Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1148




Trên đài chiến đấu, Lâm Lăng lạnh lùng nhìn tên võ giả Mạn Thạch tộc hộc máu ngã xuống đất.  

Quá chậm rồi.  

Nếu như cứ đánh người một như thế này thì quá chậm. Cho dù bọn họ có chia đều nhau đánh thì mỗi người ít nhất sẽ phải đấu với ít nhất hơn 30 đối thủ nằm trong top 100 của bảng xếp hạng.  

Hiện tại, Lâm Lăng và Trần Tấn đã đánh được gần 10 tên võ giả dị tộc.  

Phía sau vẫn còn hơn 90 kẻ địch nữa. Với số lượng như vậy, chỉ cần nghe thôi cũng khiến da đầu run hết cả lên!  

Nhưng vì quy tắc đã đặt ra là như vậy nên hắn cũng không còn cách nào khác. Chỉ sợ gọi sủng vật ra xuất chiến sẽ vi phạm quy tắc. Lâm Lăng không muốn làm loại chuyện kiểu kiếm củi ba năm thiêu một giờ như thế.  

Cách duy nhất hiện giờ chỉ có thể là giết hết một loạt để tiến tới đích cuối cùng là đứng đầu bảng xếp hạng!  

“Phải tốc chiến tốc thắng thôi.”  

Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Lăng nheo mắt lại và phi thân lên đài chiến đấu thứ 5.  

Kẻ địch mà hắn đối đầu bây giờ cũng vẫn là võ giả của Mạn Thạch tộc. Vì đã biết được điểm yếu của đối thủ nên Lâm Lăng nhanh chóng tấn công.  

Trận chiến nhanh chóng diễn ra, một lực công kích cuồng bạo phát ra khiến cho đối thủ ngã xuống đất không dậy nổi.  

Ngay sau đó là đài chiến đấu thứ 7.  

Đài chiến đấu thứ 8.  

Đài chiến đấu thứ 9…  

Tốc độ giết kẻ địch của Lâm Lăng càng ngày càng nhanh. Không ngừng xông lên như thế chẻ tre, hắn quét sạch từng đài chiến đấu một và đi thẳng một mạch tới lưng chừng núi.  

Tất cả những võ giả dị tộc đối mặt với hắn đều bị đánh bại bởi cây trường thương của hắn. Một thương một hỏa một hỏa phối hợp với lực công kích mạnh mẽ tạo nên thế công đầy uy lực. Trong suốt quá trình đó, Lâm Lăng thậm chí còn có rất nhiều quân bài chưa lật.  

Tuy nhiên chiến đấu với cường độ cao như vậy, tốc độ tiêu hao năng lượng cũng nhanh tới mức kinh khủng. Mặt khác ở bên Trần Tấn và Lạc Hằng sử dụng năng lượng một cách hợp lý và cũng tiến đến lưng chừng núi cùng với Lâm Lăng. Thế nhưng nhìn qua trông sắc mặt của bọn họ tái nhợt như vậy, có vẻ như bọn họ cũng tiêu hao không ít năng lượng.  

May mà trước đó ở trong hang rồng, bọn họ đã nhặt được rất nhiều bảo vật quý hiếm. Giờ phút này, cuối cùng linh thực có thể phát huy tác dụng. Trong lúc đẩy lùi đối thủ, đám người Lâm Lăng nhân cơ hội lấy ra một cây Linh Vân thảo nhét vào miệng. Trong quá trình nhai nuốt, vị ngọt của cây cỏ hóa thành linh lực thuần khiết chảy đến tứ chi và xương cốt toàn thân và nhanh chóng bổ sung năng lượng.  

“Ba tên kia đúng là chẳng khác nào quái vật!”  

Nhóm võ giả trên đài chiến đấu phía trên ngọn núi đều vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này.  

Hiển nhiên bọn họ cũng không ngờ rằng ba tên này lại mạnh như vậy. Còn chưa tới một canh giới đã giết tới lưng chừng núi.  

Mấy đối thủ gặp phải họ đều không chịu nổi một kích. Nếu như cứ tiếp tục như thế này thì những người đang xem như bọn họ sắp phải đối mặt với đám người Lâm Lăng.