Vũ Tôn

Chương 128: Chương 127 : Tiến vào Chung kết.




- Tiến hành vòng đấu loại thứ 3. Bắt đầu chuẩn bị bốc thăm.

- Số tám mươi bảy, số chín mươi sáu, số năm, số mười ba, số một trăm …

Lần lượt từng số thứ tự được đọc lên. Đã không có chuyện thi đấu chiều qua thì chiều nay mới tiếp tục đấu nữa. Tất cả là ngẫu nhiên.

Vũ Tôn trúng ngay lượt đầu tiên.

Đối thủ của hắn số tám bảy, Tỉ thí đài số 01 .

- Ta biết không dễ thắng được ngươi, nhưng mà ta không vì vậy mà chịu thua. Còn hi vọng thì dù một phần trăm cũng phải cố gắng.

Tên đối thủ của Vũ Tôn nói.

- Hi vọng lĩnh giáo cao chiêu.

Vũ Tôn khiêm tốn đáp lời. Thái độ của tên kia làm hắn cực kì tán thưởng.

- Các ngươi chuẩn bị xong chưa?

Trọng tài nhìn cả hai, hỏi.

- Đã xong.

- Vậy trận đấu bắt đầu.

Ngay lập tức, Hồn hoàn của tên đối thủ xuất hiện. Đó là một con Tam nhãn cự viên. Giữa trán nó có một con mắt thứ ba, khả năng công kích linh hồn rất mạnh. Nếu gặp cường giả trên sáu mươi cấp toàn lực thi triển thì có thể nhất chiêu phá tan linh hồn người khác.



Như vậy rõ ràng nó là một yêu thú biến dị.

- Thiên nhãn tịch diệt.

Quát lên một câu, tên đối thủ ngón tay chạm vào trán. Từ trán hắn xuất hiện một bóng mờ, nhìn kĩ thì không khác gì một con mắt khác.

Con mắt thứ ba trên hư ảnh cự viên cũng hé mở. Một luồng sáng mạnh mẽ chiếu thẳng vào Vũ Tôn .

Ngay vừa bắt đầu, hắn đã dùng sát chiêu mạnh nhất của Hồn kĩ.



Tốc độ luồng sáng rất nhanh, Vũ Tôn không chuẩn bị nên không tránh kịp, bị nó chiếu trúng.

Hắn đột nhiên cảm thấy tinh thần cực kì mệt mỏi. Khắp người một cảm giác đau đớn, khó chịu dâng lên. Rõ ràng đó là tác động của Hồn kĩ Tam nhãn cự viên. Đổi lại là một thiếu niên khác có lẽ đã bị bất tỉnh.

Vũ Tôn nhắm mắt lại, bên trong cơ thể hắn ngàn vạn chấm sáng li ti lóe lên, ngay lập tức hắn thi triển Quang minh tịnh hóa cho chính bản thân. Tổn thương hắn phải nhận nhanh chóng bị Quang minh tịnh hóa khôi phục, đồng thời vô hiệu hóa Thiên nhãn tịch diệt.

Nói thì lâu nhưng lại rất nhanh. Vũ Tôn mở mắt ra, trong hai con mắt ánh sáng long lanh lóe lên rực rỡ trong chớp mắt. Tên đối thủ đột nhiên cúi gằm xuống, hai tay bưng đầu đau đớn. Từ hai bên mắt hắn hai giọt máu đỏ tươi chảy ra.

Vũ Tôn lấy tốc độ cực kì nhanh chóng lao đến đối thủ. Khi hắn muốn vươn tay ra tóm lấy tên kia thì đột ngột hai cánh tay khổng lồ của Cự viên phía sau đối thủ của hắn vung lên nhắm thẳng người hắn.

Một áp lực như thái sơn dồn tới.


- Hừ, so khí lực sao?

Ngay lập tức, cánh tay phải của hắn hóa thành quyền nghênh đón nắm đấm của Tam nhãn cự viên.

- “ Ầm”.

Cánh tay của Vũ Tôn cùng cự viên va chạm. Vũ Tôn vẫn bị bức hạ xuống dưới sân tỉ thí đài, còn thân hình cự viên lảo đảo suýt ngã.

- Vậy mà mạnh ngang ngửa Đại địa chi hùng.

Vũ Tôn kinh ngạc kêu lên trong đầu.

Đột nhiên một chân cự viên lấy một tốc độ không tưởng tượng nổi hướng Vũ Tôn tung ra một cước.

Đòn thế quá bất ngờ, hắn không kịp trở tay. Chỉ vội vàng vận chuyển nguyên lực đưa hai tay ra đỡ.

Cơ thể hắn bị cước của Tam nhãn cự viên sút trúng, bay người lên hướng bên ngoài Tỉ thí đài lao đi.

Chỉ cần hắn rơi ra ngoài, vậy là đã bị loại, đối thủ của hắn đi tiếp.

- Không xong, nguy hiểm rồi.

Hắn vội vã hét lên trong lòng. Ngay lập tức hai tay kết ấn, nguyên lực tràn vào hai cánh tay. Ngân Hồn hoàn xuất hiện, một vòng xoáy thôn phệ trong giây lát lớn dần. Cơ thể Vũ Tôn như bị kìm hãm lại tốc độ bay ra.

