*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lão giả đầu trọc cười dữ tợn một tiếng, cuối cùng nói chuyện, lời nói hài hước: “Chỉ cần các ngươi để tên nhãi kia ở lại, thì có thể rời đi an toàn, thế nào hả?”
Vừa nói chuyện, ông ta lại duỗi tay chỉ về phía Lâm Lăng.
Đối với chuyện Lâm Lăng ở trên đài chiến đấu giế t chết đồ đệ yêu quý ‘Lữ Thành Thiên’ của ông ta lại còn mất đá Hỏa Nguyên, trong lòng ông ta vô cùng oán hận.
“Kinh Kha, con mồi của ngươi là ông ta.”
Nghe thấy ông ta nói mục tiêu là mình, hai mắt Lâm Lăng híp lại, không muốn dây dưa vô nghĩa cùng đối phương nữa, âm thầm ra lệnh.
Tiểu Bạch đang muốn biến thành cơ thể Long Viêm thật sự thì bị Lâm Lăng ấn trên đầu, ý bảo nó chưa đến lúc bại lộ thân phận.
“Lão đầu trọc, muốn đụng đến lão đại của ta, trước tiên hãy bước qua ải của ta đã!”
Ánh mắt Tần Vũ hung ác, bắt đầu động thân.
“Còn cả chúng ta nữa!”
Theo sát sau đó, Lôi Mông tay cầm Huyền Cung, với Cổ Vân Nhạc cầm chấp đao cũng đồng thời đứng chắn phía trước Lâm Lăng.
Đám người Triệu Ngọc Nhi ở học viện Thiên Diễn làm gì đã trải qua trận chiến bậc này, tất cả đều sợ tới mức lùi về phía sau.
Nhưng họ không biết rằng, át chủ bài trong tay Lâm Lăng, lại có một sức mạnh cường đại bọn họ khó có thể tưởng tượng được!
“Nếu đã như thế, thì tất cả chúng bay hôm nay đừng hòng trốn thoát.”
Mặt Khương Độc bạo tàn, lãnh đạm nói.
Bên phía học viện Võ Lăng cũng lần lượt lấy vũ khí ra, tình hình hai bên chiến đấu chỉ cần chạm cái liền nổ ngay!
“Gì vậy? không phải là có tiệc mừng công sao, sao lại hỗn loạn như vậy?”
Đúng lúc này, một giọng nói nhàn nhạt đột nhiên vang lên.
Một bóng người giống như quỷ ma, thoáng hiện ra. Người này, chính là người đàn ông tóc bạc trước đó, Vệ Bình.
Nhìn thấy hắn tới, Khương Độc và lão giả đầu trọc trên mặt đều thất kinh, sau đó nhíu mày.
Bởi vì, Vệ Bình xuất hiện đúng lúc này đã phá hỏng toàn bộ kế hoạch của bọn họ.
Trái lại phía Ứng Nguyên Tử của học viện Thiên Diễn bọn họ, trên mặt ngay tức khắc dâng lên một sự vui mừng không thôi.
Cái vị cứu tinh này, tới thật kịp thời!
Thấy thế tâm thức Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp thu Kinh Kha cùng Lang Vương vào trong hệ thống ba lô sủng vật. Đã có người giúp đỡ, đương nhiên không cần làm lộ lực lượng át chủ bài làm gì.
Đại sảnh khách đi3m.
Vệ Bình xuất hiện, ngay tức khắc khiến bầu không khí giương cung chĩa kiếm này được giảm bớt đi một nửa.
Thân phận của hắn ta là đại diện của Cửu Đại Điện Tông. Với bối cảnh khổng lồ như quái vật ấy, thế lực học viện mà muốn chống lại, không khác lấy trứng chọi đá!