Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới

Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới - Chương 104: Hoả Thần Viên Vũ




Núi Natagumo.

“Tanjirou đang ở đâu a.”

Gin vừa đi vừa lẩm bẩm trong miệng lấy.

Thật ra đây là một thú vui của hắn mà thôi, bởi vì trước đó đã thấy Zenitsu nên hắn biết Tanjirou cũng vừa mới lên núi không bao lâu.

Khoảng cách tới lúc Tanjirou sử dụng [Vũ Điệu Hoả Thần] hẳn sẽ còn thêm một chút thời gian nữa.

Ít nhất là sau khi tiếng sấm sét của Zenitsu vang lên.

Vì thế nên hiện tại hắn còn đang thảnh thơi đi dạo trên núi.

Loạt soạt…

Lúc này đột nhiên bụi cây bên cạnh phát ra tiếng động…

Một con nhện có cái đầu người từ trong bụi cây đi ra dùng ánh mắt trợn trừng lên nhìn lấy hắn.

“Ồ!? Đây là những người đã bị con quỷ nhện kia biến thành nhện sao?”

Hắn cúi đầu xuống, hiếu kì nhìn lấy con nhện, chỉ là sau một lát hắn liền mất hết hứng thú ngẩng đầu lên quan sát xung quanh, không quan tâm con nhện nữa.

“Hẳn là nên đi xem quỷ nhện mẹ, kiếp trước từng có rất nhiều người thích cosplay nó đâu.”

Hắn bắt đầu mở bước chân đi tới.

Một cái chân không biết là vô tình hay cố ý đá con nhện bay vào trong bụi cây, không rõ sống chết.

Mà…dù vậy thì hắn cũng không quan tâm.

“Ồ kia là Hạ Huyền Ngũ Rui sao?”

Gin lúc này đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía một phương hướng khác, hắn thấy được có một thân ảnh thấp bé màu trắng đang đứng lơ lửng trên không trung.

Không, phải nói là thân ảnh đó đang đứng trên những sợi tơ của mình.

“Thôi, mặc kệ hắn, trước tiên đi xem quỷ nhện mẹ đã, lại chậm một lát thì nó sẽ bị giết mất.”

Gin lắc lắc đầu nói.

Hiện tại hiếm lắm hắn mới có thể xem kịch ở một góc nhìn trực tiếp như thế này, hắn mới không muốn bỏ lỡ một phân cảnh nào đâu.

Thân ảnh của hắn lại một lần nữa biến mất vào rừng cây.

Một lát sau, đang lúc Gin đang đi tìm quỷ nhện mẹ thì đột nhiên nghe thấy tiếng la hét ở bên cạnh truyền tới.

“Khoan đã, Inosuke! Chắc chắn còn có cách để cứu bọn họ.”

“Câm mồm đi! Chính miệng hắn nói hắn muốn chết còn gì!”

Hắn đưa mắt nhìn sang cội nguồn của những tiếng nói kia thì hắn liền thấy được Tanjirou đang cùng một tên thân người đầu heo vừa chật vật né tránh những “con rối” vừa to tiếng cãi nhau.

Đầu heo không phải ai khác chính là một trong những nhân vật chính Hashibira Inosuke.

Chỉ là khi Gin nhìn thấy những tên này bắt đầu chơi trò dụ quái rồi hất tung cho nó bay vào góc lag thì hắn cũng liền quay mặt rời đi.

“Sắp tới rồi!”

Hắn trong miệng lẩm bẩm.

Cuối cùng hắn cũng gặp được “người trong mộng” của mình.

Quỷ nhện mẹ đang ngồi trên một tảng đá nhỏ, vẻ mặt nàng có vẻ đang rất tức giận một dạng.

Sau khi ngắm nàng một hồi lâu thì Gin thầm nghĩ trong lòng: “Hmm…nàng cũng không có gì đặc biệt, có lẽ do ta đã già rồi đi.”

Thật ra những việc hắn làm từ nãy đến giờ mặc dù có một phần là do hiếu kì, nhưng phần lớn là do hắn muốn giết thời gian mà thôi.
— QUẢNG CÁO —


“Người lớn tuổi quả nhiên hứng thú càng ít lại a.”

Gin lại một lần nữa bắt đầu lâm vào thổn thức, hiện tại hắn chính là thiên hạ đệ nhị lão đi, chỉ trẻ hơn Muzan 200 tuổi mà thôi.

