“Hmmm, hai người bọn hắn đi đâu mà lâu như vậy a.”
Gin ngồi ở phòng khách uống trà, vẻ mặt có chút buồn bực ngán ngẩm nói.
Cạch!
Lúc này tiếng mở cửa vang lên.
“Ngươi đã dậy rồi sao? Hôm nay ta đã gặp một chuyện thú vị a, Gin!”
Tamayo từ bên ngoài bước vào, vừa gặp hắn nàng liền mỉm cười nói.
“Ồ? Là chuyện gì? Mà ngươi làm sao mặc đồ y tế rồi?”
Hắn lập tức bị nàng gợi lên hứng thú, nhưng cũng không quên chú ý đến bộ đồ y tế mà nàng đang mặc.
“Ta chính là từ phòng khám bệnh qua đây để báo với ngươi một tiếng, đó là bọn hắn đã tới rồi, ta đã nhờ Yushiro đi mời bọn hắn đến đây.”
“Đã tới rồi sao!”
Gin lập tức đứng lên, cả người bắt đầu trở nên hứng khởi, bởi vì hắn biết nàng nói tới “bọn hắn” là ai.
Xuyên qua tới thế giới này đã hơn 900 năm, cuối cùng thì cũng đã đến lúc cốt truyện chính khởi động rồi. Hắn ăn nằm ở đây hơn một năm cũng chính là chờ đợi thời khắc này a.
Thật sự là không phải hắn không muốn chủ động làm việc, chỉ là trong anime thật sự quá ít những thông tin về các địa điểm trong thế giới này, nên thành ra hắn ở trong thế giới này thì chính là một tên mù đường chính hiệu.
Đã mù rồi mà lại còn phải đi đêm nữa đâu.
Vả lại hắn cũng không thể mù đi loạn mãi được, dù sao hắn cũng đang trong trạng thái giả chết, nếu chẳng may bị phát hiện thì bao công sức lúc trước đều đổ xuống biển hết.
Trong trường hợp của hắn hiện tại cũng không phải giết quỷ diệt khẩu là được, nên nhớ là Muzan có thể đọc được trí nhớ của những con quỷ dưới trướng của hắn, kể cả khi chúng bị giết a.
Với trình độ của Muzan thì cho dù hắn có che mặt nạ đi chăng nữa thì cũng có thể từ từ bị suy luận ra, dù sao Muzan chính là kẻ đang kiểm soát loài quỷ, việc đột nhiên lòi ra một con quỷ mạnh mẽ mà hắn không biết thì sẽ gây nên rất nhiều nghi ngờ cùng liên tưởng.
Còn về việc sử dụng Huyết Quỷ Thuật để che mắt thì hắn cũng không muốn làm…
Được rồi, hắn thừa nhận chính là hắn đang lười đi ra ngoài, hắn chỉ muốn sau những giờ tu luyện nhức hết cả đầu óc thì được ôm đùi mỹ nhân, rồi chờ đến cốt truyện bắt đầu mà thôi.
Nhưng bây giờ thì khác, Tanjirou đã nhập cuộc thì trận chiến này mới thật sự bắt đầu, hắn cũng không nhất thiết phải ẩn giấu quá mức, dù sao Muzan sẽ luôn tập trung vào truyền nhân của kẻ sử dụng Hơi Thở Mặt Trời a.
Hắn chỉ cần đi theo ăn ké cùng rỉa máu Muzan là được.
“Ta trên đường cũng gặp phải Kibutsuji Muzan, không ngờ hắn lại xuất hiện ở thành phố này. Chỉ là càng bất ngờ hơn là thiếu niên kia lại có thể phát hiện ra hắn, nếu không có thiếu niên kia gây sự chú ý thì ngay cả ta cũng không phát hiện.”
Tamayo sắc mặt dần dần chuyển sang nghiêm túc nói.
“Ngươi thấy thiếu niên đó như thế nào?”
Gin lúc này cũng có chút hiếu kì cách nhìn nhận của nàng về nhân vật chính là thế nào.
Dù sao ở trong nguyên tác, Tanjirou đã khiến cho một con quỷ luôn nghĩ trước lo sau như nàng vừa mới gặp lần đầu đã sinh ra hảo cảm a.
