Vũ Động Càn Khôn

Chương 122 Phúc không chỉ có một




Dịch: Hoàng Oanh



Trong một gian phòng u tĩnh có những luồng năng lượng ba động mạnh mẽ, Lâm Động ngồi xếp bằng trên giường, những luồng Nguyên Lực mà mắt thường có thể nhìn thấy đang bao quanh hắn, trông như một làn sương mù.



Lâm Động có vẻ rất bình tĩnh, nhưng mà ở trong cơ thể hắn lại không như vậy.



Bên trong đan điền, luồng khí Nguyên Lực đã chiếm cứ hầu hết các vị trí, trong những luồng khí này có hai thuộc tính trái ngược nhau, âm dương nhị khí vốn đối nghịch nhua thì bây giờ đã không còn sự kháng cự, mà bị một tia Nguyên Lực quấn lấy, không ngừng dung hợp.



Lâm Động nhìn chăm chú vào những luồng khí Nguyên Lực đang dung hợp trong đan điền, hắn hiểu cái này đại diện cho việc gì, trong lòng cũng có một chút kích động, nhưng mà ngay sau đó lại bình tĩnh như thường, tinh thần hắn vận chuyển làm cho những luồng khí Nguyên Lực này xoay tròn.



"Ì ùng"



Đồng thời, khi luồng khí Nguyên Lực xoay tròn, Nguyên Lực hùng hậu trong đó cũng phát ra những thanh âm như thác đổ, những luồng hơi nước từ trong cơ thể không ngừng tán phát ra ngoài.



Luồng khí Nguyên Lực xoay tròn với tốc độ càng lúc càng nhanh, càng về sau những thanh âm ì ùng lại càng nhiều, nó xoay tròn làm cho toàn bộ đan điền đều run rẩy.



Khi tốc độ xoay tròn của luồng khí Nguyên Lực tới cực hạn, tốc độ dung hợp của âm dương nhị khí cũng càng lúc càng nhanh.



Âm dương giao hòa, ngưng tụ Nguyên Đan!



Một bước này chính là bước quan trọng nhất trong quan trình ngưng tụ Nguyên Đan!



Lúc này, Lâm Động không dám sơ ý, tất cả tinh thần đều tập trung vào bên trong đan điền.



Trong khi Nguyên Lực đang điên cuồng xoay tròn, thì tốc độ bành trướng của nó cũng giảm bớt, mà khi Nguyên Lực giảm đi, những luồng khí năng lượng ẩm thấp cũng nhanh chóng tràn ra, càng lúc càng nhiều.



Những luồng khí năng lượng ẩm ướt này khác với Nguyên Lực bình thường, trong chúng ẩn chứa âm dương nhị khí hoàn mỹ, trước kia đan điền điên cuồng kháng cự lại âm dương nhị khí thì bây giờ đã dung hợp hoàn mỹ biến thành một loại năng lượng mới cường đại hơn.



"Ô!"



Luồng khí Nguyên Lực nhanh chóng xoay tròn, Nguyên Lực giảm thiểu càng nhanh, sau đó hoàn toàn khô kiệt.



Khi Nguyên Lực khô kiệt, Lâm Động cũng tiến hành bước tiếp theo, hai bàn tay lật một cái, Âm Dương Châu đã hiện ra.



Hiện giờ viên Âm Dương Châu này đã bị Lâm Động hấp thu trong vòng 1 tháng, thể tích của nó đã nhỏ đi rất nhiều, chỉ còn lại một nửa, mà màu sắc đen trắng cũng nhạt dần.



Nhưng mà cho dù có như vậy, năng lượng ẩn chứa trong Âm Dương Châu này cũng tương đối nhiều.



Âm Dương Châu vừa xuất hiện, một cỗ năng lượng tinh thuần như hồng thủy tràn vào trong đan điền của Lâm Động, luồng khí Nguyên Lực lại tiếp tục xoay tròn, biến chúng thành những luồng năng lượng ẩm ướt, bập bềnh bên trong đan điền.