Lắc lắc đầu, hắn lại một lần nữa quay người rời đi, hắn muốn đi tìm một chỗ nào đó để chờ đợi, bởi vì hiện tại đi loanh quanh đã không có thú nữa rồi.

Cũng giống như ở kiếp trước, khi tới một độ tuổi nhất định nào đó thì sẽ có những lúc người ta trong lòng thì muốn chơi game, bỏ ra hơn 30 phút để tìm một game về chơi, nhưng đến khi vào game được vài phút thì lại xoá game.

Đây chính là tình trạng của Gin lúc này.

Khi hắn vừa mới rời đi không lâu, thì trên bầu trời liền xuất hiện một thân ảnh hướng về con quỷ nhện mẹ bay tới.

Đó chính là Tanjirou!

Chỉ là vốn hắn đang muốn dùng thủ đoạn lôi đình cắt đứt đầu nàng thì đột nhiên hai tay biến ảo chuyển đổi thức kiếm…

“Hơi Thở Của Nước Thức Thứ Năm – Can Thiên Từ Vũ!”

Xoẹt!

Một nhát chém nhẹ nhàng lướt qua cổ của nàng, rất nhẹ nhàng liền đem cổ của nàng cắt đứt.

Tanjirou chăm chú nhìn nàng đang từng chút một tan biến theo gió…

Thì lúc này trước khi hoàn toàn tan biến thì đột nhiên nàng mở miệng nói: “Ở đây có một trong Thập Nhị Nguyệt Quỷ! Hãy cẩn trọng.”

“Hả!? Thập Nhị Nguyệt Quỷ? Vậy là vẫn còn có kẻ địch trên núi này.”

Tanjirou nghe vậy liền có chút kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng trên núi này nàng đã là mạnh nhất rồi đâu.

“Phải đi tìm Inosuke thôi.”



Tại một khu vực khác trong khu rừng.

Có một bóng hình màu trắng đang thất thần đi lang thang trong khu rừng.

Nàng chính là “tỷ tỷ ruột thịt” của Hạ Huyền Ngũ Rui.

Hiện tại nơi ở của nàng đang bị tấn công bởi các thợ săn quỷ, mặc dù có chút sợ hãi nhưng nàng cũng không lo lắng quá mức…

Bởi vì đã có “phụ thân” cùng “đệ đệ”, bọn hắn sẽ bảo vệ nàng, đơn giản là bởi vì nàng chính là “gia đình” của bọn hắn.

Bây giờ tình hình đang rất cấp bách, nàng đang muốn đi ra con suối để gọi “phụ thân” trở về để trợ giúp “mẫu thân” giải quyết những người kia.

“A!?”

Chỉ là khi nàng vừa bước chân ra khỏi khu rừng và bước xuống con suối thì nàng liền bắt gặp hai kẻ kì lạ, trong đó còn có một con heo.

Bọn hắn đang nhìn về phía nàng, sau đó liền rút đao muốn xông tới.

‘Đáng chết! Bọn hắn là những kiếm sĩ diệt quỷ kia!’

Nàng trong lòng thầm hô không ổn, sau đó liền thất thanh gọi lớn một tiếng: “Phụ thân!!”

Ngay lập tức có một thân ảnh từ trên cao nhảy xuống ngăn lại trước mặt nàng.

Ầm!

Một thân ảnh rất cao to, có thể nói là khổng lồ, nặng nề cùng mặt đất dưới chân phát sinh va chạm.

“Đừng hòng…động vào gia đình của ta!”

Oanh!
— QUẢNG CÁO —

“Phụ thân” của nàng lập tức rống to giơ lên nắm đấm đập tới.

Nàng thấy như vậy cũng nhanh chóng quay người chạy đi thục mạng vào rừng.

Nàng…muốn đi tìm Rui.

Chỉ là sau khi chạy một đoạn thì một chuyện kì lạ này phát sinh…

“Ai vậy? Hả, làm sao không thấy rồi?”

Trong tầm mắt của nàng đột nhiên xuất hiện một thân ảnh tóc trắng đang ngồi tựa vào một cái cây, chỉ là sau cái chớp mắt thì thân ảnh đó đã biến mất không thấy.

“Là do ta hoa mắt sao?”

Nàng dụi dụi hai mắt của mình rồi thầm nghĩ.

“Không! Ngươi không hoa mắt đâu.”

