Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1187




Nhưng thoáng chốc, lại bị tay trái Lâm Lăng nắm lấy thân cây thương, chợt kéo mạnh. Thân thể Mặc Thương, trực tiếp mạnh mẽ bị kéo tới.  

Lâm Lăng thuận thế nâng đầu gối lên, nặng nề đâm vào bụng hắn!  

Phịch!  

Nhân cơ hội va chạm này, Lâm Lăng điều động gần mười luồng linh lực trong cơ thể, hình thành lực chấn động kh ủng bố, đột nhiên toàn diện bộc phát ra.  

Oanh ——!  

Lực chấn động mãnh liệt như thủy triều, tựa như một đám mãnh thú Hồng Hoang đang chạy tới, hung hăng đụng vào bảo giáp hộ thể.  

Bang bang bang...!!!.  

Trong lúc quang mang kịch liệt run rẩy, đúng là truyền ra từng trận tiếng nổ tung.  

Bảo giáp hộ thể tuy rằng vẫn còn, nhưng nếu nhìn kỹ liền có thể phát hiện, mặt ngoài lân giáp trên đó đã lộ ra vài dấu hiệu vỡ vụn.  

Nhận thấy được điều này, Lâm Lăng lại nâng đầu gối lên nặng nề đâm lên.  

Phịch!  

Kèm theo một tiếng nổ nặng nề, phía trên bảo giáp hộ thể lại xuất hiện thêm vài vết nứt.  

Lâm Lăng vô cùng hiểu, chỉ có đem nhuyễn giáp này phá bỏ mới có thể tăng thêm phần thắng.  

Nếu không, đợi lát nữa tên này làm cho bản thân thở hổn hển, nhất định càng thêm khó giết hắn.  

"Đồ khốn nạn!"  

Lúc này, Mặc Thương hiển nhiên bị bức đến nóng đỏ cả mắt.  

Nhưng đánh cận chiến, trường thương căn bản không có cách nào phát huy ra hết ưu thế, hơn nữa lúc này cây thương bị Lâm Lăng gắt gao bắt được căn bản không rút ra được.  

Ánh mắt hắn tàn nhẫn, trực tiếp vứt bỏ trường thương trong tay, nắm chặt nắm đấm nện vào ngực Lâm Lăng.  

Nhưng mà, dường như trong đầu Lâm Lăng có ý định không cho hắn dễ dàng thoát thân, trực tiếp ngăn cản một quyền này sau đó trở tay lại cầm lấy cổ tay của đối phương.  

Phụt!  

Lực lượng mạnh mẽ trùng kích vào lồ ng ngực, một ngụm máu tươi nhất thời từ trong miệng Lâm Lăng phun ra.  

"Tới phiên của ta!"  

Khóe miệng Lâm Lăng đầy máu nhếch lên, đồng thời cũng ra một quyền hung hăng nện vào lồ ng ngực Mặc Thương.  

Phụt!  

Long Lân quyền ẩn chứa lực chấn động, theo đó đập đi, trên bảo giáp hộ thể lại xuất hiện thêm vài vết nứt.  

"Tên điên!!"  

Nhìn nụ cười giống như ác ma của Lâm Lăng, trong lòng Mặc Thương nhảy dựng lên, bàn tay mạnh mẽ thò ra trực tiếp nắm lấy cổ họng Lâm Lăng.  

Nếu tên này tính toán lấy thương đổi thương, vậy hắn cũng sẽ không có chút yếu thế nào.  

"Xuy xuy!!"