Vừa Yêu Vừa Sủng

Chương 46: Mất Khống Chế (H)




Cố Hành cho người đưa các bạn học về nhà, Lâm Giai lưu luyến không rời, cầm động muốn xin phương thức liên lạc, Phương Trạch Khải ý vị thâm trường nhìn Mộ Dung Nguyệt cả buổi, Lâm Giai Giai thúc giục mãi mới lên xe.

Mộ Dung Nguyệt lại không cảm thấy gì khác thường, chỉ có Cố Hành hận không thể giấu bảo bối của mình đi.

Sau khi tiễn bạn học đi, Mộ Dung Nguyệt mới phản ứng lại, "Anh quen Cố Lẫm sao?"

Lần đầu tiên nghe thấy trong miệng cô gọi tên người đàn ông khác, còn mang theo vẻ chờ mong như vậy, trong lòng Cố Hành ghen ghét khó chịu.

Cố Hành không nói chuyện, kéo cô về khách sạn.

"Chúng ta không quay về gặp bọn họ sao?" Mộ Dung Nguyệt còn tưởng rằng buổi chiều bọn họ phải đi hoạt động thiên văn học.

"Anh xin nghỉ rồi."

Không biết vì sao, Mộ Dung Nguyệt cảm nhạn được tâm tình Cố Hành tựa như không tốt lắm.

Cũng không phải Cố Hành tức giận, chỉ là không thể bình tĩnh được khi Nguyệt Nhi nghĩ đến người khác thay vì anh.

Trong thang máy, anh dồn cô vào một góc.

"Nguyệt Nhi, em thích Cố Lẫm?" Cố Hành cũng không biết mình dùng tâm tình gì để hỏi những lời này, chỉ muốn tìm Cố Lẫm đánh một trận.

"Hả?" Mộ Dung Nguyệt dù ngu ngốc cũng hiểu tại sao Cố Hành không vui.

"Em thích phim của anh ấy." Cô vội giải thích.

Cô cũng chỉ được tính là người qua đường thôi, bởi vì kỹ thuật diễn của Cố Lẫm đúng là rất tốt, nhìn cũng đẹp trai khiến cô có thiện cảm.

Nghe cô nói vậy, Cố Hành vẫn khó chịu.

"Đó là anh họ của anh."

Bảo sao, giữa hai người họ có phần giống nhau. Cho nên đây cũng là nguyên nhân cô có thiện cảm với Cố Lẫm.

"Cố Hành, em chỉ thích anh, trước nay cũng chỉ thích anh."

Cảm nhận được anh ghen tuông, Mộ Dung Nguyệt rất tự nhiên ôm lấy eo anh, bắt đầu cọ lên ngực anh.

Quả nhiên, cảm thụ được sự chủ động của cô, tâm tình nóng nảy của Cố Hành cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

"Vậy nên, anh Cố Hành có thể giúp em lấy chữ ký của Cố Lẫm không?" Vẻ mặt Mộ Dung Nguyệt chờ mong nhìn Cố Hành, chọc đến bụng dưới của anh cũng căng thẳng, cự vật buổi sáng còn chôn trong tiểu huyệt thiếu nữ bắt đầu thức tỉnh.

Lúc này, cửa thang máy mở ra, một tay Cố Hành bế ngang cô lên.

Xem ra hôm nay cần phải 'dạy dỗ' cô nhóc này thật tốt.

Cả người Mộ Dung Nguyệt bị Cố Hành đặt trên sofa phòng tổng thống, không đợi được câu trả lời của Cố Hành, hai chân đã bị cưỡng chế tách ra, váy bị xốc lên, không có quần an toàn, nơi mỹ lệ hào phóng bị phơi bày.

Bàn tay khớp xương rõ ràng chính xác phủ lên nơi đã động tình, cách quần lót nhẹ nhàng xoa nắn.

