Vương Bài Triệu Hồi Sư: Nghịch Thiên Cuồng Nữ

Chương 253: Bị tính kế (3)




Editor: Tương Ly

Hoa Tâm nhìn Nam Cung Tử Vân một bộ tự cho là đúng, tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, làm sao bây giờ? Hắn phải cứu hai bọn họ như thế nào.

"Ném hắn vào trong nước đi." Nam Cung Tử Vân chỉ chỉ Thánh Khinh Hồng, nếu bọn họ đã tình thâm ý trọng như vậy, nàng liền muốn nhìn một chút bộ dạng Mộc Khuynh Cuồng thương tâm khổ sở.

Mộc Khuynh Cuồng giật mình, nhìn Thánh Khinh Hồng không ngừng lắc đầu, nàng không muốn hắn đi xuống.

Thánh Khinh Hồng thâm tình khẩn thiết nhìn Mộc Khuynh Cuồng, bên trong đôi mắt bạc lóe ánh sáng sủng ái, khóe miệng lộ ra một nụ cười làm cho nàng yên tâm, kỳ thật đi xuống trong nước có lẽ đối với hắn hữu dụng, như vậy có thể lợi dụng nước này giảm bớt một chút dược tính trong cơ thể hắn, để cho hắn khôi phục lực lượng, chỉ cần ở trong nước có thể kiên trì một đoạn thời gian là tốt rồi.

"Không cần, Khinh Hồng, không nên đi xuống..." Mộc Khuynh Cuồng lúc này hận chết chính mình, vì cái gì lúc ấy nàng không cảnh giác một chút, như vậy bọn họ cũng sẽ không gặp chuyện không may, nhưng lúc đó, nàng thật sự cũng không cảm ứng được một chút khác thường trong không khí.

Mộc Khuynh Cuồng thương tâm khổ sở, Nam Cung Tử Vân liền cao hứng, nàng hướng về hai cái ám hệ tinh linh đang túm Thánh Khinh Hồng phất phất tay, sau một khắc, hai người kia trực tiếp ném Thánh Khinh Hồng đi xuống.

"Nam Cung Tử Vân, ngươi chết không tử tế, ngươi tiện nhân này!" Đồng tử Hoa Tâm mở thật to, trong lòng dâng lên một cỗ nổi giận, đây là lần đầu tiên có người bởi vì hắn mà gặp chuyện không may, điều này làm cho hắn hoàn toàn không tiếp thụ được.

Ánh mắt Mộc Khuynh Cuồng ngơ ngác nhìn chằm chằm mặt nước, sau khi Thánh Khinh Hồng bị ném tiến vào, chỉ văng lên một chút bọt nước, sau đó lại khôi phục bình tĩnh, tại sao có thể như vậy, vì sao không có cả tiếng nước chảy, dưới nước là vật gì lợi hại như vậy.

"A... . . ." Đột nhiên Mộc Khuynh Cuồng ôm đầu kêu to lên, trong hai tròng mắt đen nhánh hừng hực thiêu đốt lửa giận, Khinh Hồng của nàng, sẽ không, hắn đã nói qua sẽ luôn bên cạnh nàng, tại sao hắn có thể rời khỏi nàng đi trước.

Nghĩ tới hai người một đường chung đụng đủ loại hoàn cảnh và thời gian, trong lòng nàng là nồng đậm ngọt ngào, nhưng nghĩ tới tình huống bây giờ, trong lòng nàng giống như bị người cầm dao hung hăng cắt, một cỗ đau đớn từ đầu lan tràn đến chân.

"Tiểu Cuồng Cuồng, ngươi làm sao vậy?" Hoa Tâm thấy Mộc Khuynh Cuồng tại đó kêu to, trong lòng một hồi lo lắng, nhìn bình tĩnh mặt nước, ngực hắn một hồi thấy đau, trong lòng tất cả đều là đau lòng.

Nam Cung Tử Vân nhìn một màn này, trên mặt là nụ cười thỏa mãn, nàng ta không có nam nhân, cho dù thiếu nữ trước mặt này có nam nhân thì thế nào, bọn họ còn không phải sinh ly tử biệt như vậy, điều này làm cho trong lòng nàng một hồi sảng khoái vô cùng.

Ánh mắt Mộc Khuynh Cuồng trống rỗng nhìn chằm chằm phía trên động cung, đột nhiên, trong hai tròng mắt nàng hiện ra một cỗ quang mang đen bóng, ngay sau đó, quanh thân nàng tản ra một cỗ lệ khí bén nhọn, còn có một cỗ sát khí mạnh mẽ.

"A... . . ." Mộc Khuynh Cuồng lần nữa kêu lên tê tâm phế liệt, lập tức trên người nàng chợt lóe hắc quang, hai nam tinh linh đang khống chế nàng trực tiếp chấn động bay ra ngoài, vốn là tóc đen đang gọn gàng cũng bung xõa dài.

Mộc Khuynh Cuồng xoay người ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Nam Cung Tử Vân, đột nhiên trên mặt nàng mặt nạ da người cũng bị chấn nát rớt xuống, lộ ra dung nhan đích thực của nàng.

Lúc Nam Cung Tử Vân nhìn thấy gương mặt của Mộc Khuynh Cuồng, trong mắt tất cả đều là kinh ngạc, trên mặt của nàng thế nhưng có một khối lớn bớt màu đỏ như vậy.

"Tổn thương nam nhân của ta, chết!" Thanh âm của Mộc Khuynh Cuồng không có một tia nhiệt độ, lúc này quanh thân nàng tản ra một cỗ sát khí rất mạnh mạnh hung tàn, bên trong con ngươi đen nhánh hiện ra hắc quang, cả người kinh khủng cực kỳ, giống như Tu La trong địa ngục đi ra lấy mạng.

Nam Cung Tử Vân chống lại hai mắt của Mộc Khuynh Cuồng, khống chế không nổi rùng mình một cái, thật là khủng khiếp ám nguyên tố lực.