Mấy chiếc xe cấp tốc tiếp cận, đã xác nhận mục tiêu, cũng không phải ngẫu nhiên trùng hợp mà đi theo phía sau bọn họ.
“Ắt hẳn không phải người của nhà Claudy.” Lê Khải Liệt ngắt lời, cũng không e dè tác dụng của Vu Duy Thiển đối với hắn, “Ngươi ở trong tay ta, bọn họ tạm thời không dám manh động.”
“Ngươi thật ra rất có tự tin.” Mặc dù Vu Duy Thiển thừa nhận sức quyến rũ của Lê Khải Liệt nhưng hắn vẫn luôn chế nhạo đối với ngôn hành thường xuyên lộ ra bản tính tự phụ của Lê Khải Liệt. Wolf chuyển tay lái, phía trước có xe ngăn cản đường đi, phía sau lại có xe đuổi đến, hiển nhiên muốn chặn bọn họ lại.
Lốp xe ma sát thành một vòng trên mặt đường tạo nên âm thanh chói tai, Lê Khải Liệt đỡ lấy Vu Duy Thiển, Lydia bắt lấy tay vịn trên nóc xe, trong lời nói không giấu được hưng phấn, “Thật sự rất kích thích! Giống như phim bom tấn của Hollywood!”
Nàng không hề cảm thấy đáng sợ, thậm chí có vẻ tràn trề hứng thú, là công chúa của Hashim, suốt ngày bị nhốt trong cung điện, khiến nàng cảm thấy hết thảy thế giới bên ngoài đều rất mới mẻ sinh động, cho dù đã trải qua một lần gặp bất trắc nhưng Lydia xem ra hoàn toàn không vì lần gặp nạn trước kia mà bị ám ảnh.
“Công chúa, xin vịn vào thật chặt.” Mấy chiếc xe phóng như bay ở trên đường, Wolf hết sức chăm chú, một con mắt bị che kín nhưng vẫn không hề ảnh hưởng đến kỹ thuật lái xe của hắn. Tiếng động cơ cùng khói bụi tung bay mù mịt làm các xe khác đều chậm lại tốc độ, e sợ mấy chiếc xe điên cuồng sẽ liên lụy đến bọn họ.
Trên đường cao tốc đang diễn ra một màn rượt đuổi ngoạn mục, có thể đây là một cảnh thường xuyên nhìn thấy trong các phim hành động của Hollywood, nếu biết Lê Khải Liệt ở bên trong thì e rằng càng làm cho người ta hoài nghi cảnh này có phải thật hay không, Vu Duy Thiển quay đầu lại, vài người đàn ông lạ mặt trong mấy chiếc xe đang đuổi theo ló đầu ra ngoài cửa sổ rồi hô to với bọn họ, “Dừng xe!”
Wolf không cần có người hạ lệnh, hắn đạp chân ga, vượt lên chiếc xe ở phía trước, hai chiếc xe ma sát vào nhau làm xẹt ra vô số tia lửa, cú va chạm làm chiếc xe đang chạy phía trước vòng vèo thành một hình chữ S, đối phương có ý đồ ngăn cản bọn họ trên đường ra sân bay, Vu Duy Thiển bình tĩnh nhìn thẳng phía trước, “Chỉ là muốn đi New York, bọn họ lại chờ không kịp, những người này là hướng về phía ta.”
“Những người đó vẫn đuổi theo ngươi?” Lê Khải Liệt rút ra một khẩu súng không biết từ nơi nào ở dưới ghế ngồi, không đợi hắn tiếp tục nhiều lời, một bàn tay cầm lấy khẩu súng từ trên tay của hắn. Vu Duy Thiển thuần thục xoay khẩu súng trên tay tựa như hắn đang lau một ly rượu, hình thái của vật thể lạnh lẽo màu đen ở trong tay hắn trở thành một tác phẩm nghệ thuật.
“Làm siêu sao đương đại mà cầm thứ này là muốn được đăng lên trang nhất hay sao? Đừng quên tình cảnh hiện tại của ngươi.” Nhắc nhở Lê Khải Liệt hiện tại đang đứng giữa trung tâm lốc xoáy, hắn đẩy Lê Khải Liệt sang một bên, ló đầu ra ngoài cửa sổ, gió lớn ập vào mặt khiến hắn phải nheo mắt lại, đôi mắt như chim ưng nhắm thẳng vào mục tiêu.
Tựa hồ đã sớm quen ứng phó nguy hiểm dưới tình huống như vậy, ngón tay bóp cò giống như đang ấn xuống phím đàn, xe xóc nảy tạo thành những dao động nho nhỏ, ngón tay của hắn hơi giật giật, viên đạn phóng ra ngoài với tốc độ mà mắt thường không thể nhìn thấy, đùng!