"Ưm..." Mộ Dung Nguyệt vô cùng mẫn cảm, dưới sự dạy dỗ của Cố Hành mỗi ngày, tình dục không khỏi bị khơi mào.

Quần lót ren chữ T màu trắng, đây là lúc sáng Cố Hành mặc vào cho cô.

Hạ thân đã ướt đẫm, quần lót cũng có thể vắt ra nước, âm đế càng không chịu nổi mà sưng đỏ, lộ rõ hình dáng đáng yêu dưới lớp vải.

"A... anh Cố Hành... a... đừng mà..."

Một Cố Hành như vậy, Mộ Dung Nguyệt chưa từng gặp qua, trên người mang theo sự hung hãn và tà khí.

"Nguyệt Nhi, chỉ có anh mới được chạm vào em." Lúc bắt gặp thấy ánh mắt Phương Trạch Khải nhìn Mộ Dung Nguyệt, Cố Hành đã muốn chiếm hữu bảo bối của mình, cố gắng lắm mới không cưỡng ép cô trong phòng ăn.

Nhưng bây giờ đã không cần nhẫn nại nữa, cởi bỏ lớp vải duy nhất che đậy kia ra, hai ngón tay không chút lưu tình cắm vào.

"A ~ ha ~"

Còn không biết Cố Hành muốn trừng phạt mình, Mộ Dung Nguyệt đã lạc bên trong bể tình dục.

Cố Hành ở phía trên cô, ngón tay nhanh chóng ra vào huyệt thịt, tầng tầng lớp lớp bị dị vật xâm lấn, eo mông vặn vẹo khiến ngón tay Cố Hành có thể dễ dàng khuấy động bên trong.

"A ~ a ~ ưm ưm ~ ha ~" Thiếu nữ mềm mại lại ngọt ngào rên rỉ khiến Cố Hành không thể khống chế nổi bản thân, chỉ muốn chơi hỏng cô.

Nhưng bây giờ vẫn chưa được, Cố Hành muốn cho Nguyệt Nhi biết, thân thể đến trái tim của cô, chỉ có thể để anh độc chiếm.

"A... a... Cố Hành..."

Cô muốn, ngón tay anh khiến cô thoải mái, cô vẫn muốn thứ thô dài lấp đầy dục vọng cuồn cuộn mãnh liệt của mình.

Nhưng Cố Hành sao có thể để cô dễ dàng toại nguyện, cô chỉ có thể mở rộng hai chân, để lộ âm hộ thừa nhận sự trừng phạt của anh.

Mộ Dung Nguyệt yếu đuối đáng thương, còn chưa phản ứng lại với sự thay đổi bất thình lình của anh, đối với ánh mắt của cô, Cố Hành cúi đầu mạnh mẽ hôn lấy môi cô, không còn dịu dàng như trước đây.

Răng môi va chạm, anh cắn nhẹ đầu lưỡi của cô, mùi máu ngập tràn trong khoang miệng, đến máu của cô cũng có vị ngọt.

Cố Hành thô bạo xé rách quần áo cô, nơi đầy đặn cứ thế lộ ra bên ngoài, theo hô hấp phập phồng của cô không ngừng đong đưa.

"A ~ a ~" Bởi vì hạ thể không ngừng bị xâm lấn, Mộ Dung Nguyệt không có cách nào ngừng rên rỉ được.

Chỉ mới bị ngón tay Cố Hành cắm vào, Mộ Dung Nguyệt cũng đã đạt tới cao trào.

Nhìn dáng vẻ say mê của cô, trong lòng Cố Hành vô cùng thỏa mãn, khóe mắt mang theo sự mị hoặc, ngón tay Cố Hành không ngừng chạm tới điểm mẫn cảm của cô, một tay ôm lấy cô vào ngực, anh thích nhất là dáng vẻ bị tình dục chi phối của cô dưới thân mình.

Nguyệt Nhi như vậy, chỉ có anh mới được nhìn thấy.

"A... a ~ anh Cố Hành..."

Tiểu huyệt muốn ra...