“Hắn sao? Hắn là một thiếu niên có một tấm lòng rất nhân hậu, hắn đã trong tức khắc bỏ qua Muzan mà chạy tới cứu một người bị hoá quỷ ngay trước mắt, nếu là những sát quỷ nhân khác thì chắc chắn bọn hắn sẽ không làm như vậy.”
Tamayo ngồi xuống ở bên cạnh hắn nhẹ nhàng nói.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy có người muốn cứu giúp kẻ đã hoá quỷ như vậy, nên cũng khiến cho nàng cảm thấy một chút rung động.
Nghe những lời của nàng thì Gin cũng gật đầu đồng tình. Nếu là những trụ cột ở trong tình huống đó thì hắn tin chắc bọn họ sẽ ưu tiên chặn đứng Muzan lại hơn là cứu một người đã hoá quỷ.
Thế nhưng là cũng nhờ tính cách nhân hậu này mà Tanjirou mới thoát được một mạng. Nếu lúc đó hắn xồn xồn xông tới Muzan thì kết quả cũng chỉ có chết mà thôi.
“Được rồi chúng ta chờ đợi bọn hắn tới đi.”
Lúc này Gin đột nhiên nắm lấy tay nàng kéo xuống, rồi ngã đầu nằm lên đùi nàng nhắm lại hai mắt nói.
“Ngươi rất thích nằm trên đùi ta sao?”
Tamayo nhìn hắn như vậy thì cũng có chút buồn cười, nhưng nàng vẫn rất là vui vẻ làm gối nằm cho hắn.
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hắn, ánh mắt lấp loé hào quang hạnh phúc.
“Rất thích!”
“Nhưng ta hiện còn đang rất bận đâu, để khi khác ta sẽ cho ngươi nằm thoải mái a.”
Chỉ là ngay sau đó Tamayo liền đẩy hắn ngồi dậy rồi nói.
Tình trạng người vợ của người đàn ông hoá quỷ kia vừa mới ổn định mà thôi, nàng chỉ qua đây thông báo cho hắn một chút rồi phải trở lại để theo dõi tình hình.
“Ngạch! Được rồi, ngươi đi đi.”
Gin nghe nàng nói như vậy cũng không thể làm gì, đành để cho nàng rời đi.
…
Một lúc lâu sau, trong phòng khám bệnh.
“Anou~ ta có một câu hỏi.”
Một thiếu niên có mái tóc màu đỏ tía mở miệng dò hỏi.
Hắn chính là Kamado Tanjirou, hắn cùng em gái đã đến đây được một thời gian rồi.
Và chuyện cần nói về hai nạn nhân kia bọn hắn cũng đã nói xong, nên lúc này hắn liền muốn hỏi chuyện đang khiến hắn ngứa ngáy trong lòng từ nãy đến giờ.
“Tamayo-san chính là người đã cứu Nezuko vào hai năm trước đúng không?”
Tanjirou mặc dù trong lòng đã có đáp án nhưng hắn vẫn không nhịn được mà hỏi một câu.
Tamayo nghe vậy liền nhìn sang nữ hài đứng bên cạnh và đang nhìn nàng bằng đôi mắt sáng lấp kia một chút, rồi nhẹ gật đầu: “Ta chỉ đơn thuần là cầm máu giúp nàng mà thôi, hai năm trước lúc chúng ta đang chạy trốn khỏi sự truy lùng của Kibutsuji Muzan thì có đi ngang qua một ngôi nhà, đó hẳn là nhà của các ngươi đi. Nhưng là lúc đó chỉ có mỗi em gái là còn có cơ hội sống nên chúng ta cũng giúp nàng một tay.”
“Không phải đâu, Tamayo-san. Nhờ có ngươi mà Nezuko mới có thể sống sót đến lúc biến thành quỷ, nếu không có ngươi thì đến người thân duy nhất còn lại của ta cũng đã mất a. Cho nên ta rất chân thành cảm tạ ngươi.”
Hắn rất chân thành cúi đầu nói lời cảm tạ với nàng.