Lúc này bổng dưng có một giọng nói phát ra từ phía sau nàng, làm cho nàng rất hoảng hốt mà quay đầu lại.

“N-ngươi là…tên kiếm sĩ lúc nãy, phụ thân không giết ngươi sao?”

Tanjirou chẳng biết lúc nào đã đứng ở sau lưng nàng, biểu lộ của hắn rất bình tĩnh đối với nàng nói: “Rất bất ngờ? Đáng tiếc ta không có nhiều thời gian để ở đây trò chuyện cùng ngươi.”

Hắn từ từ rút ra Nhật Luân Đao, thân hình trong nháy mắt liền biến mất tại chỗ, lần nữa xuất hiện đã là ở sau lưng nàng.

Phốc xuy…!

‘Huh?’

Tầm mắt của nàng đột nhiên dâng cao, rồi lại rơi xuống đất.

‘Ta bị cắt đầu rồi?’

Nội tâm nàng lúc này vẫn còn đang rất hoang mang, còn chưa nhận thức được mình đã bị giết.

Cho đến khi hoàn toàn tan biến nàng vẫn còn có chút nghi hoặc trong đầu…

Đó là tại sao phụ thân lại không thể ngăn được hắn?

Khi thân xác của nàng hoàn toàn tan biến thì không gian xung quanh cùng thân ảnh của Tanjirou bắt đầu tựa như tấm giương bị vỡ vụn một dạng từ từ tan biến trong không khí.

Sau đó một hoàn cảnh giống hệt lúc nãy lại hiện ra, đây mới chính là không gian thật, còn cái hoàn cảnh nàng nhìn thấy lúc nãy chỉ là giả tạo mà thôi.

Từ lúc nàng vừa nhìn thấy Gin thì nàng cũng đã bị trúng [Hư Giới] của hắn rồi.

“Haizz, Huyết Quỷ Thuật của ta quả nhiên chỉ có tác dụng dọn creep.”

Gin nhìn xuống dưới chân chỉ còn lại một bộ y phục thì nội tâm cũng có chút vô lực.

Tất nhiên là sẽ không có vụ án chặt đầu nào ở đây cả, tất cả chỉ là do hắn dùng Huyết Quỷ Thuật lau đi tinh thần cùng ý chí của nàng mà thôi.

Huyết Quỷ Thuật của hắn mặc dù chỉ có thể ức hiếp được kẻ yếu và hù doạ một chút kẻ mạnh, thế nhưng dùng để mạo danh giết người cũng không thành vấn đề, cũng như hiện tại hắn vừa mạo danh của Tanjirou vậy, dùng rất tốt.

Cướp, giết, hi—

Khụ khụ, ta làm sao có thể suy nghĩ đồi bại như vậy a.

“Nezuko!!”

Đang lúc hắn tự nhả rãnh chính mình thì đột nhiên nghe thấy tiếng thét của Tanjirou.

“Ồ, bắt đầu rồi!”

Hắn liền vứt hết suy nghĩ trong đầu mà nhanh chóng hướng về cội nguồn của tiếng thét đi tới.

Chỉ chốc lát Gin liền đã xuất hiện ở một gốc cây và quan sát toàn bộ cuộc chiến.
— QUẢNG CÁO —


Lúc này tình cảnh của Tanjirou bọn hắn cũng giống như trong nguyên tác, Tanjirou thì đang ôm lấy vết thương quỳ một chân dưới đất và Nezuko thì vừa bị Rui treo lên trời.

Gin liếc mắt liền có thể thấy được thân thể của cô bé đang bị vô số sợi tơ cắt lấy, thậm chí có nhiều nơi đã bị sợi tơ cắt sâu vào trong xương.

Nàng có thể bị treo lên trên như vậy cũng là do độ cứng cáp của xương đã chịu lại sức nặng của toàn bộ cơ thể.

“Chậc chậc, chắc là đau lắm.”

Hắn nhìn lên thảm trạng của nàng như vậy cũng có chút thấy đau giùm nàng.

Bởi vì mỗi lần thân thể nàng nhẹ đung đưa thì hắn đều có thể nghe thấy tiếng sợi tơ cọ xát vào xương phát ra âm thanh “kẽo kẹt” không thôi.

Mà Tanjirou khi thấy thảm trạng của em gái như vậy thì cũng tức giận đến phát run, hắn lại một lần nữa đứng lên, thi triển ra kiếm chiêu của mình…

Hơi Thở Của Nước Thức Thứ Mười – Sinh Sinh Lưu Chuyển!

