi!
Khi Lâm Động xuất hiện, giọng nói Ngô Cửu U cuối cùng cũng có chút kinh hoàng. Hắn không ngờ Lâm Động lại có thể tìm được chính xác vị trí của bản thể hắn như thế.
- Tìm được thì sao? Ngươi có thể phá vỡ được tầng phòng ngự của ta không?
Nhưng rồi Ngô Cửu U cười khảy, Lâm Động lúc này đã bị trọng thương, nguyên lực trong cơ thể tiêu hao gần hết, sức lực còn lại có thể uy hiếp gì được hắn?
Ầm ầm!
Tám cánh hoa khổng lồ nhu động, ma khí phóng ra, hình thành nên tầng phòng ngự vững chắc với tầng tầng lớp lớp ma khí.
Tộc nhân Thiên Yêu Điêu phía dưới vẻ mặt căng thẳng nhìn cảnh tượng đó. Họ đều hiểu nếu Lâm Động thất bại thì sẽ mất hết chiến đấu lực, lúc đó, Ngô Cửu U sẽ ra tay với những nhóm nhỏ đang muốn phá hoại trận pháp.
Thành bại chỉ ở một hành động này thôi. Nguồn: https://thegioitruyen.com
Có điều, khi nhìn thấy tầng phòng ngự kinh người phía trước nhụy hoa, lòng họ không kìm được mà chìm xuống. Ngay cường giả Chuyển Luân Cảnh đánh toàn lực cũng khó lòng công phá tầng phòng ngự kia, với tình hình Lâm Động hiện giờ thì làm gì được?
Lâm Động nhìn lên đám ma khí, bất giác liếm môi, sâu trong ánh mắt hiện vẻ sắc lạnh, cánh tay phải đột nhiên lóe hắc lôi quang chói lòa, dường như hai đạo phù văn cùng xuất hiện.
Phụt phụt!
Bàn tay Lâm Động bắt đầu biến thành màu hắc lôi, rồi bắt đầu chảy ra, từng giọt dịch thể rơi xuống rồi biến mất.
Bàn tay như chất lỏng đó đột nhiên nắm lại, tiếng nói trầm đục cũng vang lên trong cơ thể. Ngay sau đó hắn bước ra, vung cánh tay phải lên, nắm đấm bằng dịch thể đó lao thẳng lên tầng phòng ngự ma khí.
- Tổ phù chi thủ!