Khi năng lượng của Âm Dương Châu không ngừng dồn vào bên trong được Lâm Động không ngừng luyện hóa, năng lượng ẩm ướt bên trong đan điền càng lúc càng nhiều.



"Răng rắc!"



Dường như đã không còn cách nào hấp thu nữa, trải qua một thời gian khá lâu tiếp theo, viên Âm Dương Châu trong tay Lâm Động đột nhiên vỡ tung, biến thành bụi phấn, hiển nhiên năng lượng trong đó đã bị hấp thu hoàn toàn.



Sau khi hấp thu hoàn toàn viên Âm Dương Châu này, bên trong đan điền của Lâm Động cũng đã tràn ngập những luồng âm dương nhị khí đã được dung hợp.




"Vù"



Cảm giác được những luồng năng lượng ẩm ướt bên trong đan điền đã tràn đầy, Lâm Động mới thoả mãn gật đầu, tâm thần khẽ động, luồng khí Nguyên Lực vốn đang xoay tròn đột nhiên tuôn ra một cỗ hấp lực cực mạnh.



"Ô!"



Khi hấp lực tuôn ra, những luồng năng lượng ẩm ướt như dính chặt lại với nhau, tạo thành một khối không khí!



Trong cái hấp lực này, đa phần những luồng năng lượng ẩm ướt bên trong đan điền đều chui vào trong luồng khí Nguyên Lực, ngay sau đó những luồng năng lượng ẩm ướt đó nhanh chóng biến mất, một giọt dịch thể năng lượng có thể tích cực nhỏ xuất hiện bên trong khối không khí!



Chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi, những luồng năng lượng ẩm ướt kia đã biến thành hơn 10 giọt dịch thể năng lượng!



"Âm dương giao hòa, Nguyên Đan, ngưng!"



Khi năng lượng ẩm ướt ngưng tụ thành dịch thể, trong lòng Lâm Động cũng vang lên một tiếng quát chói tai, ngay sau đó có một bàn tay to lớn vô hình tóm lấy những dịch thể này, nén nó lại, có một vài giọt dịch thể bị nén dung hợp lại với nhau. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



"Ầm ầm ầm!"



Một lực lượng vô hình không ngừng đánh vào khối dịch thể, những giọt dịch thể năng lượng không ngừng bị ép vào dung hợp với nhau!



"Xuy xuy!"



Khi những giọt dịch thể năng lượng bị ép vào nhau, một luồng sức mạnh lớn ép cho chúng hoàn toàn dung hợp, hình thành nên một đan hoàn to bằng nửa đầu ngón tay!




Viên đan hoàn này chỉ to bằng nửa đầu ngón tay, nhưng mà Nguyên Lực ba động trong đó khiến cho tim của người khác phải đập thình thịch.



Đây là hình thái ban đầu của Nguyên Đan!



Một giọt dịch thể năng lượng bắn thẳng lên Nguyên Đan, sau đó nhanh chóng dung nhập, ba động Nguyên Lực càng lúc càng mạnh.



Xuy xuy xuy xuy!



Bên trong đan điền vang lên những âm thanh rất nhỏ, rất nhiều giọt dịch thể năng lượng giống như những ngôi sao xẹt qua bầu trời, như con tiêu thân lao vào Nguyên Đan.



"Ong ong!"



Năng lượng dịch thể bên trong đan điền tuy nhiều nhưng cũng có hạn định, khi giọt dịch thể cuối cùng dung nhập vào trong Nguyên Đan, thân hình Lâm Động run lên một cái, một cảm giác cường đại không cách nào hình dung từ trong đan điền tán phát ra ngoài, lấy hắn làm trung tâm khuếch đại ra xung quanh!



Cái cảm giác cường đại này Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ không thể nào so sánh, đây mới thực chất là một xác, chứ không phải là tăng trưởng về năng lượng!



Tiểu Nguyên Đan Cảnh!



