Vũ Động Càn Khôn

Chương 1196: Kiếp nạn của Cửu Thiên Thái Thanh Cung




Bầu trời và mặt đất một dải xanh ngút tầm mắt, cả trời đất lan tỏa một thứ khí tức hùng vĩ, nhìn tựa như tiên cảnh.

Á!

Có điều, Đông Huyền Vực hiện nay bị chiến hỏa bao trùm, dù là nơi tiên cảnh này cũng không thể tránh khỏi. Sự yên bình không kéo dài được lâu, đột nhiên có tiếng kêu thảm thiết xé tan hư không.

Nhìn thuận theo tiếng kêu đó, chỉ thấy ở phía xa, bầu trời đầy hắc vân cuồn cuộn, trong đó tỏa ra thứ khí hắc ám vô tận.

Bên trong tầng hắc vân có thể thấy một quầng sáng khổng lồ, trong đó là vô số những hòn đảo lơ lửng được bao bọc bởi những tầng mây mịt mù, bạch hạc sải cánh trên không, nhìn cũng thật yên bình. Chỉ có điều, dưới sự bao phủ của tầng tầng ma khí, nó trở nên thật mong manh.

Bên trong tầng ma khí không ngừng vọng ra những tiếng kêu thảm thiết, nhìn kỹ sẽ thấy trong hắc vân là vô số những thân ảnh cùng một loại phục sức, trước ngực dều có hoa văn trắng đen, đó là biểu tượng của Nguyên Môn. Tất cả đều là đệ tử Nguyên Môn.

Đám đệ tử Nguyên Môn này nhìn về những hòn đảo trong quầng sáng với ánh mắt hung hãn, hắc quang lóe lên trong mắt nhìn rất khủng bố.

Bên ngoài quầng sáng có thể thấy một số thân ảnh ăn mặc khác với đệ tử Nguyên Môn, có điều họ đều đang chống lại sự chèn ép của hắc vân. Khi nguyên lực cuồng bạo bùng nổ, chốc chốc lại bị công kích mạnh mẽ của hắc vân bao trum, những tiếng gầm thét thảm thiết liên tiếp vang lên.

Tuy họ đã tận lực chống cự nhưng trước công thế ồ ạt của Nguyên Môn, sự phòng ngự của họ đã bị phá vỡ hoàn toàn.

Máu tươi bắn tung tóe tạo nên cảnh tượng vô cùng thảm liệt.

- Chư vị sư huynh đệ, hãy bảo vệ Cửu Thiên Thái Thanh Cung, thề giết bọn cẩu Nguyên Môn!

Một thân ảnh mắt đỏ ngầu gầm thét đầy thù hận.

- Giết!

Đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung bên cạnh người đó cũng hô vang, vô vàn công thế tấn công vào trong hắc vân và gây nên hàng loạt những tiếng kêu thảm thiết.

Công thể của họ cũng kích thích hung tính của đệ tử Nguyên Môn. Hắc khí bùng lên trong mắt, công thế càng thêm cuồng bạo, đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung lập tức bị tán sát dã man, máu tươi nhuốm đỏ cả bầu trời

Ở giữa tầng hắc vân là một vài thân ảnh sắc mặt lạnh lùng nhìn Cửu Thiên Thái Thanh Cung bên trong trận pháp hộ tông. Đây là tầng phòng hộ cuối cùng của họ, chỉ cần phá vỡ nó là Cửu Thiên Thái Thanh Cung sẽ triệt để bạo lộ dưới lưỡi đao của Nguyên Môn.

- Đẩy mạnh công thế, phá vỡ trận pháp!

Thân ảnh đứng đầu tiên lạnh lùng nói.

- Rõ, trưởng lão!

Cường giả Nguyên Môn ở bên cạnh lập tức lĩnh mệnh, tiếng hô truyền đi, chỉ thấy trong hắc vân, vô số đạo nguyên lực bùng nổ, thấp thoáng còn thấy hắc quang lấp lánh.

Bùm bùm!

Công thế cường đại oanh kích lên trận pháp lập tức khiến khiến quầng sáng gợn sóng rồi nhạt dần.

