Vũ Tôn

Chương 110: Chương 109: Bản Tôn tới.




- Cái gì.

Xích Huyết Hoàng cả kinh. Chủ nhân của kiện thần khí kia rõ ràng lại là một linh hồn thể như hắn.

- Như vậy đây là đang trong tòa bảo điện đó ???

- Đúng vậy.

Vũ Tôn gật đầu.

- Vậy ngươi gọi ta ra có việc gì? Nếu ta đoán không sai chắc vị tiền bối này đã chấp nhận ngươi.

Xích Huyết Hoàng rất có kinh nghiệm, chỉ nhìn qua hoàn cảnh đã đoán được việc Vũ Tôn trở thành chủ nhân của Bảo điện.

- Đúng vậy, hắn đã được ta chấp nhận.

Sau chút kinh ngạc, Quang minh chí tôn chủ động trả lời Xích Huyết Hoàng.

- Xích Huyết thúc, sở dĩ ta gọi thúc ra đây cũng vì chuyện của Quang minh tiền bối. Ông ấy …

- Là ngươi muốn chữa trị linh hồn tổn thương cho cho Quang minh tiền bối?

Xích Huyết Hoàng ngắt lời Vũ Tôn.



- Lại để thúc đoán được rồi. Đúng là như vậy. Ta không muốn nợ ân tình người khác quá nhiều. Không biết việc này thúc có giúp được không?

- Cái này ta không rõ ràng, phải để chính Quang minh tiền bối kiểm tra mới biết được. Linh hồn của ông ấy dường như bị ăn mòn rất mạnh, hơn nữa thực lực của ông ấy trước kia mạnh hơn ta rất nhiều, nên ta không thể trả lời ngươi.

- Thúc nói vậy nghĩa là đồng ý để Quang minh tiền bối thử rồi đúng không?

- Hừ, ngươi nghĩ bổn hoàng nhỏ nhen lắm sao??? Ngươi đã gọi ta một tiếng thúc thúc thì ta cũng phải có dáng dấp của một thúc thúc chứ. Chẳng qua nếu có thêm Quang minh tiền bối vậy thì cần có thêm một chút tinh huyết của ngươi . Hai người mà, đúng không Tôn nhi yêu dấu?



Xích Huyết Hoàng vẻ mặt bỉ ổi hèn mọn nhìn Vũ Tôn như ăn tươi nuốt sống. Cứ nghĩ đến khả năng phục hồi bá đạo của tinh huyết Vũ Tôn là hắn chỉ muốn đem thằng nhóc này ra ăn tươi nuốt sống.

- Cái này không thành vấn đề.

Vũ Tôn thoải mái gật đầu. Mặc dù bức ra tinh huyết sẽ khiến hắn hao tổn không ít nhưng chỉ cần có đan dược và thời gian thì hắn sẽ nhanh chóng khôi phục lại được.

- Các ngươi nói gì vậy? Cái gì mà tinh huyết với kiểm tra.

Quang minh chí tôn nghe hai người nói chuyện như vịt nghe sấm.

- Vị tiền bối này, chẳng phải chốc nữa ngài sẽ biết ngay sao. Bây giờ tiền bối hãy thử tiến vào Xích Huyết châu xem thế nào.


Xích Huyết Hoàng vẻ mặt bí mật nhìn Quang minh chí tôn đáp.

- Đúng vậy Quang minh tiền bối, ngài hãy thử xem thế nào.

Vũ Tôn cũng gật đầu đồng ý. Hắn cực kì hi vọng Xích Huyết Châu có thể giúp Quang minh chí tôn chữa trị được linh hồn.

Đoạn hắn giơ Xích Huyết kiếm lên trước mặt Quang minh chí tôn. Xích Huyết Châu quang mang nhàn nhạt tỏa ra như mời gọi Quang minh chí tôn.

- Vô dụng thôi. Nhưng dù sao ta cũng cảm ơn ý tốt của hai người.