Một trong những chiếc xe đang đuổi theo bị nổ lốp, mất đi khống chế mà lạc tay lái sang một bên, đâm vào con lươn ven đường, trong khi viên đạn của kẻ địch bắn ra lại trúng ngay lớp kính chống đạn trên xe của bọn họ, Lê Khải Liệt điềm nhiên huýt sáo, rất xa vang lên tiếng còi xe cảnh sát, nơi này xảy ra tình huống khác thường đã gây chú ý cho cảnh sát, cho dù những người đó có lá gan lớn thế nào thì ắt hẳn cũng sẽ không dám tiếp tục lộ liễu ở nơi này mà tiến hành chặn xe bắt cóc.
Đem Vu Duy Thiển kéo ngược vào trong xe, Lê Khải Liệt nhướng mi lên, vừa hừ cười vừa đoạt lấy khẩu súng trong tay của hắn, “Đừng cướp đi lạc thú của ta.”
Trên súng còn lưu lại một chút độ ấm, hắn cầm súng vươn ra ngoài cửa sổ ở phía bên chỗ ngồi của hắn, mái tóc tung bay trong gió, đây là một buổi săn bắn, đôi mắt màu tro lục lóe lên mũi nhọn bên dưới mái tóc màu nâu đỏ, khóe miệng nhếch lên mang theo thái độ hưng phấn và cuồng dại, tựa như một màn rượt đuổi cao trào trong phim điện ảnh.
“Nhìn xem kỹ thuật bắn súng của ta.” Cũng là một cách nói tự phụ nhưng mỗi lần cất lên từ miệng của Lê Khải Liệt đều trở nên lưu loát tự nhiên, tạo thành một loại tự tin đầy sức hấp dẫn, triển lãm kỹ thuật bắn súng, hắn tựa hồ không xem đây là nguy hiểm mà chỉ đơn giản là một trò chơi mạo hiểm.
Khi hắn nổ súng thì lập tức vang lên một tiếng va chạm chói tai, Vu Duy Thiển không cần quay đầu cũng biết ắt hẳn đã có một chiếc xe nổ lốp mất đi kiểm soát mà va chạm vào một chiếc xe khác tạo thành hậu quả.
“Tất cả nằm sấp xuống!” Ngay lúc này Wolf liền la to cảnh báo, nhanh chóng quay ngược tay lái, chiếc xe lúc trước đang chạy song song đột nhiên lao ra, phóng như điên lên trước đầu xe của bọn họ, sau khi chiếc xe của đồng bọn bị giải quyết, bọn họ lựa chọn một cách khác để tiến hành tiếp cận.
Hai chiếc xe ma sát vào nhau, phản ứng của Wolf trong thời khắc mấu chốt làm cho va chạm này bị hạn chế ở mức thương tổn thấp nhất, cho dù là như thế thì Lydia vẫn bị bất tỉnh vì cơn chấn động.
“Công chúa điện hạ!” Wolf vội vàng hô to, con mắt màu khói làm cho người ta sợ hãi, sau khi kiểm tra mạch đập của nàng, phát hiện nàng chỉ bị ngất xỉu, hắn bình tĩnh rút ra khẩu súng tùy thân.
Hai người ngồi băng sau cực lực bảo trì thăng bằng, nhanh chóng khôi phục sau cơn chấn động, Lê Khải Liệt lại một lần nữa gặp phải sự tình này, tính kiên nhẫn của hắn đã sớm đạt đến cực hạn, mang theo ý cười làm cho người ta sợ hãi mà bước xuống xe, cửa xe bị hắn hung hăng đóng sầm thật mạnh, Vu Duy Thiển cũng cau mày xuống xe.
Wolf không mạo muội hành động, song phương cách nhau hơn mười feet, mặt sau có xe cảnh sát đang tiếp cận, đám người chặn đường bọn họ lại không hề lo lắng, không có ý chạy trốn.
“Là ngài Wirth? Ta hy vọng chúng ta có thể cùng bình tĩnh giải quyết chuyện này, tuy rằng bản thân ngài không sao nhưng chúng ta không muốn ngộ thương bạn của ngài.” Từ trong chiếc xe có ba người đàn ông da trắng bước xuống, mái tóc sẫm màu, âu phục vừa người, lời nói rất lễ phép lại tràn đầy uy hiếp, trong đó có một người cầm một loại thiết bị tương tự như điều khiển từ xa, bọn họ nói năng thận trọng, dùng từ rất chặt chẽ nghiêm túc, không có khẩu âm của người Mỹ.