Hắn đẩy mạnh hai tay về phía trước. Một chưởng ấn lớn xuất hiện bắn ra. Hắn muốn mượn lực của Chưởng ấn đẩy bản thân ngược lại phía sau. Quang minh cực tốc trong nháy mắt đó cũng thi triển.




Liên tục đem ra những thứ hắn chưa từng phải dùng trong hai trận đấu trước cơ thể hắn mới quay ngược về được Tỉ thí đài.

Những người chứng kiến lồi mắt ra. Đã gần như rớt khỏi Tỉ thì đài mà vẫn có thể bay ngược vào sao ???

- Hù, suýt nữa thì toi.

Hắn đưa tay lau mồ hôi. Chỉ vì chủ quan mà hắn gần rơi khỏi Tỉ thí đài.

Tên đối thủ của hắn lúc này đã đứng dậy, ánh mắt đầy tiếc nuối. Thiếu chút nữa thôi thì hắn đã thắng rồi.

Không khinh địch nữa, Vũ Tôn đem vòng xoáy thôn phệ vận chuyển tới cực hạn đưa về phía trước. Thân thể của đối thủ hắn không tự chủ bị mạnh mẽ kéo tới trung tâm vòng xoáy. Mọi nỗ lực của hắn hoàn toàn vô vọng.

Vũ Tôn đợi đối thủ khiếp hãi đang cố giãy giụa trước vòng xoáy thôn phệ thì hắn nhảy lên, dùng năm phần lực đấm thẳng vào người tên thiếu niên kia.

- “ Phốc” .

Đối thủ của hắn phun ra một ngụm máu, đến lượt cơ thể hắn bay ngược về phía sau rơi khỏi Tỉ thí đài. Hư ảnh Tam nhãn cự viên cũng ầm ầm sụp đổ.

- Võ đài số 1, số một trăm sáu mươi chín thắng.

Trọng tài giơ tay tuyên bố kết quả.


Vũ Tôn lững thững rời Tỉ thí đài nhưng vẫn còn có chút run run. Chút nữa thôi hắn đã phải nhận trận thua đầu tiên rồi. Cũng may vẫn còn có cơ hội sửa sai.

- Từ nay không bao giờ được chủ quan, đứng quá gần địch thủ nữa.

Trong lòng hắn thầm nhủ.

Đám Chan, Dương, Tiểu Tam, Trương Dực, Cún, Bảo Nhi cũng hết sức lo lắng thay cho Vũ Tôn.

Tiếp sau lần lượt là Chan, Cún, Tiểu Tam, Trương Dực, Dương lên đài. Bọn chúng tuy cực kì gian nan nhưng cuối cùng vẫn có thể tiếp tục tiến vào danh sách ba mươi người.

Sau cùng, lượt thi đấu loại thứ ba đã kết thúc và chọn ra được ba mươi người mạnh mẽ nhất.

Cả nhóm Vũ Tôn đều được tiến vào top ba mươi.




Tiếp đó các đạo sư bắt đầu tiến hành vài trận đấu của những học viên từng thất bại trước khi buổi sáng khép lại.

Bởi là cơ hội cuối cùng, nên kẻ nào cũng chiến đấu bằng tất cả những gì mình có, không giấu diếm gì nữa.

Hai trăm linh sáu người ít ra cũng mất hai ngày để tìm được mười người mạnh nhất. Cho nên ba mươi người top ba mươi được nghỉ hai ngày đó.

Nhóm Vũ Tôn lập tức tranh thủ từng giây phút khôi phục đồng thời củng tăng thêm chiến lực. Nhất là Vũ Tôn. Hắn chui thẳng vào Quang minh bảo điện để đột phá ba mươi cấp.

Không thể chắc chắn được điều gì. Mọi chuyện luôn có thể xảy ra.

Đó là điều hắn rút ra từ lần tỉ thí vừa rồi.

Chắc chắn đạt tới ba mươi cấp, tranh thủ tìm kiếm Hồn hoàn thứ ba thì mới thực sự không lo lắng gì trong Chung kết đại hội được.



Hắn ngồi xếp bằng trên Lục Ngọc Sàng, nguyên khí cực kì tinh thuần đến cực điểm không ngừng rót vào cơ thể hắn. Quang minh lấp lánh tỏa ra khiến hắn thoải mái chưa từng có.

Không quá lâu hắn đã cảm nhận được bản thân chạm tới bình chướng ba mươi cấp. Tĩnh tâm ngưng thần, toàn lực hướng “ bích chướng” kia tấn công.

Kiên trì suốt một canh giờ, dưới sự hỗ trợ của Lục Ngọc sàng cùng Quang minh bảo điện, bình cảnh ba mươi cấp trong cơ thể hắn ầm ầm sụp đổ. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ tràn ngập. Nguyên lực trong cơ thể dần chuyển hóa thành Nguyên khí tinh thuần.

Điểm này Hồn hoàn sĩ hay vũ kĩ chiến sĩ không khác gì nhau, đó là chuyển hóa nguyên lực thành Nguyên khí.

Thực lực từ đó mạnh không chỉ gấp mười lần.