- Hà hà, đại trưởng lão yên tâm, xem chừng trận pháp của Cửu Thiên Thái Thanh Cung cũng không duy trì được lâu nữa đâu.

Một lão giả đứng phía sau cười nói.

- Hôm qua,cung chủ của Cửu Thiên Thái Thanh Cung đã bị đại trưởng lão đánh trọng thương. Giờ chắc đã chết rồi, những trưởng lão khác cũng bị thương thế không nhẹ. Giờ Cửu Thiên Thái Thanh Cung chỉ còn lại một số tiểu bối, khó lòng chống đỡ được công thế của chúng ta.

Hắc vụ tan đi để lộ ra thân hình đại trưởng lão, hốc mắt hắn hõm sâu hắc quang tràn ngập trong mắt. Nghe thế hắn lắc đầu:

- Đừng coi thường Cửu Thiên Thái Thanh Cung. Theo ta được biết trong Cửu Thiên Thái Thanh Cung có thể ẩn tàng một bí mật to lớn.

- Ồ?

Một vài trưởng lão phía sau khựng người, vẻ mặt nghi ngờ, hiển nhiên chưa từng nghe nói đến bí mật gì cả.

- Hà hà, các ngươi đừng hỏi ta, chuyện này không chỉ ta, thậm chí ba vị chưởng giáo cũng không biết rõ.

Đại trưởng lão bình thản nói.

- Nếu sự việc đã quan trọng như vậy, tại sao ba vị trưởng giáo không đích thân tới đây?

Một trưởng lão thấp giọng hỏi.

- Họ đang trong thời khắc quan trọng để xung kích Luân Hồi Cảnh, không thể phân tâm. Chuyện này có lão phu là đủ rồi.

Đại trưởng lão lắc đầu nói.

- Đại trưởng lão nói phải. Có ngài đích thân ra tay, Cửu Thiên Thái Thanh Cung có là gì chứ?

- Sau khi giải quyết Cửu Thiên Thái Thanh Cung thì chỉ còn Đạo Tông. Đạo Tông là tông phái đáng ghét nhất. Ba vị trưởng lão đã nói rồi, phải đợi họ xuất quan rồi đích thân giải quyết chúng. Hề hề, chúng thật có phúc đấy.

Đại trưởng lão cười nham hiểm.

- Đại trưởng lão, nghe nói Lâm Động của Đạo Tông quay về rồi. Hình như thực lực hắn rất mạnh, đến Triệu Khuê cũng chịu thua.

- Ồ? Con kiến ba năm trước bị Nguyên Môn ta đánh đuổi như chó nhà có tang sao? Thực lực mạnh? Hà hà, Triệu Khuê lên được Luân Hồi không biết phải dùng đến bao nhiêu thủ đoạn. Thứ thực lực không chắc chắn như thế, lão phu của thế tiện tay mà giết được hắn. Hắn bị Lâm Động xử lý cũng tốt, tránh sau này mất mặt Nguyên Môn.

Đại trưởng lão nói đến đây thì cười hung hăng:

- Còn về Lâm Động, lão phu cũng sẽ cho hắn hiểu rằng, Nguyên Môn chúng ta ba năm trước có thể khiến hắn như chó nhà có tang thì ba năm sau hắn cũng sẽ phải quỳ xuống cầu xin.

- Ha ha, đại trưởng lão nói phải.

Các trưởng lão Nguyên Môn cùng bật cười đầy biến thái.

Trong đại trận, một hòn đảo nguy nga lơ lửng trong không trung, vô số đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung nhìn trận pháp bên ngoài với ánh mắt đầy thù hận.

- Tất cả đệ tử bày trận, nếu đại trận hộ tông bị phá thì lập tức kết trận nghênh địch!

Trên không trung một giọng nói trong trẻo mang nguyên lực hùng hồn truyền đi khắp Cửu Thiên Thái Thanh Cung.

- Rõ!

Tất cả đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung đồng thanh đáp, rồi họ nhìn lên bầu trời có một thân ảnh mỏng manh. Người đó mặc y phục màu lục làn gió nhẹ thổi qua, mái tóc khẽ lay động, thân hình ấy dường như có thế trôi theo gió.