Bước vào cảnh giới này có thể coi là cường giả, nhưng mà cũng chỉ là cường giả phổ thông mà thôi!



Đây là một đẳng cấp khác hẳn với Thiên Nguyên cảnh!




Trong phòng, hai mắt Lâm Động vốn đang nhắm chặt nay đột nhiên mở ra, tinh mang sắc bén tràn ngập trong tròng mắt, nó giống như những mũi nhọn khuếch tán ra xung quanh sao đó biến mất một cách vô hình.



"..."



Lâm Động thở ra một luồng hơi, khẽ mở miệng, một viên đan hoàn từ trong đó bay ra.



Đây chính là Nguyên Đan mà Lâm Động ngưng tụ thành công!



Nguyên Đan hiện giờ đã to bằng ngón cái, hơn nữa màu của Nguyên Đan không còn là màu trắng như trước, hiện giờ nó có màu vàng kim hơi nhạt, tương đối khác so với Nguyên Đan mà Lâm Chấn Thiên ngưng tụ được.



Hơn nữa, bên trên Nguyên Đan này có 8 luồng tinh văn cực nhỏ!



Nguyên Đan 8 sao!



Nhìn tám đạo tinh văn, Lâm Động ngây người, sau một lát mới phục hồi được tinh thần.



Nguyên Đan 8 sao, đây là phẩm chất cao hơn so với Lâm Động dự định, tuy rằng khi ở Địa Nguyên cảnh và Thiên Nguyên cảnh hấp thu Âm Sát Khí và Dương Cương Khí không bình thường, nhưng mà hắn cũng không ngờ phẩm chất Nguyên Đan của mình lại cao như vậy.



Vốn hắn cho rằng, với Âm Sát Khí hấp thu từ cơ thể của Thanh Đàn, Dương Cương Khí hấp thu trong sơn động của mỏ Dương Nguyên Thạch, cộng thêm với Âm Dương Châu, thành quả cuối cùng nhiều lắm cũng chỉ chừng 6, 7 sao, nhưng mà bây giờ lại là Nguyên Đan 8 sao!



"Ha ha!"



Dần dần bình tĩnh lại, Lâm Động kích động cười ha hả, tu luyện lâu như vậy đúng là có hiệu quả tốt!



Hiện giờ hắn đã bước chân vào đại môn của Nguyên Đan cảnh!



Há miệng, Lâm Động thu hồi Nguyên Đan vào trong đan điền, đang muốn đứng dậy thì trong Nguyên Đan cảnh đột nhiên rung lên một cái.



Cái rung này làm cho Lâm Động ngẩn ra, sắc mặt đỏ bừng, thân hình như động kinh co giật, hắn có cảm giác cái tia Tinh thần lực vốn quấn Bản Mệnh Linh Phù nay đã đứt, Bản Mệnh Linh Phù phân thành hai!



Trong Nê Hoàn Cung, Bản Mệnh Linh Phù giờ đã không còn, thay vào đó là hai vật có kích thước giống nhau, cùng có hình linh phù (1), đang nằm yên trong Nê Hoàn Cung, một cỗ Tinh Thần Lực mạnh mẽ từ trong hai cái linh phù đó tuôn ra, sau đó lại nuốt vào.



(1): Hình linh phù: Hình lá bùa



Nhị ấn, đây là tiêu chí của Nhị ấn Phù sư!



Trong lúc Lâm Động thành công đột phá vào Nguyên Đan cảnh, tinh thần lực của hắn cũng có đột phá!



Tiểu Nguyên Đan Cảnh, Nhị ấn Phù sư!



Người ta thường nói "họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai" (2) nhưng mà hiện giờ Lâm Động cảm thấy, họa đâu chẳng thấy, phúc không tới một mình!



(2) Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai: Họa không tới đơn lẻ, phúc không tới hai lần.



Thực lực của Lâm Động hiện giờ đang phát triển với một tốc độ đáng sợ!