Vũ Động Càn Khôn

Chương 160 Thiên Viêm Sơn Mạch




Cảm nhận được Nguyên Lực cuồn cuộn trong kinh mạch, trên khuôn mặt Lâm Động hiện lên sự vui mừng cực độ, hắn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, Nguyên Đan bên trong đan điền ẩn chứa Nguyên Lực hùng hồn, gấp mấy lần so với Tiểu Nguyên Đan Cảnh!



"Không hổ là cảnh giới Tiểu Viên Mãn."



Lâm Động khẽ thở dài một tiếng, chỉ có tự mình kiểm nghiệm Nguyên Lực mới biết nó mạnh tới mức nào, dựa theo hắn cảm nhận, cho dù không thi triển Tinh thần lực, hắn cũng mạnh hơn Lâm Trần 5, 6 lần!



Tuy nói đây chỉ mới bước vào cảnh giới Tiểu Viên Mãn, nhưng Nguyên Đan của Lâm Động là Nguyên Đan 8 sao, độ tinh thuần của Nguyên Lực vượt xa các loại Nguyên Đan khác, chỉ cần dựa vào điều này cũng đã đủ để thắng Lâm Trần, người đã bước được nửa bước chân vào cảnh giới Đại Viên Mãn.



"Với thực lực của ta hiện giờ cho dù gặp phải cường giả Đại Viên Mãn cũng không sợ!"



Khi Lâm Động chưa bước vào cảnh giới Tiểu Viên Mãn, chỉ dựa vào thực lực tam ấn Phù sư và Tiểu Nguyên Đan Cảnh hắn đã có thể giao thủ với Nhạc Sơn, hiện giờ Nguyên Lực hắn đã có bước phát triển không nhỏ, sức chiến đấu đương nhiên là được đề cao, nếu như sau này gặp phải Nhạc Sơn hoặc cường giả Đại Viên Mãn, hắn cũng chẳng cần phải kính cẩn làm gì nữa.



Thở ra một luồng khí trắng, Lâm Động nắm chặt tay, tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ đợi khởi hành.



"Lúc này ta muốn nhìn xem Cổ Mộ Phủ có gì mà hấp dẫn nhiều cường giả tới vậy?!"



Từ sau khi thuận lợi đột phá tới cảnh giới Tiểu Viên Mãn, thời gian tiếp theo Lâm Động cũng không được ra ngoài dạo chơi, tần suất bạo phát của Âm Sát khí trong cơ thể Thanh Đàn càng lúc càng nhiều, đa phần hắn đều ở bên cô gái nhỏ bị sát khí hành hạ.



Trong mấy ngày này, đám người đến từ dòng họ Lâm cũng ở trong Lâm gia, nhưng mà do có lần trước nên không ai dám kiêu ngạo với đám tiểu bối Lâm gia nữa, bởi vậy trong thời gian này tương đối yên tĩnh.



Tới ngày thứ 3, khi mặt trời vừa ló rạng, Viêm Thành lại một lần nữa sôi sùng sục, trong mấy ngày nay, tin tức Cổ Mộ Phủ đã lan tỏa với một tốc độ khủng bố.



Viêm Thành cách Thiên Viêm Sơn Mạch không xa cho nên không ít người đều đổ dồn tới thành thị này, họ chỉnh đốn đội ngũ, kết thành bè phái kéo tới Thiên Viêm Sơn Mạch. Bạn đang đọc truyện tại -



Mộ phủ của cường giả Niết Bàn có một sức hấp dẫn cực lớn đối với bất cứ ai.



Ai cũng hiểu, dù cho một người có là phế vật, nhưng lại may mắn chiếm được Niết Bàn Tâm, vậy thì người đó sẽ có tiềm lực bước vào Tạo Hóa Cảnh, đây chính là khả năng thay đổi số phận của một con người.



Chỉ cần có thể bước vào Tạo Hóa Tam Cảnh thì có thể trở thành thế lực một phương, dù sao, mạnh như Huyết Lang Bang, Vạn Kim Thương Hội mà cũng làm gì có cường giả Tạo Hóa Cảnh, thế mới biết Tạo Hóa Cảnh khó bước vào tới mức nào.