Nhìn lên thì phát hiện gương mặt vô cùng quen thuộc, là thiếu nữ năm đó từng cùng Lâm Động xông phá Bách triều đại chiến, Tô Nhu.

Chỉ có điều, cô thiếu nữa yếu đuối, thậm chí nói năng cũng rụt rè giờ đã thêm phần kiên nghị, mạnh mẽ.

Thiếu nữ năm đó cuối cùng cũng có năng lực của mình.

- Tô Nhu tiểu sư muội.

Một thân ảnh từ phía dưới bay lên đến bên cạnh Tô Như. Nàng lo lắng nhìn đại trận đang run lên:

- Cứ thế này thì e là chúng ta không chống đỡ được lâu nữa.

Tô Nhu siết chặt tay:

- Dù thế nào cũng phải cố gắng đến lúc Thanh Trúc sư tỷ hoàn thành truyền thừa. Nếu không tâm huyết của cung chủ bọn họ sẽ thành công cốc!

- Ừm.

Người đệ tử kia gật đầu rồi nhìn về cung điện ở giữ đảo, khẽ nói:

- Nhưng dù Thanh Trúc sư tỷ hoàn thành truyền thừa…Dù gì đến cung chủ và chư vị trưởng lão cũng bại trong tay Nguyên Môn.

- Sư tỷ.

Tô Nhu nhìn người đệ tử kia, nói:

- Dù kết quả cuối cùng thế nào, Cửu Thiên Thái Thanh Cung chúng ta cũng thề chết chiến đấu tới người cuối cùng!

- Ừm.

Nhìn sự kiên quyết trên gương mặt Tô Nhu, vị sư tỷ kia mắt đỏ hoe, nghiến răng rồi xuống chỉ huy đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung.

Tô Nhu thầm thở dài, ánh mắt lộ vẻ mệt mỏi, chỉ trong mấy ngày mà Cửu Thiên Thái Thanh Cung bao gồm vả cung chủ, trưởng lão đều bại trong tay địch thủ, thân chịu trọng thương. Cả tông phái đều do những đệ tử có thanh danh trong tông chủ trì, với họ mà nói áp lực là rất lớn.

Tô Nhu mím môi, rồi nắm chặt tay kiềm chế sự yếu đuối trong lòng. Vì nàng vẫn nhớ, trong Bách triều đại chiến hồi ấy, từng có một người với xuất thân vương triều cấp thấp đã vượt mọi trở ngại cuối cùng trở thành người tỏa sáng nhất. Người đó đã dạy nàng biết thế nào là để bảo vệ một thứ gì đó mà không sợ sinh tử, dũng cảm tiến lên phía trước.

- Lâm Động đại ca, muộ hiện nay không sợ bất cứ thứ gì nữa. Để bảo vệ Cửu Thiên Thái Thanh Cung muội không sợ bất cứ kẻ địch nào!

Tô Như mỉm cười, gương mặt nàng hơi ngẩng lên, ánh nắng chiếu xuống tuyệt đẹp.

Ầm!

Phía chân trời, trận pháp ngày càng rung chuyển dữ dội, cuối cùng đã xuất hiện vô số vết rạn nứt.

Đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung đều siết chặt vũ khí trong tay, nguyên lực trong cơ thể trào dâng như thủy triều.

Bùm!

Trước mắt bao đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung, trận pháp phòng hộ cuối cùng của Cửu Thiên Thái Thanh Cung đã nổ tung hoàn toàn, hắc vân cuộn trào.

- Chư vị sư tỷ sư huynh, chúng ta có thể chết nhưng cung môn không thể đổ!

Tô Nhu thấy hắc vân ập tới, nước mắt chảy ra, giọng nói trong trẻo của nàng vang vọng.

Đệ tử Cửu Thiên Thái Thanh Cung mắt lập tức đỏ ngầu rồi cùng trào lên ồ ạt.

- Thân có thể chết, cung môn không thể đổ!

- Giết!

Tiếng hô vang dội khắp trời đất, ánh tịch dương chiếu rọi khiến cảnh tượng thêm thảm thiệt.

Phía chân trời xa, một vài đạo lưu quang đã thi triển tốc độ lên đến cực hạn lao về phía Cửu Thiên Thái Thanh Cung.