Vũ Thần

Chương 1126: Lưu Mục cầu chiến




Ánh sáng bình minh chiếu khắp thiên địa khiến trong lòng mọi người đều cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hạ gia trang giống như xưởng cơ khí, khi mặt trời chưa xuất hiện đã sớm vào guồng. Vô số hạ nhân đã băt đầu lo việc nấu nướng, quét tước...bất quá càng tới gần nội viện càng yên tĩnh hơn. Chỉ khi những chủ nhân thức dậy trang viên mới chính thức náo nhiệt.
Bất quá hôm nay hiển nhiên có ngoại lệ, vừa tờ mờ sáng một tiếng hống kinh thiên động địa vang lên đã khiến đa phần mọi người tỉnh giấc.
Rất nhanh đám hài tử cất tiếng khóc theo, cả trang viên sớm biến thành một mảnh náo nhiệt.
Sáng sớm mọi người mặc dù trong lòng thầm mắng nhưng căn bản chưa ai dám mở lời vì chủ nhân tiếng hống kia là một đầu Thần thú.
Chỉ cần Thần thú đồng ý ở lại trang viên, đừng nói sáng sớm hắng giọng vài lần, cho dù mỗi ngày nó phá hủy một căn phòng, ba huynh đệ nắm quyền Hạ gia trang cũng không để ý.
Theo lời Hạ Thuyên Tín nói, đây là Thần thú thủ hộ Hạ gia trang bảo trư đại nhân đang đốc thúc đệ tử cố gắng tu luyện, lo thể buông lỏng.
Thân thể Hạ Nhất Minh khẽ động đã lập tức xuất hiện trước mặt bảo trư. Nhìn tiểu tử kia bộ dạng vênh váo, trong lòng hắn than thở không thôi.
Bảo trư sau khi thấy được bảo tàng Tây phương Thần long lập tức bị tẩy não, xem biểu hiện gần đây của nó cũng biết nó vô cùng hoài niệm những thứ kia. Đây chính là cấp bậc khắc cốt ghi tâm, tới chết không quên.
Khẽ vỗ lên đầu bảo trư, Hạ Nhất Minh cuời khổ nói:
- Ngươi không cần giục. Ta đã nói sau này sẽ tới Long cốc, khi đó ngươi thoải mái cướp đoạt.
Miệng bảo trư nhếch lên lộ ra vẻ cười cười nịnh nọt.
Sau khi thấy tiểu tử này vui vẻ hơn trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi cảm giác dở khóc dở cười.
Nếu ai không biết thấy bộ dạng lúc này của bảo trư, đánh chết cũng không tin nó là một đầu Thần thú.
Đột nhiên sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ biến, hắn ngẩng đầu nhìn về một phía, đôi mắt ánh lên tinh mang.
Cơ hồ cùng lúc đó bảo trư hưng phấn hơn, đồng thời nhìn lại phía đó, tròng mắt đảo loạn nhưng đang suy tính điều gì.
Vài đạo thân ảnh xuất hiện phía sau Hạ Nhất Minh, mỗi người bọn họ sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
Vừa rồi một cỗ ý niệm từ xa truyền tới xao động bầu trời Hạ gia trang.
Mặc dù ý niệm này lướt qua như phù quang lược ảnh sau đó tiêu tán rất nhanh nhưng đám Thần đạo cường giả đều cảm nhận được.
Có thể nhanh chóng thoát khỏi cảm ứng của bọn họ, khẳng định đây là một vị Thần đạo cường giả. Nhưng dùng phương thức này dò xét Hạ gia trang, chẳng phải quang minh chính đại khiêu chiến?
Mưu Tử Long hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đây là ai?
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, nói:
- Tốc độ ý niệm quá nhanh, căn bản không dừng lại nên không thể cảm ứng.
Trong khí tức Thần đạo cường giả đều có những dấu hiệu đặc biệt thuộc về bản thân. Nhưng khi họ chủ động ẩn nặc, cũng không dễ dàng phát hiện ra những dấu hiệu này.
Đạo ý niệm Thần đạo vừa rồi chỉ lướt qua không để lại dấu vết, cho dù đám người Hạ Nhất Minh có lợi hại gấp đôi cũng không cách nào xác định.
- Đi xem một chút là biết.
Bảo trư lầm bầm, theo sau phóng lên không trung.
Hạ Nhất Minh bật cười, bảo trư nói không sai. Đi xem một chút sẽ biết cần gì ở đây nghi thần nghi quỷ.
- Lễ Huân. Nàng cùng Thần đạo khôi lỗi ở lại. Chúng ta đi xem một chút.