Trong lúc Viêm Thành đang náo nhiệt, trong tiền viện của Lâm gia, Đào lão tiên sinh cùng với đám người của dòng họ Lâm đã chuẩn bị hoàn tất, khi Lâm Động tới đây, họ chuẩn bị khởi hành.



"Ha hả, nếu mọi người đã đến đông đủ, vậy thì chúng ta bắt đầu khởi hành."



Đào lão tiên sinh liếc mắt nhìn Lâm Động, sau đó dừng lại trên người Tiểu Viêm, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc vô cùng, không ngờ Lâm Động lại có một sủng vật cường hãn tới mức này.



"Động nhi, tất cả cẩn thận."



Lâm Khiếu vỗ vỗ vai Lâm Động, thân thiết nói.



"Yên tâm đi, phụ thân."



Lâm Động cười cười, sau đó ngồi lên lưng Tiểu Viêm, nói: "Đào lão tiên sinh, đi thôi."



Trải qua ba ngày này, Lâm Động đã biết, vị Đào lão tiên sinh này vốn mang họ Đào, là một vị Cung Phụng của dòng họ Lâm.



"Cáo từ."



Nghe thấy Lâm Động nói vậy, Đào lão cười cười, quay sang chắp tay với đám người Lâm Chấn Thiên, sau đó liền lên ngựa, dẫn đầu đoàn người lao đi, đám người Lâm Trần, Lâm Khả vội vàng đuổi theo.



Lâm Động phất phất tay với đám người Lâm Chấn Thiên, vỗ nhẹ lưng hổ, Tiểu Viêm gầm lên một tiếng, trực tiếp hóa thành một cái bóng đỏ, một cỗ tinh phong theo đó tỏa ra.



Nhìn thân ảnh của Lâm Động dần biến mất, đám người Lâm Chấn Thiên nhìn nhau cười, bọn họ đương nhiên hiểu, tiềm lực của Lâm Động đã vượt xa khỏi Viêm Thành, chỉ có tiếp xúc và tôi luyện nhiều hơn với cường giả bên ngoài, Lâm Động mới có thể vươn tới đỉnh cao nhất.



Thiên Viêm Sơn Mạch chính là biên giới ngăn cách giữa hai tòa thành thị, dãy núi này cực kỳ dài, có khi bằng cả một nửa diện tích của Thiên Đô Quận, nói nó là đệ nhất sơn mạch của Thiên Đô Quận cũng không quá đáng.



Thiên Viêm Sơn Mạch có vô số yêu thú, càng xâm nhập vào sâu, cho dù là cường giả Tạo Hóa Tam Cảnh chỉ cần sơ sẩy cũng khó mà bảo toàn tính mạng, bởi vậy lúc bình thường ngoại trừ một số đội mạo hiểm tiến vào giết yêu thú thì có rất ít người tiến vào Thiên Viêm Sơn Mạch.



Đương nhiên, sau khi tin tức Cổ Mộ Phủ bị truyền ra, cho dù có vô số nguy hiểm, nhưng vẫn có rất nhiều người bắt đầu kéo nhau và bên trong dãy núi.



Cho nên, chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, một Thiên Viêm Sơn Mạch vắng vẻ đã biến thành một thắng địa du lịch, trong dãy núi thường xuyên xuất hiện những bóng người qua lại.



Trong số dòng người khủng bố tiến vào dãy núi, không ai biết có bao nhiêu người trở thành mồi của yêu thú, nhưng mọi người đều hiểu, muốn đi qua Thiên Viêm Sơn Mạch tới vị trí Cổ Mộ Phủ, nếu không phải là cường giả thì kiểu gì cũng bị yêu thú giết hoặc là bị người khác bắn lén mà chết.




Viêm Thành cách Thiên Viêm Sơn Mạch chừng 1 ngày đường, cho nên khi đoàn người Lâm Động chạy tới biên giới của dãy núi, sắc trời đã dần tối, trong lúc mơ hồ có thể nhận ra một số đống lửa trại trong rừng.



