Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 237




“Tuy có thể luyện đúc mọi loại binh khí, nhưng nếu sau đó vật liệu có thuộc tính năng lượng bất đồng thì không có cách nào phát huy ra trình độ hoàn mỹ.”  

“Nếu như lần này ngài lấy ra vật liệu thuộc tính Hỏa thì lão phu tự tin có thể đúc thành Linh bảo ngươi muốn.”  

Nghe thấy lời này, Lâm Lăng hơi kinh ngạc. Hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới luyện đúc binh khí còn phải để ý chuyện này.  

Mà tất nhiên hắn không có khả năng đúc luyện tạm bợ loại bảo vật thiên địa này, nhưng hiện giờ bảo hắn đi tìm Linh Đúc Sư Lôi hệ thì phải tìm ở đâu chứ?  

Huống chi cuộc thi Bách Viện sắp diễn ra, căn bản không có đủ thời gian.  

“Nếu Lĩnh Chủ các hạ muốn theo đuổi hoàn mỹ, lão phu có thể giới thiệu một vị Linh Đúc Sư thích hợp cho ngài.”  

Trần đại sư cũng không muốn lãng phí bảo vật quý giá như thế, lập tức cười nói: “Ta có một sư huynh, là Linh Đúc Sư tu luyện khí thuật Lôi hệ.”  

“Nhưng hắn ở thành phố Võ Lăng cách nơi này rất xa.”  

Hả? Thành phố Võ Lăng?  

Nghe thấy câu sau, trong lòng Lâm Lăng khẽ rung động.  

Nửa năm trước khi rời khỏi học viện Thiên Diễn, hắn nhớ viện trưởng Ứng Nguyên Tử từng nói địa điểm tổ chức cuộc thi Bách Viện chính là thành phố Võ Lăng.  

Nếu vậy thì hành trình luyện đúc lần này cũng rất tiện đường. Chẳng qua hắn vốn dự tính mười ngày sau mới xuất phát, nay chỉ có thể lên đường sớm hơn dự kiến.  

“Được, vậy làm phiền Trần đại sư giới thiệu cho.” Lâm Lăng lập tức vui vẻ đồng ý.  

“Trước khi đi, ngươi nên chuẩn bị trước những vật liệu này thì có thể tiết kiệm không ít phiền phức.”  

Trần đại sư nói xong thì bảo người phục vụ lấy giấy bút tới, dứt khoát viết ra hơn mười loại vật liệu.  

Lâm Lăng nhận lấy trang giấy, cúi đầu nhìn lướt qua, tuy chủng loại vật liệu đa dạng, nhưng cũng không phải quá quý hiếm, với mạng lưới thương nghiệp hiện tại của thành phố Hỗn Loạn thì muốn gom đủ tất cả vật liệu cũng không phải chuyện khó.  

“Đa tạ.”  

Lâm Lăng nói tiếng cảm ơn xong thì không tiếp tục nán lại mà trực tiếp rời khỏi Vạn Long Các.  

Trở lại phủ lĩnh chủ, Lâm Lăng lập tức giao toàn bộ chuyện thu gom vật liệu cho Bạch Lân đi xử lý.  

Không thể không nói, hiệu suất làm việc của Bạch Lân thật sự đáng khen, không đến một ngày mà hắn ta đã gom đủ.  

Cứ như vậy, sau khi Lâm Lăng dặn dò một ít quy hoạch phát triển của thành phố trong khoảng thời gian kế tiếp thì sáng sớm hôm sau, hắn dẫn theo Tiểu Bạch khởi hành đi đến thành phố Võ Lăng.  

Trên không trung, Lâm Lăng cưỡi một con Thiết Chủy Ưng, hăng hái bay đi.  

“Cuộc thi Bách Viện, Lâm Lăng ta tới đây!”  

Nhìn phía chân trời rộng lớn nơi xa, ánh mắt Lâm Lăng chớp động.  

Thật ra trong lòng hắn cũng có chút chờ mong đối với cuộc thi Bách Viện sắp đến. Từ khi bước vào giới võ tu đến bây giờ, hắn chưa bao giờ thật sự tham gia cuộc thi đấu nào cả.   

Mà cuộc thi lần này gần như hội tụ tất cả người tài tuổi trẻ các viện phủ khắp đại lục Thương Khung, quả thật là cơ hội để hắn kiểm tra thành quả tu luyện của mình.  

...  

Học viện Thiên Diễn, đại điện của viện trưởng.  

Lúc này sắc mặt của Ứng Nguyên Tử hơi nặng nề, nhìn Ngô Trì đạo sư trước mắt mà nhíu mày hỏi: “Lâm Lăng còn chưa về viện?”