Dứt lời thân thể Hạ Nhất Minh đã ở giữa không trung, gắt gao theo sau bảo trư.
Phía sau hắn, Bách Linh Bát, Mưu Tử Long cùng Lôi điện lập tức xuất phát.
Hạ gia trang là đại bản doanh của Hạ Nhất Minh, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện. Mà ở nơi này đột ngột xuất hiện thêm một vị Thần đạo cường giả, không tìm ra người này bọn họ tuyệt đối không thể yên lòng.
Mặc dù không biết thân phận vị Thần đạo cường giả kia nhưng phương hướng ý niệm rất dễ nhận ra.
Dưới sự chỉ dẫn của bảo trư, rất nhanh trong tầm mắt mọi người đã hiện ra một chấm đen ẩn hiện.
Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, cánh tay vung lên, nhất thời Lôi điện tới cạnh hắn.
- Chúng ta đi trước một bước.
Lời chưa dứt Lôi điện đã hóa thành đạo quang mang bỏ lại mọi người phía sau.
Bảo trư bất mãn hừ một tiếng, bất quá nó cũng biết nếu so tốc độ với Lôi điện chính là si tâm vọng tưởng. Hơn nữa người này phóng thích ý niệm dẫn dụ mọi người, trời biết có chủ ý gì? Cứ chậm rãi đuổi theo mới tốt.
Ngược lại Mưu Tử Long vô cùng kinh hãi, đây là lần đầu tiên lão chứng kiến tốc độ Lôi điện, trong lòng chấn động không ngừng.
Tốc độ Lôi điện quả thực nhanh tới cực điểm, ngay cả Tát Ma Đức tinh thông Không gian lĩnh vực cũng không thể đuổi kịp. Tốc độ người phía trước mặc dù không chậm nhưng khi bạch mã bắt tốc, khoảng cách rất nhanh được thu hẹp.
Từa hồ cảm nhận được tốc độ truy đuổi của bạch mã, người kia rất nhanh buông tha ý định bỏ chạy, lập tức đứng lại giữa hư không.
Hạ Nhất Minh ánh mắt ngưng lại, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
- Lưu trưởng lão. Không ngờ là ngài...
Hạ Nhất Minh khó tin nói.
Người vận dụng ý niệm dò xét Hạ gia trang không ngờ lại là Thiên Trì nhất mạch Ngụy thần cảnh trưởng lão Lưu Mục. Bất quá cũng chính vì thế Hạ Nhất Minh mới cảm thấy khó tin.
Lúc này Hạ Nhất Minh đã trở thành Thiên Trì Tông chủ đời tiếp theo, nói Lưu Mục ác cảm với hắn, Hạ Nhất Minh tuyệt đối không tin.
Lưu Mục khẽ gật đầu, lão cất tiếng cười lớn nói:
- Hạ trưởng lão. Trách không được ngươi có thể chém chết Tát Ma Đức. Thì ra tốc độ này thật sự có thể khắc chế nó.
Lúc này đám người Mưu Tử Long đã chạy lại. Sau khi nghe những lời này vẻ mặt Mưu Tử Long đại biến, kinh hô:
- Hạ huynh đệ. Ngươi đã chém chết Tát Ma Đức?
Hạ Nhất Minh lạnh lùng cười, nói:
- Tát Ma Đức tới Đông Hải Bồng Lai Tiên Đảo đại khai sát giới. Tiểu đệ có cơ hội mới thay người tử nạn trên đảo đòi lại công đạo.
Mưu Tử Long hít vào một ngụm lãnh khí. Nhưng sau khi nghe Hạ Nhất Minh xác nhận, ngụm lãnh khí kia tiến vào khoang phổi đã trở lên nóng bỏng như lửa.
Lão quan sát Hạ Nhất Minh từ trên xuống dưới, hồi lâu sau thở dài một tiếng, vô cùng cảm khái nói:
- Lão ca sớm biết có ngày ngươi sẽ trở thành Thần đạo nhân loại cường đại nhất. Không ngờ biểu hiện của ngươi vượt quá sức tưởng tượng của ta.
Hạ Nhất Minh tiến giai Thần đạo chưa được mấy năm nhưng có thể chém chết một đầu Thần thú tiến giai Ngụy thần cảnh cả ngàn năm. Nếu chờ hắn tiến giai Ngụy thần cảnh, chỉ e thiên hạ không còn ai có thể chống lại.
Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh hiển nhiên hiểu rõ ý tức Mưu Tử Long. Bất quá trong lòng hắn vô cùng bình tĩnh. Cho dù hắn thật sự tiến giai Ngụy thần cảnh cũng chưa chắc có thể vô địch thiên hạ.