"A ~~~" Lần đầu tiên cao trào, từng luồng ái dịch phun vào lòng bàn tay Cố Hành, đầu ngón tay cũng đầy dịch trong suốt sền sệt.

Thiếu nữ vừa cao trào, thân thể trắng nõn đáng yêu phiếm hồng, tuy rằng mất mặt trước Cố Hành không phải lần đầu tiên, nhưng cô vẫn cảm thấy e thẹn.

Ai ngờ giây tiếp theo, Cố Hành bôi mật dịch vừa mới bẳn ra lên bộ ngực mềm mại.

"A... đừng mà..." Thân thể Mộ Dung Nguyệt không thể chịu được sự trêu chọc này của anh.

Đầu vú ướt nhẹp, ngay sau đó Cố Hành cúi đầu cắn lấy đầu vú mút vào, hai tay đè ép bộ ngực tạo ra khe rãnh thật sâu khiến mật dịch chậm rãi chảy vào trong.

"A... ưm ưm..." Tiếng rên rỉ của thiếu nữ vô cùng phóng đãng, giống như gợn sóng tình dục ngày càng mãnh liệt mênh mông.

Cảm giác tê dại ngứa ngáy dưới hạ thể càng thêm rõ ràng, cô vặn vẹo thân thể muốn càng nhiều, không chỉ muốn ngực được thỏa mãn, cả người cô đều muốn.

Nhưng Cố Hành không cho cô, cố tình trêu chọc cô rơi nước mắt.

Cố Hành lại lần nữa bế Mộ Dung Nguyệt lên, đi tới phòng thay quần áo, nơi đó đặt một chiếc gương vô cùng lớn, Mộ Dung Nguyệt thấy mình trong gương, vẻ mặt xuân tình nhộn nhạo, mái tóc đen nhánh hỗn độn, cả người đều là dấu vết sau hoan ái.

Cô xấu hổ nhắm mắt, lại nghe thấy Cố Hành ôm mình từ phía sau, bên tai nói, "Nguyệt Nhi, nhìn xem anh chiếm hữu em thế nào.

Mộ Dung Nguyệt lắc đầu, quá xấu hổ, sao lại có thể...

Nhưng Mộ Dung Nguyệt đã bị Cố Hành kéo quần lót chữ T xuống, cường ngạnh nâng một chân cô lên đặt trên giá để đồ, cứ như vậy, hạ thể xinh đẹp hiện lên rõ ràng trong gương.

Huyệt khẩu ướt át vô cùng, đôi môi âm hộ cũng vì tư thế lúc này mà hơi mở ra, thậm chí có thể nhìn thấy vách tường co rút.

Hôm nay Cố Hành có chút xa lạ nhưng lại khiến Mộ Dung Nguyệt không nhịn được muốn tới gần anh hơn, ai bảo anh là Cố Hành, là người cô thích vô cùng.

Nhưng lúc này, Mộ Dung Nguyệt nào dám nhìn gương, trong gương cô chính là một cô gái phóng đãng.

"Ưm... không muốn..."

Nghe thấy cô từ chối, Cố Hành cởi quần, giải thoát dã thú giữa hai chân, Cố Hành dùng tay xoa bóp mông trắng vểnh lên của cô, côn thịt lớn nhẹ nhàng cọ qua huyệt khẩu ướt át.

"A..."

Muốn, rất muốn, côn thịt kia cắm vào trong nhất định là rất thoải mái.

Mộ Dung Nguyệt cắn môi, cô chỉ sợ mở miệng ra sẽ thốt ra những lời cầu hoan phóng đãng.

"Nguyệt Nhi, nơi này của em, từ nay về sau chỉ được có một mình anh thôi."

Một tay Cố Hành phủ lên ngực cô, lời nói muốn cô thừa nhận, sau này mỗi phút mỗi giây mỗi khắc, mỗi ngày mỗi năm, thậm chí là cả đời này, đời đời kiếp kiếp.