Nói đoạn Quang minh chí tôn linh hồn thể hướng Xích Huyết Châu lao tới. Viên châu nhỏ bé nhưng hắn lại đơn giản tiến vào không có chút khó khăn.

Những gì hắn nhìn thấy lúc này thực sự khiến hắn, một vị Chí tôn một thời cũng kinh ngạc há hốc mồm.

Chỉ thấy bên trong viên châu nhỏ bé này là cả một phiến Thiên Địa. Bốn phía sông núi, hoa cỏ ngập tràn. Rõ ràng đây là một bảo vật không gian. Quang minh bảo điện của hắn tuy cũng có thể biến lớn, thu nhỏ nhưng cũng có giới hạn nhất định chứ không bát ngát, khổng lồ như nơi này.

Nhưng điều làm hắn khiếp sợ hơn nữa là bên trong nơi này, ăn mòn lực đang gặm nhấm linh hồn hắn vô số năm dường như chậm đi gấp vạn lần. Hơn nữa linh hồn hắn đang được bổ sung, khôi phục. Nếu cứ thế này trăm năm, hắn tuyệt đối có thể khôi phục linh hồn đến đỉnh phong.

Khiếp sợ


Tuyệt đối là khiếp sợ.



Hắn không thể tin nổi trên đời này còn có pháp bảo kì diệu như vậy. Hắn nhắm mắt, đắm chìm trong cảm giác thoải mái chưa từng có.

Ngây ngốc suốt ba canh giờ Quang minh chí tôn mới sực nhớ ra bên ngoài còn có hai kẻ chờ đợi mình. Khuôn mặt có chút ngượng ngùng hắn rời khỏi Xích Huyết Châu.

- Thế nào Quang minh tiền bối? Có tác dụng hay không?

Vũ Tôn sốt sắng hỏi.

- Tất nhiên là có rồi. Ta đã nói ngươi còn không tin.

Xích Huyết Hoàng chen vào.

Quang minh chí tôn nếu có thể đỏ mặt thì mặt hắn đã đỏ lòm rồi. Hắn ngượng ngùng trả lời:

- Có, rất tốt nữa là khác.

- Vậy là tốt rồi. Nếu vậy tiền bối từ nay hãy ở đấy chữa trị linh hồn đi. Sau này chắc chắn ngài có thể chứng kiến ta trả thù cho ngài.

Vũ Tôn vui vẻ. Hắn xem như đã trút được một tòa đại sơn khỏi lưng.


- Cảm ơn các ngươi rất nhiều.

Quang minh chí tôn chân thành nói. Tưởng như hắn sắp bị hủy diệt chi lực ăn mòn linh hồn thì lại được sống tiếp. Như vậy hắn có thể chờ đợi tới ngày Vũ Tôn trưởng thành, đem Hắc ám chí tôn dẫm đạp dưới chân thay hắn trả thù.

- Ta mới là người cần cảm ơn tiền bối mới đúng.

Vũ Tôn khoát tay từ chối lời cảm ơn của Quang minh chí tôn.


- Cũng ba canh giờ rồi, sắp tới rồi chứ?



Xích Huyết Hoàng hỏi.

- Xích Huyết thúc đổi nghề làm thầy bói được rồi đấy. Tới rồi đây.

- Tới cái gì, cái gì tới?

Quang minh chí tôn mờ mịt hỏi.

Kia kìa, tiền bối.

Xích Huyết Hoàng chỉ tay ra cửa của Quang minh bảo điện.

Quang minh chí tôn quay người nhìn theo. Từ bên ngoài cửa điện lù lù một tên Vũ Tôn nữa tiến tới.

- Này, cái này …

Hắn ngây ngốc, không còn biết nói gì.

Vậy là lúc này trong Quang minh bảo điện đã có tới ba tên Vũ Tôn.

- Võ Hoàng đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá.

Quang minh chí tôn khiếp sợ kêu lên. Càng lúc thằng này càng mang đến cho hắn nhiều bất ngờ kinh ngạc.