Nhờ vào phương thức chuyển động cùng gia tốc của đường kiếm mà khiến cho lực lượng ngày lúc một tăng.

Chiêu này cũng có một chút cùng loại với [Hắc Long Sát Thiên Thần] của Gin, chỉ là chiêu của hắn có dồn năng lượng vào rất nhiều mà thôi.

Nghĩ tới đây Gin cũng có chút chờ mong, bởi vì sau hơn 900 năm thì quỷ khí của hắn đã chuyển biến thành một loại hắc khí hoàn toàn khác.

Nó tựa hồ là bản nâng cấp càng thêm mạnh mẽ của quỷ khí. Mà theo Gin cảm nhận thì nó càng thêm…thuần tuý.

Còn thuần tuý thế nào thì hiện tại ngay cả hắn cũng không thể rõ ràng giải thích, và cũng không biết nguyên nhân vì sao mà lại có sự biến đổi này, có lẽ là do vòng xoáy ở trong trái tim hắn gây ra, dù sao thì đó cũng là thứ bắt đầu mọi chuyện và cũng là thứ thần bí duy nhất trên cơ thể mà hắn chưa thể khám phá toàn bộ.

Những hắc khí này tựa như là có thể nuốt chửng rồi phân rã tất cả.

Giống như lần trước lúc chiến đấu với ba vị Thượng Huyền. Hắn có thể dùng nó để phòng thủ hoặc tấn công.

Ví dụ như những đòn tấn công bằng băng của Douma lúc trước đánh vào những hắc khí này thì đều bị nó thôn phệ và hoà tan, chỉ là quá trình không được nhanh cho nên mới khi nhìn vào liền cảm thấy giống như nó đã ngăn cản băng của Douma lại vậy.

Và ngay cả những lần hắn dùng để cắt hay để xiên đối thủ cũng vậy, những nơi bị nó cắt qua hoặc xiên qua thì huyết nhục ở nơi đó tựa như bị đốt cháy một dạng, bốc hơi và biến mất.

Từ những điều trên hắn đã tổng kết ra được những hạn chế của nó.

Chẳng hạn như diện tích bề mặt tiếp xúc giữa hắc khí và đối phương càng lớn thì quá trình nuốt chửng và phân rã càng chậm.

Cũng vì nguyên nhân này mà hắn mới bao bọc hắc khí lên bàn tay rồi ép chúng mỏng lại tựa như lưỡi đao để sử dụng như đòn cắt chém. Bởi vì lúc này diện tích bề mặt rất nhỏ nên chúng có tác dụng như một lưỡi đao sắc bén vậy.

Trở về với thực tại.

Lúc này Tanjirou cũng đang rơi vào tình trạng nguy hiểm đến tính mạng, nhưng hắn lại đơ người ra đó trơ mắt nhìn lấy những sợi tơ màu đỏ đang dần dần bao bọc lại chính mình.

Thế nhưng lúc này mới chính là lúc Gin cần phải chăm chú nhìn thẳng nhất.

Bởi vì…nó sắp xuất hiện rồi!

“Vũ Điệu Hoả Thần – Viên Vũ!”

Ngay sau đó trong mắt Gin loé lên một hình ảnh, đó là thanh Nhật Luân Đao đã bị gãy của Tanjirou bắt đầu trở nên rực lửa rất dễ dàng liền chém đứt tất cả những sợi tơ của Rui.

Gin không chớp mắt nhìn thẳng vào những động tác của Tanjirou, muốn quan sát được cái gọi là [Vũ Điệu Hoả Thần] có gì hơn người, cũng muốn quan sát tất cả mọi chuyển động cơ bắp và nhịp thở của hắn.

Các bước di chuyển, phương thức vung đao thậm chí ngay cả phương pháp hít thở của kỹ thuật này cũng bị hắn nhìn ở trong mắt.

Mặc dù dang nhìn chăm chú nhưng nội tâm của hắn đối với [Vũ Điệu Hoả Thần] của Tanjirou vẫn là một mảng bình tĩnh không một chút rung động.

Cho tới khi Nezuko thi triển Huyết Quỷ Thuật của mình.

“Đó là…!?”

Hai mắt của Gin loé lên một tia kinh ngạc nhìn về phía thanh đao gãy của Tanjirou.