Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 324




Ngay lập tức, từng luồng khí dương cương trực tiếp bị cưỡng chế hấp thu rồi chất chứa trong lỗ đen cắn nuốt.  

Nữ tử áo đỏ cũng ngồi xếp bằng trên mặt đất, cũng muốn tự cứu lấy mình.  

Qua chừng mấy phút sau, sắc mặt Lâm Lăng đã hồng hào, rốt cục cũng khôi phục bình thường. Khí dương cương còn lại trong cơ thể đã không thể sinh ra uy hiếp gì với hắn.  

“Phụt!”  

Trái lại là nữ tử áo đỏ, chỉ thấy thân thể mềm mại của nàng đột nhiên khẽ run, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.  

Hiển nhiên, phương thức tự cứu của nàng thất bại, thậm chí khiến khí âm sát khổng lồ bắt đầu cắn trả, tàn phá bừa bãi trong cơ thể.  

Lâm Lăng bình tĩnh nói: “Ta có thể giúp ngươi.”  

Lâm Lăng đứng dậy, nhìn vẻ mặt khó chịu của nữ tử áo đỏ kia, tuy hắn muốn hỗ trợ thật nhưng cũng có suy nghĩ muốn hút khí âm sát ra để bản thân dùng.  

“Đừng tới gần ta!” Giọng nói của nữ tử áo đỏ lạnh như băng, cố giữ lại một tia lý trí cuối cùng: “Cho dù chết, ta cũng không để ngươi làm bẩn.”  

“Nếu ngươi có ý đồ gì, ta chắc chắn sẽ ôm ngươi cùng chết!”  

Nữ tử áo đỏ bắt đầu hơi thở gấp, nhưng đôi mắt mê ly kia lại lộ ra một tia quyết liệt.  

“Không cần liều mạng, ta không có hứng thú với ngươi.”   

Nhưng câu nói lạnh nhạt này lập tức làm nữ tử áo đỏ hơi kinh ngạc.  

Nàng biết rõ vẻ đẹp của mình, từ nhỏ đến lớn, dù là bối cảnh, dung mạo, hay là thiên phú võ đạo, đủ loại từ ngữ khen ngợi đều bao vây lấy nàng.  

Trong cùng một thế hệ, bất cứ người đàn ông nào gặp mặt nàng cũng đem lòng mến mộ, tìm mọi cách để lấy lòng nàng.  

Nhưng lúc này, phản ứng của Lâm Lăng lại hoàn toàn bất đồng. Sự khác biệt này làm nữ tử áo đỏ cảm thấy hơi mới lạ. Nàng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, khi thấy người này đi đến gần thì cũng không quát bảo ngưng lại.  

Hiển nhiên nữ tử áo đỏ đang thử, nếu như những lời vừa rồi của Lâm Lăng chỉ vì tiếp cận mình thì hắn là một tên ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo, vậy nàng sẽ không nhân từ nương tay!  

“Võ học cắn nuốt của ta có thể hấp thu khí âm sát trong cơ thể ngươi, nhưng ngươi phải phối hợp.” Lâm Lăng đi đến gần đó, vẻ mặt không hề dao động mà lạnh nhạt nói.  

“Võ học cắn nuốt?”  

Nghe vậy, nữ tử áo đỏ hơi giật mình, hồi tưởng lại lốc xoáy màu đen ngưng tụ trong lòng bàn tay của Lâm Lăng vừa rồi, sau đó như nghĩ tới cái gì, nàng nhịn không được mà dò hỏi: “Chẳng lẽ là công pháp Thôn Phệ Tinh Không?”  

Lâm Lăng gật đầu và nói: “Không sai.”  

Được Lâm Lăng xác định, sắc mặt ửng hồng của nữ tử áo đỏ dâng lên một tia vui sướng. Khó trách người này có thể khống chế khí dương cương trong cơ thể trong thời gian ngắn như vậy. Nếu như hắn hỗ trợ thì có thể hấp thu khí âm sát của nàng.  

“Ta có thể giúp ngươi, nhưng ngươi phải hứa với ta một điều kiện.” Lâm Lăng thản nhiên nói.  

“Điều kiện gì?” Nữ tử áo đỏ nhíu mày liễu lại, đề phòng hỏi.  

Lâm Lăng liếc nhìn đối phương một cái, thản nhiên nói: “Sau khi cắn nuốt khí âm sát xong, không thể tranh đoạt với ta nữa.”  

Chỉ có vậy?  

Vừa nghe lời này, nữ tử áo đỏ không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Sau đó nàng tò mò đánh giá Lâm Lăng vài lần, cảm giác người này thật sự không gần nữ sắc giống như tiểu sư muội miêu tả.