Vũ Động Càn Khôn

Chương 919: Khống chế Thiên Thi




Trong một căn phòng rộng rãi, Lâm Động lấy Hải Vương Linh Thảo ra đưa cho Mộ Linh San:

- Cầm lấy đi, dùng nó để giải trừ phong ấn trên người muội!

Mộ Linh San nhận lấy, ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng, cười hi hi nói:

- Cuối cùng cũng tìm được! Hừ! Đợi khi giải trừ được phong ấn, nếu gặp lại bọn Huyết Ma Sa Tộc đó nữa, nhất định phải nhổ hết răng bọn chúng đi!

Lâm Động cười nói:

- Trước lúc đó thì chúng ta còn có việc khác!

- Chúng ta đi cướp Ngân tháp à?

Ánh mắt Mộ Linh San sáng lên, sau đó phấn khích xán lại gần:

- Được thôi! Được thôi! Hắn ta rất đáng ghét, chúng ta cướp đồ cho hắn tức chết!

Lâm Động nhìn cô bé chỉ sợ thiên hạ không loạn này, cảm thấy dở khóc dở cười, xoa đầu cô bé, nói:

- Muội cứ giải trừ phong ấn trước đi! Muốn cướp cũng không phải đơn giản, phải tính kế lâu dài!

- Ừm!

Mộ Linh San gật đầu, cô bé cũng hiểu, nếu không giải trừ phong ấn thì với thực lực hiện tại mà đi cướp đồ cùng với Lâm Động thì chỉ thành gánh nặng mà thôi.

Mộ Linh San vung tay, Sinh Tử Quan Cái hiện ra, cô bé nhảy lên trên, ánh sáng màu lam tỏa ra từ trong cơ thể, Hải Vương Linh Thảo cũng phát ra thứ ánh sáng xanh lục.

Khi Mộ Linh San thúc động nguyên lực trong cơ thể thì nơi cánh tay có huyết quang hiện lên, một đầu Sa Ngư huyết sắc hiện ra, những chiếc răng sắc nhọn cắn chặt lấy cánh tay Mộ Linh San, huyết quang xâm thực hòng ngăn chặn sự vận chuyện nguyên lực trong cơ thể cô bé.

Mộ Linh San cắn môi, thủ ấn biến hóa, Hải Vương Linh Thảo biến thành lục quang chảy vào cơ thể và tấn công đạo huyết quang kia.

Hải Vương Linh Thảo rất có tính khắc chế với phong ấn, những nơi lục quang đi qua, huyết quang không ngừng bị ép phải thoái lui. Đầu Sa Ngư vốn còn giễu võ dương oai giờ đã yếu ớt đi nhiều.

- Quả nhiên có tác dụng!

Lâm Động vui mừng nhìn thấy cảnh đó, xem ra đúng là Hải Vương Linh Thảo có hiệu quả với việc hóa giải phong ấn. Hắn cũng thở phào, dù sao Mộ Linh San hồi phục được thực lực cũng là sự trợ giúp rất lớn sau này.

- Ta cũng phải nhân lúc này khống chế Thôn Phệ Thiên Thi thôi!

Lâm Động cười khẽ, hắn vung tay lên, Phần Thiên Đỉnh bay ra rồi hắn chui vào trong. Dù sao khi dùng đến Thôn Phệ Tổ Phù, hắn vẫn phải cẩn thận một chút.

o0o

Không gian bên trong Phần Thiên Đỉnh hiện giờ đã trầm ổn và rộng rãi hơn trước. Ở tám phương vị trên không trung tỏa ra một thứ năng lượng cường đại không ngừng củng cố không gian này.

Phần Thiên Đỉnh sau khi có tám cái Phần Thiên Môn đã được cường hóa hơn trước không ít!

Lâm Động nhìn xung quanh rồi búng tay, một cỗ quan tài thủy tinh hiện ra, trong quan tài là cái xác khô đứng im lìm.

Lâm Động chạm tay vào cỗ quan tài, nguyên lực bắn ra đánh vỡ quan tài để lộ ra hoàn toàn cái xác khô đen sì kia.

Lâm Động quan sát cái xác với vô số vết rách như bị móng vuốt cào rách, đặc biệt là chỗ lưng có một cái hố sâu bằng nắm tay, có thể thấy, trước đây rất lâu, nó đã trải qua một trận đại chiến ác liệt!

Lâm Động nghĩ ngợi một chút, cong tay bắn một đạo nguyên lực lên cái xác khô.

Thế nhưng cái xác đó không hề có chút động tĩnh, chỉ là khi kình phong bắn tới, bề mặt nó hiện lên một hình hoa văn hắc quang, lóe lên một cái lập tức hóa giải công kích của Lâm Động.

- Quả nhiên là lực thôn phệ!

Lâm Động lẩm bẩm, hắn đã quá quen với lực thôn phệ, đương nhiên biết rằng nguyên lực của hắn khi chạm vào cái xác đã bị thôn phệ rồi!

- Nham, ta nên khống chế nó thế nào?

Lâm Động hỏi, tuy hiện giờ hắn là chủ nhân của Thôn Phệ Tổ Phù, nhưng vẫn chưa thể vận dụng được như Thôn Phệ Chủ. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Tâm thần chìm sâu vào Thôn Phệ Tổ Phù, vận chuyển lực thôn phệ vào trong nó rồi ngưng tụ Thôn Phệ Lạc Ấn là được!