Tanjirou cũng không cần nghĩ ngợi chuyện nàng có nói dối hay không mà lập tức tin tưởng những lời của nàng, bởi vì tình cảnh lúc đó theo hắn đoán thì cũng đúng như lời của nàng nói.
Mùi nàng ở trên người của Nezuko rất nồng, chứng tỏ nàng đã kề sát bên cạnh trị thương cho em ấy.
Vẫn còn có một người nữa, người đó có mùi hương nhạt hơn nhưng lại rất đặc biệt, một mùi hương không trộn lẫn với một ai khác, và người đó cũng đang ở trong ngôi nhà này.
“Các ngươi đi theo ta, nơi này cũng không phải là nơi nói chuyện.”
Lúc này Tamayo đứng lên, cởi áo khoát y tế ra rồi dẫn đầu bọn hắn tiến vào một căn phòng khác.
…
Bọn người vừa tiến vào phòng khách.
Gin đang nằm ở trong phòng thấy bọn hắn đi vào thì đột nhiên biểu hiện của hắn trở nên rất là kinh ngạc, hô lên một tiếng: “A!?”
“Ngươi! Các ngươi làm sao lại ở đây?”
Vẻ mặt của hắn có chút khoa trương chỉ về phía anh em Tanjirou giống như gặp phải chuyện gì không thể tin được vậy.
Tamayo: “…”
Yushirou: “…”
“N-ngươi chính là người đã lén lút trong phòng của chúng ta hôm đó a.”
Lúc này Tanjirou cũng không để ý biểu cảm khoa trương của Gin, hắn dường đã biết trước là sẽ gặp Gin một dạng. Nên cũng không đưa ra câu nghi vấn mà thẳng thắng đưa ra câu khẳng định.
“K-không, ta không biết ngươi đang nói gì!”
Hai mắt của Gin chớp động nhảy loạn, tựa như sợ người ta không biết hắn đang nói dối một dạng, lắp ba lắp bắp nói.
Người trong cuộc như Tamayo cùng Yushiro lúc này cũng đã bắt kịp được nhịp độ của hắn.
Hai người biết cái tên này lại bắt đầu diễn!
“Đừng chối! Người hôm đó chắc chắn là ngươi.”
Tâm tư sáng lạng như Tanjirou làm sao có thể bị đánh lừa, hắn không nói nhiều, dùng ngữ khí chắc như đinh đóng cột nói.
Sau một hồi giằng co thì Gin đành bất lực thừa nhận: “Thật ra lúc đó ta chỉ là làm theo lệnh, Tamayo đại nhân hy vọng ta đi lấy ít mẫu máu của em gái ngươi về để nghiên cứu thuốc biến quỷ thành người mà thôi.”
“Thuốc biến quỷ thành người? Tamayo-san-----Hự!”
Khi nghe tới cụm từ này, cả tâm trí của Tanjirou như bị nó thu hút, cả người hắn ngay lập tức bật dậy muốn xông tới áp sát lại gần Tamayo, nhưng chỉ mới kịp đi nửa bước đã bị Yushiro cho một đấm vào bụng nằm lăn ra đất.
“Đừng có đột ngột áp sát ngài ấy như vậy!”
Mặc dù có như thế nào đi nữa, Tamayo vẫn là người mà Yushiro tôn kính nhất, nàng chính là người thân duy nhất của hắn, cho nên nếu cho người muốn gây bất lợi hoặc làm tổn thương nàng thì Yushiro sẽ là người đầu tiên đứng ra liều mạng với người đó.
“Yushiro! Đừng có động một chút là sử dụng bạo lực như vậy!”
“Vâng, ta biết rồi, Tamayo-sama!”
Yushiro nghe như vậy cũng chỉ là nhẹ gật đầu rồi ngồi lại chỗ cũ, không còn có những phản ứng như lúc trước nữa.
“Tamayo-san, thật sự có thuốc biến quỷ thành người sao?”
“Mọi vết thương hoặc bệnh tật trên đời này đều sẽ có cách chữa trị cả. Thuốc biến quỷ thành người cũng tồn tại, chỉ là chúng ta vẫn chưa tìm ra cách tạo ra chúng mà thôi.”
Tamayo nghe thấy câu hỏi của Tanjirou, thì cũng không do dự mà trả lời.