Theo lời nói của bọn họ có thể nhận ra bọn họ biết rất rõ điểm đặc biệt của Vu Duy Thiển, hoàn toàn không có hứng thú đối với những thứ khác, cho dù trong xe có một công chúa Hashim có quyền thế rất mạnh và một vị siêu sao có lực ảnh hưởng khắp thế giới, bọn họ lại tỏ thái độ không hề để ý. Bạn đang
âMá»t và i ngÆ°á»i xuất thân từ những Äá»a phÆ°Æ¡ng Äặc trÆ°ng thì sẽ có mùi vá» Äặc trÆ°ng, xem ra chủ nhân của các ngÆ°Æ¡i dạy các ngÆ°Æ¡i rất tá»t, các ngÆ°Æ¡i là tay sai của ai?â Vu Duy Thiá»n Äứng bên cá»a xe, thu há»i má»t chút ý cÆ°á»i á» bên khóe môi khi xem Lê Khải Liá»t ná» súng, sóng mÅ©i cao thẳng cùng bá» môi má»ng tanh hợp thà nh má»t sá»± hà i hòa hoà n mỹ, phụ trợ vá»i thần thái khó chá»u trong Äôi mắt Äen láy.
Không hoảng há»t cÅ©ng không phẫn ná», không lãnh Äạm cÅ©ng không thân máºt, tá» vẻ khó chá»u má»t cách vừa Äủ, loại thái Äá» mang theo má»t sá»± tao nhã ngạo mạn bẩm sinh, Äó là khà chất mà má»i ngÆ°á»i sá»ng trong thá»i buá»i ngà y nay không thá» bắt chÆ°á»c Äược.
Hắn dùng ngữ khà ôn hòa bình thản Äá» há»i ra má»t câu cá»±c kỳ giá»ng nhÆ° Là con chó của nhà ai? Loại cách nói nà y là m ba ngÆ°á»i Äà n ông liếc mắt nhìn nhau, âNói nhÆ° váºy ngà i quả tháºt là Wirth.â TÃnh kiên nhẫn và khả nÄng kiá»m chế của bá»n há» rất tá»t, cÅ©ng có thá» giá»ng nhÆ° lá»i của Vu Duy Thiá»n, là công lao dạy dá» của chủ nhân bá»n há».
Äá»i thủ cà ng bình tÄ©nh thì chứng minh cà ng không phải ÄÆ¡n giản, Lê Khải Liá»t và Vu Duy Thiá»n Äá»u không khinh Äá»ch, Äá»i phÆ°Æ¡ng dám á» nÆ¡i nà y mà chặn ÄÆ°á»ng bá»n há» nhÆ° váºy thì nhất Äá»nh Äã lên kế hoạch tÃnh toán cụ thá».
âHắn chÃnh là Wirth, còn các ngÆ°Æ¡i chÆ°a nói các ngÆ°Æ¡i là ai.â Lê Khải Liá»t cỠý xem nhẹ thứ mà bá»n há» Äang cầm trên tay, hắn có thá» nhìn ra thứ nà y tuyá»t Äá»i không phải má»t món Äá» chÆ¡i, âWolf, Äi trông chừng Lydia.â
Wolf chá» lặng lẽ cầm súng, hắn cùng Lydia Äứng cách bá»n há» không xa, trong con mắt mà u khói lá» ra sát khà mãnh liá»t, loại hÆ¡i thá» nà y lan tá»a trong Äô thá» tá»±a nhÆ° má»t con dao nhuá»m Äầy máu tÆ°Æ¡i, Äá»i vá»i những ngÆ°á»i từng chinh chiến, má»t khi trong mắt hiá»n lên ánh sáng lạnh liá»n chứng tá» bá»n há» Äã chuẩn bá» sẵn sà ng Äá» nhìn thấy máu.
Lydia có Wolf bảo vá», Lê Khải Liá»t và Vu Duy Thiá»n Äá»u có thá» chuyên tâm Äá»i phó vá»i kẻ thù trÆ°á»c mặt, ba ngÆ°á»i Äà n ông kia vẫn duy trì khoảng cách an toà n, không cầm súng, tên cầm Äầu hÆ¡i cúi ngÆ°á»i theo má»t góc Äá» tá»±a há» Äã Äược huấn luyá»n vô sá» lần, âÃng chủ muá»n má»i ngà i Wirth vá» nhà là m khách, có vấn Äá» gì thì Äến lúc Äó ngà i có thá» há»i ông chủ, hÆ¡n nữa, chúng ta cÅ©ng có mấy vấn Äá» muá»n há»i ngà i.