"Hôm nay chúng ta dựng trại ở ngoài Thiên Viêm Sơn Mạch, ngày mai sẽ khởi hành tiến vào bên trong."



Đào lão nhìn thoáng qua sắc trời, sau đó giơ tay làm hiệu cho đoàn người phía sau dừng lại, nói.



Không ai phản đối ý kiến này, Lâm Trần phân phó người dựng trại, chẳng bao lâu sau những cái lều trại nhỏ nhắn đã xuất hiện.



"Đào lão tiên sinh, tin tức Cổ Mộ Phủ truyền ra lâu như vậy rồi, hiện giờ chúng ta mới đi có chậm không?"



Trong lúc nghỉ ngơi, Lâm Động cười hỏi.



Sau khi tới Thiên Viêm Sơn Mạch, hắn mới hiểu được nơi này đã thu hút bao nhiêu người tới, người tới như biển, nếu như tràn vào trong Cổ Mộ Phủ, vậy thì một cái lông cũng chẳng sót lại?



"Ha hả, yên tâm, vị cường giả Niết Bàn Cảnh kia đã bố trí một đạo năng lượng phong ấn bên ngoài Cổ Mộ Phủ, tuy nói đã qua nhiều thời gian, phong ấn hơi giảm một chút, người may mắn có thể chạy vào trong, nhưng cũng không thể vào sâu, còn người bình thường lại không có năng lực phá vỡ phong ấn."



Đào lão cười nói.



"Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn cũng không được?"




Lâm Động nhíu mày, hiển nhiên hắn không ngờ tới, muốn vào Cổ Mộ Phủ lại phiền phức như vậy.



"Không được, chí ít cũng phải là cường giả Tạo Hóa Tam Cảnh."



Đào lão lắc đầu, chợt cười nói:



"Chẳng nhẽ ngươi tưởng dòng họ Lâm chỉ phái mấy người chúng ta tới Cổ Mộ Phủ? Chúng ta chỉ là đám người đi dò đường thôi, cường giả chân chính sẽ tới sau, chính họ mới là người phá vỡ phong ấn."



"Cường giả Tạo Hóa Tam Cảnh..."



Nghe thấy Đào lão nói như thế, sắc mặt Lâm Động hơi đổi, tuy rằng hắn đã sớm dự đoán Cổ Mộ Phủ sẽ hấp dẫn một số cường giả chân chính, nhưng khi nghe thấy loại cường giả này, hai tay hắn vẫn phải nắm chặt lại.



"Lúc trước mình còn nghi ngờ thực lực của họ, hóa ra họ chỉ là quân tiên phong."



Lâm Động cười khổ một tiếng, dòng họ Lâm không hổ là một con quái vật lớn tiếng tăm lừng lẫy ở Đại Viêm vương triều, chỉ một cái Cổ Mộ Phủ mà đã phái ra vô số cường giả.



"Vậy thì lần này các trưởng lão phái ai dẫn đoàn tới tranh đoạt Cổ Mộ Phủ?"



Trong lúc Lâm Động cười khổ, Lâm Phong đột nhiên hiếu kỳ hỏi.



"Ha hả, còn có thể là ai nữa, chẳng nhẽ các ngươi không đoán được hay sao?"



Nghe vậy, Đào lão cười nói.



"Lẽ nào…"



Thấy Đào lão nói thế, bọn người Lâm Trần ngẩn ra, ngay cả Lâm Khả cũng tỏ vẻ kinh hãi:



"Là Lâm Lang Thiên đại ca?"



"Lâm Lang Thiên!"



Lâm Động đang đi bộ bỗng nhiên dừng bước, hai tay nắm chặt, trong mắt lóe lên sự điên cuồng, tim đập như đánh trống.



Cái tên này... sáu năm trước hắn đã khắc ghi ở trong lòng!



Chỉ cần mấy ngày sau, hắn đã có thể gặp mặt người hắn oán hận trong suốt 6 năm trời!



Lâm Lang Thiên!