Nham nói.

Lâm Động nghe vậy, khẽ gật đầu đưa tay ra, hắc quang tụ lại trên bàn tay biến thành một cái vòng ánh sáng màu đen, sau đó đầu ngón tay khẽ chạm vào chỗ ngực của cái xác.

Uỳnh!

Khi ấy lại có một hình hoa văn ánh sáng tỏa ra, có điều lần này khi ánh sáng của lực thôn phệ chạm đến tay Lâm Động thì đã bị lực thôn phệ trên tay hắn chặn lại.

Phụt!

Hai luồng lực thôn phệ đan xen vào nhau, sau đó Lâm Động cảm nhận được rõ ràng tâm thần của hắn đang thuận theo nơi tiếp xúc, đi vào Thôn Phệ Thiên Thi không chút khó khăn.

Đúng lúc ấy, tầm mắt hắn biến đổi, sau đó hắn nhìn thấy mình đang ở trong một bầu trời sao bao la.

Sự thay đổi này khiến Lâm Động hơi giật mình, nhưng rồi rất nhanh hắn tỉnh lại, hiển nhiên cảnh tượng này là ảnh tượng tinh thần mà ai đó để lại trong Thôn Phệ Thiên Thi.

Lâm Động đứng trên không trung đột nhiên cảm giác được gì đó, ngẩng đầu lên thì đồng tử co lại, chỉ lại phía xa trên đỉnh đầu có một đường nứt màu đen to hàng trăm vạn trượng. Nó giống như một thung lũng ở trên trời, ở nơi tối tăm cuối tầm mắt lan tỏa ra một luồng khí tà ác khó lòng hình dung nổi.

Vút!

Khi đó ở phía xa đột nhiên có tiếng xé gió, một thân ảnh được hắc quang bao bọc bay tới. Quanh thân ảnh đó có lan tràn đầy những cái hắc động nhỏ, từng vòng xoáy hắc quang hình thành rồi lại tan đi.

- Khe nứt Vị diện!

Thân ảnh trong hắc quang đó nhìn vết nứt khổng lồ lẩm bẩm nói.

Từ thứ lực thôn phệ hùng hồn tỏa ra từ thân ảnh đó, Lâm Động nhận ra, đó chính là Thôn Phệ Chủ!

Phía sau Thôn Phệ Chủ là một thân ảnh khác không hề động đậy, nhìn kỹ thì đó chính là Thôn Phệ Thiên Thi mà Lâm Động đang có được.

- Ta cũng muốn xem xem, rốt cuộc các ngươi là thứ gì?

Thôn Phệ Chủ nhìn khe nứt kia, sau đó biến thành hắc quang bay thẳng vào khe nứt, phía sau là Thôn Phệ Thiên Thi bám sát theo.

Vút!

Lâm Động nhìn hai thân ảnh đó, da đầu bất giác tê dại, phía sau khe nứt đó có lẽ là đại bản doanh của Dị ma, Thôn Phệ Chủ cũng thật có bá khí, dám xông thẳng vào!

Ầm ầm!

Không lâu sau, từ bên trong khuếch tán ra hắc quang tà ác, cả không gian như trở nên ảm đạm.

Sự chấn động không kéo dài lâu, một tiếng gầm kinh thiên động địa vọng ra từ khe nứt. Sau đó Lâm Động nhìn thấy một bàn tay khổng lồ hàng mấy vạn trượng lướt qua khe nứt, năng lượng đáng sợ lan tỏa, cuối cùng một hắc ảnh bay ngược ra phía sau, chính là Thôn Phệ Chủ!

Thôn Phệ Chủ lấy lại thăng bằng, ánh mắt nhìn khe nứt đầy ngưng trọng, sau đó quay người đi.

Vút!

Nhưng ngay lúc đó, từ trong khe nứt thò ra một ngón tay khổng lồ điểm lên không trung, một chùm hắc quang bắn thẳng về phía Thôn Phệ Chủ!

Ầm!

Thôn Phệ Chủ cũng không quay lại đón đỡ, chỉ là khi chùm hắc quang sắp bắn tới người thì Thôn Phệ Thiên Thi đột nhiên xông lên, dùng thân thể của mình hứng trọn chùm hắc quang!

Xoẹt!

Thôn Phệ Chủ sau vài lần di chuyển đã nhanh chóng rời đi, còn Thôn Phệ Thiên Thi thì toàn thân tối lại, rồi rơi thẳng xuống biển sâu!

Khi Thôn Phệ Thiên Thi rơi xuống, cảnh tượng trước mắt bỗng dừng lại, tâm thần của Lâm Động rời khỏi nơi đó. Hắn mím môi, xem ra Thôn Phệ Thiên Thi này là vì đỡ đòn cho Thôn Phệ Chủ nên mới bị hủy thành thế này!

Cảnh tượng từ thời Viễn Cổ thật khiến người ta chấn động.

Lâm Động khẽ thở dài, ngón tay bao bọc bởi hắc quang lướt qua trán Thôn Phệ Thiên Thi, một đạo phù văn hiện ra rồi dần biến mất.

Khi phù văn hình thành thì Lâm Động cũng cảm nhận được rõ ràng dường như hắn đã khống chế thành công Thôn Phệ Thiên Thi rồi!