Hà nh Äá»ng rõ rà ng lá» ra Äá»ch ý nhÆ°ng lá»i nói lại cẩn tháºn tháºm chà lá»
phép nhÆ° váºy, Vu Duy Thiá»n nheo mắt lại, dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© Äến cái gì từ trong lá»i nói của bá»n há», âHiá»n tại má»i phái ra ngÆ°á»i thân tÃn chân chÃnh, xem ra ông chủ của các ngÆ°Æ¡i là má»t ngÆ°á»i rất cẩn tháºn, nói cho hắn biết, nếu muá»n gặp ta thì bảo hắn Äến nÆ°á»c Mỹ mà không phải ngá»i á» trong nhà tại nÆ°á»c Anh Äá» chá» tin tức, có Äôi khi quá cẩn tháºn cÅ©ng không khác gì là nhát gan.â
Äá»i phÆ°Æ¡ng nghe xong lá»i nà y của hắn thì sắc mặt láºp tức có má»t chút khó coi. Dùng loại thủ Äoạn nà y quả tháºt là vì má»t nhân váºt quan trá»ng quá mức cẩn tháºn mà tạo thà nh, tháºm chà cÅ©ng bao gá»m những lần thÄm dò trÆ°á»c kia, những vụ bắn tá»a lần lượt thất bạiâ¦.
Lê Khải Liá»t lÆ°á»t mắt nhìn Vu Duy Thiá»n má»t cái, âNghe lá»i của ngÆ°Æ¡i nói, dÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»c kia không biết ngÆ°á»i Äuá»i giết ngÆ°Æ¡i là ai?â Hắn Äứng bên cạnh nói nhá», Vu Duy Thiá»n nhìn và i ngÆ°á»i á» trÆ°á»c mặt rá»i trả lá»i, âNhững ngÆ°á»i phái Äến trÆ°á»c kia cÅ©ng là Äược thuê, ta Äoán có Äúng không? Tay sai của nhà W. Locke.â
Hắn nhấn giá»ng câu cuá»i cùng, ba ngÆ°á»i Äà n ông kia có má»t chút kinh ngạc, sau khi nghiá»m chứng sá»± phán Äoán của Vu Duy Thiá»n thì bá»n há» nhanh chóng khôi phục sắc mặt nhÆ° trÆ°á»c, âCho dù ngà i há»i cái gì thì chúng ta cÅ©ng không thá» trả lá»i, ông chủ yêu cầu chúng ta Äến thá»nh ngà i Äi má»t lần, nếu không, hà nh trình kế tiếp của ngà i sẽ không quá dá»
dãi.â
NgÆ°á»i Äà n ông Äứng á» giữa giÆ¡ lên thiết bá» trong tay, âÄây là Äiá»u khiá»n từ xa của má»t quả bom, nó Äã Äược chôn xuá»ng Äất, nếu trong tình huá»ng hoà n toà n không biết chuyá»n gì, các ngÆ°Æ¡i Äi qua nÆ¡i nà y, chá» cần ta ấn nút thì ba ngÆ°á»i bá»n há» sẽ chết. Hiá»n tại ta nói rõ nhÆ° váºy là vì biá»u Äạt thà nh ý của chúng ta, ngà i Wirth nếu không báºn tâm Äến lá»i cảnh báo của chúng ta, cỠý không tiếp nháºn lá»i má»i của ông chủ thì chúng ta chá» có thá» sá» dụng thủ Äoạn nà y Äá» má»i ngà i vá».â
Toà n thân của Lê Khải Liá»t trá» nên cÆ°Æ¡ng cứng, nhÆ° cÆ°á»i nhÆ° không mà cầm khẩu súng trong tay, Vu Duy Thiá»n bá» cách má»i nà y chá»c giáºn, hai tay Äút và o túi áo khoác Äang dần dần buá»c chặt.
Nếu bá»n há» không nói, vừa rá»i thiết bá» kia bá» kÃch ná», ba ngÆ°á»i sẽ chết là ai thì không cần suy Äoán, Lê Khải Liá»t, Lydia, Wolf có chÃn mÆ°Æ¡i phần trÄm sẽ chết, cho dù là Vu Duy Thiá»n cÅ©ng sẽ bá» trá»ng thÆ°Æ¡ng trong tình huá»ng nhÆ° váºy. à của Äá»i phÆ°Æ¡ng chÃnh là nếu cÆ°Æ¡ng quyết kháng cá»± thì bá»n há» sẽ tiếp tục sá» dụng cách nà y, trên con ÄÆ°á»ng duy nhất Äi Äến sân bay, kÃch ná» má»t quả bom.
âââââ
P/S: Nhá» nha, chÆ°Æ¡ng nà y và chÆ°Æ¡ng sau khá quan trá»ng ^o^, Äừng quên cái tên W.Locke. Nhân váºt trung tâm của quyá»n 2:>