Mộ Dung Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, ý thức dần trở nên mơ hồ, tiểu huyệt rất muốn được lấp đầy.

"Ngoan, mở mắt ra sẽ thỏa mãn em."

Nghe thấy Cố Hành nói, lông mi cô run rẩy mở mắt.

Chỉ thấy quy đầu lớn kia cắm vào bên trong tiểu huyệt, huyệt khẩu từng chút một được căng ra, có thể thấy rõ thịt non bên trong đang có tiết tấu nuốt lấy côn thịt thô dài.

Rõ ràng đây không phải lần đầu tiên, nhưng trơ mắt nhìn thứ này cắm vào bên trong mình, Mộ Dung Nguyệt vừa khẩn trương lại vừa thẹn thùng, cảm xúc phức tạp hơn nhiều so với lần đầu tiên, tay nhỏ chống lấy tủ đồ, khẩn trương đến cứng đờ.

"A..." Rõ ràng vừa rồi đã nới lỏng tiểu huyệt, bây giờ lại chặt thành như vậy, Cố Hành tất nhiên cũng hiểu rõ tâm tình ngượng ngùng và khẩn trương của cô, nhưng bảo bối của anh, anh muốn cho cô biết hàng đêm anh chơi cô như thế nào, muốn cô không thể rời khỏi anh.

Cố Hành mạnh mẽ động eo, côn thịt lớn phá vỡ tầng tầng lớp lớp thịt mềm ngăn cản, thẳng tới đỉnh hoa tâm.

Quả nhiên, cảm xúc bây giờ so với ngón tay sung sướng hơn nhiều.

"A..." Cố Hành trầm thấp thở dài.

"A ~~" Thiếu nữ ngọt ngào rên rỉ, so với nhịp tim Cố Hành ngày càng ăn khớp nhịp nhàng.

"Nguyệt Nhi, nhìn xem."

Trong gương, thân thể người đàn ông cao lớn đè lên phía sau thiếu nữ điên cuồng ra vào, côn thịt mỗi lần đều chạm tới đỉnh hoa tâm. Bộ ngực mềm mại của thiếu nữ cũng bị tùy ý xoa bóp đến đỏ hồng, khuôn mặt kiều mị giống như đóa hoa nở rộ trong tình dục, mềm mại ngọt ngào, chạm một cái là nước rơi bốn phía.

Cô ở trong gương, dâm loạn như vậy, tuy rằng rất đau nhưng cũng vô cùng thoải mái.

"A... a a..."

"Không... dừng lại... anh Cố Hành... mau dừng lại..."

Cô sẽ hỏng mất.

Nhưng lúc này sao Cố Hành còn có thể dừng lại được, anh lật ngược cô lại để cô đối mặt với mình, Mộ Dung Nguyệt nhìn khuôn mặt tuần mỹ của anh, cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của côn thịt, trên mặt cũng đỏ bừng.

"Kiên nhẫn một chút, bảo bối."

Nói xong, Mộ Dung Nguyệt bị anh bế lên, Cố Hành đặt hai chân cô lên cánh tay mình, cự vật chôn sâu trong cơ thể cô lại bắt đầu dùng sức ra vào.

Đầu Mộ Dung Nguyệt mơ màng, cũng không biết Cố Hành làm bao lâu, cuối cùng mới bắn tinh dịch vào sâu trong cơ thể cô.

Lúc Cố Hành ôm Mộ Dung Nguyệt ra khỏi phòng thay đồ, sắc trời bên ngoài đã tối.

Phòng tổng thống, tầng 88 khách sạn.

Ngoài phòng ngủ chính là cửa sổ sát đất, giờ khắc này xuyên qua cửa sổ chính là cảnh đêm rực rỡ.

"Nguyệt Nhi, chúng ta cùng ngắm cảnh đêm."

Mộ Dung Nguyệt bị Cố Hành ôm vào trong ngực, cả người lười biếng, dù sao cũng đã bị anh chơi cả một buổi trưa, bây giờ cô thực sự rất mệt.