“Vẫn chưa tìm được cách sao?”
Tanjirou khuôn mặt loé lên sự thất vọng, sau đó ngẩng đầu nhìn em gái mình với ánh mắt đầy thương tiếc.
“Em gái ngươi…”
Lúc hắn đang thất vọng tràn trề thì Tamayo lại một lần nữa lên tiếng.
Tanjirou không hiểu thấu hỏi: “Nezuko làm sao?”
“…ta dự đoán em gái của ngươi chính là chìa khoá cho thứ thuốc này. Vì có thể nghiên cứu ra nó, ta mong là ngươi có thể cho phép chúng ta nghiên cứu máu của nàng.”
“Chỉ cần máu của Nezuko thôi sao?”
“Thật ra, còn một điều kiện nữa…”
Tamayo bắt đầu nói ra việc thu thập máu của Thập Nhị Nguyệt Quỷ, thế nhưng là khi nàng kết câu thì lại khác với nguyên tác: “Chuyện này thật ra ngươi cũng không cần quan tâm, chúng ta bên này đã có Gin đi thu thập rồi.”
“Ta cũng sẽ thu thập giúp các ngươi một tay. Thêm một người thì tốc độ thu thập cũng sẽ tăng lên nhiều a.”
Lúc này Tanjirou tràn đầy đấu chí, hắn hận hiện tại không thể lập tức đi giết Thập Nhị Nguyệt Quỷ rồi lấy máu của chúng.
Đang lúc bọn hắn đang trò chuyện vui vẻ thì…
Dị biến phát sinh…
Ầm!
Bành…bành…
Vách tường bổng dưng nổ tung, một quả bóng Temari bay vào căn phòng với tốc độ cực nhanh, sức đàn hồi cực cao khiến nó liên tục tàn phá khắp căn phòng, thế nhưng nó vậy mà lại không có dấu hiệu dừng lại mà cứ liên tục bay tới bay lui tựa như đang có thứ gì điều khiển nó vậy.
Gin ôm lấy Tamayo đứng nép vào một góc tường che chở cho nàng. Hắn cũng đã lường trước được sự việc này nên đã lặng lẽ từ từ áp sát lại gần Tamayo từ trước để bảo vệ nàng.
“U oa, cái gì đây a…thật đáng sợ…”
Mặc dù vậy, nhưng ở thời khắc này hắn vẫn không quên giả vờ giả vịt hô lên một câu, khiến người đang nằm trong ngực hắn một trận không nói.
Thật ra mục đích của hắn lúc này rất đơn giản…
Yếu đuối.
Yếu đuối.
Ta rất yếu đuối a, các ngươi hãy khinh thường ta đi, ta rất thích bị xem là yếu đuối.
Từ lúc hắn bị vây công và bị xa luân chiến bởi các Thượng Huyền thì hắn đã tự nhủ trong lòng một điều, đó là sau này giả heo ăn thịt hổ mới là vương đạo.
Mặc dù hắn đã nghĩ thông suốt từ cái ngày mà thành thật với Tamayo, thế nhưng là thông suốt thuộc về thông suốt, tự tin tăng cao cũng không phải là hắn phải như mãng phu mà xông thẳng về phía trước.
Cái gì mà tâm ta bất tử ta tức bất bại.
Hắn mới không tin những thứ mê tín đó đâu.
Lúc này cơn bụi mù cũng lắng xuống, bóng dáng của hai con quỷ dần dần hiện ra.
“Há há há, thật thú vị a, Yahaba.”
Nữ quỷ cười lớn rồi quay sang đối với con quỷ bên cạnh nói.
“Hắc hắc, ngươi muốn giết hắn như thế nào a, Susamaru?”
“Tất nhiên là cho hắn một cái chết đau đớn rồi.”
Trong lúc toàn trường đang tập trung vào hai con quỷ kia, thì Gin lại như có như không lấy ra chiếc mặt nạ của mình đeo lên mặt rồi từ từ tiến về phía sau của Yushiro, với ý muốn dùng hắn làm bia đỡ đạn.
Lời tác giả: từ bây giờ bắt đầu đẩy nhanh, những trận chiến có trong nguyên tác sẽ không được miêu tả nữa.