Lưu Mục tự giễu nói:
- Sau khi lão phu nghe được tin này cũng rất hoài nghi. Tát Ma Đức am hiểu Không gian lĩnh vực tuyệt đối chiếm ưu thế về tốc độ. Muốn đánh bại hắn vô cùng khó khăn, càng đừng nói chém chết.
Dừng một chút, lão bổ sung:
- Bất quá lúc này ta tin, với tộc độ bạch mã tuyệt đối có thể truy đuổi Tát Ma Đức.
Hạ Nhất Minh trong lòng cười khổ không thôi, chém chết Tát Ma Đức đâu thể chỉ dựa vào tốc độ?
Bất quá hắn cũng không chia sẻ bí mật Khai Sơn Tam Thập Lục Thức cho những người khác.
Mưu Tử Long giật mình, theo sau cười ha ha nói:
- Lưu huynh. Thì ra ngươi dẫn dụ chúng ta vì muốn chứng thực tốc độ Hạ huynh đệ. Hắc hắc...
Gương mặt Lưu Mục đỏ bừng, vội vàng xóa bỏ đề tài.
Hạ Nhất Minh sau khi hỏi lại mới biết. Bởi hắn có quan hệ với Kiền Sơn Môn trên Bồng Lai Tiên Đảo nên Linh Tiêu Bảo Điện có phái nguời lưu trú tại đó. Khi hắn mang thi thể Tát Ma Đức phơi nắng ba ngày, cũng là lúc tin tức truyền về Linh Tiêu Bảo Điện cùng Thiên Trì nhất mạch.
Lưu Mục sau khi nhận được tin tức này ý nghĩ đầu tiên là không tin. Ý nghĩ thứ hai là hoài nghi. Dù sao chuyện này cùng nằm ngoài sức tưởng tượng, bởi thế lão muốn ra ngoài dò xét.
Đồng dạng khi Lưu Mục hỏi, Hạ Nhất Minh cũng kể lại chuyện tới Tây phương Long cốc, chém giết Tát Ma Đức,...Hơn nữa hắn cũng không giấu giếm chuyện Lý Áo Ba Đặc cùng Long tộc giao ước. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Mặc dù Hạ Nhất Minh hoài nghi Lý Áo Ba Đặc đứng sau chuyện này nhưng không có bằng chứng xác thực, với thân phận của hắn cũng không thể nói bừa.
Lưu Mục cùng Mưu Tử Long sắc mặt khẽ biến, hai vị lão Thần đạo cường giả liếc mắt nhìn nhau, dĩ nhiên thấy được vẻ lo lắng trong mắt đối phương.
Lưu Mục trầm giọng nói:
- Hạ trưởng lão. Hồng Long Ái Nhĩ Bá Lạp thật sự có được thể chất giống Tát Ma Đức?
Hạ Nhất Minh do dự một chút, nói:
- Điều này do Long vương Tây phương nói, hẳn không sai.
- Vậy là Ngả Đức Văn cũng chiếm được Chân thần truyền thừa?
- Điều này do Lý Áo Ba Đặc nói, Hạ mỗ không thể xác định.
Sắc mặt Lưu Mục trở lên ngưng trọng hơn, sau hồi lâu trầm ngâm lão đột nhiên nói:
- Hạ trưởng lão. Nghe nói ngươi đã nắm giữ Lĩnh vực thần khí? Hơn nữa uy lực không thua kém Lĩnh vực Ngụy thần cảnh cường giả?
Hạ Nhất Minh khiêm tốn nói:
- Hạ mỗ quả thật nắm giữ Lĩnh vực Ngụy thần cảnh, bất quá chỉ có thể coi là tạm ổn.
Lưu Mục khoát tay nói:
- Hạ trưởng lão quá khiêm tốn.
Lão cười ha ha, nói:
- Lão phu nhất thời ngứa tay. Nếu Hạ trưởng lão đồng ý, chúng ta bàn luận một phen?
Mưu Tử Long cao giọng nói:
- Hạ lão đệ. Ngươi có thể chém chết Tát Ma Đức, Lĩnh vực lực lượng không phải tầm thường. Để lão ca ta đại khai nhãn giới một chút.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động. Hắn mơ hồ cảm giác hai vị này có thâm ý khác, chỉ là bản thân hắn nhất thời không biết mà thôi.
- Nếu hai vị có hứng thú, Hạ Nhất Minh cung kính không bằng tuân mệnh.
Mọi người nhìn nhau bật cười. Một canh giờ sau tất cả đã tiến vào Tây Bắc sa mạc...