"Ưm..." Có chút mê man bị Cố Hành đưa tới trước cửa sổ.

Bên ngoài là khung cảnh phồn hoa của thành phố, lúc Mộ Dung Nguyệt còn đang ngây người, Cố Hành đã áo đảo cô tới khung cửa.

Quái thú khổng lồ lại bắt đầu có tinh thần, từ phía sau đâm sâu vào trong.

Mật huyệt còn trơn trượt tiện lợi cho côn thịt ra vào.

"Ưm... sâu quá..."

Mộ Dung Nguyệt nhìn cảnh tượng bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, thật sự sợ có người sẽ nhìn thấy.

"Ưm... a... dừng lại... anh Cố Hành... cầu xin anh..."

Cố Hành hôn lấy vành tai cô, vuốt ve cơ thể cô, chỉ là càng áp sát cô hơn.

Mưa to đã ngừng, trăng sáng treo cao.

Hai người vẫn không ngừng triền miên trong phòng, Cố Hành đã nhiều lần chạm tới điểm mẫn cảm yếu ớt của cô.

Tiểu huyệt cô bị chơi đến sưng đỏ vẫn không tự chủ được mà co rút, chỉ là bây giờ bụng cô phình lên, muốn...

"Anh Cố Hành... mau dừng lại..."

Tất nhiên Cố Hành nhận ra ý đồ của cô, hai người đã làm từ giữa trưa, tới bây giờ cũng chưa ăn gì.

Nhưng mà bây giờ anh rất muốn bắt nạt cô.

Động tác trên tay thay đổi, Cố Hành bế cả người Mộ Dung Nguyệt lên, hai chân cô không khép nổi, tư thế này càng muốn ra.

Trong mắt Mộ Dung Nguyệt đều là nước mắt, dáng vẻ thanh thuần mang theo mị hoặc.

Cô càng kháng cự, Cố Hành càng dùng sức, âm đạo bị đè ép, cô càng muốn —

"Ngoan bảo bối, không sao cả."

Lưng cô dán lấy ngực anh, phía dưới là côn thịt hùng dũng, cô thực sự nhịn không nổi!

"Không muốn, không muốn."

Sao lại có thể... rất mất mặt,

"Ngoan, cho ra đi."

Vừa nói vừa dùng côn thịt nghiền nát tiểu huyệt đã chơi cả một buổi trưa.

Đột nhiên dùng sức như vậy, Mộ Dung Nguyệt càng nhịn không nổi.

"A ~ không cần ~"



Chất lỏng mang theo nhiệt độ từ nơi giao hợp của hai người chảy ra, vậy mà cô lại bị chơi đến mất khống chế.

Nhìn dáng vẻ vì mình mà mất khống chế của cô, Cố Hành ôm cô vào ngực, vô cùng thỏa mãn.

Lại cảm thấy trong ngực là ướt nóng, nước mắt cô đã rơi xuống.

Cố Hành thầm mắng bản thân, cô bị anh bắt nạt tới thảm rồi.

"Ngoan, không khóc."

Cố Hành ôm cô vào phòng tắm.

Cô đáng yêu như vậy nên anh mới không nhịn được muốn bắt nạt cô.

Cô ngon miệng như vậy nên anh chơi cô thế nào cũng không đủ.

Mộ Dung Nguyệt lắc đầu, vừa cảm thấy mất mặt lại vừa cảm thấy thoải mái.

Cố Hành nhìn thiếu nữ không ngừng rơi nước mắt vùi đầu trong ngực mình, cuối cùng cũng yên tâm.

Anh giúp cô tắm rửa sạch sẽ, đặt cô trên giường lớn mềm mại rồi đắp chăn đàng hoàng.

Cúi đầu hôn lên mí mắt cô.

"Đồ ngốc, có anh ở đây, yên tâm ngủ một giấc."