*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cảm nhận được mũi tên kia tràn ngập ra dao động năng lượng hùng mạnh, ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, cảm nhận được sự nguy hiểm tột độ.
Đối mặt với võ học hung hãn của tộc Tinh Linh, nếu hắn dùng Hỏa Lân Long Thương để đối kháng thì phần thắng sẽ cực kỳ xa vời!
Lâm Lăng biết điều này, vì thế bàn tay lập tức lật qua, đổi vũ khí thành Phệ Long Kiếm.
Khí đen lạnh lẽo nồng đậm đột nhiên bùng nổ, tràn ngập một luồng kiếm ý mạnh mẽ.
Xẹt xẹt xẹt——!
Hắn vung mạnh thanh kiếm đen, từng kiếm khí sắc bén theo đó mà bùng nổ, trong ánh kiếm đáng kinh ngạc kia ẩn chứa sát khí trí mạng rất mạnh.
“Kiếm ý thật mạnh!” Thấy thế, đồng tử trong mắt Vân Minh hơi co rụt lại.
Kiếm Tảo Bát Hoang.
Nhất Kiếm Liệt Thương Khung!
Kiếm quyết của Lâm Lăng biến ảo, kiếm ý hùng hồn điên cuồng dâng trào.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủn đã ngưng tụ ra một bóng kiếm khổng lồ màu đen. Hơn nữa, dưới sự thêm vào của ánh lửa, chỉ thấy trên bóng kiếm có một long văn lửa quanh quẩn, truyền ra từng tiếng động trầm thấp.
Khí thế làm người ta sợ hãi kia hoàn toàn không thua kém gì thế công võ học của tộc Tinh Linh.
“Kiếm thức này thật sự có tư cách đón lấy một mũi tên của ta.”
Vân Minh tập trung nhìn lại, nhìn chằm chằm vào kiếm chiêu mà Lâm Lăng thi triển ra, khóe miệng hắn ta chậm rãi nhếch lên. Hắn ta không cần nhiều lời nữa, ánh mắt trở nên lạnh thấu xương, ngón tay đang giữ dây cung đột nhiên thả ra.
“Vèo ——!”
Vào khoảnh khắc mũi tên bảy màu bắ n ra, hình thể của nó nhanh chóng bành trướng, lại biến ảo thành mũi tên khổng lồ to hơn mười trượng. Sau đó nó mang theo khí thế kh ủng bố cực kỳ hùng hồn, hung hăng bắn về phía Lâm Lăng.
“Trảm!” Ánh mắt Lâm Lăng đanh lại, Phệ Long Kiếm trong tay chém thẳng xuống.
Ngay sau đó, cả người Lâm Lăng và kiếm dung hợp vào bóng kiếm màu đen kia, mang theo khí thế như gió như sấm sét mà xé rách hư không, ầm ầm chém tới mũi tên khổng lồ bảy màu đang phóng tới!
Dưới vô số ánh mắt khiếp sợ, hai thế công đáng sợ va chạm thật mạnh ở giữa không trung.
“Phanh ——!”