Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 309




Vì trường thương Tử Trúc Trúc có linh tính, ngay lập tức hóa thành một tia chớp quét qua, rất ngoan ngoãn bám vào tay Lâm Lăng.  

“Phanh!”  

Tay Lâm Lăng cầm trường thương, dậm chân thật mạnh, cùng với một âm thanh trầm đục vang lên, ánh sáng chói mắt này vừa mới biến mất hơn một nửa.  

Cúi đầu nhìn trường thương trong tay, trong mắt hắn ngay lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc.  

Lại thấy trường thương Tử Trúc lúc này, so với trước kia lúc chưa dung hợp thương linh, thì vẻ bên ngoài đã thay đổi rất nhiều.  

Lộ rõ nhất là thân của thương, dưới sự tôi luyện lôi đình, ở bên ngoài hiện ra một lớp vảy mịn, màu sắc cũng đậm hơn. Cầm nó trên tay, có thể cảm ứng được một luồng sấm sét vô cùng nồng đậm. Một khi thi triển, tất nhiên sẽ tạo được tiếng vang vô cùng lớn!  

“Tốt!”  

Lâm Lăng thầm gật đầu, trong lòng cảm thấy hài lòng với thu hoạch lần này.  

Chợt, hắn xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía đoàn kiếm linh bên tay trái, lại cảm thấy có chút nhỏ bé.  

Dù sao bây giờ hắn đã có Phệ Long Kiếm, nếu luyện đúc thêm trường kiếm, đem hai thứ này dung hợp, chỉ lãng phí tinh lực mà thôi.  

“Chủ nhân, xin hỏi có thể tặng ta kiếm linh được không?”  

Đúng lúc này, một âm thanh trầm thấp ở trong đầu Lâm Lăng vang lên.  

Ma long?  

Trong mắt Lâm Lăng hiện lên vẻ kinh ngạc, dò hỏi: “Ngươi dùng làm gì?”  

“Nuốt.”  

Long linh đáp lại trong giây lát, âm thanh như ẩn chứa chút đói khát.  

Nghe được lời này, sắc mặt Lâm Lăng hơi giật mình.  

Tất nhiên cũng cũng không nghĩ tới, bây giờ làm Ma Long, thế mà lại còn đi cắn nuốt những linh thể khác.  

Vốn dĩ ban đầu hắn định giữ lại, chờ lúc nào đó đi ra ngoài thì đưa cho Tiểu Bạch, nếu bây giờ Ma Long đã lên tiếng trước thì Lâm Lăng cũng không có ý kiến gì. Dù sao cũng đều là lực lượng trong tay mình, cho ai cũng vậy thôi.  

“Được, vậy thưởng cho ngươi.”  

Trong lòng nghĩ lại, Lâm Lăng trực tiếp lấy Phệ Long Kiếm từ trong túi trữ vật ra.  

Vù ——!  

Phệ Long Kiếm vừa xuất hiện, ngay lập tức luồng khí đen tràn ngập, Ma Long linh thể ẩn chứa trong kiếm đã sớm đợi không kịp mà hiện ra.  

Một cỗ sức mạnh của rồng đầy uy lực, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ thạch thất.  

Hai tròng mắt Ma Long màu đỏ tươi, lóe lên sự dữ tợn, trực tiếp khóa chặt đoàn Kiếm Linh trong tay Lâm Lăng, đột nhiên mạnh mẽ mà lên.  

Ong!  

Kiếm linh hiển nhiên ý thức được nguy hiểm, đột nhiên giãy giụa kịch liệt.  

Có điều, đối mặt với hung thú đáng sợ trong truyền thuyết, bây giờ giãy giụa hoàn toàn vô ích, nó bị nuốt chửng chỉ trong gang tấc.  

Khi nuốt chửng kiếm linh, Lâm Lăng phát hiện năng lượng hình thể của Ma Long, rõ ràng có chút rắn chắc.  

“Đa tạ chủ nhân.”