Thành tích thi của Mộ Dung Nguyệt không tồi, là lần thi tốt nhất từ khi nhập học tới nay, đứng trong top 50 toàn khối. Nếu có thể vững vàng đứng trong top 50, vậy là đã nâng cao khả năng đỗ vào Thanh Bắc.
Mộ Dung Nguyệt nhìn lên vị trí thứ nhất, cô dường như cách anh ngày càng gần một chút.
"Haizz." Mã Vi Vi cũng đi xem xếp hạng thi lần này, cô ấy đứng bên cạnh Mộ Dung Nguyệt, nhưng lại không quen biết bạn học Mộ Dung Nguyệt. Lần thi này tụt hẳn mấy chục bảng, chuyến đi học ngoại khoá tiếp theo tâm tình cũng không được tốt.
Nhưng mà việc này cũng không ảnh hưởng tới tâm tình bát quái của cô ấy, xem ra, bạn học Mộ Dung Nguyệt này không hề đơn giản, chẳng cần nhắc tới là bạn cùng bàn của nam thần Cố, ngay cả thái độ của Cố Hành với cô cũng hoàn toàn không giống với những người khác.
Mã Vi Vi đứng trước mặt Mộ Dung Nguyệt, "Bạn học Mộ Dung, lúc đi học ngoại khoá tớ có thể ở chung phòng với cậu không?"
Mộ Dung Nguyệt nhìn người bạn không quen biết gì, nghi vấn chỉ vào bản thân, "Cậu hỏi tớ sao?"
Mã Vi Vi liên tục gật đầu, muốn nhân dịp đi học ngoại khoá mà tò mò thêm một chút, vì sao cô ấy lại cảm thấy nam thần Cố đối với bạn học Mộ Dung có một vẻ yêu chiều khó nói?
"Được." Bởi vì Mộ Dung Nguyệt cũng không thân thiết với các bạn trong lớp, hơn nữa phần lớn bọn họ sẽ tìm tới bạn thân để ở, vốn dĩ cô định chờ giáo viên sắp xếp, không nghĩ tới lại có bạn chủ động tìm tới cô.
Mộ Dung Nguyệt cười ngọt ngào thân thiện với Mã Vi Vi.
Cố Hành mới vừa từ văn phòng giáo viên đi ngang qua bảng thông báo đã thấy người yêu mình cười xinh đẹp như vậy, má lúm đồng tiền hơi sâu, viền mắt cong cong như trăng non, khoé miệng nhếch lên lộ ra môi hồng răng trắng, Cố Hành nhìn đến ngây người.
Bởi vì kỳ sinh lý của cô và đợt thi này, đã mấy ngày anh không được chạm vào cô, Cố Hành chỉ cảm thấy dưới thân dâng lên một dòng nhiệt nóng, nơi đó có xu thế ngẩng đầu.
Nam thần Cố bất đắc dĩ đỡ trán, vừa hay tiết sau là tiết tự học.
Anh nhìn đồng hồ trên cổ tay, tiến lên kéo tay thiếu nữ.
"Có chút việc tìm em." Cố Hành cường thế đưa Mộ Dung Nguyệt đi.
Bởi vì đã chuẩn bị vào học, học sinh ở hành lang cũng không có nhiều, hai người vừa đi cũng chỉ để lại Mã Vi Vi sững sờ tại chỗ, hồi lâu mới khôi phục tinh thần, vừa rồi —— hình ảnh Cố Hành đưa Mộ Dung Nguyệt đi đúng là có gian tình.
————
Chuyện xưa của Mã Vi Vi:
Tục ngữ nói đúng, thời niên thiếu không ai không yêu thầm nam thần của trường, Mã Vi Vi cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà năm tháng chính xác là con dao, không chừng nam thần mà bạn từng yêu thầm một ngày nào đó sẽ trở thành một ông già bụng bia đầu trọc còn có vẻ mặt dầu mỡ nữa.
Nhưng câu nói an ủi thanh xuân này, vào mười năm sau của Mã Vi Vi đã lập tức tan biến.
Đó là cuối mùa thu ở góc đường, cô đi công tác ở thành phố B, mới liếc mắt một cái đã nhận ra Cố Hành, năm thấy tựa nhe chỉ làm tăng vẻ trầm ổn trưởng thành trên người anh.
Anh vẫn đẹp trai như vậy, thậm chí còn không khác gì so với thiếu niên, còn đẹp trai hơn ảnh chụp trên mạng cô thấy.
Anh xuống khỏi chiếc Aston Martin, một thân áo khoác dài màu đen vô cùng xa hoa.
Chỉ là, trong lòng ngực lại ôm một đứa bé?
Mã Vi Vi dùng đôi mắt làm bằng hợp kim Titan của mình phát hiện đứa bé này.
Chỉ có thể nói, nam thần ôm trẻ con cũng đúng là đẹp trai mà ~
Sau đó, hình ảnh khiến cô giống như ăn chanh xuất hiện.
Một cô gái tóc dài mặc áo khoác kaki từ góc đường chạy tới phía nam thần của cô.
Cố Hành dùng tay nhẹ nhàng xoa tóc cô ấy, ôm lấy cô ấy vào trong ngực.
Mã Vi Vi không thấy rõ dáng vẻ cô gái, nhưng cô đoán, người kia đến tám chín phần là Mộ Dung Nguyệt lớp 11 chuyển tới lớp bọn họ.
Đây là phim thần tượng gì vậy chứ, làm cẩu độc thân như cô phải ăn mười cân chanh liền, trời ạ chua quá!
Chỉ có thể cảm thán lại lần nữa, nam thần đúng là si tình, mối tình đầu này chính là cả đời.